Tôi chậm rãi đến vị trí số hai trên ghế sofa, cách bố gần một chút rồi ngồi xuống.
Cúi đầu nghĩ chút nữa nên nói gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bố lại từ từ mở miệng: "Tôi cứ nghĩ đến ngày mai cậu mới về, cũng tính khi cậu về thì tôi sẽ chuyển ra ngoài ở."
Tôi hơi giật mình, cảm thấy những lời bố nói đều là sự thật nhưng vì sao bố lại nghĩ như vậy cơ chứ? Tôi nói: "Bố à, bố…"
Bố lại không đợi tôi nói hết đã chen ngang, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Tôi biết cậu biết chuyện của tôi và Tiểu Nhiễm."
Lần này tôi thật sự giật mình.
Bố nhìn dáng vẻ giật mình của tôi, có hơi khổ sở nói: "Tháng trước, vào cái đêm sau khi Tiểu Nhiễm về, tiếng động của hai đứa rất lớn, tôi đã nghe thấy."
Tôi biết cậu đã biết chuyện.
Tôi cũng đã hiểu.
Nhưng tôi không biết phải trả lời bố như thế nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bố thờ dài, từ tốn nói: "Phải thừa nhận là tôi yêu Tiểu Nhiễm. Tôi đã nghĩ đi rồi thì không trở lại nữa nhưng tôi lại không thể ngừng nhớ về Tiểu Nhiễm, tôi không khống chế nổi mình. Cậu bảo với tôi rằng cậu phải đi một tuần, tôi đã muốn dùng một tuần lễ này để ở riêng với Tiểu Nhiễm, sau khi một tuần này trôi qua thì coi như chưa từng xảy ra chuyện gì hết."
Tôi có hơi xấu hổ nói: "Bố đã biết rõ vậy sao lại còn muốn rời đi?"
Bố thở dài nói: "Tôi cũng không biết tôi phải làm thế nào bây giờ, tôi cũng không thể tự lừa dối chính mình, tôi không thể vờ như không biết cậu cũng biết chuyện để tiếp tục sống ở đây. Tuy tôi cũng nghĩ rằng cậu sẽ không để ý đến nhưng tôi không thể tiếp tục như vậy. "
Tôi nói với bố: "Bố à, thật ra lúc đầu con muốn để cho bố được hạnh phúc, để bố không cần vì chúng con mà cô đơn cả đời. Nhưng sau cùng bố cũng biết. Con không quan tâm đến chuyện này, dù sao Nhiễm Nhiễm cũng có nhu cầu, hơn nữa con phát hiện chuyện này cũng có ích cho bệnh của con. Thế nên..."
Bố chen ngang lời tôi, nói: "Tôi biết, cậu có sở thích có vợ ngoại tình đúng không? Tôi và Nhiễm Nhiễm đã thỏa mãn yêu cầu của cậu, nhưng tôi biết mình không thể vượt qua chuyện này."
Tôi nghe xong thì sững sờ, ỏi: "Nhiễm Nhiễm đã nói cho bố sao?"
Bố liếc nhìn tôi rồi nói: "Không phải, hiện giờ con bé không biết gì cả, do tôi tra được trên mạng đó."
Tôi thoáng nhớ đến chuyện lúc trước bố thường hay lên mạng.
Tôi đột nhiên cảm thấy mình nên nói rõ chuyện này một chút, nếu không có thể bố sẽ thật sự dằn vặt bản thân.
Ông đã biết tôi thích vợ ngoại tình nhưng vẫn muốn từ bỏ quan hệ với Tiểu Nhiễm và rời khỏi cái nhà này vì ông vẫn thấy rất có lỗi với tôi.
Dưới tình huống tôi không phát hiện ông và Tiểu Nhiễm ở bên nhau, ông cho rằng sẽ không làm tôi tổn thương, có thể chịu được.
Nhưng sau khi phát hiện tôi biết chuyện ông lại cảm thấy có lẽ ông đã làm tổi thương tôi, vì ông cảm thấy tôi đưa ra hạ sách như vậy là vì để Tiểu Nhiễm được thỏa mãn, cho dù tôi có thích chuyện vợ lăng loàng đi nữa, nhưng ông không nói lời nào mà đã chung đụng với Tiểu Nhiễm thì đã sai với tôi rồi.
Tôi hít một hơi thật sâu, cười nói: "Bố, có nhớ lúc trước khi hai bố con mình ngồi trên xe có nói rằng con để cho Tiểu Nhiễm ngoại tình không?"
Bố nhẹ gật đầu.
Tôi nói tiếp: "Bố à, thật ra con nói như vậy là để bố nghe đó! Con nói sau này cuộc sống của con và Tiểu Nhiễm cũng cần một chút kích thích khác lạ như vậy. Hơn nữa đối với bọn con mà nói bố là người thích hợp nhất đó, bố sẽ không làm tổn thương con và Tiểu Nhiễm, cũng không chia rẽ cái nhà này. Hơn nữa bố và Tiểu Nhiễm đều được thỏa mãn, con cũng được thỏa mãn hơn nữa còn rất hiệu quả đối với bệnh của con."
Tôi thấy bố không tin thì tiếp tục nói: "Bố, thật ra lần đầu tiên bố và Tiểu Nhiễm quan hệ với nhau con cũng biết. Tiểu Nhiễm nói cho con biết."
"Ha ha, bố nghĩ lại đi, nếu con không đồng ý thì sao cô ấy có gan lẻn vào phòng bố vào buổi tối như vậy? Thế nên thật ra là con và Tiểu Nhiễm đã đặt bẫy bố, từ lúc bắt đầu là con và Tiểu Nhiễm đã thiết kế tất cả để bố tự chui vào. Chỉ là không ngờ một người gian xảo như hồ ly là bố mà lại thật sự chui vào một cách dễ dàng như vậy."
"Bọn con cũng không định giấu bố, chỉ nghĩ sau này có cơ hội sẽ nói. Nhưng bố vẫn luôn không cho Tiểu Nhiễm để lộ ra nên bọn con cũng không dám nói thật, sợ bố không thoải mái trong lòng đâm ra nghĩ nhiều."
Tôi thấy biểu cảm ngạc nhiên của bố thì cười dâm nói: "Bố không tin ư? Bố cho rằng bố khiến cho Tiểu Nhiễm không kìm lòng được sao? Nhưng thật ra là Tiểu Nhiễm và con đã nhắm trúng bố trước nên mới bắt bố bỏ lên thuyền giặc đấy. Bố không có lỗi, con xin lỗi, bố không sai đâu."
Bố dường như hơi kinh ngạc, sững sờ nhìn tôi.
Tôi tiếp tục cười nói: "Đương nhiên, bố sẽ không giận con đâu đúng không? Nể mặt Tiểu Nhiễm, bố tha thứ cho con được không?"
Bố dùng ngón tay chỉ vào người tôi, có vẻ rất tức giận, nhưng thoáng chốc ông lại đặt ngón tay xuống, hiện giờ ông không biết nói gì cho phải.
Tôi cười hì hì nói: "Bố, sau này bố không được đánh con đâu đó, coi chừng Tiểu Nhiễm xử lý bố đó! Ha ha ha!"
Bố tức giận trừng mắt liếc nhìn tôi, giơ tay lên muốn chỉ vào tôi nhưng suy nghĩ lại rồi thả tay xuống, cúi đầu thở dài.
Tôi lén vui trộm trong lòng, đã ổn rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...