Vợ của tôi cũng là vợ của bố tôi

 
Ban đầu tôi không để ý, nhưng có một lần khi quay đầu lại lấy chén trà thì phát hiện ra tay của bố rút ra khỏi tấm chăn bên chân rất nhanh.
 
Tôi giả bộ không thấy gì.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngày hôm sau xem băng ghi hình của camera giám sát mới biết được Tiểu Nhiễm dùng chân đạp lên chân bố, cả mông cũng di chuyển không ngừng.
 
Nhưng trên mặt vẫn nghiêm túc xem ti vi.
 
Bố bắt đầu tránh sang bên cạnh nhưng bố càng tránh thì Tiểu Nhiễm lại càng duỗi chân dài hơn.
 
Sau đó bố cũng không né nữa, mà duỗi tay vào trong tấm chăn rồi nắm lấy chân của Tiểu Nhiễm mà vuốt ve.
 
Tuy rằng tôi không nhìn thấy tay của bố nhưng qua sự phập phồng của tấm chăn tôi cũng nhìn ra được rất dễ dàng.
 
Còn có một lần là tôi và Tiểu Nhiễm đều biết.
 
Tiểu Nhiễm phát hiện điện thoại để ở phòng khách.
 
Bởi vì buổi tối lạnh chúng tôi đều đắp chăn đi ngủ, cho nên khi ngủ sẽ không mặc đồ ngủ mà chỉ mặc quần lót.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 
Tiểu Nhiễm đứng dậy, muốn mặc đồ ngủ vào đi lấy thì tôi đột nhiên hỏi Tiểu Nhiễm có dám để như vậy mà ra ngoài lấy điện thoại hay không.
 
Bởi vì bố cũng đã về phòng rồi, nhưng vẫn chưa tắm nên bất cứ lúc nào cũng có thể ra khỏi phòng.
 
Tiểu Nhiễm không để ý tới tôi, nhưng không chịu được việc tôi khích tướng, cuối cùng đánh cược giặt quần áo cho con một tuần, Tiểu Nhiễm mới thật sự chỉ mặc một chiếc quần lót mà đi ra ngoài.
 
Đương nhiên khi ra ngoài giống như một tên trộm, mở cửa rồi nhìn ra ngoài trước, sau đó mới mở hết cửa ra rồi chạy ra ngoài.
 
Tiểu Nhiễm mới vừa chạy ra ngoài thì tôi lập tức nghe thấy tiếng mở cửa phòng bố, ba bốn giây sau cửa phòng bố lại đóng lại.
 
Mặt Tiểu Nhiễm đỏ bừng mà chạy vào giống như một cơn gió.
 
Đóng cửa lại, nhảy lên trên giường một cái là đạp tôi ngay lập tức, không cần hỏi cũng biết chắc chắn là bị bố thấy rồi.
 
Ngày hôm sau tôi xem video thì thấy sau khi bố cầm khăn mặt mở cửa bỗng nhiên nhìn thấy Tiểu Nhiễm chỉ mặc quần lót chạy về phía bàn nhỏ uống trà, bỗng chốc ngây ngẩn cả người.
 
Dáng vẻ lén lút của Tiểu Nhiễm cũng đột nhiên dừng lại.
 
Hai người nhìn nhau ba bốn giây, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của bố quay về phòng đóng cửa phòng lại, Tiểu Nhiễm mới cầm điện thoại chạy về.
 
Đương nhiên còn có rất nhiều chuyện mờ ám khác, ví dụ như bí mật chụp mông của đối phương này,...
 
Nhưng bình thường những trò chọc ghẹo này cũng không có tác dụng quá lớn, chỉ có thể nói là khiến bố cảm thấy không khí gia đình khác đi thôi.
 
Nhưng tôi vẫn chưa nghĩ ra được cách để khiến bố và Tiểu Nhiễm buông lỏng mà làm tình vào buổi tối khi tôi ở nhà.
 
Mãi cho đến một ngày Tiểu Nhiễm muốn đi làm.
 
Tôi đúng lúc không có việc gì nên cũng ở nhà.
 
Tiểu Nhiễm mặc một chiếc váy công sở khá chuyên nghiệp, thời tiết hơi lạnh, cô ấy phải đeo tất mới được.
 
Thời gian có hơi muộn, Tiểu Nhiễm bị con quấy mà bị muộn làm.
 
Cô ấy vội vội vàng vàng cầm lấy áo khoác và túi ném lên sô pha, sau đó đứng ở bên ghế sô pha bắt đầu đeo tất.
 
Tất chân có màu đen nhạt, là loại hơi lộ màu da.

 
Tôi và bố đang xem ti vi nói chuyện phiếm.
 
Khi Tiểu Nhiễm đeo một bên tất, bố đã không thể dời mắt rồi.
 
Chân của Tiểu Nhiễm vốn trắng, thẳng, cũng rất cân xứng.
 
Bình thường để chân trần sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy da dẻ rất đẹp mà thôi.
 
Nhưng sau khi đeo tất màu đen vào thì lại không giống như thế.
 
Đó là một sự gợi cảm kèm với sắc thái huyền bí.
 
Tiểu Nhiễm dẫm một chân lên ghế sô pha để kéo tất.
 
Lộ ra một phần bắp đùi là điều đương nhiên, ngồi ở góc của tôi không nhìn thấy được nhưng dưới góc độ của bố thì hẳn là có thể nhìn thấy.
 
Đợi đến khi Tiểu Nhiễm đeo bên tất còn lại xong thì bố thì thậm chí che giấu cũng quên mất, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm Tiểu Nhiễm đeo tất. 
 
Mãi cho đến khi Tiểu Nhiễm đeo tất xong mới giả vờ uể oải vặn cổ mấy cái rồi trở lại bình thường.
 
Tiểu Nhiễm không phát hiện ra ánh mắt của bố, đeo tất, cầm lấy túi và áo khoác rồi chạy đi. 
 
Nhưng tôi lại để ý. 
 
Lén nhìn bố một cái, phát hiện ánh mắt của bố ngơ ngác, giống như đang hồi tưởng.
 
Trong đầu tôi đã có một cách.

 
Buổi tối Tiểu Nhiễm về nhà, tôi cố ý chú ý quan sát bố, phát hiện quả nhiên mắt của bố thỉnh thoảng lén lút nhìn đôi chân đeo tất của Tiểu Nhiễm. 
 
Tiểu Nhiễm nhìn đứa nhỏ xong thì quay trở về phòng thay đồ ngủ, trong ánh mắt của bố còn lộ ra một chút dáng vẻ thất vọng.
 
Lúc tôi và Tiểu Nhiễm đi ngủ, sắp xếp từ ngữ một chút rồi nói suy nghĩ của tôi với Tiểu Nhiễm. 
 
Tôi cười nói với Tiểu Nhiễm: “Bà xã, anh đã nghĩ ra cách làm thế nào để bố không hồi hộp nữa rồi.”
 
Tiểu Nhiễm vừa mới cởi quần áo xong định chui vào ổ chăn, nghe tôi nói vậy thì đứng ở bên giường sửng sốt một chút, sau đó mặt hơi đỏ chui vào chăn, không trả lời cũng không nói lời trách móc tôi. 
 
Tôi hiểu Tiểu Nhiễm cũng muốn biết là cách gì nhưng ngại hỏi thẳng.
 
Tôi tiếp tục nói: “Sáng nay khi em đeo tất, bố vẫn luôn nhìn không dứt mắt. Ông ấy thích em đeo tất. Lần sau khi em đi, đeo tất vào đảm bảo bố sẽ quên căng thẳng, chỉ nghĩ đến làm thế nào để chơi em. Hi hi hi…”
 
Cuối cùng tôi cười như một tên trộm gà.
 
Tiểu Nhiễm nghe tôi nói ánh mắt bố nhìn cô ấy đeo tất không dứt mắt thì trong mắt tỏa ra ánh sáng, đương nhiên không thực sự phát sáng, mà là lộ ra ánh mắt rất tò mò và hưng phấn. 
 
Tiểu Nhiễm suy nghĩ một lúc nói: “Nhưng em về một cái là muốn cởi ra liền! Cũng không thể nào tối ngủ mà còn đeo tất phải không?”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui