Vợ Cũ Thật Quyến Rũ FULL


Chương 671
Lái xe thấy anh vẻ mặt mịt mờ, cũng không dám thở manh, an tĩnh lái xe rời đi.
Tuy thị trưởng Tần không giống như đại quan uy nghiêm cần anh hầu hạ, khiến cho anh có cảm giác gần vua như gần cọp, nhưng một mình đối phương ngồi đó, anh vẫn có chút kiêng kị, thậm chí đôi khi còn có chút bất an không yên.
Mà Tần Viễn Châu lại khiến anh suy nghĩ không thông, cảm giác có chút cứng đầu, đao thương bất nhập.

Ở chung cùng những người như vậy kỳ thật còn không bằng ở chung cùng những người tham lam, bởi vì anh chẳng có khuyết điểm nào để cho người ta nắm được, tương đương với việc mất đi lợi thế kéo anh về phía mình.
Hoắc Tương một bên lái xe, mọt bên vừa nghĩ tới những lần gặp gỡ ngẫu nhiên của cô và Tần Viễn Châu.

Trong lòng có chút phiền não, cô không tìm ra được kết quả liền không chú ý đụng phải một chiếc taxi đỗ ở ven đường, khiến cho nó văng xa ra 3, 4 m va phải cột điện đường.
Hoắc Tương bị bị đâm có cảm giác như trời đất xoay chuyển, tiếng thét chói tai cùng với tiếng Maserati ma sát với mặt đường vang lên, có vẻ càng thêm chật vật.
Tần Viễn Châu bị tiếng thét chói tai kia làm cho tỉnh ngủ, mở mắt nhìn theo tiếng kêu.

Khi anh nhìn thấy chiếc Maserati của Hoắc Tương bị va khiến cho đầu xe bi méo mó, anh lập tức kêu lái xe dừng lại.

Anh bước nhanh qua, mở cửa xe lo lắng hỏi cô: “Không có việc gì chứ?”
Hoắc Tương một bên xoa cổ một bên ảo não nói: “Cổ của tôi!”
“Không bị thương là tốt rồi.” Tần Viễn Châu nhìn thấy cổ của Hoắc Tương còn có thể chuyển động được, liền đặt lo lắng trong lòng xuống, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi 110.
Tài xế taxi choáng váng chạy ra ngoài, bất mãn đi tới, dùng sức đá lên mũi xe của cô: “Cô lái xe kiểu gì vậy?”
Hoắc Tương đi xuống xe, vừa xoa cổ, vừa nói: “Thật xin lỗi, tất cả phí tổn, tôi sẽ bồi thường.”
Cô biết bản thân đuối lý, cho nên ngoại trừ xin lỗi cũng không ngụy biện một lời.
“Bồi thường có tác dụng sao? Xe tôi bị cô tông như thế, chắc chắn phải vài ngày liền không thể đi kiếm tiền!” Tài xế taxi tức giận, siết chặt nắm đấm, dáng vẻ như muốn đánh Hoắc Tương đến nơi.
“Làm nhỡ công việc của anh, tôi cũng sẽ bồi thường!” Hoắc Tương cúi người xin lỗi.

Bởi vì cổ đau, nên lúc cô khom người, đau đến nhếch miệng, lập tức đứng thẳng người, xoa cổ.
Nhìn thấy dáng vẻ này của cô, Tần Viễn Chu cúp điện thoại rồi đi tới: “Tôi đã gọi điện thoại cho cảnh sát giao thông rồi, lát nữa bọn họ sẽ tới.

Người nào có trách nhiệm là rõ thôi.


Ngư Tứ, để tôi đưa cô đến bệnh viên trước đã!”
Ngư Tứ? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nghe thấy bút danh của mình được Tần Viễn Chu thản nhiên nói ra.

Cô quên cả xoa cổ, tim đập mạnh, loạn nhịp hỏi: “Tại sao anh biết tôi là Ngư Tứ?”
“Ở quán cà phê thành phố B, biên tập của cô đã nói rồi!” Tần Viễn Chu đỡ lấy Hoắc Tương, vội vàng nói: “Lên xe tôi đi!”
“Mẹ, mày đừng có hòng đâm người ta rồi bỏ trốn!” Lái xe thấy Tần Viễn Chu muốn dẫn Hoắc Tương rời đi, lập tức chặn trước mặt bọn họ.
“Cô ấy bị thương ở cổ.

Tránh ra, nếu để lâu, chẳng lẽ anh muốn bồi thường?” Tần Viễn Chu lạnh lùng nhìn tài xế xe taxi.

Từ trước đến giờ anh đều phản cảm với loại đàn ông thô bạo, ác miệng với phụ nữ.
“Vậy mấy người cũng không thể đi như thế được!” Lái xe bị dáng vẻ không giận mà uy của Tần Viễn Chu dọa sợ, lui về phía sau một bước.
“Tiểu Vương!” Tần Viễn Chu lớn tiếng gọi lái xe của mình, lạnh nhạt nói, “Cậu ở đây cùng với vị tiên sinh này chờ cảnh sát giao thông đến.

Sau khi có kết quả, nếu phải bồi thường thì chắc chắn Cố tiểu thư sẽ bồi thường đủ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui