Vợ Cũ Như Liều Thuốc Độc Tổng Tài Khó Cai

Chương 25

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Y Y đi theo Bùi Hoàn Phong đến công ty, chính thức bắt đầu làm việc.
Ngày hôm đó Tô Y Y trở nên nổi tiếng, không chỉ vì có chủ tịch đích thân dẫn đi khắp một vòng công ty, mà còn vì hiếm khi Bùi Hoàn Phong mỉm cười và tỏ vẻ thân thiện với ai đó.
"Bùi Hoàn Phong đối xử với cô ta rất tốt, nếu cô không dùng thêm một chút thủ đoạn, e rằng vị trí chủ tịch phu nhân mà cô dòm ngó đã lâu sẽ phải dâng lên cho người khác." Nửa đêm, Thương Lạc gọi điện thoại cho Hứa Thư Kỳ, giọng điệu nặng nề.
"Yên tâm, ba ngày sau chính là cuộc họp thường niên của Tập đoàn Bùi Thị, tôi sẽ cho cô ta biết hậu quả của biệt chống đối với tôi." Hứa Thư Kỳ đứng trong căn phòng lạnh lẽo, nghiến răng thốt ra một câu: "Tôi muốn cô ta, không bao giờ còn mặt mũi gặp lại Hoàn Phong nữa!"
Vừa về nước liền đụng trúng cuộc họp thường niên của Tập đoàn Bùi Thị, Tô Y Y cũng không biết đây là may mắn hay xui xẻo nữa.
"Căng thằng? Đừng lo lắng, có anh bên cạnh, sẽ không có việc gì đâu." Trên đường đến khách sạn, Bùi Hoàn Phong nhìn Tô Y Y yên lặng khá nhiều so với ngày thường, giơ lòng bàn tay ấm nóng ra ôm lấy tay của Tô Y Y, trấn an cô.
Đi theo Bùi Hoàn Phong vào sảnh tiệc, sau khi được long trọng giới thiệu dưới ánh đèn lấp lánh, Tô Y Y bước xuống sân khẩu, nụ cười trên mặt cô cũng bỗng dưng biến mất, vừa hít thở sâu vừa quạt lấy quạt để vào người.
Bùi Hoàn Phong thấy thế bèn nở nụ cười, cô cứ luôn có một loại sức hấp dẫn, mọi hành vi cử động đều có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của anh.
"Em nghỉ ngơi một chút đã, anh ra ngoài tiếp vài người." Nhìn thấy đối tác có quan hệ khá tốt đi tới đây, Bùi Hoàn Phong ghé vào tai Tô Y Y, khẽ nói một câu rồi mới rời đi.
Tô Y Y sờ vành tai nóng bừng của mình, tiện tay nhận lấy ly rượu do một người tốt bụng đưa tới, vôi vàng uống vào bụng.
Thấy cô đã uống ly rượu đó, ánh mắt người đàn ông kia lóe lên, sau đó im lặng đứng sang một bên.
Tô Y Y xuống rượu xong còn chưa kịp nghỉ ngơi thì đã thấy cả người bắt đầu trở nên nóng bừng. Cảm giác không bình thường, cô đội nhiên đứng dậy, trước mắt bỗng dưng tốt đen, trời đất xoay vòng.
Trong lúc mơ hồ, cô bị một người đưa đi một nơi chưa rõ, điện thoại trong túi rung lên liên tục, cô thì chẳng có chút sức nào để bắt máy.
Trong buổi tiệc, Bùi Hoàn Phong đang bận rộn tiếp khách, đột nhiên nhận được một điện thoại.
"Chào anh Bùi, tôi là luật sư của cô Tô, bởi vì tôi đã gọi vài cuộc cho cô ấy nhưng không thấy ai bắt máy, nên chỉ có thể gọi điện thoại cho anh!" Giọng nói của Luật sư Vương nôn nóng, nếu không phải anh ta có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với Tô Y Y, thì cũng sẽ không tìm đến Bùi Hoàn Phong.
Nghe thấy thế, trong lòng Bùi Hoàn Phong hoảng hốt, lập tức bỏ khách lại, tìm giám đốc khách sạn nhờ xuất camera ghi hình.
Sau khi nhìn thấy Tô Y Y bị một người đàn ông xa lạ bắt cóc lên phòng trên lầu, cả người Bùi Hoàn Phong tỏa khí lạnh, chân mày nhíu chặt, dẫn người xông thẳng vào phòng.
Người đàn ông nhận nhiệm vụ từ Hứa Thư Kỳ kia, hắn ta vừa khống chế được Tô Y Y đang vùng vẫy điên cuồng, đang định lột áo cô ra, thì bị một đám người phá cửa xông vào áp giải đi.
Bùi Hoàn Phong lao đến bên người Tô Y Y, lo lắng hỏi cô: "Y Y, em sao vậy?"
Sự nóng bức trong cơ thể sắp phá vỡ mọi gông cùm, sự phản kháng lúc nãy đã tiêu hao hết lòng kiên trì của Tô Y Y, lúc này nghe thấy giọng nói quen thuộc khắc cốt ghi tâm, cô không còn do dự nữa, ôm lấy cổ anh chủ động dâng lên đôi môi đỏ mọng nóng bỏng.
Bùi Hoàn Phong sửng sốt trong chốc lát, sau khi chạm vào cơ thể nóng hổi của cô mới hiểu ra.
Trong lòng bốc lửa giận, nhưng việc quan trọng trước mắt là giúp Tô Y Y hóa giải tác giúp của thuốc.
Giải tán mọi người, anh lập tức khóa cửa lại, sau đó nhào lên giường, đè Tô Y Y xuống, khống chế quyền chủ động, đưa cô lên mây.



Chương 26

"Anh nói gì?"
Hứa Thư Kỳ ném ly nước trong tay xuống đất, tức giận đến mức thở hổn hển, "Kết hoạch thất bại đã đành, vậy mà Tô Y Y lại còn lên giường với Bùi Hoàn Phong? Một đám vô dụng các anh, cút đi hết cho tôi!"
Ném mạnh di động vào tường, Hứa Thư Kỳ bực bội vò đầu, không còn chút phong cách của ngôi sao lớn gì cả.
Cô ta không hể nào ngờ được, âm mưu lần này lại thúc đẩy sự tiến triển của Tô Y Y và Bùi Hoàn Phong!
Lửa giận trong lòng không trút ra được, Hứa Thư Kỳ dứt khoát trang điểm thật đậm, chạy thẳng đến quán bar uống rượu giải sầu.
"Người đẹp đi một mình à?"
Trong lúc Hứa Thư Kỳ đang uống những loại rượu đắt đỏ như đốt tiền, bỗng có một giọng nói nam tính vang lên bên cạnh.
Hứa Thư Kỳ bực bội xoay đầu lại nhìn, khi tầm mắt chạm vào khuôn mặt của người đàn ông kia, thì cả người cô ta như ngơ ngác.
Người đàn ông này khá giống với Bùi Hoàn Phong, nhưng khí chất và phong cách thì khác xa một trời một vực.
Nếu là ngày thường, Hứa Thư Kỳ sẽ không để ý đến anh ta, nhưng hôm say vừa nhận được tin Bùi Hoàn Phong xảy ra quan hệ với Tô Y Y, tâm trạng cô ta đau buồn tức giận, đồng thời cũng nảy lên suy nghĩ báo thù Bùi Hoàn Phong, thế là quay sang trò chuyện với người đàn ông này.
Hứa Thư Kỳ đang tố khổ không hề phát hiện ra rằng, anh ta lén lút cho thêm một thứ vào trong ly của cô ta.
Và đợi đến khi cô ta tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau, tuy người đàn ông kia không còn trên giường, nhưng mớ hỗn độn trên đó vẫn khiến cô ta hiểu ra giữa hai người đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi Tô Y Y nhận được hình và video thì vui vẻ chuyển tiền cho Đường Thừa Vũ kia, sau đó ngồi trong phòng cười lạnh: "Bỏ thuốc tôi? Hờ, Hứa Thư Kỳ cô chắc cũng nghe nói đến câu gậy ông đập lưng ông rồi chứ?"
Không đợi thêm nữa, Tô Y Y lấy thân phận nặc danh, phát tán những tấm ảnh giường chiếu của Hứa Thư Kỳ lên mạng, nhất thời làm dấy lên những đợt sóng, Hứa Thư Kỳ trở thành tâm điểm chú ý.
Từng bài báo giật gân nóng hổi phủ khắp tiêu đề trang đầu các trang mạng lớn và các tạp chí giải trí.
Cùng với việc suy giảm danh tiếng, Hứa Thư Kỳ cũng bị dân mạng mắt chửi té tát, một ngôi sao tên tuổi bỗng chốc trở thành con chuột qua đường.
Khi nhận được điện thoại của Thương Lạc. Hứa Thư Kỳ vẫn còn trong khách sạn, nghe anh ta kể lại mọi chuyện thì cả người ngơ ngác, cảm giác như trời sập.
"Tôi...tôi nên làm thế nào đây..." Hai mắt Hứa Thư Kỳ trống rỗng, cảm xúc tuyệt vọng cuốn sạch mọi thần trí của cô ta.
Giọng điệu của Thương Lạc cũng rất không tốt, cố gắng đè lửa giận trong lòng xuống, nghĩ cách nhanh chóng giải quyết vấn đề.
"Bây giờ cô đi giải thích với Bùi Hoàn Phong trước, chỉ cần hắn ta vẫn còn đứng về phía cô, cho dù tất cả báo chí đều chống đối cô, thì không lâu sau vẫn có thể trở mình được!" Thương Lạc quả đúng là trợ lý đặc biệt của Bùi Hoàn Phong, khi đối diện với vấn đề nguy cấp vẫn luôn đưa ra được quyết định chính xác nhất.
Hứa Thư Kỳ gật đầu, đồ còn chưa kịp thay đã vội chạy đi tìm Bùi Hoàn Phong.
Lúc này Bùi Hoàn Pong đang ngồi trong phòng khách biệt thự, cả người toát ra sát khí, nhìn tiêu đề tin tức trong điện thoại, vừa cười lạnh một tiếng thì liền nhìn thấy Hứa Thư Kỳ xông vào.
Cả người Hứa Thư Kỳ trở nên lạnh lẽo vì ánh mắt lạnh lùng của anh, sau đó đột nhiên đau thương lên tiếng, bước nhanh vài bước quỳ bên đùi Bùi Hoàn Phong khóc lóc kể lể với anh: "Hoàn Phong, anh tin em đi, người đó không phải là em, có người muốn hãm hại em!"

"Hãm hại?" Giọng nói Bùi Hoàn Phong lạnh lùng, hất Hứa Thư Kỳ ra, mặt mày tức giận nói: "Hứa Thư Kỳ, chúng ta chia tay đi!"


Chương 27

Hứa Thư Kỳ bị Bùi Hoàn Phong đuổi ra khỏi biệt thự, bị Thương Lạc xách về trong trạng thái ngơ ngác.
"Bây giờ không phải là lúc để cô tỏ ra chán nản, không dựa được vào Bùi Hoàn Phong, thì hãy dựa vào bản thân cô." Thương Lạc bình tĩnh đặt một bản thảo trước mặt Hứa Thư Kỳ, đồng thời cũng lên mạng đính chính, nói người trong hình chỉ là một hot girl giống Hứa Thư Kỳ.
Và sau đó, quả thật có một hot girl đứng ra, công khai lên tiếng người trong hình là mình.
Dưới năng lực vận hành cao siêu của Thương Lạc, mọi thứ đã xoay chuyển được tình thế, nhưng điều họ không biết là, chỗ Tô Y Y không chỉ có hình, mà còn có cả video nữa!
Lúc Tô Y Y đang cười lạnh chuẩn bị tung video lên mạng, thì cửa phòng bị gõ vang.
Tô Y Y hoảng hốt tắt màn hình máy tính, sau đó mới lên tiếng: "Vào đi!"
"Đang làm gì vậy?" Bùi Hoàn Phong sải bước đi vào, ánh mắt âm thầm lướt nhìn qua máy tính của Tô Y Y.
Không phải ngẫu nhiên anh mới đến phòng của Tô Y Y, mà là điều tra được IP phát tán ảnh giường chiếu của Hứa Thư Kỳ chính là của biệt thự nhà mình, bỗng nhiên nảy sinh nghi ngờ Tô Y Y.
"Chuẩn bị lát nữa sẽ ngủ một giấc, thấy hơi mệt." Vừa nói, Tô Y Y đứng dậy đi đến ngồi xuống giường, vươn vai, dáng vẻ mệt mỏi thể hiện rất tự nhiên.
Nhưng cô không ngờ đến, Bùi Hoàn Phong sẽ đột nhiên đi đến bên máy tính, thao tác nhanh nhẹn mở màn hình ra.
Tô Y Y không phản ứng kịp, đợi đến khi cô đứng dậy đi tới, thì đã thấy màn hình đang hiện lên bản thảo của trang web chưa kịp đăng video lên.
Thế là cả người Tô Y Y cứng đờ, ánh mắt nhìn Bùi Hoàn Phong cũng không bình thường nữa.
Anh ta đã biết thân phận thật sự của cô rồi sao?
"Vì sao phải làm như vậy?" Bùi Hoàn Phong xóa bản thảo đi, đóng trang web lại, cau mày, nhìn Tô Y Y bằng vẻ mặt nghiêm túc.
Tô Y Y xoa ấn đường, cũng không giả vờ nữa, chỉ cười anh: "Bùi Hoàn Phong, anh không ngăn cản được tôi đâu."
Video chẳng qua chỉ là bước trả thù đầu tiên của cô, cô phải hủy hoại hoàn toàn Hứa Thư Kỳ, cái chết của ông nội, cái chết của con cô, cuộc sống sống không bằng chết trong tù, đều do Hứa Thư Kỳ tạo thành! Cô phải bắt cô ta trả giá!
Bùi Hoàn Phong bị giật mình bởi thái độ dứt khoát của cô, mím môi im lặng một lúc, nhắm mắt, cuối cùng vẫn lên tiếng: "Anh biết em trở về để báo thù, chuyện quá khứ cứ để nó trôi qua đi, người có lỗi với em là anh, chứ không phải Hứa Thư Kỳ, em đừng trút giận lên người cô ấy."
Lời lẽ hiên ngang lẫm liệt như vậy khiến Tô Y Y bật cười: "Bùi Hoàn Phong, anh làm rõ một chút, Hứa Thư Kỳ đã làm ra loại chuyện như thế mà anh vẫn còn bảo vệ cô ta sao? Hờ, quả nhiên là tình yêu đích thực, bị cắm sừng mà vẫn coi như không có gì, bây giờ tôi nên khen anh có tinh thần của thánh nhân phải không nhỉ?"
Vừa cười, vành mắt của Tô Y Y đã rơm rớm nước mắt, cánh môi cũng bắt đầu run rẩy.
Trong môi trường khắc nghiệt gian khổ trong tù, cô mang theo một trái tim chứa đầy thù hận vượt qua từng ngày, kết quả bây giờ mới chỉ dạy cho Hứa Thư Kỳ một bài học nhỏ nhoi, mà Bùi Hoàn Phong đã thấy đau lòng rồi?

Đúng thật là, buồn cười!
Lồng ngực nhói đau, Tô Y Y cảm thấy bản thân sắp không thở nổi.
Cô siết chặt lòng bàn tay, cắn mạnh vào đầu lưỡi, vứt cho Bùi Hoàn Phong một ánh mắt châm chích: "Cũng đúng, người như anh mới xứng với thứ đê tiện như Hứa Thư Kỳ, không phải sao?"
Lời vừa dứt, Tô Y Y nén nước mắt lao ra ngoài, quyết tâm rời khỏi người đàn ông làm cô vô cùng đau khổ này.


Chương 28

Tô Y Y chạy thẳng ra ngoài biệt thự, lao vào trong cơn mưa.
Trên đường nước đọng rất nhiều, trong lúc bất cẩn Tô Y Y ngã quỳ xuống đất, nước mưa thấm nước cả người cô, càng khiến cô trông thê thảm đáng thương hơn.
"Tại sao, tại sao lại đối xử với tôi như thế?" Tô Y Y vui mặt vào hai lòng bàn tay, để mặc cho nước mắt nóng hổi hòa vào nước mưa tuôn rơi trên gò má.
Cô hận Bùi Hoàn Phong, càng hận chính bản thân mình! Hận bản thân đến giờ phút này vẫn còn yêu người đàn ông đã làm tổn thương cô!
Đúng vậy, cho dù cô bỏ ra bao nhiêu đi chẳng nữa, thì trong mắt anh ta cũng chỉ có mình Hứa Thư Kỳ...
Sau lưng có tiếng bước chân, Bùi Hoàn Phong đuổi theo sát phía sau. Anh dừng lại sau lưng Tô Y Y, thấy cô quỳ trên mặt đất băng lạnh như không có cảm giác gì, đau lòng bước lên vài bước muốn kéo người dậy.
"Anh tránh ra!"
Khi tay của anh chạm vào Tô Y Y, cô đột nhiên hất anh ra, giọng nói thê lương.
Bùi Hoàn Phong sửng sốt, sau đó cau mày nói: "Ngoan, chúng ta về trước, như thế này em sẽ đổ bệnh mất."
Cô đã mất cả trái tim rồi, đổ bệnh thì có sao đâu?
Vành mắt của Tô Y Y đỏ bừng, đôi môi trắng bệch, hét vào mặt Bùi Hoàn Phong: "Anh đi tìm Hứa Thư Kỳ đi, tôi không cần anh quan tâm!"
Một Tô Y Y vừa đau khổ vừa cạy mạnh như thế, khiến Bùi Hoàn Phong thấy đau lòng không thôi.
Tình cảm bị đè nén trong lòng suốt bao nhiêu năm qua không thể kiềm nén được nữa, bùng nổ mạnh mẽ ra ngoài.
Nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang chảy nước mắt ràn rụa, giơ tay ra thử xoa nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lẽo của cô, khẽ thở dài nói: "Sao anh có thể không quan tâm đến em được, anh vẫn luôn yêu em mà..."
Lời vừa dứt, trên khuôn mặt Tô Y Y liền xuất hiện biểu cảm không thể tin được.
Cô cười nhạo nói: "Yêu tôi? Nếu anh yêu tôi, vì sao kết hôn ba năm lại không lo lắng không ngó ngàng gì đến tôi, sau đó vì sao lại ly hôn với tôi?"
Một câu nói bất ngờ như thế, kêu cô tin sao tin được đây?
Bùi Hoàn Phong im lặng một lúc, cuối cùng vẫn thở dài nói: "Bởi vì sức khỏe của anh quá tồi tệ, lúc đó nếu không tìm được trái tim thích hợp sẽ sống không được bao lâu. Tình cảm em dành cho anh, anh đều biết, anh cũng yêu em sâu đậm. Y Y, anh hiểu em, nếu anh thật sự chết đi, với tính cách của em chỉ sợ sẽ tự tử theo anh."
Bùi Hoàn Phong cười khổ: "Anh nghĩ nếu anh đối xử lạnh nhạt với em một chút, em không yêu anh nũa, ít ra sau khi anh chết đi, em vẫn có thể sống tốt, bắt đầu một cuộc tình mới."
Tô Y Y nhìn chằm chằm vào Bùi Hoàn Phong như đang nhìn một người xa lạ, cô chưa bao giờ biết rằng, một người mạnh mẽ như Bùi Hoàn Phong, cũng sẽ có lúc lộ ra biểu cảm cô đơn như vậy, nói ra những lời chán nản như vậy.
Nhân lúc Tô Y Y ngơ ngác, Bùi Hoàn Phong ngồi xổm xuống ôm cô vào lòng, tiếp tục nói khẽ: "Trước khi ly hôn anh đã chuẩn bị một số tài sản cho em, nếu anh đi rồi, công ty sớm muộn gì cũng sẽ bị đám cổ đông xâu xé, không chỉ như thế, chỉ sợ Tập đoàn Bùi Thị sẽ gánh phải món nợ khổng lồ. Ly hôn có thể đảm bảo em sẽ không còn có một chút quan hệ gì với món nợ của công ty."
Mọi thứ đều nói một cách hợp tình hợp lý, nhưng trái tim Tô Y Y vẫn trống rỗng như cũ.

"Cho nên anh tổn thương tôi chỉ vì những lý do đó thôi sao?" Tô Y Y cắn môi, kiềm chế tiếng nức nở: "Nếu anh thật sự yêu tôi, thì vì sao sau khi anh phẫu thuật xong lại không trở về bên tôi? Tại sao cứ phải ở bên Hứa Thư Kỳ?"
Vẻ mặt Bùi Hoàn Phong tràn đầy sự đau khổ, dường như suy sụp: "Lúc đó anh đang nghỉ ngơi khôi phục sức khỏe, vốn nghĩ rằng sẽ đối xử tốt với em, nhưng Hứa Thư Kỳ đã mang thai. Anh đã phụ em, anh không thể phụ thêm cô ấy nữa...Lúc đó anh đã nghĩ, có lẽ kiếp này hai chúng ta thật sự có duyên không nợ."
Tô Y Y không rõ trong lòng mình thấy thế nào, dựa vào lòng anh khóc không ngừng.


Chương 29

Bế Tô Y Y đã khóc ngất về biệt thự, Bùi Hoàn Phong cởi quần áo đã ướt sũng của hai người ra trước, sau đó dùng khăn lông lau sạch nước trên người Tô Y Y.
Xả nước nóng vào bồn tắm, Bùi Hoàn Phong thử nhiệt độ xong rồi đi ra ngoài nhẹ nhàng bế Tô Y Y vào trong.
Anh vào bồn tắm trước, sau đó mới đặt Tô Y Y ngồi xuống trước ngực, lấy ít sữa tắm bắt đầu tắm rửa cho cô.
Nhiệt độ cơ thể ấm dần khiến Tô Y Y tỉnh lại trong cơn ngơ ngác, cô dựa vào lồng ngực dày rộng của anh, cơn ngột ngạt tắc nghẽn trong tim dường nhưng đang dần dần tan biến, con tim vẫn đập điên cuồng vì người đàn ông này.
"Ưm..." Cơ thể nhạy cảm dễ dàng bị kích thích, khóe mắt của Tô Y Y đỏ bừng, cánh môi cũng đỏ như sắp nhỏ ra máu.
Hơi thở của Bùi Hoàn Phong phả vào tai cô bắt đầu dồn dập, động tác cũng không còn nhẹ nhàng dịu dàng nữa. Anh không biết đã thèm muốn cơ thể này từ bao lâu rồi, nhưng vì kế hoạch trước đây, anh luôn phải vờ như không thấy, thậm chí lạnh nhạt với cô.
"Y Y..." Anh thấy thỏa mãn, miệng khẽ lẩm bẩm, không ngừng trêu chọc trái tim Tô Y Y, khiến sự thù hận cô vất vả tích lũy hai năm nay lại đầu hàng nhanh chóng như thế.
Bồn tắm vốn đã ấm nay càng nóng hơn, hơi thở dồn dập và tiếng rên khẽ tràn ngập khắp phòng, vì thế mà khiếu cho bầu không khí càng thêm nóng bỏng.
"Anh yêu em." Câu nói kiên quyết được Bùi Hoàn Phong nói ra, ba chữ kia giống như đã phải từ chờ đã lâu, cuối cùng vào khoảnh khắc hai người kết hợp thân mật, nó phá tan mọi xiềng xích, đâm thẳng vào con tim Tô Y Y.
Cuộc vui chuyển từ phòng tắm lên trên giường, hai người yêu thương quấn lấy nhau cứ như sắp đến tận thế vậy.
Sau cơn mây mưa, cả người Tô Y Y rã rời, cô dựa vào lồng ngực rắn chắc của Bùi Hoàn Phong, đôi mắt giăng kín sương mù toát lên một vẻ đẹp buồn bã.
"Anh nói yêu em, vì sao anh lại không chia tay với Hứa Thư Kỳ?" Tô Y Y không ngẩng đầu lên nhìn Bùi Hoàn Phong, chỉ yên lặng cúi đầu.
Bùi Hoàn Phong đùa nghịch với tóc của Tô Y Y, giọng nói vẫn trầm khàn, anh nói: "Anh có nỗi khổ riêng, nhưng anh hứa với em, nhất định sẽ vạch rõ quan hệ với Hứa Thư Kỳ, chẳng qua không phải là bây giờ."
Tô Y Y nhắm mắt lại, trong lòng vẫn thấy hơi nhói đau.
Cô không biết vì sao Bùi Hoàn Phong không chịu nói nguyên nhân, những lại không muốn ép anh, thế mà trầm mặc không nói nhiều.
Vận động kịch liệt đã khiến hai người mệt rã rời từ lâu, Bùi Hoàn Phong hôn trán cô, ôm cô đi vào giấc ngủ.
Đêm khuya, di động ở đầu gường bỗng nhiên sáng lên, Tô Y Y vốn ngủ không sâu bỗng nhiên mở mắt, cẩn thận rời khỏi lòng Bùi Hoàn Phong, cầm điện thoại đi thẳng ra ban công.
Gọi điện thoại ngay cho Luât sư Vương, Tô Y Y siết chắc áo, đứng trong gió lạnh với vẻ mặt lạnh lùng.
"Cô Tô, đã điều tra được thông tin của người đánh cô bị sảy thai trong tù năm xưa." Giọng nói của Luật sư Vương nghiêm túc, lúc ấy khi biết được những nỗi khô Tô Y Y phải chịu trong tù, một người đàn ông như anh còn thấy chịu không nổi, thì càng không thể tưởng tượng được với người đã mất con như cô đã vượt qua bằng cách nào.
"Được." Ánh mắt Tô Y Y u tối, nở một nụ cười tà ác: "Tôi muốn gặp mặt họ."
Luật sư Vương nghe thấy thế, nói một cách tận tụy: "Vâng cô Tô, tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp."
Vào lúc Tô Y Y thấy hài lòng, bỗng có một giọng nói âm trầm vang lên từ phía sau: "Em đang gọi điện thoại cho ai đó?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận