Vợ Chưa Cưới Ngờ Nghệch

Hôm nay
thời tiết sáng sủa, nhiệt độ không quá cao cũng không quá thấp, rất thích hợp
để đi ra ngoài hít thở không khí.

Nhưng ở
trong phòng lớn của Long gia, lại tràn ngập một loại không khí quỷ dị khiến
người ta không dám thở.

Tên
điên này tưởng cô vì thế mà sẽ kêu khóc ư? Đừng mơ!

Quản
gia đem bữa sáng ngon lành bưng đến, rồi lập tức vụng trộm lấy cớ chuồn đi,ởi
ông vốn làm quản gia cho nhà này đã mấy chục năm, khả năng quan sát đã đạt đến
trình độ siêu cấp, cũng đoán ra hai người đêm qua đã xảy ra loại quan hệ mà
không muốn cho ai biết.

Bữa
sáng rất phong phú, nhưng Phi Phi thật sự không có chút khẩu vị nào, bởi vì cô
đang tức giận.

Nhưng
Long Tử Thánh thì ngược lại, hắn thanh thần ra mặt mũi sáng láng, giống như vừa
ngủ một giấc thật ngon, mà mà có trời biết, hắn cả đêm qua quấy rầy cô, làm cho
cô không thể nào ngủ nổi.

"Anh
còn cười !"

Hắn
nhếch mép liếc cô một cái, sau đó còn nhàn nhã gắp một miếng chân giò hun khói,
đưa vào miệng chậm rãi nhai nuốt.

Hắn
thật đắc ý, không ngờ cô còn là xử nữ, chưa hề có tên đàn ông nào chạm vào, chỉ
có hắn, việc này đối với hắn thật sự giống như nhặt được bảo vật đáng trân
trọng! Hắn đương nhiên thỏa mãn.

"Anh
cho là làm vậy với tôi sẽ khiến tôi khuất phục ư? Tôi nói cho anh biết. .
."

"Ăn
sáng đi. Không cần nói gì cả ."

Đáng
giận! Hắn tưởng cô thích nói chuyện với hắn à? Hai má Phi Phi vì tức giận mà
phồng lên, rất giống 2 cái bánh bao, nhìn cực đáng yêu.

"Tôi
phá hủy quỷ kế của cô chắc khiến cô rất tức giận? Sau này cô không cần giở trò
gì cả, ngoãn ngoãn làm vợ tôi là được rồi ."

"Ai
muốn làm vợ của anh?"

"Chẳng
lẽ tôi chưa thỏa mãn được cô? Đêm qua còn làm cô hưng phấn đến ngất xỉu, vốn
tưởng sẽ khiến cô yêu tôi. . ."

Cô đang
ăn một trứng luộc, vừa nghe đến lời hắn nói ra, không cẩn thận bị nghẹn.

"Khụ ── khụ ── khụ. .
." Mặt cô lập tức hồng lên như bụng heo, một tay nhanh chóng vuốt vuốt cổ.

Cứu
mạng ! Cô sắp chết, bị một miếng trứng luộc hại chết. . . nhưng mà chết đi thì
người nhà đến tìm ai đòi bồi thường? Người ta bị hại chết còn có thể được bồi
thườn nhiều tiền, còn cô phải đi tìm chủ nhân con gà đẻ ra quả trứng này ? Hay
là tìm đến con gà mái luôn?

Ngày
hôm qua vừa chợp mắt được một lúc thì bị hắn đánh thức bắt làm này nọ, cô tức
giận đem mọi chuyện nói với hắn, muốn hắn hiểu được, như vậy cô sẽ không phải
lấy hắn.

Đâu
biết hắn nghe xong một chút kinh ngạc cũng chẳng có, nhưng cô đoán rằng, vẻ
ngoài không đổi giống người chết của hắn chắc là do kinh ngạc quá nênó biểu
hiện như thế?

"Đừng
cử động!"

Một tay

của Long Tử Thánh di chuyển đến gáy Phi Phi vỗ mạnh!

"Bịch!
Bịch! Bịch!"

Miếng
trứng gà từ trong cổ họng cô bắn phụt ra, đáp xuống mặt bàn ăn không những thế
còn quay quay vài vòng điệu nghệ.

Cô thở
hổn hển, nước mắt giống như chuỗi vòng ngọc trai tuôn mãi không dứt.

"Tôi.
. . tôi thiếu chút nữa thì chết rồi!" Cô run rẩy nói, thân thể bỗng mất
hết sức lực ngã nhào xuống.

Còn
chưa nói dứt lời, cô đã bị hắn kéo lại, đặt ngồi trên đùi, hai cánh tay hắn ôm
chặt lấy cô, nhẹ nhàng xoa xoa, vỗ vỗ giống như an ủi trẻ con.

"Không
sao, đừng sợ có tôi ở đây rồi, về sau không ăn trứng luộc nữa là được."
(từ đoạn an ủi này có khi Hin đổi sang em- tôi cho hợp cảnh)

"Nhưng
tôi thích nhất là trứng gà luộc!" Cô nghẹn ngào nói, đôi tay nhỏ bé không
kìm được nắm chặt láy cổ áo của hắn làm nũng, như thể đã có thói quen này nhiều
năm.

"Thế
thì. . . lúc ăn nhớ cắt thành miếng nhỏ là được, về sau em không được ăn cả quả
như vậy, em cũng có phải là rắn đâu!" Hắn bá đạo ra lệnh.

Ai da!
! ! Hắn lúc này tự nhiên thật tốt à! !

Dường như
nhìn thấy sự nghi hoăc, cẩn trọng trong mắt cô, hắn đưa môi vào sát môi cô, chỉ
cần cô nâng cằm lên, là có chạm vào môi hắn .

"Tôi
cứu em một mạng, mà hình như trong truyện cổ tích, công chúa sẽ thưởng cho hiệp
sĩ một phần thưởng."


trừng mắt nhìn, đôi mắt ngập nước cùng đôi môi anh đào nhỏ nhắn phấn nộn giống
hệt mỹ vị trước mắt hắn, không nhiễm một hạt bụi trần.

"Anh
muốn tôi tặng anh cái gì? Lần trước tôi đi dạo ở công ty bách hóa, bây giờ quần
áo nam ở đấy đang giảm giá đặc biệt. . ."

"Tôi
không thiếu mấy thứ đấy, mà có muốn em cũng không mua kịp, tôi cần em tặng một
thứ ngay bây giờ."

"Ví
dụ như cái gì?"

Cô liếm
đôi môi đỏ mọng, động tác nhỏ nhặt tuy vô thức nhưng đã khiến đáy mắt hắn hiện
lên ý đồ không trong sáng, nghĩ đã muốn chảy máu mũi.

"Cái
này chẳng hạn!"

Hắn cúi
đầu hôn môi cô, cô thật sâu phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

Đôi môi
này vẫn ngọt ngào như nước, hắn đem đầu lưỡi tham nhập thật sâu trong miệng cô,
bừa bãi thăm dò trong khoang miệng ấm áp.

A! Lại
hôn . . . Đầu óc cô bắt đầu trống rỗng, thế giới xung quanh nhất thời quay
cuồng.

Kháng
cự hắn, kháng cự hắn! Cổ Phi Phi, ngươi nhanh đẩy ra hắn. . . Đừng! ! Đẩy ra
chứkhông phải ôm lấy hắn! Là thôi! Thôi a. . .

Lý trí
gào thét trong đầu cô, ngược lại thân lại không chịu nghe theo khống chế.

"Không
được! Anh đêm qua đều đã làm nhiều lần rồi. . ."


"Hôm
qua anh ăn chưa no."

"Cái
gì?" Tên đại dâm thú này! Tự nhiên biến cô thành một bàn toàn mỹ thực, lại
muốn từng miếng từng miếng ăn sạch cô sao?

"Tôi
muốn em, ngoan ngoãn nghe lời cho tôi."

"Nghe
lời anh tôi được cái gì?"

"Tôi
hái ánh trăng tặng em." Hắn ngừng nói, bạc môi nóng rực thở từng đợt trên
cổ bạch ngọc của cô, chọc cô rất ngứa.

"Tôi
cần ánh trăng làm gì? Có cũng chẳng làm nhà ở được."

"Thế
tôi sẽ mua tặng em căn phòng lớn nhất." Môi hắn đã lần xuống hai vú của
cô, một tay không nhàn rỗi cũng tham lam vuốt ve, dấy lên một trận khoái cảm
khiến cô run rẩy.

"Anh.
. ."

"Bây
giờ không phải lúc nói chuyện, em chuyên tâm một chút đi!" Hắn khàn giọng
ra lệnh.

Phi Phi
cũng tự nhiên thuận theo. Không còn cách nào khác, đi làm nhiệm vụ chế tạo
người kế nghiệp vậy.

Môi hắn
vừa mang theo khao khát lại mang theo trừng phạt cắn nuốt đôi môi đỏ mọng mềm
mại của cô, đầu lưỡi còn triền miên cùng nóng bỏng khiêu khích cô, buộc cô vươn
đầu lưỡi cùng hắn quấn quanh, trao đổi chất lỏng ngọt ngào. . .

Mãi đến
khi tay cô bất tri bất giác vòng lên ôm cổ hắn, nóng bỏng hôn trả, càng thêm
kích thích nhiệt tình và ham muốn trong lòng hắn.

Môi hắn
rời khỏi môi cô, chưa kịp lấy lại nhịp thở đã bị hắn ôm cổ, nhanh chóng đi đến
sô pha.

"Anh
không đi về phòng. . ." Phi Phi ngạc nhiên giãy dụa, chẳng nhẽ hắn muốn
tha nàng đi ra ngoài trong bộ dạng này?

"Tôi
muốn ở sô pha!" Hắn kiên định nói.

"Nhưng
mà. . ."

"Về
sau còn có thể làm ở phòng bếp, trên xe, phòng khách, em tốt nhất phải được
chuẩn bị tâm lý." Hắn hiện tại đã ra vẻ một người chồng mẫu mực.

Chuyên
chế! Bá đạo! chủ nghĩa nam quyền!

"Anh
cho là ngươi là nhân viên thủy điện Đài Loan à! Còn muốn biến hóa mấy chiêu
này." Cô tức giận nói.

Chỉ
thấy trong con ngươi đen nháy của hắn lóe ra ánh sáng biến thái, bí bí ẩn ẩn
nói: "Tôi cam đoan với em, tôi khiến em so với Huyên Huyên còn hạnh phúc
hơn!"

(đoạn
này Phi Phi nói đến 1 phim AV nam chính là nhân viên thủy điện, còn nữ chính
tên Huyên Huyên)

Mặt cô

lập tức hiện lên sắc hồng mờ ám. Nam nhân này thật đủ biến thái! Không ngờ mặt
tỉnh bơ đi giảng cái loại đạo lý này cho cô gái ngây thơ vô tội như cô, hắn
tưởng cô với hắn quen thuộc lắm sao?

Đột
nhiên, bàn tay hắn ôm lấy hai má đỏ như quả táo của nàng, buộc nàng đối mặt với
hắn.

"Em
chuyên tâm cho tôi!"

"Hả!"

Thân
thể của cô bị đặt ở trên sô pha, váy bị kéo lên, lộ ra vùng u cốc được che bởi
lớp vải tam giác màu trắng, còn có in hình con mèo nhỏ, nhưng rất nhanh đã bị
hắn cởi bỏ, ngay cả một câu ca ngợi cũng không có.

Hắn
chen gười vào giữa hai chân cô, một tay vỗ về chơi đùa tiểu hoa huy*t đã sớm
ướt át, một tay kia chui vào trong áo cô, xoa nắn bên vú mềm mại co dãn .

"A.
. ." Phi Phi nhịn không được tiếng rên rỉ, đầu cũng thẹn thùng xoay lại.

Hắn
tham lam hút đầu v*, cô dùng sức lắc đầu, cái miệng nhỏ cắn cắn ngón trỏ của
chính mình, liều mạng nhịn xuống âm thanh kích tình đã muốn thoát ra.

"A
a. . . Ân. . . Không c

"Không
thích? Vậy còn thế này? Còn chán ghét sao?" Hắn lại xấu xa khẽ cắn một
cai, khiến cô kêu đau một tiếng.

"A.
. . đừng. . . đau quá. . ."

Nhìn
thấy bộ dáng thẹn thùng quyến rũ của cô thật sự là đáng yêu, hắn chịu không
nổi, quyết định không cần nhẫn nại nữa, phải giữ lấy thân thể ngọt ngào mê
người của nàng trước, còn lại sẽ chậm rãi hưởng thụ sau.

"Tôi
tiến vào đây!"

Long Tử
Thánh nâng cặp đùi tuyết trắng của cô, nhanh chóng cởi quần, phóng thích chính
mình, lập tức hung hăng đâm vào.

"A ── "

"Tất
cả của tôi đều bị em hút vào! Tiểu hồ ly, di chuyển thắt lưng đi!" Hắn
mệnh lệnh .

"A
a. . . Không cần. . . tiến. . ." Phi Phi mặc dù phe phẩy đầu, nhưng thắt
lưng lại dần dần di động lên xuống, cánh tay quấn quanh cổ hắn.

"A
. . . chỗ đ

"ừ?"

"A.
. . A. . . Không được. . ."

"Cái
gì?" Hắn giống như dã thú đói khát, điên cuồng ra vào.

Phi Phi
thụt lùi, đầu ngửa ra sau, cái miệng nhỏ không ngừng dật ra tiếng rên rỉ mất
hồn.

"Ở
đây sao?"

"A.
. . A. . . Ân. . . đúng. . . nơi đó. . . chính là nơi đó. . ."

Nhưng
hắn ngược lại đem eo chính mình hơi hơi lui về phía sau, lôi ra một nửa kiên
đĩnh, bị ái dịch thấm ướt sáng bóng đặt ngay trước rồi nhẹ nhàng tham nhập hoa
huyệt, hắn như có như không cử động eo.

"A,
a. . . không phải! Không phải nơi đó. . . Van cầu anh. . ."

"Nói
rõ ràng!" Hắn là cố ý chớp cơ hội hội cười bắt nạt cô.

Không
cho thắt lưng của cô ngã xuống, hắn dùng hạ thân ở lối vào khuấy động, hắn muốn
báo thù

Phi Phi
liều mình cắn môi, trong lòng nghĩ như vậy, nhưng là cái loại khoái cảm này

khiến cô không thể nhẫn nhịn được.

"A.
. . làm ơn. . . Đi vào bên trong. . . Van cầu anh. . ."

"Được
rồi!" Nhìn thấy cô mềm mại như vậy, hắn thỏa mãn gật đầu, đem thắt lưng
mảnh khảnh của cô kéo gần, một đường từ dưới xuyên vào.

Phi Phi
lấy hai tay che miệng, ngăn lại thanh âm trong cổ họng, Long Tử Thánh không
chút nào khoan dung mà còn di động thêm cuồng dã, hại cô chỉ có thể phát ra rên
rỉ thoải mái, kịch liệt phe phẩy đầu.

"A.
. . A. . . Ân. . . thật nhanh. . . A. . ."

"Muốn
tôi tới chỗ sâu nhất? !"

"A.
. . Không cần. . . A. . . A. . . A. . ." Phi Phi kìm lòng không nổi, nhanh
ôm chặt lấy cổ hắn."A! Không cần! Tôi. . . tôi đã sắp. . ! Không được, tôi
không được, sẽ chết. . ."

Phi Phi
cắn đầu vai hắn, phát ra khoái cảm xen lẫn tiếng kêu, toàn thân không ngừng co
rút, cả người đã muốn tiến vào cảnh giới dục tiên dục tử. . .

"Mới
như vậy đã đạt cao trào rồi! Tôi còn làm chưa đủ đâu!" Long Tử Thánh nhẹ
cười làm cho thân thể cô mềm , ánh mắt ngơ ngác, hô hấp dồn dập, nửa người trên
vô lực dựa vào sô pha, còn hắn thong thả đi động nam căn, cô không nào khống
chế được, bắt đầu có phản ứng.

Hắn xoay
người cô, làm cho cô giống con mèo nhỏ, ngoan ngoãn nghe lời, dựa lưng vào ngực
hắn, sau đó lập tức từ phía sau tiến vào thật sâu.

"A.
. ." Cô không khỏi kêu ra tiếng.

Mái tóc
đen dài của cô, cũng đi theo luật động cao thấp hắn dấy lên mà khêu gợi tung ra
sau.

Lát
sau, Phi Phi ngồi ở trên bụng hắn, hắn nắm chặt eo nhỏ của cô, cấp tốc dùng lực
lên xuống.

Hai
người mười ngón tay đan xen, vẫn để cô ngồi trên, nhũ tiêm trắng nõn tinh xảo
ngay trước hặt hắn, theo luật động của cô lên xuống.

"A.
. . Không được. . ."

Eo hai
người di động, cùng nhau đạt tới đỉnh thỏa mãn. . .

Cơ thể
không ngừng run rẩy, Phi Phi không kìm lòng được ngả người về phía trước, tựa
vào ngực hắn, hắn cũng vươn bàn tay to, dịu dàng vuốt ve đầu cô.

"Cảm
giác rất tuy

"Hoàn
hảo!" Cô không muốn nói thật sự là rất tuyệt, như vậy hắn nhất định sẽ
càng kiêu ngạo.

"Em
có khỏe không? Không thì chờ tôi nghỉ ngơi một chút. . ."

"Rất
tuyệt, rất tuyệt! Anh thật giỏi!" cô vội vàng nói, sợ hắn lại lại làm thêm
lầ nữa.

"Tốt!
Thế thì tôi yên tâm rồi!"

"Yên
tâm cái gì?" Cô mở lớn mắt, ngây ngốc hỏi.

"Yên
tâm chờ lát nữa làm thêm mấy lần, đến khi em nói thật thích thì thôi!"

Cô lập
tức trợn tròn mắt. Tên . . . tên sắc lang dâm loạn này, thật sự là vợ chưa cưới
của cô sao? . . . Cổ Phi Phi, ngươi thât sự biết chọn đối tượng à nha! Thế
nhưng tóm được một tên vừa xuất chúng vừa có tiền mà thể lực cũng thật kinh
người, lại rất có ý thức làm chồng.

Việc
này, nếu cô không chịu khó bồi bổ thân thể một chút, đến khi bị hắn ép làm nhất
định sẽ không cam lòng mà chết.

Ô. . .
cô thật đáng thương mà!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận