Vợ chồng nhà giàu plastic

Tư Nhất Văn nghe xong nở nụ cười tà ác: “A Nhân, đây không phải là bản năng nguyên thủy sao?”
 
Nửa câu sau, Tư Nhất Văn không nói ra miệng đó là: Bản năng sẽ xuất hiện ngay khi em đụng đến.
 
Chu Nhân vẫn nửa tin nửa ngờ: “Vậy, trước kia anh giải quyết vấn đề kia như thế nào?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Dù là vợ chồng nhưng họ chưa bao giờ hỏi nhau một câu riêng tư như vậy.
 
Lúc này Chu Nhân có hơi xấu hổ, theo bản năng liếc nhìn nơi nào đó của Tư Nhất Văn. Hơn nữa, nơi nào đó vào lúc này dường như cảm nhận được ánh mắt chăm chú của cô, từ từ ngẩng đầu lên.
 
"Dùng tay." Tư Nhất Văn trả lời rất dứt khoát.
 
"Dùng tay?" Chu Nhân hoàn toàn không thể tưởng tượng được cảnh tượng đó.
 
Tư Nhất Văn hệ cấm dục lại dùng tay để giải quyết vấn đề đó, hình ảnh này không khỏi khiến người khác tò mò!
 
Ít nhất thì Chu Nhân chưa từng thấy. Không chỉ chưa từng thấy, thậm chí cảm thấy hai từ đơn giản này khiến Tư Nhất Văn từ một vị thần ở trên cao đột nhiên rớt xuống dưới. Anh cũng chỉ là một người bình thường, có thất tình lục dục, cũng có những nhu cầu của riêng mình.
 
Chu Nhân đột nhiên nổi lên ý xấu, cố ý cọ tới cọ lui trên người Tư Nhất Văn: “Nếu không, anh lấy tay làm mẫu ở trước mặt em có được không? Em muốn xem.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tư Nhất Văn vừa trả lời vừa đè hai tay đang làm xằng làm bậy trên người anh: “Em không cần mơ mộng hão huyền đâu.”
 
“Tại sao!” Vẻ mặt Chu Nhân đầy khẩn cầu: “Đừng keo kiệt như vậy mà.”
 
Tư Nhất Văn quay sang nói với Chu Nhân: “Thật ra anh không ngại dùng tay để giải quyết giúp em đâu.”
 
“Em không cần!”
 
“Em chắc chứ?”
 
Sức lực giữa nam và nữ có sự chênh lệch khá lớn, huống hồ Chu Nhân lại là một người nhỏ bé ở trước mặt Tư Nhất Văn. Anh không cần tốn quá nhiều sức lực để hàng phục cô.

 
Cuối cùng, Chu Nhân lại trở thành người cầu xin tha thứ.
 
“Tư Nhất Văn, anh đáng ghét!” Những từ sau đó đều biến thành tiếng hét.
 
Làm ở nơi mà Tư Nhất Văn sống và lớn lên, có cảm giác rất kỳ lạ.
 
Chu Nhân có hơi chột dạ, lại bị trêu chọc không thể kìm lòng được. Cô không dám phát ra âm thanh, chỉ có thể cắn chặt môi mình.
 
Cuộc tấn công từ nhiều giác quan khiến cô rất muốn khóc.
 
Tư Nhất Văn nghe thấy nhưng không có ý dừng lại: “A Nhân, em thích tay của anh sao?”
 
"Em không thích!" Giọng nói của Chu Nhân trở nên nức nở.
 
“Miệng nói một đằng nhưng lòng nghĩ một nẻo, không phải em nói anh dùng tay sao?”Giọng nói của Tư Nhất Văn đầy xấu xa.
 
Đầu ngón tay của Chu Nhân gần như chìm vào trong da cánh tay của Tư Nhất Văn, cô lắc đầu, ánh mắt mờ mịt: “Không cần nữa.”
 
Anh thật sự có hơi từ bi: “A Nhân, chúng ta thực hiện một cuộc trao đổi thì sao?”
 
Chu Nhân ngây thơ tin tưởng anh: “Trao đổi cái gì?”
 
“Đổi lấy tay của em.” Hai chữ cuối cùng anh suýt chút nữa cắn vào tai cô: “Giúp anh.”
 
Chu Nhân còn có thể làm gì khác?
 
Chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng.
 
Nhưng mà sau khi suy nghĩ lại Chu Nhân như ý thức được rằng lần đầu tiên của Tư Nhất Văn hình như là dành cho cô.
 
Đêm hôm đó, Chu Nhân đã biết hai chữ hối hận viết như thế nào rồi.

 
Cô không nên chạy đến phòng của Tư Nhất Văn như leo lên tàu cướp biển, kết quả còn làm tay của mình bị đau đến mức không nâng nổi.
 
Kết quả là ngày thứ hai, còn bị Tư Vũ chất vấn: “Chị dâu, làm sao nửa đêm chị lại chạy trốn khỏi phòng em! Thật là không có nghĩa khí gì hết!"
 
Chu Nhân cũng không biết làm sao, lầm bẩm: “Đúng vậy, ngay cả ông trời cũng không nhìn nổi nữa nên mới trừng phạt chị.”
 
Tư Vũ thò lại gần: “Chị dâu, ông trời trừng phạt chị cái gì?”
 
"Trừng phạt chị không biết làm người."
 
Hôm nay, Chu Nhân vẫn phải đến khu trượt tuyết để luyện tập.
 
Nói một cách nghiêm túc, hôm nay là một ngày khá quan trọng.
 
Huấn luyện viên Denis đã đợi Chu Nhân ở phòng tập trong nhà từ sớm.
 
Ngoài luyện tập trên tuyết, luyện tập trong nhà cũng rất quan trọng. Ví dụ như có thể thực hành một số động tác kỹ thuật như vượt chướng ngại vật và nhảy lộn nhào ở trong nhà.
 
Và bây giờ phòng tập này được Denis thiết kế đặc biệt cho Chu Nhân
 
Nếu như tiến hành thuận lợi, Denis tin rằng, trong vòng nửa năm nữa, Chu Nhân có thể trở lại sân thi đấu trong nước để thử.
 
Nếu mọi thứ suôn sẻ hơn, thì chỉ cần cô có thể giành được huy chương X Gas và Giải Vô Địch Thế Giới trượt tuyết quốc tế, thì việc Chu Nhân tham gia thế vận hội Olympic sẽ rất gần.
 
“Em đã chuẩn bị xong để bắt đầu luyện tập từ hôm nay chưa?” Vẻ mặt của Denis trông rất nghiêm túc, như thể là đã hạ quyết tâm.
 
Denis của hôm nay trông không giống như trước, tuy rằng anh ấy không biểu hiện gì ở trước mặt Chu Nhân, nhưng cô chỉ cần liếc mắt liền có thể nhận ra.
 
Ngày thường Denis đều hi hi ha ha, thường xuyên trêu chọc mọi người.
 

Chu Nhân nhất thời còn chưa quen với vẻ nghiêm túc của Denis, cười nói: “Ừm! Tôi chuẩn bị xong rồi! Nhưng mà Denis, anh không cần nghiêm túc như vậy."
 
Denis hỏi Chu Nhân: "Cô cảm thấy bây giờ tôi rất nghiêm túc sao?"
 
Chu Nhân gật đầu: "Không phải sao?"
 
Denis kéo kéo khóe miệng thở dài một hơi: “Có lẽ tôi quá nhớ thành tích của cô. Ina, thật ra thì tôi cũng tiếc nuối không ít hơn cô. Tôi hy vọng cô có thể được nhiều người công nhận hơn.”
 
Chu Nhân nhún nhún vai: "Không thành vấn đề."
 
Denis là một vận động viên trượt tuyết đã giải nghệ ở Mỹ, Chu Nhân cũng là đồ đệ đầu tiên của anh ấy.
 
Trong suy nghĩ của Denis, Chu Nhân có tài năng, cũng có tinh thần khiêu chiến, là một ngôi sao đang lên trong mắt anh ấy. Anh ấy không thể chịu được khi Chu Nhân bị người khác giễu cợt, thậm chí thừa dịp hãm hại cô.
 
Anh ấy là người hy vọng Chu Nhân có thể giành được huy chương Olympic, hoặc huy chương vàng hơn bất kỳ ai khác.
 
"Được rồi, chúng ta bắt đầu!" Denis thu lại cảm xúc ưu tư, bắt đầu tiến hành làm nóng người cùng với Chu Nhân và tiến hành các bài tập luyện tập khác.
 
Chu Nhân mặc một bộ đồ thể thao vừa vặn và buộc tóc đuôi ngựa, như thể cô lại quay trở về khi cô mới mười bảy, mười tám tuổi.
 
Thời gian rất không công bằng, mấy năm nay trên mặt Denis đều để lại những dấu vết lớn nhỏ, ngược lại điều này càng khiến Chu Nhân trông trẻ ra.
 
Thời gian một buổi sáng mà cứ như chỉ có giây lát, Chu Nhân cảm thấy cả cơ thể mình đầm đìa mồ hôi, cô cảm nhận được thân thể của mình hoàn toàn không thể so sánh với mấy năm trước.
 
Nhưng Denis đã động viên cô, đây mới chỉ là bước khởi đầu, cơ thể vẫn cần một thời gian để thích nghi.
 
Trong lúc giải lao, Chu Nhân lấy điện thoại ra liếc nhìn.
 
Sau đó Chu Nhân cuối cùng cũng hiểu tại sao hôm nay Denis lại nghiêm túc như vậy.
 
Tối qua, một cư dân mạng đã đăng một bài báo nóng hổi trên mạng, trong đó có thông tin rằng Chu Nhân tham gia cuộc thi trượt tuyết tự do của Thế vận hội mùa đông New Zealand cách đây 6 năm, đã vô tình bị thương và phải nghỉ thi đấu.
 
Nguồn tin cho biết: “Tôi không tìm thấy video Chu Ân tham gia giải X Gas, nhưng tôi tình cờ tìm thấy video về Thế vận hội mùa đông New Zealand. Nói thế nào nhỉ, khoảnh khắc tôi nhìn thấy Chu Nhân ngã xuống kia, mặc dù tôi cảm thấy rất không thể chịu nổi. Nhưng với tư cách là một vận động viên chuyên nghiệp, liệu bạn có phạm sai lầm cấp thấp như vậy không? Không có kim cương đừng ôm đồ sứ, cũng đứng nói là làm quán quân. Thật buồn cười.”
 
Bài đăng có ảnh chụp màn hình video trận đấu lúc bấy giờ, dù hình ảnh hơi mờ nhưng không khó để nhận ra Chu Nhân đã mắc một sai lầm nghiêm trọng trong khi thi đầu, sau đó bị ngã xuống đất. Bị thương chỉ là chuyện trong chớp mắt, Chu Nhân giãy giụa bò dậy từ trên nền tuyết, nhưng bởi vì chân cô bị thương, đau đớn không chịu được. Tuy nhiên cô vẫn nén đau đớn để hoàn thành động tác tiếp theo.
 
Kết quả có thể tưởng tượng được, Chu Nhân đạt điểm thấp nhất và bị loại ngay trong vòng đầu tiên.
 

Sau khi xem đoạn video, các bình luận của cư dân mạng cũng phân thành hai nửa, một nửa thì đau lòng vì cú ngã ngoài ý muốn trên sân của Chu Nhân:
 
[Tôi rất lo lắng khi cô ấy ngã xuống.]
 
[Có thể thấy rằng Chu Nhân hẳn cũng đã trải qua quá trình huấn luyện gian khổ]
 
[Tôi cảm thấy rất cảm động, cô ấy đã bò dậy và hoàn thành nốt những động tác còn lại.]
 
[Hu hu Nhân Nhân giỏi nhất!]
 
Một phần khác thì điên cuồng giễu cợt:
 
[Thiết lập hình tượng thì cũng nên chuẩn bị sẵn tinh thần bị tấn công]
 
[Ở trình độ này mà cũng dám tham gia thi đấu à?]
 
[Đoạn video làm tôi xấu hổ quá đi mất]
 
[Chu Nhân vẫn nên ở nhà làm cô vợ giàu có, livestream khoe sự giàu có mới hợp]
 
Sau khi bài đăng này ở trên diễn đàn được các tài khoản marketing chuyển đến Weibo, rất nhanh đã trở thành hotsearch và bị Denis nhìn thấy.
 
Denis sau khi nhìn thấy đương nhiên không thể chịu đựng được, anh ấy lập tức dùng tài khoản Weibo của mình chuyển tiếp tài khoản marketing này trên weibo, chân thành bình luận: ''Chu Nhân là một vận động viên rất tài năng. Các người ngoài giễu cợt thì còn có thể làm gì?''
 
Nhưng cư dân mạng rõ ràng không biết Denis, thậm chí còn chế nhạo:
 
[Ông chú này là ai vậy?]
 
[Chúng tôi không giễu cợt, chúng tôi đang nói sự thật]
 
[Người nước ngoài này có hơi thích xen vào việc của người khác]
 
[Không quan tâm anh là thằng người Mỹ nào, nhanh cút trở về nước Mỹ của anh đi! Trung Quốc không chào đón anh]
 
Denis nhìn vào những bình luận của cư dân mạng tức giận đến mức muốn bốc khói.
 
Tuy nhiên, vẫn có một số cư dân mạng thực sự biết được thân phận thực sự của Denis, ngạc nhiên vui mừng bình luận: [Mẹ kiếp, có phải là Denis đã giành chức vô địch Olympic trượt tuyết ván trượt đôi không?]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui