Vợ chồng nhà giàu plastic

Nghĩ tới việc Tư Nhất Văn không thèm quan tâm, Chu Nhân mất hứng nên không tiếp tục xem ảnh nữa, cô nói với Tư Vũ: “Cũng muộn rồi, chúng ta đi ngủ thôi.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tư Vũ nói: “Được ạ, ngủ một giấc thật đẹp.”
 
Chu Nhân từ nhỏ đã là người nhỏ nhất trong nhà, cho nên cô không có em gái. Khi còn nhỏ lần đầu tiên cô nhìn thấy Tư Vũ thì rất thích, thậm chí cô còn tặng tất cả những con búp bê phiên bản giới hạn mà cô trân trọng cho Tư Vũ. Bằng cách này, Tư Vũ hợp tình hợp lý gọi Chu Nhân là chị. Sau đó Chu Nhân kết hôn với Tư Nhất Văn, thì Tư Vũ đổi giọng gọi cô là chị dâu.
 
Chị dâu và em chồng hai người nằm ở trên một chiếc giường lớn, mỗi người đắp một chiếc chăn bông, nằm được một lát rồi nhưng cả hai vẫn không ngủ được.
 
Tư Vũ tò mò hỏi Chu Nhân: “Chị dâu, có phải trước khi chị và anh trai em kết hôn thì chị chưa từng yêu ai đúng không?
 
Chu Nhân nằm nghiêng đối mặt với Tư Vũ, cô gối đầu lên tay mình, một tay còn lại nhéo má Tư Vũ: “Đúng vậy, đúng vậy, em có ý kiến gì sao?”
 
Tư Vũ len lén nói với Chu Nhân: “Vậy để em nói cho chị biết một bí mật?”
 
Chu Nhân nhướng mày: "Bí mật gì?"
 
Tư Vũ nói: “Anh trai em trước khi kết hôn với chị cũng chưa từng yêu ai?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chu Nhân chưa bao giờ hỏi về lịch sử tình trường của Tư Nhất Văn, nhưng nói không để ý thì là giả. Nghe Tư Vũ nói vậy, tâm trạng của Chu Nhân đột nhiên trở nên rất tốt.
 
“Em nói thật hay giả vậy?” Chu Nhân hỏi.
 
Tư Vũ nói: “Đương nhiên là thật rồi! Anh trai em mà em còn không rõ sao! Sau khi anh ấy tốt nghiệp trung học thì đã dọn ra ở riêng, nhưng em thường xuyên kiểm tra đột xuất, cũng thường chạy tới chỗ ở của anh ấy để chơi. Nhiều năm như vậy, em chưa từng nhìn thấy người khác giới nào xuất hiện xung quanh anh ấy! Người đàn ông có đang trong một mối quan hệ yêu đương hay không, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra. Em khẳng định anh ấy chưa từng yêu ai.”
 
Chu Nhân cong môi, trong lòng vui vẻ.
 
Tư Vũ nói tiếp: “Chị có nhớ trước đây ở trên mạng còn có người tung tin anh trai em là gay không?”

 
Chu Nhân gật đầu: "Chuyện đó tất nhiên là cô nhớ.”
 
Tư Vũ lặng lẽ nói với Chu Nhân: “Thật ra thì ba mẹ em cũng hơi nghi ngờ xu hướng tính dục của anh ấy, cũng nghi ngờ không biết có phải anh ấy là người đồng tính hay không.”
 
Chu Nhân lần này không nhịn được mà bật cười: “Thật là khiến ba mẹ lo lắng.”
 
Tư Vũ nói: “Thực ra không sao cả. Mẹ em là người sống khá thoáng, bà ấy cảm thấy dù thích con trai hay con gái, quan trọng nhất là không để đối phương thất vọng.”
 
"Mẹ thật tốt." Chu Nhân xúc động nói.
 
Xuất phát từ đáy lòng cô thật sự rất thích người mẹ chồng này, trước khi gả vào nhà họ Tư, Chu Nhân cũng đã rất thích nghe Đổng Tịnh Từ nói chuyện, cô luôn cảm thấy nhưng câu chuyện của bà rất có chiều sâu và có ý nghĩa. Sau đó khi bước chân vào cửa nhà họ Tư, Đổng Tịnh Từ cũng đã bày tỏ với Chu Nhân rằng chỉ cần cô sống thoải mái, an nhàn thì mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu sẽ không có vấn đề gì cả.
 
Lời này Đổng Tịnh Từ không phải nói suông thôi dầu.
 
Chu Nhân và Tư Nhất Văn kết hôn hơn một năm, Đổng Tịnh Từ cũng chưa từng xen vào chuyện của hai người bọn họ, bà cũng không bao giờ châm ngòi thổi gió chọc phá mối quan hệ tình cảm vợ chồng ở trước mặt Tư Nhất Văn.
 
Một người phụ nữ có thể có được một nhà chồng tốt như vậy, thật ra thì còn khó hơn so với việc có một người chồng tốt.
 
“Em cũng muốn sau này có mẹ chồng thân thiết giống như mẹ em vậy.” Tư Vũ vừa nói vừa ngáp: “Chị dâu, không được rồi, em buồn ngủ quá...”
 
Chu Nhân nói: "Đi ngủ thôi, ngủ ngon."
 
Một giây tiếp theo, hơi thở của Tư Vũ bắt đầu đều đều và ổn định, hiển nhiên là vài giây đã ngủ.
 
Thật khó cho Chu Nhân, cô bị đề tài của Tư Vũ làm cho kích thích, bây giờ đột nhiên cô lại cảm thấy hứng thú với lịch sử tình trường của Tư Nhất Văn rồi.
 
Mặc dù Tư Vũ nói Tư Nhất Văn chưa từng yêu ai nhưng Chu Nhân vẫn rất hoài nghi về chuyện này.
 

Khi Tư Nhất Văn kết hôn với Chu Nhân là hai mươi bảy tuổi.
 
Bình thường làm gì có người đàn ông hai mươi bảy tuổi nào không trải qua vài chuyện tình?  Huống chi là với ngoại hình và hoàn cảnh gia đình của Tư Nhất Văn, không biết có bao nhiêu cô gái vây xung quanh anh. Nếu như anh không có một chút kinh nghiệm tình cảm nào, thì… làm sao anh có thể dễ dàng xử lý những vấn đề thân mật giữa vợ và chồng chứ?
 
Tuy nhiên, Chu Nhân thật sự không có bất kỳ kinh nghiệm nào. Đến nối khi đêm tân hôn đầu tiên giữa hai vợ chồng, cô hoàn toàn nương theo tiết tấu của Tư Nhất Văn, chứ không biết làm gì cả.
 
Sau này, Chu Nhân càng chắc chắn rằng Tư Nhất Văn rất có kinh nghiệm trên lĩnh vực này, nếu không sao lần nào cô cũng bị "tra tấn" đến mức sống dở chết dở, kêu trời trời không biết.
 
Mười hai giờ sáng, Chu Nhân trằn trọc mãi không ngủ được, cô dứt khoát rời khỏi giường của Tư Vũ, định lén lẻn vào phòng của Tư Nhất Văn để quấy rầy người nào đó.
 
Bất ngờ là cửa phòng của Tư Nhất Văn không khóa, cô chỉ cần vặn nhẹ một cái là có thể đẩy ra.
 
Trong phòng không có ánh đèn, nhưng rèm cửa sổ mở rộng, ánh trăng trên bầu trời chiếu vào, đủ để Chu Nhân nhìn thấy rõ Tư Nhất Văn đang nằm ở trên giường.
 
Phong cách ngủ của Tư Nhất Văn vẫn quy củ giống như ngày thường, yên lặng nằm một bên, không ngáy cũng không nghiến răng.
 
Chu Nhân cẩn thận bước vào phòng, cố gắng để không tạo ra bất kỳ tiếng động nào. Giường ở trong phòng ngủ không lớn nhưng cũng rộng một mét tám. Cô bò lên vị trí bên trái chiếc giường, động tác nhẹ nhàng, hầu như không phát ra tiếng động
 
Dưới ánh trăng, Chu Nhân một tay chống đầu nhìn Tư Nhất Văn đang say giấc nồng.
 
Chờ sau khi cặp mắt thích nghi với bóng tối, trong phòng dường như cũng không còn tối như vậy nữa. Cô có thể thấy rõ những đường nét trên khuôn mặt sắc sảo, lông mày đẹp, mũi cao và đôi môi gợi cảm của Tư Nhất Văn.
 
Phải nói rằng đôi môi của Tư Nhất Văn quả thực có sức hấp dẫn lớn đối với Chu Nhân, dù sao thì nụ hôn cách đây không lâu đã bị Tư Vũ cắt ngang, cô vẫn còn đang nhung nhớ.
 
Chu Nhân vô thức liếm môi của mình, có cảm giác muốn hôn. Vì thế, cô đã thực sự làm vậy.
 
Nửa đêm hôn trộm chồng của mình, sẽ không vi phạm pháp luật nhỉ?

 
Không những không phạm pháp mà còn rất hợp lý!
 
Nhưng điều khiến Chu Nhân không thể ngờ được là, khi cô vừa cúi người xuống muốn chạm tới bờ môi của Tư Nhất Văn, thì anh đã vươn tay đè sau đầu xuống. Sau đó dưới sức ép của anh, cô bị anh ép hôn lên môi anh.
 
Chu Nhân ngay lập tức phản ứng lại, giãy giụa: “Ưm, ưm ưm, anh vẫn chưa ngủ sao?”
 
Tư Nhất Văn nằm trên giường, lòng bàn tay khớp xương rõ ràng đặt ở gáy Chu Nhân, giọng nói trầm khàn: “Anh bị em đánh thức.”
 
Chu Nhân phản bác: "Động tác của em nhẹ như vậy mà cũng đánh thức anh sao?”
 
Tư Nhất Văn khẽ cười: “Vẫn phải có chút ý thức phòng nguy hiểm chứ.”
 
Lời nói của anh hơi có ý ám chỉ.
 
Hình như đang nói Chu Nhân nửa đêm lén tấn công anh.
 
Vị trí của hai người đã khác trước rất nhiều.
 
Chu Nhân không có nhiều cơ hội để nhìn Tư Nhất Văn từ góc độ này, thế nhưng cô lại có cảm giác mình đang nắm thế chủ động.
 
Cô hừ nhẹ và chụp lấy bàn tay đang ấn sau cổ mình của Tư Nhất Văn, vừa ăn cướp vừa la làng: “Em chỉ muốn nhìn xem anh đã ngủ chưa thôi, không phải là anh chủ động hôn em sao?”
 
Tư Nhất Văn nghe xong liền xoay người lại, đổi vị trí với cô, lần này Chu Nhân trở thành người nằm phía dưới anh.
 
"Ừm, anh chủ động."
 
Nói xong, anh lại hôn lên môi Chu Nhân lần nữa, không phải chỉ lướt qua mà là muốn khuấy lên trận cuồng phong trên môi cô.
 
Một nụ hôn rất nhanh đã huy động toàn bộ các giác quan ở trên người cô, cảm giác tê dại từ trái tim lan tràn tới từng tế bào ở trên người, cô không thể chống đỡ được nên đã nhanh chóng thất thủ.
 
Chút lý trí còn sót lại của Chu Nhân kịp thời đưa ra lựa chọn không tiếp tục nụ hôn này, nếu không chỉ sợ sẽ không thể cứu vãn được.
 

Cô vươn tay che môi Tư Nhất Văn, hít một hơi nặng nề nói với anh: "Em có chuyện muốn hỏi anh."
 
Tư Nhất Văn nắm lấy tay Chu Nhân, nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay.
 
Nụ hôn chấm dứt, nhưng giọng điệu vẫn rất khàn, âm điệu trầm thấp chỉ có vào đêm khuya: "Hỏi cái gì?"
 
Chu Nhân hỏi: “Trước đây anh có từng yêu đương chưa?”
 
Tư Nhất Văn trả lời không chút do dự: "Không có."
 
Chu Nhân vẫn không tin: "Có phải anh nói dối em không?”
 
Tư Nhất Văn nghe xong liền nói: “Nếu như em không tin những điều anh nói, tại sao còn mất công tới hỏi?”
 
Chu Nhân do dự hồi lâu: "Nhưng mà, anh không giống như người chưa từng yêu đương!”
 
"Không giống?" Tư Nhất Văn kiên nhẫn nói: “Không giống chỗ nào?”
 
“Anh biết rất nhiều.” Chu Nhân cắn môi: “Anh hôn rất giỏi, ve vãn rất giỏi, rất biết cách bắt nạt em!”
 
Tư Nhất Văn chậm rãi gật đầu: “Đây là em đang khen anh à?”
 
“Không phải! Em đang hỏi anh! Nếu như anh chưa từng yêu đương, tại sao anh lại giỏi như vậy? Cái này chỉ có thể nói rõ một vấn đề là anh tìm cái kia ở bên ngoài!”
 
"Cái kia là cái gì?"
 
"Cái kia chính là cái kia đó!" Chu Nhân vội vàng đưa tay đấm nhẹ vào ngực Tư Nhất Văn: “Anh đừng có giả bộ! Đàn ông các anh rất nhiều người sẽ ra ngoài tìm gái!”
 
"Anh không có." Tư Nhất Văn nói rõ ràng từng chữ bên tai Chu Nhân: “Anh chưa bao giờ đi tìm cái đó.”
 
“Vậy tại sao anh lại giỏi như vậy?”
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui