Vợ chồng nhà giàu plastic

Chương 62: Tại sao?
 
Sau khi trailer đầu tiên của [Quá trình yêu đương] được phát sóng, Chu Nhân với tư cách là nhân vật chính đương nhiên phải lên mạng xem trước.  
 
Thật ra đoạn trailer được cắt ghép vô cùng đẹp, kết hợp với âm nhạc êm tai, còn có filter tự nhiên, đã làm nổi bật hai người trong ống kính, một người đẹp trai một người ngọt ngào. Chu Nhân cảm thấy rất vui mắt, đẹp hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cô.  
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tuy nhiên, nhấn vào khu vực bình luận của cư dân mạng, quả thực có thể nói là chướng khí mù mịt. Cái gì mà nữ quyền xuất kích, cái gì mà phụ nữ kiêu ngạo tự phụ, cô nhìn thôi cũng phải cung kính nể phục đầu óc của mấy người này.  
 
Chu Nhân hơi không hiểu nổi, chẳng qua chỉ là một đoạn trailer ba mươi giây mà thôi, cô cũng không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì. Dù sao thì những gì đã xảy ra ngày hôm đó đều là sự thật. 
 
Vốn dĩ Chu Nhân còn muốn xây dựng cho mình hình tượng vợ hiền, chỉ là thật sự không hiền nổi. Về sau ngẫm lại, người không có ước mơ, cả ngày không làm gì cả cũng không có gì không tốt, dù sao bản tính của cô là như thế rồi.  
 
Nhấn vào trong siêu thoại CP của vợ chồng Zeus xem, không toxic như ở phần bình luận của tổ chương trình. 
 
[Cư dân mạng có phần hơi thái quá rồi nhỉ, chắc là do tui thích giá trị nhan sắc này của vợ chồng Zeus, nên cảm thấy đoạn trailer này còn rất đẹp.]
 
[Ống kính quay đẹp đấy, tất cả những gì tui muốn đều quay lại hết luôn. Ps: vợ chồng Zeus thực sự rất xứng đôi!]
 
[Tôi cảm giác như thể mình đang xem phim thần tượng vậy, thật đó! Giá trị nhan sắc của vợ chồng Zeus thật sự quá cao luôn!]  
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Tổ chương trình cũng quá biết cách làm người ta thèm ăn đi! Tôi muốn xem phim ngay bây giờ!]
 
[Tui lót dép ngồi hóng chương trình phát sóng  lúc 12 giờ trưa thứ sáu!] 
 
Chu Nhân theo bản năng nhấn vào tài khoản "Trái ớt nhỏ Zeus vô địch" xem, phát hiện cách đây không lâu cô ấy vừa mới đăng weibo nhưng không phải về vợ chồng Zeus: "Tình yêu thầm lặng thời niên thiếu rất tốt đẹp, trong mắt là anh trong lòng cũng là anh, nhìn anh và những cô gái khác thân thiết, trong lòng đau như dao cắt. Nhiều năm trôi qua như vậy, biết rõ tất cả nhưng chung quy vẫn là một giấc mộng, chỉ là vẫn sẽ lơ đãng nghĩ đến bóng dáng của anh. Hy vọng thiên hạ có tình người đều có thể sớm thấy rõ tâm tình của mình, cứ yêu hết mình đi, nếu bỏ lỡ, vậy thực sự sẽ là bỏ lỡ suốt cuộc đời.” 
 
Một năm này Trái ớt nhỏ Zeus vô địch cũng tích lũy được hơn hai vạn người theo dõi, dưới weibo này của cô ấy cũng có không ít người bình luận: [Quả ớt nhỏ thích thầm ai sao? Moa moa, cô chắc chắn sẽ tìm thấy tình yêu đích thực của mình.]
 
[Đơn phương thực sự là một điều rất chua xót, tôi hiểu cảm giác này.]
 
[Cố lên! Tình đơn phương thời trẻ rất đẹp, lớn lên cũng sẽ gặp được những người tốt hơn.]
 
Chu Nhân không nhịn được, dùng acc nhỏ của mình để lại một lời nhắn dưới weibo Trái ớt nhỏ Zeus vô địch: Q[Tiểu tỷ tỷ, đừng nản lòng! Miễn là người kia không có bạn gái, tất cả mọi thứ đều không là gì! Xông lên cho mị!]
 
Không ngờ Trái ớt nhỏ Zeus vô địch lại lập tức trả lời Chu Nhân: [Ừm, anh ấy về nước rồi, cũng không có bạn gái. Tui sẽ cố gắng! Hì hì.]
 
Chu Nhân nhìn thấy câu trả lời của Trái ớt nhỏ Zeus vô địch, trong lòng cũng cảm thấy rất vui.  
 
Tuy nhiên, vì chuyện trailer, Tư Vũ lại gọi điện giải thích cho Chu Nhân, nói tổ chương trình không có ác ý khi so sánh đoạn clip.  
 

Chu Nhân hiểu, cũng không cảm thấy gì, nói: "Quay cũng khá đẹp đó."  
 
Tư Vũ nói: "Chị dâu, tổ chương trình và tạp chí GIBANG có hợp tác với nhau, họ muốn mở một cuộc phỏng vấn đặc biệt với các khách mời của [Quá trình yêu đương]. Chị với anh trai có thể sẽ phải tới studio chụp tạp chí, đến lúc đó sẽ chụp cho hai người đẹp hơn, chị thấy có được không?"  
 
Quan hệ cá nhân của Chu Nhân với chủ biên tạp chí GIBANG cũng không tệ lắm, cho nên tất nhiên sẽ không từ chối.  
 
Trong nửa đầu năm nay, Chu Nhân cũng đã tham gia vào các hoạt động từ thiện được tổ chức bởi tạp chí GIBANG, khi đó cô đã quyên góp rất nhiều xe cứu thương.  
 
Tư Vũ nói đùa: "Chị dâu, hay là chị thuê em làm người đại diện là được rồi, em đoán sau khi chương trình phát sóng, chị và anh trai sẽ còn được chú ý nhiều hơn, đến lúc đó các loại công việc và hợp tác đều sẽ tìm tới cửa."  
 
Thật ra trong hai năm qua không thiếu người tìm Chu Nhân muốn mời cô hợp tác tham gia các hoạt động linh tinh. Tìm cô hợp tác có chương trình tạp kỹ, chụp ảnh tạp chí, tham gia hoạt động gian hàng thương hiệu, thậm chí còn có đoàn làm phim muốn tìm Chu Nhân quay phim, nói là muốn cô trở thành diễn viên khách mời.  
 
Lúc tâm tình tốt Chu Nhân còn có thể đồng ý tham gia chơi một chút, chỉ là đại đa số thời gian đều ngại quá phiền phức nên lười tham gia.  
 
Chu Nhân tham gia chương trình [Quá trình yêu đương] cũng hoàn toàn vì nể mặt cô em chồng Tư Vũ, cô không muốn lần đầu tiên lên kế hoạch sản xuất chương trình của Tư Vũ vừa lóe đã chợt tắt.  
 
Về việc nên phối hợp cho công tác tuyên truyền của chương trình [Quá trình yêu đương], Chu Nhân vẫn sẽ phối hợp. 
 
Hoạt động phỏng vấn tạp chí quay phim đã định vào ngày mốt, Chu Nhân nghĩ trước tiên phải nói cho Tư Nhất Văn biết, tránh cho đến lúc đó cô lại quên nói.
 
Buổi chiều tiến hành một hoạt động có tình yêu giữa hai vợ chồng, lúc này Tư Nhất Văn đang ở trong thư phòng xử lý một ít công việc.  
 
Lúc Chu Nhân vào phòng làm việc, Tư Nhất Văn đang tiến hành hội nghị trực tuyến. Anh ngước mắt nhìn thấy cô, khóe miệng bất giác nhếch một đường cong.  
 
Biết Tư Nhất Văn đang làm việc, Chu Nhân rón rén đi vào. Cô vẫn có chút lo lắng đối với tình trạng sức khỏe của anh, buổi sáng còn đang sốt, buổi trưa vẫn trong trạng thái mệt nhừ, buổi chiều lại lãng phí thể lực làm chuyện không thể miêu tả, lúc này vẫn còn đang làm việc.  
 
Chu Nhân kỳ thật muốn kéo Tư Nhất Văn về phòng tiếp tục nghỉ ngơi.  
 
Vừa vặn nghe được giọng nói quen thuộc từ loa truyền đến: "Tổng giám đốc Tư, cảm ơn ngài đã ủng hộ Livestream Lightning, dựa trên cơ sở quý II, chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng, phấn đấu ở quý III để ngài có một kết quả thỏa đáng."  
 
Giọng nói này Chu Nhân cảm thấy quá quen thuộc, cô đi tới trước máy tính nhìn chút, quả nhiên thật đúng là Bùi Dao.  
 
Bởi vì đang đến lượt Bùi Dao nói, cho nên trong màn hình hình ảnh của cô ấy là lớn nhất. Ống kính phóng đại, ngược lại làm nổi bật dáng vẻ của tự nhiên hào phóng cô ấy. Cô ấy cắt mái tóc ngắn gọn gàng, khéo léo, đồng thời cũng không che giấu được sự quyến rũ của người phụ nữ.  
 
Chu Nhân nhớ tới, lần trước khi cô nhìn thấy Bùi Dao vẫn là ở trong phòng làm việc của Tư Nhất Văn. Không nghĩ tới hôm nay gặp lại Bùi Dao, ấy vậy mà lại là ở trên máy tính của Tư Nhất Văn. 
 
Tâm tình của tệ đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.  
 
Tư Nhất Văn liếc mắt nhìn Chu Nhân ở bên ngoài màn hình máy tính, nói: "Được rồi, hội nghị kết thúc ở đây đi."  
 
Sau khi hội nghị trực tuyến kết thúc, Tư Nhất Văn liền kéo Chu Nhân lại ngồi trên đùi mình, thân mật ôm cô: "Không phải nói rất mệt sao? Sao không ngủ tiếp đi?" 

 
“Không ngủ nữa." Nghĩ đến những bình luận của cư dân mạng, Chu Nhân nói: "Ngủ nữa, cư dân mạng sẽ cảm thấy em lười làm ham ăn."  
 
Tư Nhất Văn cười khẽ một tiếng, bàn tay ấm áp ôm chặt thắt lưng cô: "Eo mỏi hả?"  
 
“Mỏi chết em luôn ấy!” Chu Nhân không hề che giấu tâm tình, sắc mặt có chút khó coi.  
 
Tư Nhất Văn chú ý tới giọng điệu Chu Nhân không ổn, cho rằng cô vẫn vì chuyện vừa rồi mà không vui, anh một tay vòng eo cô, nâng cô lên người mình, nhẹ giọng dỗ dành: "Sau này sẽ không để em ở trên khiến em mệt nữa, được không?"  
 
Cằm anh tựa vào vai Chu Nhân, ngón tay điều khiển chuột mở bảng báo cáo tài chính quý II và bảng bí mật nội bộ của Livestream Lightning.  
 
Trước mặt Chu Nhân, lúc làm việc Tư Nhất Văn cũng không che giấu cô.  
 
Livestream Lightning bắt đầu vào quý II năm nay, lưu lượng hàng ngày hiển nhiên đã tăng lên đáng kể.  
 
Đặc biệt là từ khi Chu Nhân dùng Livestream Lightning mở livestream đầu tiên, lượng tải app Livestream Lightning đã tăng vọt.  
 
Tư Nhất Văn chọt vào gáy Chu Nhân, nhắc nhở cô nhìn vào con trỏ chuột mình đang chỉ: "Hôm nay là lần đầu tiên anh dùng Livestream Lightning để phát sóng trực tiếp, dùng thời gian ngắn ngủi mười mấy phút, sau đó kéo theo lượng tải app Livestream Lightning."  
 
Chu Nhân quay đầu lại, thuận tiện thay đổi tư thế ngồi trên người Tư Nhất Văn một chút, mở hai chân xoay mình ngồi trên đùi anh.  
 
Sống lưng Tư Nhất Văn nhẹ nhàng dựa vào lưng ghế, tay phải cầm chuột buông xuống, đổi thành ôm eo Chu Nhân.  
 
Ngồi tư thế này, tầm mắt Chu Nhân có thể ngang hàng với Tư Nhất Văn, thấy rõ hai tròng mắt như màu mực của anh. Mà Tư Nhất Văn cũng hưởng thụ khoảng cách gần nhau hơn, tựa như hai người không hề có sự ngăn cách.
 
"Hỏi anh một câu." Thái độ của Chu Nhân thoạt nhìn có chút mãnh liệt.  
 
Tư Nhất Văn gật gật đầu, ung dung nhìn Chu Nhân.  
 
Chu Nhân nhướng mày, hỏi một câu hỏi mà cô đã muốn hỏi từ lâu: "Sao Bùi Dao lại làm việc ở công ty anh?"  
 
Tư Nhất Văn sửa lại: "Cô ấy làm phó tổng giám đốc trong công ty con của Tập đoàn Hồng Hưng."  
 
"Nói đi nói lại, cậu ta không phải vẫn là làm việc dưới tay anh sao?"  
 
Tư Nhất Văn hơi nhướng mày, từ chối cho ý kiến đối với cách nói này của Chu Nhân.  
 
Bùi Dao là do Vu Minh Húc đặc biệt đào tới từ công ty đối phương, muốn quản cũng là Vu Minh Húc quản. Chỉ là dựa theo cách nói của Chu Nhân, toàn bộ người trong tập đoàn đều làm việc dưới trướng Tư Nhất Văn, những lời này cũng không có gì sai.

 
Có một số lời xoay quanh trong miệng Chu Nhân, cuối cùng vẫn không hỏi ra khỏi miệng. Cô rất muốn biết lúc trước Tư Nhất Văn có phải đã đưa cho Bùi Dao bưu thiếp hay không, cũng muốn biết anh có thật sự thích Bùi Dao đã lâu như lời các bạn học nói hay không.  
 
Nhưng cuối cùng Chu Nhân lại tùy hứng nói với Tư Nhất Văn: "Anh đuổi Bùi Dao đi, em không muốn cậu ta làm việc dưới trướng anh." 
 
Khi nói ra miệng, Chu Nhân cũng ngẩn người một chút.  
 
Lời này hoàn toàn không hề đi qua não của cô, có lẽ là đã tồn tại trong tiềm thức, nhưng cô lại nói ra như vậy. Lần trước ở trong phòng làm việc của Tư Nhất Văn gặp được Bùi Dao, Chu Nhân liền rất muốn hỏi anh vì sao Bùi Dao lại làm việc ở công ty của anh. Nhưng cuối cùng cô lại không nói gì, bởi vì cô biết công việc là công việc, chuyện riêng tư là chuyện riêng tư, không thể lẫn lộn.  
 
Nhưng lời nói như nước đổ ra ngoài, Chu Nhân cũng không rút lại được.  
 
Thần sắc Tư Nhất Văn thay đổi, nghiêm túc nhìn chăm chú vào Chu Nhân hỏi: "Vì sao?"  
 
Vì sao?  
 
Chu Nhân cũng muốn đánh ngất não mình hỏi vì sao?  
 
Lúc xem tiểu thuyết ngôn tình, Chu Nhân cũng sẽ gặp phải tác phẩm có nữ chính không hiểu chuyện, lúc này rất muốn xuyên qua sách hung hăng mắng nữ chính một chút. 
 
Mà bây giờ chính cô trở thành nữ chính trong sách của mình, cảm xúc khó hiểu đến lạ thường. 
 
Nhưng loại cảm xúc này cô lại không cách nào khống chế, chính mình đột nhiên trở nên không giống mình. 
 
"Không vì sao cả." Chu Nhân mạnh mẽ vẻ mặt dã man: "Từ hồi cấp ba em đã luôn đối đầu với Bùi Dao, chẳng lẽ anh không biết sao?"  
 
Tư Nhất Văn im lặng.  
 
Anh thực sự không hiểu rõ vấn đề này.  
 
Chỉ là Tư Nhất Văn lại biết, hồi cấp ba Chu Nhân đã rất thân thiết với Cung Húc.  
 
Chu Nhân nói: "Em không thích Bùi Dao, cho nên cũng không muốn cậu ta làm việc ở tập đoàn Hồng Hưng, đơn giản như vậy thôi!"  
 
Nói xong, Chu Nhân lại cầm lấy điện thoại di động trên bàn giao cho Tư Nhất Văn: "Anh bây giờ cầm lấy điện thoại, sai người đuổi Bùi Dao đi, lập tức!"  
 
Từ nhỏ đến lớn cô đều là như thế, muốn gió có gió muốn mưa có mưa, người trong nhà đều nhân nhượng cô, cho dù cô muốn sao trên trời cả nhà cũng đều nghĩ ra biện pháp mua cho cô quyền đặt tên một ngôi sao.  
 
Tư Nhất Văn nhận điện thoại di động Chu Nhân đưa tới, nhưng vẫn không làm theo yêu cầu của cô thực hiện, trái lại giọng nói càng bình tĩnh: "Nhân Nhân, không nên tùy hứng."  
 
Có lẽ những lời này khiến Chu Nhân cảm thấy khó chịu, cảm xúc của cô bỗng nhiên có chút không khống chế được, bộ dáng cũng kiêu ngạo ngang bướng: "Em tùy hứng đấy! Em chính là một người như vậy! Anh bây giờ mới biết sao?"  
 
Tư Nhất Văn yên lặng nhìn chăm chú vào Chu Nhân, cảm xúc nơi đáy mắt không rõ ràng.  
 
Anh cố gắng tìm ra nguyên nhân khiến cô đột ngột tức giận, nhưng nhìn mãi cũng không biết tại sao. Anh không biết vì sao cô đột nhiên tức giận, cũng không thể tùy ý ra tay giải quyết Bùi Dao.  
 
Đối mặt với tình huống giằng co, cả hai bên đều mệt không chịu nổi.  
 
Bùi Dao giống như là một quả boom nổ chậm tồn tại trong lòng Chu Nhân. Cho dù là cấp ba hay là hiện tại, sự tồn tại của cô ấy luôn khiến Chu Nhân không cách nào khống chế nổi cảm xúc của mình. Hơn nữa, cảm giác này dường như càng ngày càng mãnh liệt.

 
Mà bây giờ, quả boom nổ chậm chôn trong lòng Chu Nhân này, rốt cục cũng bị kích nổ, lại không hề có bất kỳ dấu hiệu nào.  
 
Trên thực tế, tình huống tương tự như vậy không phải là chưa từng xảy ra.  
 
Đêm trước kỳ thi đại học, Chu Nhân biết được nội dung trong bưu thiếp của Tư Nhất Văn là viết cho Bùi Dao, ở nhà khóc to ầm ĩ muốn trở về Mỹ. Trên dưới nhà họ Chu đều nghe theo Chu Nhân, cô nói muốn trở về, tất cả mọi người đều đồng ý.  
 
Chu Nhân bị Tư Nhất Văn nhìn chăm chú đến thẹn quá hóa giận, đi từ trên người anh xuống: "Dù sao thì anh cũng không chịu sa thải Bùi Dao vì em phải không?"  
 
"Đây không phải chuyện chỉ nói một câu là được." Tư Nhất Văn muốn giải thích. Chức vụ của Bùi Dao không phải là nhân viên bình thường mà là phó tổng giám đốc. Hơn nữa, người là do Vu Minh Húc dốc hết sức mời tới, anh tuy rằng làm tổng giám đốc, nhưng không thể không nói một câu liền đuổi Bùi Dao đi.  
 
Tư Nhất Văn muốn kéo tay Chu Nhân, lại bị cô dùng sức vung ra.  
 
Chu Nhân cũng biết lúc này mình rất tùy hứng, nhưng loại tùy hứng này cô không có cách nào khống chế, một phút bốc đồng, mất đi lí trí.
 
Cô cũng không phải thật sự muốn Tư Nhất Văn đuổi Bùi Dao đi, chẳng qua chỉ là muốn nghe được một câu nói từ miệng của anh, cho dù là tạm thời lừa gạt cô cũng được.  
 
Thế nhưng, Tư Nhất Văn làm cho cô cảm thấy rất thất vọng.  
 
Hơn nữa, Chu Nhân cũng rất thất vọng với mình.  
 
Không hài lòng, Chu Nhân xoay người muốn đi. Cô cảm thấy hiện tại rất mình khó chịu, giống như một con gà trống bại trận, lông gà rơi hết xuống đất.  
 
Không muốn tâm tư của mình bị Tư Nhất Văn biết được, cứ như vậy chỉ làm cho cô càng cảm giác rối bời mà thôi.  
 
"Nhân Nhân!"  
 
Tư Nhất Văn muốn bắt lấy tay Chu Nhân, không ngờ lại không cẩn thận sờ đến chỗ nổi vết bỏng rộp trên tay.  
 
Chu Nhân "a" một tiếng, hít sâu một hơi, mụn nước bị ma sát vào rách ra, đau đến mức khiến cô giật mình.  
 
Nước mắt không hề có dấu hiệu gì cứ như vậy rơi xuống, ngay cả Chu Nhân cũng không nghĩ tới chuyện này. Cô rất ít khi khóc, nhưng hôm nay trong một ngày là lần thứ hai, hai lần đều là bởi vì Tư Nhất Văn. Loại cảm xúc thất thường này làm cho Chu Nhân cảm thấy xa lạ lại khó chịu, cô cũng không muốn như vậy, lại không thể khống chế, cảm thấy mình giống như một kẻ ngốc.  
 
Tư Nhất Văn đi tới, Chu Nhân lập tức lui về phía sau một bước: "Anh đừng tới gần em!"  
 
"Để anh xem miệng vết thương một chút."  
 
Chu Nhân dùng mu bàn tay bị thương của mình lau nước mắt, bướng bỉnh nói: "Xem cái gì mà xem! Em bây giờ không muốn nhìn thấy anh chút nào nữa!" 
 
Tư Nhất Văn khẽ thở dài một tiếng, vẻ mặt tối tăm không rõ nhưng giọng nói lại rất dịu dàng: "Đau không?"  
 
Chu Nhân không nói gì, tâm trạng hỗn loạn.  
 
Tư Nhất Văn rốt cuộc vẫn đến gần cô, cúi người ngang tầm mắt cô: "Nhân Nhân, em đang ghen à?"

 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui