Vợ chồng nhà giàu plastic

Cả cuộc đời của Tư Nhất Văn đều sống rất có quy tắc, chưa từng làm ra bất cứ chuyện gì quá giới hạn. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạng mục vận động trượt ván này quá nguy hiểm kích thích, cách thức xuất hiện của nó giống như một màn bạo lực đẹp đẽ, thấy mà phát hoảng, nhưng lại khiến cho người ta không tự chủ được mà bị thu hút. 
 
Chu Nhân trước mặt lúc này đây và cô công chúa nhỏ yêu kiều mà anh quen biết hoàn toàn không giống nhau, mái tóc dài của cô tung bay trong gió, cả người đều đang phát tán sự tiêu sái. Ván trượt ở dưới chân cô tựa như một đôi cánh biết bay, khiến cô càng thêm thu hút ánh nhìn. 
 
Trái tim của Tư Nhất Văn đập loạn liên hồi vì Chu Nhân, anh tán thưởng cô nhưng cũng lo lắng, sợ hãi. Vào khoảnh khắc Chu Nhân nhảy lên khỏi tấm ván, đầu óc của anh đột nhiên trống trơn, không tìm được ra bất cứ từ ngữ nào có thể hình dung được. Mà khi Chu Nhân lộn vòng 180⁰ trong không trung, lòng bàn tay của Tư Nhất Văn ướt đẫm mồ hôi, vừa lo lắng vừa sợ hãi. 
 
Tất cả những kết quả tồi tệ đều được nghĩ đến trong lòng Tư Nhất Văn, anh thậm chí còn nghĩ đến vết thương cũ trên chân cô. 
 
Đã có rất nhiều khoảnh khắc khiến Tư Nhất Văn muốn hét lên ngăn Chu Nhân lại, nhưng cuối cùng thì anh vẫn chọn lễ phép tôn trọng, quyết định không làm phiền, chỉ đứng trong đám người nhìn theo người vợ vừa quen thuộc vừa lạ lẫm này của mình. 
 
Đám trẻ xung quanh từng đứa một đều vô cùng kinh ngạc, thậm chí còn có người đang rì rầm bàn tán: "Aaa, ngầu quá đi mất. Chị gái này đỉnh quá đi!"
 
Đã có một khoảnh khắc nào đó đã khiến thời gian như quay trở lại thời đại niên thiếu, trí nhớ của Tư Nhất Văn dường như đứt đoạn rồi lại kết nối lại. 
 
Anh từ bé đã vô cùng thông mình, thích ở một mình, giống như một con thú nhỏ bị nhốt trong lồng vậy, tạo thành một bức rào chắn ngăn cách với thế giới bên ngoài. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đó là buổi tối mùa đông đầu tiên khi anh 13 tuổi, mẹ đi vào thư phòng gọi Tư Nhất Văn đang đọc sách, nói với anh rằng người nhà họ Chu đến làm khách. Thân là con trai cả trong nhà, anh phải ra tiếp đón người bạn trạc tuổi là Chu Nhân, nếu không thì không được lễ phép cho lắm. 
 

Chu Nhân thời gian đó vừa từ Mỹ trở về, vẫn là tác phong của đám trẻ nhà giàu bên trời Tây. Cô chạy qua túm lấy tay Tư Nhất Văn, không đợi anh kịp phản ứng đã kéo anh chạy ra ngoài, dùng giọng điệu Anh Mỹ lưu loát của mình nói: "Stephen, mau qua đây xem pháo hoa!"
 
Trong lúc Tư Nhất Văn bị kéo từ cửa nhà ra, một lượng lớn pháo hoa được phóng lên trời. Lúc 0 giờ, gần như cả trời đất đều được chiếu sáng. Pháo hoa đủ màu đủ sắc, chúng bay lên, tỏa sáng rực rỡ rồi vụt tắt. Từng đợt pháo hoa nối đuôi nhau bay lên bầu trời, "bùm" một tiếng, phóng ra sự lãng mạn của pháo hoa. 
 
Anh cứ đứng nhìn, nhất thời không nói gì. 
 
Chu Nhân vẫn cứ nắm lấy cổ tay của Tư Nhất Văn, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, kích động kêu gào. 
 
Tư Nhất Văn quay đầu sang nhìn cô, nhìn gương mặt thanh thuần trong sáng của thiếu nữ, khóe miệng còn có nụ cười tỏa sáng, pháo hoa phản chiếu trong mắt cô giống như ngôi sao vậy. Đột nhiên cô quay đầu sang, nhìn vào đôi mắt của Tư Nhất Văn, khiến anh không kịp phòng bị. 
 
Cô nói với anh nhưng anh lại không nghe được bất cứ từ nào mà cô nói. Có lẽ là pháo hoa quá xán lạn, cũng có lẽ là cô chói mắt hơn cả pháo hoa, khiến cả đầu anh trống trơn.
 
Chu Nhân kiễng chân, đôi môi mềm mại không cẩn thận lướt qua bên tai Tư Nhất Văn, cười nói: "Stephen, đây là món quà mà em tặng cho anh, thích không!"
 
Giây phút ấy, cảm giác rộn ràng, phấn khích, căng thẳng hội tụ thành một trái tim đang rung động, khiến cho trái tim của Tư Nhất Văn co thắt nhanh chóng. 
 
Thế là bao nhiêu năm đã trôi qua vậy rồi, trong mắt của Tư Nhất Văn trừ Chu Nhân ra không còn bất cứ cô gái nào khác. 
 

 
Ngay lúc này, Chu Nhân thật sự đã trở thành tiêu điểm của mọi người, biểu hiện của cô vô cùng duyên dáng, không ngại ngùng cũng không hề lo sợ đứng trước đám đông. 

 
Gần như tất cả mọi người đều vô cùng hứng thú với những kĩ năng mà cô vừa mới biểu diễn, cô lại tiến hành một lần nữa từng động tác một. 
 
"Fakie, ollie, đây là nền tảng của tất cả mọi thứ." Giống như là đang khởi động, Chu Nhân nói xong liền nhẹ nhàng trượt, lộn nhào, cô giống như một chú chim nhỏ đang sải cánh bay trên mặt đất, đột nhiên trượt đến bên cạnh đứa trẻ lúc nãy đã tranh cãi với Đường Minh. 
 
Đứa trẻ đó trông có vẻ là khoảng 17 18 tuổi, cơ thể trông cũng không phải là cao nhưng ăn mặc vô cùng thời thượng. 
 
Chu Nhân hỏi đứa trẻ đó một câu: "Em tên là gì?"
 
Vẻ ngoài kiêu ngạo của cậu con trai đó rõ ràng khác hoàn toàn với dáng vẻ gào lên với Đường Minh lúc nãy. Trong ánh mắt mà cậu ta nhìn Chu Nhân có tán thưởng, có tôn trọng, có sùng bái, lại có chút lo lắng, thậm chí còn có một chút ngượng ngùng, khẽ đáp: "Em tên là Từ Thừa Trạch." 
 
Không ai có thể chịu nổi mị lực của đại thần trượt ván, huống hồ điều kiện ngoại hình của Chu Nhân thật sự quá cộng điểm. 
 
Chu Nhân gật gật đầu, nói: "Từ Thừa Trình, nhìn đây nè, frontside 180⁰, backside 180⁰, đây là nền tảng của động tác đem ván trượt quay trong ngoài 180⁰."
 
Từ Thừa Trình vừa nghe đã biết Chu Nhân đang nói gì, vừa nãy cậu bé cũng luyện frontside 180⁰, nhưng mà kĩ năng của cậu so với chị gái đang đứng trước mặt này, rõ ràng có thể nói là bạch kim gặp thách đấu.  Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Chị nhìn thấy lúc nãy em đang luyện tập, có chút nóng vội rồi. Động tác này đơn giản nhất là sử dụng cạnh rìa của ván trượt, nắm bắt tiết tấu cho tốt." Chu Nhân cứ nói cứ nói rồi lại nghĩ đến trượt tuyết, thật ra trong khĩ thuật trượt ván đơn của trượt tuyết cũng có xoay người frontside 180 heel. Có những động tác cũng không nhất thiết phải ở sân tuyết mới hoàn thành được, cô ở trong phòng tập một lần lại thêm một lần nhảy từ trên cao xuống, tập đi tập lại. 
 
Chu Nhân với vài ba câu như vậy thôi nhưng đã đủ để chinh phục cả đám trẻ đang có mặt ở đó. 

 
Từ Thừa Trình gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, mau chóng ghi nhớ những gì Chu Nhân vừa mới nói. 
 
Đối với hành vi của Từ Thừa Trình, Chu Nhân cũng không nhận xét đánh giá gì nhưng không cần cô nói gì Từ Thừa Trình đã tự thấy vô cùng hổ thẹn rồi. Sự phản kích bằng thực lực là pháp bảo lớn nhất, Chu Nhân chỉ nhẹ nhàng dùng mấy động tác kỹ năng của mình đã dạy được Từ Thừa Trình làm người. Núi cao còn có núi cao hơn, đừng quá coi trọng bản thân rồi tự cao tự đại. 
 
Có bạn nữ khá gan dạ dùng hai tay đặt lên miệng hét lớn với Chu Nhân: "Chị ơi chị ngầu quáaaaaa!"
 
Tiếng gọi này có vẻ như đã thổi bùng trái tim đang khắc khoải của đám trẻ ở đó, có người lấy điện thoại ra quay lại, cũng rất nhanh có người hét theo:
 
"CHỊ ƠI LẠI ĐI!"
 
"Lại lần nữa! Lại lần nữa! Lại lần nữa!" 
 
Sự ngầu lòi của Chu Nhân không phải cái kiểu vừa thể hiện động tác vừa tỏ vẻ ngầu sến sẩm, nét đẹp của cô là vô tình bộc lộ ra, trên mặt không có quá nhiều sự hưng phấn, một chuỗi động tác nối tiếp nhau như mây bay nước chảy. 
 
Thực chất trong lòng cô cũng căng thẳng muốn chết đi được. 
 
Quá lâu chưa đụng tới ván trượt rồi, thậm chí đến khởi động làm nóng cơ thể cũng không có, quỷ mới biết có bị thương hay không. Nhưng khi cả cơ thể không ngừng trượt cùng tấm ván, cô dường như tìm lại được cảm giác trước đây, chìm đắm trong đó, không quan tâm đến bất cứ chuyện gì khác. 
 
Tuy rằng mọi người vẫn đang hú hét, nhưng Chu Nhân cũng biết nên dừng lại đúng lúc. Cô dùng một tay cầm ván lên đi về phía Đường Minh, đưa ván trượt trả cho em ấy, nói: "Đúng rồi, ván này của em chỉ là đồ chơi thôi. Nếu như muốn trượt thì vẫn kiến nghị em đổi một tấm ván khác chuyên nghiệp hơn."  
 
Đường Minh dùng hai tay đón lấy ván trượt mà Chu Nhân đưa, đôi mắt cậu nhìn cô sáng như sao: "Chị ơi, có phải là chị từng chơi ở xã đoàn nào đó không?" 
 
Chu Nhân lắc lắc đầu nói: "Chị không chơi nữa rồi." 

 
Bên cạnh Đường Minh có một người con trai chuẩn bị lấy dũng khí lên xin phương thức liên lạc của Chu Nhân, lúc này, trong đám người có một âm thanh cực trầm vang lên: 
 
"A Nhân."
 
Chu Nhân nhìn về phía phát ra âm anh, là Tư Nhất Văn đang đứng cách cô không xa. Cô có chút chột dạ lè lưỡi với anh, lúc nay đột nhiên thấy hơi xấu hổ. 
 
Chỉ mải chơi, đến chồng mình cũng quên mất luôn rồi. 
 
Chu Nhân vẫy tay tạm biệt với đám trẻ trước mặt, quay người chạy đến bên cạnh Tư Nhất Văn. 
 
Lúc này mọi người mới chú ý đến, hóa ra trong đám người còn có một anh đẹp trai chân dài. Thực sự là do lúc nãy kĩ thuật trượt ván của chị gái nhỏ này quá thu hút người khác khiến mọi người căn bản không để ý đến những người bên cạnh. 
 
Cho đến khi Chu Nhân đi khỏi, đám trẻ đó bắt đầu xì xào to nhỏ: 
 
"Lúc nãy tớ chụp được rồi! Thật sự là đẹp trai muốn xỉu!" 
 
"Chị gái nhỏ thật sự quá ngầu đi thôi."
 
"Bạn trai chị ấy cũng đẹp nữa."
 
"Tiếc ghê nãy chưa có xin phương thức liên lạc của chị ấy."
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận