Một cư dân mạng vạch trần: [Cái đồ ghê tởm hai mặt Vu Dung Dung, cô ta không chỉ thể hiện tình cảm trong chương trình và nơi làm việc, mà còn đắp nặn hình tượng học thức cao, nhưng mọi người biết gì không? Luận văn cô ta viết muốn rác rưởi bao nhiêu thì có bấy nhiêu! Không chỉ thế, số lượng tập san của cô ta còn không đủ! Thậm chí còn cướp vị trí của bạn tôi nữa, tôi thật sự buồn nôn mà. Tôi xin nói lại ở đây, năng lực và trình độ của Vu Dung Dung thậm chí còn không bằng một học sinh năm nhất! Mong các cư dân mạng hãy sáng mắt lên, đừng để loại phụ nữ buồn nôn này lừa!!]
[Tôi muốn nói điều này từ lâu rồi, biểu hiện của Vu Dung Dung trong chương trình khiến tôi cạn lời]
[Đúng thế, năng lực kém cỏi, chỉ biết khoe ân ái khoe học vấn, bây giờ bị đào ra trình độ lực chỉ là đi đường tắt mà thôi]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Hóa ra không phải là tôi bị ảo giác, lúc xem chương trình tôi cảm thấy cô ta là người tệ nhất]
[Cuối cùng cũng bị vạch trần! Vui thật đấy!]
[Lúc trước cả mạng khen ngợi, tôi đã đoán được rằng sẽ có ngày bị đáp trả mà, rõ ràng là đang pr bản thân!]
[Quả thật là hài lòng hả dạ mà!]
[Đoán được từ lâu rồi]
Từ lời khen ngợi tối qua cho đến lời chế giễu hôm nay, chắc Vu Dung Dung cũng hiểu được thế nào gọi là vả mặt rồi.
Tất nhiên, đây cũng không phải là điều nổi bật nhất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những fan hâm mộ đã từng xem chương trình [Lý lịch của tôi] thực ra đều biết Vu Dung Dung không phải quốc tịch Trung Quốc, mà mang quốc tịch Canada. Nhưng cô ta nói tiếng Trung lưu loát, từ nhỏ cũng lớn lên tại đây, nên cư dân mạng cũng tự động cho rằng cô ta là người Trung Quốc. Cho dù không phải thì cũng âm thần coi cô ta là người yêu nước.
Nhưng cũng có cư dân khác cẩn thận chỉ ra Vu Dung Dung không hề yêu Trung Quốc, còn đính kèm thêm bức ảnh Vu Dung Dung dạo chơi ở khu khảo sát người Nhật những năm gần đây. Những bức ảnh này vừa tung ra, người hiểu chuyện trong lòng đều hiểu rõ.
Lưới xuống bên dưới những bình luận trên weibo của Vu Dung Dung đều là:
[Cút khỏi Trung Quốc đi!]
[Biến ra khỏi Trung Quốc đi!]
[Đừng biện bạch nữa, mau đến với đất nước Nhật Bản mình yêu nhất đi!]
[Bai bai nhé]
[Cút ra khỏi Trung Quốc đi!]
Tổ chương trình [Lý Lịch của tôi] cũng lập tức đăng bài thông báo sẽ không bao giờ hợp tác với Vu Dung Dung nữa, đồng thời sẽ biên tập lại tất cả các cảnh và xóa bỏ toàn bộ mọi thứ liên quan đến Vu Dung Dung.
Một loạt các sự đảo ngược này quả thực khiến mọi người choáng váng, thậm chí là hả dạ.
Chu Nhân cũng không ngờ bản thân còn chưa ra tay mà Vu Dung Dung đã đi đến bước đường cùng rồi.
Cũng tốt, cô không cần quan tâm nữa.
Chỉ là không biết vị cư dân mạng nào lại có lòng tốt đến vậy.
Nếu như không cần phiền não vì chuyện của Vu Dung Dung nữa, Chu Nhân cũng có thể thoải mái mà cùng Tư Nhất Văn về nhà họ Tư rồi.
Hôm nay chẳng qua chỉ là một bữa cơm gia đình thường ngày của nhà họ Tư. Ông cụ nhà họ Tư là một người yêu thích sự náo nhiệt, cách một khoảng thời gian sẽ tổ chức tiệc một lần, để tăng thêm mối quan hệ gia đình. Bây giờ ông đã rút khỏi tập đoàn để về an hưởng tuổi già, thứ mà ông có nhiều nhất chính là thời gian.
Ông nội Tư là một người thông minh, sao lại không biết dòng chảy đầy sóng gió của thế hệ trẻ? Đây cũng là một trong những lý do khiến ông cứ cách một khoảng thời gian là tổ chức tiệc gia đình.
Nhà cũ cách xa thành phố, mỗi lần về đều tốn không ít thời gian. Nhưng ông rất thích ở đó, nói là không khí trong lành cũng yên tĩnh, phù hợp để ông dưỡng lão.
Sau khi xe nổ máy Chu Nhân bắt đầu ngáp dài.
Tư Nhất Văn ngồi cạnh ngữ khí trêu chọc cười nói: “Buồn ngủ à?”
Chu Nhân nghe xong trừng mắt nhìn anh.
Còn phải nói sao? Hôm qua nếu không phải vì anh, bây giờ cô đâu đến nỗi buồn ngủ như này?
Chu Nhân cực kỳ nghi ngờ Tư Nhất Văn đang cố trả thù mấy lời vạ miệng cô nói với bạn thân, nên mới lôi kéo cô làm thứ gọi là một đêm bảy lần.
Đáng tiếc thân thể nhỏ bé này của cô không chống đỡ nổi, cuối cùng chỉ có thể rên rỉ xin tha.
“Anh không buồn ngủ sao? Rõ ràng tối qua anh còn ngủ ít hơn em...” Chu Nhân càng nói càng chột dạ, so sánh thế này cảm thấy bản thân giống như một con heo vậy.
Mới sáng sớm Tư Nhất Văn đã thức giấc rồi, anh còn chạy bộ rèn luyện thân thể xong lại còn họp gì gì đó. Chu Nhân ngủ đến mười giờ. Sáng mười giờ mới dậy là rất sớm với Chu Nhân rồi! Một người không có việc gì làm như cô, ngày nào cũng ngủ đến lúc nào tự nhiên dậy thì dậy thôi.
Tư Nhất Văn quan tâm hỏi: “Buồn ngủ thì ngủ một lúc đi, còn một đoạn đường dài nữa mới về đến nhà cũ.”
Chuột chết mèo khóc đúng là giả tạo!
Không được, cô không thèm là con chuột đó đâu.
Chu Nhân kiên quyết từ chối: “Bây giờ em mà ngủ thì chắc chắn sẽ làm nhăn quần áo, em không muốn thế đâu.”
Cô mặc một chiếc áo lụa nhiều họa tiết mà còn rất dễ nhăn. Một khi đã nhăn thì hình tượng cũng sẽ giảm đi nhiều, cô sẽ không làm vậy. Vì thế, cô ngồi trên xe lưng thẳng đứng lên giống như cây tùng.
Tư Nhất Văn hơi nghiêng người, khuôn mặt cười như không cười nhìn dáng vẻ nghiêm chỉnh của Chu Nhân.
Anh cứ ngồi như vậy, khắp người lộ ra vẻ lười nhác. Khủy tay đặt lên thành xe, ngón tay thon dài cong lên chống cằm, yết hầu cong uyển chuyển. Lúc này anh đang ngậm thuốc lá, nếu như có khói bay quanh nữa thì anh thật sự giống với kẻ phá gia chi tử, hoặc là kiểu lãng tử si tình.
Chu Nhân liếc anh một cái, không khách khí nói: “Nhìn gì mà nhìn?”
“Nhìn người vợ xinh đẹp của anh.”
Chu Nhân: “…”
Thế mà lại khiến cho người khác không phản bác lại được!
Chu Nhân thuận tiện khoe dáng cực kỳ lộ liễu: “Hôm nay cách ăn mặc của em được gọi là bất hiển sơn bất lộ thủy (*), nhưng trong vòng một giây vẫn có thể thu hút được ánh nhìn của người khác. Nào, có phải thấy vợ của anh rất xinh đẹp không?”
(*) Bất hiển sơn bất lộ thủy: Là một người che giấu tài năng nhằm thể hiện sự khiêm tốn. Hiển sơn và lộ thủy là hai từ chỉ tài năng. Đại khái là không phô bày sức mạnh, làm người khiêm tốn.
Tư Nhất Văn mỉm cười phụ họa: “Ừm, rất xinh đẹp.”
Chu Nhân cũng cười theo, lúc này tâm trạng của cô thật sự rất tốt. Có lẽ là thấy Vu Dung Dung bị lật tẩy, cảm thấy ông trời rất có mắt.
Tư Nhất Văn cũng nhìn ra được sự vui vẻ của cô nhưng không biết vì sao cô lại vui như thế.
Thường ngày Chu Nhân và Tư Nhất Văn đến nhà họ Tư cũng đều mang dáng vẻ ngạo mạn, có điều không vui bằng hôm nay. Khi cười, mắt cô cong lên như vầng trăng khuyết, khiến cho người khác vui theo, ngay cả bầu không khí xung quanh cô cũng khiến cho mọi người vui vẻ.
“Có chuyện gì mà vui thế?” Tư Nhất Văn nghiêng đầu hỏi cô, mạch máu mờ nhạt hiện rõ trên ngón tay.
Tất nhiên Chu Nhân sẽ không nói cho Tư Nhất Văn biết suy nghĩ xấu xa trong lòng, tinh ranh nói: “Nhìn thấy anh em rất vui! Bảo bối bé bỏng thân yêu của em.”
Tất nhiên Tư Nhất Văn sẽ không tin lời nói dối này của Chu Nhân nhưng cũng vì lời nói đó mà khiến anh vui lên rất nhiều.
Anh không phản bác lại cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà dùng ánh mắt cũ nhìn cô, bàn tay thon dài sạch sẽ nắm lấy tay cô đặt vào lòng bàn tay mình đùa nghịch, đến nhà cũ cũng không buông ra.
Chu Nhân cũng chú ý thấy trên cổ tay áo anh vẫn đang đeo cặp khuy măng sét hình gấu mà cô tặng.
Vừa xuống xe, Chu Nhân đã nghe thấy tiếng réo của Tư Vũ.
Ti Vũ kéo Chu Nhân một mạch: “Chị dâu, nhớ chị chết đi được! Hu hu một tháng không được gặp chị rồi!”
Chu Nhân vạch trần cô ấy: “Nhớ vì chị không đến chơi cùng em sao?”
“Gần đây chị rất bận có được không, em không biết chuyện chị đang chuẩn bị cho chương trình mới sao.” Tư Vũ chớp mắt nhìn Chu Nhân: “Chị dâu thân yêu của em, có phải chị đồng ý tham gia chương trình [Quá trình yêu đương] rồi đúng không? Em biết chắc chắn chị sẽ đồng ý mà!”
“Không có.”
“Chị dâu...” Tư Vũ bày vẻ mặt yếu ớt đáng thương: “Em biết chị và anh trai thương yêu nhau nhất mà, chị xem, hôm qua em vừa báo cáo với anh ấy, hôm nay anh ấy đã xử lý con nhỏ Vu Dung Dung kia luôn rồi.”
Chu Nhân: “...?”
Tư Vũ kéo Chu Nhân đi nói rất nhiều chuyện.
Ý đại khái chẳng qua là chuyện cô ấy nửa đêm hôm qua hóng drama của anh trai và chị dâu với tốc độ mạng 12G, sau đó mật báo lại cho Tư Nhất Văn. Tất nhiên Tư Nhất Văn cũng không phải là người dễ đối phó, trực tiếp đạp đổ đối phương, không hề niệm tình bạn học cũ.
Chu Nhân cũng hiểu.
Cho nên, người nào đó sau khi trở về kéo cô vận động hai hiệp, không những không mệt mà còn để cho đội quan hệ công chúng xử lý Vu Dung Dung sao?
Được rồi, cũng coi như là làm được việc khiến người khác yên tâm.
Chu Nhân đột nhiên cảm thấy người chồng Tư Nhất Văn này cũng rất tốt đấy chứ.
Cô hét lên gọi anh một tiếng: “Này.”
Giọng nói hạ thấp trở nên mơ hồ khó giải thích.
Tư Nhất Văn đi trước một bước hơi quay đầu lại, lông mi đen cụp xuống nhìn Chu Nhân, ánh mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Chu Nhân cười không nói gì.
Hôm nay cô trang điểm tự nhiên, còn chấm thêm một nốt ruồi lệ ngay dưới khóe mắt, chính là để tạo cảm giác ngây thơ.
Nhưng Tư Nhất Văn không hiểu, anh nhìn vào khóe mắt cô được một lúc, thế rồi anh đưa tay ra giúp Chu Nhân lau nốt ruồi trên mặt. Không chỉ vậy, anh thấy chóp mũi cô có chút sáng nên cũng tiện tay lau sạch nốt.
Chu Nhân không dám tin nốt ruồi lệ ở khóe mắt và highlight ở chóp mũi cô đã biến mất: ???
Anh trai à, em vất vả một tiếng đồng hồ mới trang điểm được như này mà cứ bị anh hủy hết rồi aaaaa!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...