Mặc dù Quốc tế thiếu nhi đã qua từ hôm qua nhưng Chu Nhân cảm thấy bản thân vẫn nên bù lại một món quà cho Tư Nhất Văn. Người nhà họ Chu từ nhỏ đã dạy Chu Nhân rằng: Chỉ khi cố gắng ngang nhau thì mới nhận được sự quan tâm bình đẳng.
Trên thế giới này, ngoài người trong nhà có quan hệ huyết thống ra, không ai có thể đối xử tốt với một người vô điều kiện, đừng nên coi việc người ta tốt với mình là điều hiển nhiên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tư Nhất Văn được coi là một người chồng xuất sắc và chu đáo, vậy người làm vợ như Chu Nhân cũng không thể tụt lại phía sau.
Sáng sớm, Chu Nhân cố nén cơn đau nhức khắp người, chân trần bước vào phòng quần áo thông với phòng ngủ.
Cô nhớ trước đây lúc mình đi du lịch ở La Mã, trở về có tiện tay mua một cặp nút tay áo hình gấu dễ thương, chỉ có điều sau khi mua cô lại ném nó vào một góc. Trong thời gian ngắn cô không tìm thấy thứ gì có thể làm quà thay thế, cô định tặng cặp khuy măng sét hình gấu đó cho Tư Nhất Văn.
Cuối cùng, sau khi lục tung các hộp và tủ, lật một đống lớn quần áo và trang sức được sắp xếp gọn gàng, Chu Nhân cũng tìm thấy cặp nút tay áo hình gấu được đóng gói đẹp mắt trong một túi áo khoác của cô.
Kỳ thực cô cũng muốn tặng cặp nút tay áo này cho Tư Nhất Văn từ lâu rồi, nhưng không nghĩ rằng lại mất nhiều thời gian như vậy.
Lúc đầu, khi mua cặp nút tay áo này còn có thêm một câu chuyện nhỏ, cũng là chuyện xảy ra vào đêm trước lễ hội mùa xuân năm ngoái. Chu Nhân còn nhớ lúc đó sinh nhật của mình vừa qua không lâu, cảm thấy mối quan hệ vợ chồng plastic giữa cô và Tư Nhất Văn vẫn có thể tiếp tục, vì thế nên mỗi khi đi du lịch cô luôn tiện tay mua cho anh rất nhiều quà.
Không nghĩ rằng, vừa về nước không lâu Chu Nhân nghe được một vài lời đồn. Ý đại khái của lời đồn đó là Tư Nhất Văn lấy cô vì muốn mượn cơ hội đó để thăng chức, nếu như lúc đó Chu Nhân không đồng ý mối hôn sự này, vậy anh vẫn còn một lốp xe dự phòng khác để kết hôn…
Mặc dù Chu Nhân biết rõ liên hôn giữa các gia đình quyền thế là chuyện thường tình nhưng những lời suy đoán đó lại khiến cho lòng cô cảm thấy khó chịu. Tất nhiên cô cũng sẽ không tức giận trước mặt Tư Nhất Văn, chẳng qua là âm thầm dùng những đồ vốn dĩ chuẩn bị tặng cho anh mà tặng người khác. Cuối cùng, chỉ còn giữ lại một cặp nút tay áo không tìm thấy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bây giờ nhìn thấy cặp nút tay áo tinh xảo này, tâm trạng của Chu Nhân vẫn giống như lần đầu tiên nhìn thấy nó trên tủ kính trưng bày. Cô cảm thấy cặp nút tay áo này quả thực quá đáng yêu! Thậm chí còn không đợi được mà muốn để Tư Nhất Văn đeo lên ngay lập tức! Cô cảm thấy hơi trái ngược, người mặc vest chỉn chu tỉ mỉ trong các ngày đi làm như anh, nếu tô điểm vào tay áo bằng những chiếc nút tay áo đáng yêu như vậy thì không khỏi bất ngờ.
Lúc này Tư Nhất Văn đang họp video từ xa trong phòng sách, anh tựa vào ghế, một tay đặt lên bàn.
Chu Nhân lặng lẽ bước vào, chuẩn bị đặt nút tay áo lên trước bàn rồi rời đi. Tư Nhất Văn bất chợt giữ lấy tay cô, sắc mặt không đổi tắt camera rồi kéo Chu Nhân vào trong lòng.
Có một người đàn ông tóc vàng không ngừng nói chuyện bằng tiếng anh trong cuộc họp video, màn hình của Tư Nhất Văn trong máy anh ta đen sì.
Người đàn ông đó dừng lại hỏi: “Stephen, sao màn hình của anh đen vậy? Anh vẫn đang online chứ?”
Sắc mặt Tư Nhất Văn như không có chuyện gì xảy ra, dùng giọng tiếng Anh tiêu chuẩn trả lời: “Không cần để ý, anh cứ tiếp tục đi.”
“Được. Liên quan đến các khu vực của Trung Quốc…”
Hội nghị vẫn tiếp tục diễn ra.
Chu Nhân cứng đờ ngồi trong lòng Tư Nhất Văn, có một loại ảo giác như kiểu đang yêu đương vụng trộm vậy, cô chưa từng hỏi về công việc của anh, cũng càng không quấy rầy anh.
Rất rõ ràng, Tư Nhất Văn cũng đang do dự, anh áp sát gần cô khẽ hỏi: “Đây là gì?”
Anh chỉ vào cặp nút tay áo.
Chu Nhân khẽ nói vào tai anh: “Quà tặng anh ngày quốc tế thiếu nhi.”
Khi tặng quà cho người khác cũng sẽ rất mong đợi phản hồi của đối phương, nếu như đối phương vui thì trong lòng người tặng cũng sẽ vui. Chu Nhân mở quà giúp Tư Nhất Văn trước mặt anh, lấy ra cặp nút tay áo hình gấu.
Có lẽ Tư Nhất Văn cũng không ngờ sẽ có món quà “độc đáo” như vậy, anh mỉm cười hỏi bên tai cô: “Một miếng bánh ngọt hôm qua đã mua chuộc được em rồi sao?”
Chu Nhân nhướng mày, nhỏ giọng hỏi: “Vậy anh có thích món quà mà em tặng không?”
Tư Nhất Văn dùng hành động trả lời, anh đưa cổ tay lên trước mặt cô, thấp giọng nói: “Giúp anh đeo lên.”
Sở thích kỳ quái của Chu Nhân được thỏa mãn, cô tỏ vẻ vui mừng.
Sau khi đeo xong cô nhìn anh theo bản năng, phát hiện dường như anh cũng rất thích, khóe miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt. Giống như có chút ý cưng chiều.
“Cảm ơn bà xã.” Giọng anh trầm xuống thì thầm bên tai cô, hai tai Chu Nhân tê dại, tim đập nhanh hơn.
Khuôn mặt Chu Nhân ửng đỏ, cô nhảy ra khỏi người của Tư Nhất Văn, trước khi rời đi còn tức giận cắn vào tai anh, coi như là ăn miếng trả miếng.
Cô đi ra khỏi phòng sách, dựa vào tưởng ổn định lại tinh thần.
Một loại cảm xúc mà trước nay chưa từng có quét qua mỗi tế bào trong cơ thể cô, khiến trong lòng cô cảm thấy bồn chồn, tim đập thình thịch, thình thịch. Cô cảm thấy bản thân lúc này giống như đang giẫm lên những bông hoa, mọi thứ đều hư ảo, cô sợ nếu bước tiếp sẽ rơi xuống vực sâu.
Chu Nhân cảm thấy rất nghi ngờ, như này không hề giống với bản thân cô.
Vì vậy, Chu Nhân nhắn tin cho Tân Ninh, muốn hỏi cô ấy xem đây là triệu chứng gì.
Tân Ninh: [Vừa mới ngủ dậy sao?]
Tân Ninh: [Có phải tối qua bị chồng hành hạ rất thê thảm không?]
Tân Ninh: [Ha ha ha.]
Nhắc đến đây Chu Nhân còn chưa tìm Tân Ninh tính sổ. Hôm qua nếu không phải Tân Ninh cố ý nói linh tinh, cô cũng ko cần phải xấu hổ trước mặt Tư Nhất Văn như vậy.
Chu Nhân không biết xấu hổ dứt khoát trả lời lại: [Đúng thế! Hai chân không khép lại được rồi! Có phải cậu rất ngưỡng mộ không? Đáng tiếc là cậu không có!]
Tân Ninh: [Con mẹ nó, tớ tưởng tớ đã không biết xấu hổ rồi, ai ngờ cậu cũng thế!]
Chu Nhân: [Như nhau cả thôi.]
Tân Ninh: [Hừ, không thèm so đo với cậu, con người tớ rất rộng lượng đấy.]
Chu Nhân: “Vậy sao?”
Tân Ninh gửi một loạt ảnh chụp màn hình tin nhắn của fan hâm mộ.
[Tân lão đại, giục phú bà livestream đi!]
[Cầu xin Chu Nhân livestream thêm lần nữa! Xin đó!]
[Tân lão đại, xin hỏi lúc nào thì Chu Nhân mới có thể livestream thêm lần nữa?]
[Quả nhiên phụ nữ giàu có đều là bạn tốt của nhau]
[Ninh Ninh, phiền cô giúp cặp vợ chồng fan cp Zeus chuyển lời đến Chu Nhân, mong cô ấy mau chóng livestream để vả mặt những tên bôi nhọ đó! Tài khoản cá nhân của Chu Nhân không trả lời, có lẽ là do không nhìn thấy. Mong cô chuyển lời giúp. Cầu xin đó.jpf]
[Mau giục người bạn tốt của cô livestream đi!]
Fan cp quen thuộc của Chu Nhân đều biết Chu Nhân và Tân Ninh có mối quan hệ tốt. Cho nên, sẽ có lúc fan cp ngang nhiên gửi tin nhắn riêng cho Tân Ninh, để cô ấy giúp bọn họ chuyển lời là điều bình thường. Lần này nội dung của tin nhắn càng “quá đáng”, gần 10 nghìn tin nhắn riêng đều là mong Chu Nhân sẽ livestream thêm lần nữa.
Lần trước, vài chục phút phát sóng trực tiếp của Chu Nhân nào được coi là livestream? Rõ ràng chỉ lộ ra được mỗi cái mặt là đã kết thúc rồi, nó đã kích thích tất cả mọi người. Tất cả fan đều mong chờ lần livestream lần sau của cô ấy.
Tân Ninh gửi một đoạn ghi âm dài 60 giây, cảm động nói: “Nói thật, cậu không gia nhập làng giải trí quả thực đáng tiếc, mức độ nổi tiếng như này thì ngay cả streamer hàng đầu cũng không bằng. Còn nữa, tớ nói cậu đấy, làm gì mà ngay cả tin nhắn riêng của fan cũng không xem? Tất cả fan của cậu đều quay sang nhắn tin cho tớ, còn nhờ tớ giục cậu livestream. Tớ là người quản lý của cậu chắc! Hừ! Làm phiền cậu hãy nói rõ ràng với fan của mình đi, đừng để tớ phải làm người chuyển lời nữa có được hay không?”
Từ sau lần phát sóng trực tiếp đó, Chu Nhân không còn nhấn nút livetream thêm lần nào nữa, nên cô càng không biết chuyện có tin nhắn của fan.
Cô cũng không phải là streamer chuyên nghiệp gì, lần trước phát sóng cũng chỉ để giải trí, không ngờ lại có nhiều người xem đến vậy, càng không ngờ rằng sẽ có fan nhớ mong cô như thế. Một cảm giác gì đó cũng khá là hạnh phúc.
Tân Ninh: “Còn nữa, cậu đã xem tập mới chương trình [Lý lịch của tôi] chưa? Thôi bỏ đi, tớ biết thừa cậu chắc chắn vẫn chưa xem. Vậy thì chắc chắc cậu cũng không biết trong chương trình tối qua, cái người Vu Dung Dung đó hết lần này đến lần khác cố ý nhắc đến cậu.”
Như thường lệ, phần cuối của mỗi tập [Lý lịch của tôi] là cuộc phỏng vấn dành cho khách mời.
Tiết mục lần này, nhân viên công tác tổ ekip hỏi Vu Dung Dung: “Chị có thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình không?”
Vu Dung Dung ngồi trên chiếc ghế cao, mặc một bộ đồ màu trắng lịch sự với mái tóc dài ngang vai. Sau khi lắng nghe kỹ câu hỏi của nhân viên, cô ta cười đáp: “Tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình, kỳ thực tôi cũng không phải là sinh ra trong một gia đình giàu có gì đó, so với một số bạn bè giàu có xung quanh thì tôi chỉ có thể coi là người bình thường. Có điều, thực ra hào môn không hề rực rỡ như mọi người thấy. Có thể thứ được coi là hào môn ấy chỉ là để cho bạn nhìn thấy những khía cạnh tươi sáng, hoặc là họ chi rất nhiều tiền để có được một chiếc vòng cổ chỉ vì muốn có một khoảnh khắc rực rỡ sáng chói, tuy nhiên đằng sau lại là hàng loạt các quy tắc, các điều cấm kỵ, cái này không được làm cái kia cũng thế. Thử hỏi cuộc sống như thế thì có ý nghĩa gì?”
Lời này vừa nói ra thì lập tức bùng nổ:
[Người Vu Dung Dung nói là Chu Nhân sao? Hình như lần trước cũng nói Chu Nhân à?]
[Chuyện này ít người biết mà, món đồ trang sức mà Chu Nhân đeo tại sự kiện dạ tiệc từ thiện GIPAN lần trước là chiếc vòng cổ ruby đắt nhất trị giá 120 triệu được bán tại Christie's Hồng Kông vào mùa xuân năm nay đấy.]
[Quả thực lời của Vu Dung Dung cũng rất có lý, cuộc sống như Chu Nhân chỉ là cho người khác có cảm giác tươi sáng, thực ra hào môn rất phức tạp, không phải là nơi tốt đẹp gì.]
[Đồng ý với lầu trên nha, hào môn thâm sâu như biển, Chu Nhân cũng chỉ có bề ngoài sáng chói, chứ thực ra sống cũng chả ra gì đâu!]
[Tôi nghe nói nhà họ có Tư rất nhiều quy củ, vốn dĩ quan hệ của Chu Nhân với Tư Nhất Văn cũng rất mỏng manh, không biết Chu Nhân có thật sự sống tốt như bề ngoài hay không?]
[Không phải có người vạch trần Tư Nhất Văn là gay sao? Tôi cảm thấy chuyện này cũng rất có lý]
[Đột nhiên cảm thấy kiểu người như Chu Nhất cũng rất đáng thương]
[Lần trước Chu Nhân livestream cố tình gọi Tư Nhất Văn là Một Một, thực ra là để tạo hình tượng ân ái mà thôi.]
Chu Nhân: ?
Nếu như cô nhớ không nhầm thì đây có lẽ là lần thứ ba rồi.
Tục ngữ nói đúng, quá tam ba bận. Nếu như cô còn không lên tiếng, thực sự sẽ bị đối phương xem như một kẻ ngốc vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...