Vừa rồi Hứa Thừa Nguyệt còn có thể kìm nén, chứ giờ mở miệng rồi là không thể ngừng lại được: “Không hề cài theo dõi, nhưng bên ngoài biệt thự lại có paparazzi ha ha ha. Cậu với tổng giám đốc Chu bị chụp lúc ở ban công rồi. Không ngờ cậu còn biết thắt cà vạt nữa cơ à!”
“Có phải học từ người Chu Sơ Hành không?”
“May là hai cậu không play trên ban công đấy, nếu không thì toi đời luôn, mà chồng cậu sáng ra đẹp trai thật đấy!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Buổi sáng cô ấy xem xong tin tức, trong lòng cũng rục rịch.
Hay là cô ấy cũng đi xem mắt một người nhỉ.
Lương Kim Nhược nghe xong bất cẩn vẽ chệch một bên mí mắt, hít một hơi thật sâu: “Cậu nói tớ với Chu Sơ Hành lại bị quay trộm nữa rồi á?”
“Lại á? Tóm lại là sáng nay hai người bị quay trộm rồi.” Hứa Thừa Nguyệt nói.
Mí mắt Lương Kim Nhược giật giật.
Paparazzi chụp lén đêm qua đã bị bắt đi rồi, ai ngờ đâu sáng nay vẫn còn có người!
Cô cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà trang điểm nữa, cũng không cần mở Weibo thì điện thoại đã tự đề xuất dòng tin: “Mợ Chu công khai nụ hôn cà vạt!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Kim Nhược: Không hề hôn không khai nhé!
Đậu xanh! Cô chỉ chủ động hôn có một lần đó thôi mà giờ tất cả mọi người đều biết hết luôn?
Hứa Thừa Nguyệt vẫn còn muốn trêu tiếp, nhưng lại chỉ nghe thấy tiếng “tút tú”, thế là bèn dè bỉu cô: “Lương Chiêu Chiêu, sức chịu đựng của cậu bé quá rồi đấy.”
Khó khăn lắm mới có cơ hội trêu được Lương Kim Nhược mà.
Hứa Thừa Nguyệt lại nhìn tiếp video thêm lần nữa, trong lòng rất ghen tị, sao paparazzi này có thể quay Lương Kim Nhược đẹp đến vậy chứ.
Là paparazzi hay nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp vậy!
Hứa Thừa Nguyệt đặt điện thoại xuống: “Tạ Triêu Sanh, chúng ta mau về nhà thôi.”
Tạ Triêu Sanh ừ một tiếng, mở ô ra che nắng.
“Tôi phải bảo ba tôi tìm thật kỹ, nhất định phải tìm được một anh chàng còn lợi hại hơn cả tổng giám đốc Chu.” Hứa Thừa Nguyệt bóc một viên kẹo rồi nhét vào trong miệng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạ Triêu Sanh nắm chặt cán ô, giọng nói nghe qua vẫn như bình thường: “Cô chủ muốn đi xem mắt à?”
Hứa Thừa Nguyệt ừm một tiếng.
Tạ Triêu Sanh cụp mắt: “Khả năng cao là ông Hứa không tìm được đâu.”
Hứa Thừa Nguyệt không vui: “Phủi phui cái mồm.”
…
Xem xong video hoàn chỉnh, Lương Kim Nhược không muốn sống nữa.
Cô chôn mình trong chăn vài phút, sau đó ngẩng đầu lên, nét kẻ mắt bị lệch kia vẫn chưa lau, hẹp dài quyến rũ.
Lương Kim Nhược gọi điện cho Chu Sơ Hành.
Rất nhanh đã bắt máy.
Lương Kim Nhược hỏi: “Anh xem tin tức rồi, sao còn chưa gỡ bỏ?”
Trong văn phòng, đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ nhếch lên, ngữ khí bình thản ung dung: “Bộ phận quan hệ công chúng của Trung Thế không phải dùng để lợi dụng làm việc riêng đâu.”
Lợi dụng làm việc riêng?
Việc riêng?
Lương Kim Nhược cao giọng: “Vậy sao hôm trước lại gỡ được?”
Chu Sơ Hành điềm đạm nói: “Em có chắc là muốn nhắc tới chuyện tranh sơn dầu hôm trước không?”
Lương Kim Nhược cứng họng, chuyện này vẫn không nên nhắc nhiều thì hơn, tránh cho người đàn ông lại nhớ ra rồi giày vò cô, mất nhiều hơn được.
Cô không vui: “Vậy vợ của tổng giám đốc sao lại tính là việc riêng được chứ.”
Chu Sơ Hành gác bút máy xuống, nhắc nhở cô: “Cho dù gỡ bỏ thì video vẫn sẽ được lan truyền thôi, em có cái gì mà phải sợ.”
Lương Kim Nhược hơi dẩu môi.
Cô còn lâu mới sợ nhé.
Chỉ là chuyện cô chủ động hôn đều bị mọi người biết hết cả rồi, cô thấy khó xử thôi.
Trước khi cúp máy, Lương Kim Nhược đột nhiên nhanh trí tình ngộ, người đàn ông khốn nạn này suýt nữa đẩy cô vào hố, rõ ràng anh không muốn gỡ bỏ tin này.
Hồi sáng anh còn hỏi cô còn nhớ chuyện mà tối qua cô đã đồng ý không.
Cô không đăng Weibo thì anh sẽ không gỡ.
Nhất định là như vậy rồi.
Lương Kim Nhược chất vấn: “Anh cố ý phải không?”
Giọng nói Chu Sơ Hành nhẹ nhàng lạnh lùng: “Chiêu Chiêu, công bằng chút đi.”
Giọng nói truyền ra từ di động như thể mang theo tia điện, làm tai Lương Kim Nhược tê rần, bỗng dưng quên cả nói chuyện.
“Lần nào cũng là em đưa anh lên báo.” Người đàn ông lại nói: “Hôm nay coi như là chúng ta cùng nhau lên báo, em còn cằn nhằn gì nữa.”
“…”
Cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
Điện thoại cúp máy, trong phòng làm việc yên tĩnh, Chu Sơ Hành cười khẽ, anh dường như có thể đoán được biểu cảm lúc này của Lương Kim Nhược. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Kim Nhược đổi ghi chú danh bạ của Chu Sơ Hành thành “Quỷ mưu mô.”
Không bao giờ có chuyện còn “Hôn yêu ông xã” như trước đâu.
Cũng chẳng có chuyện đăng Weibo công khai tử tế nhé.
Bị paparazzi quay lén cũng không thể trách Chu Sơ Hành được, có trách thì cũng chỉ có thể trách mình bị anh mê hoặc… không, vẫn phải trách anh!
Cô không có lỗi gì hết.
Đều tại hôm nay anh không thay quần áo ở phòng thay đồ mà cứ nhất quyết phải cởi đồ trước mặt cô.
Lại còn đi ra ban công, không cho cô xem nữa chứ.
Lương Kim Nhược tức giận, coi gối đầu là Chu Sơ Hành mà đấm đánh một trận.
Sau khi đã khôi phục lại dáng vẻ người đẹp lạnh lùng, cô tới phòng vẽ tranh lấy bút vẽ, tiếp tục bổ sung bốn khung truyện tranh vẫn còn đang vẽ dở.
Ở khung thứ nhất, con sói tàn nhẫn hung ác có được một túi kim cương, bèn thầm nghĩ: “Kim cương phải tặng cho công chúa thực sự.”
Ở khung thứ hai, cuối cùng con sói kia đã lừa được một nàng công chúa thực sự.
Ở khung thứ ba, công chúa kết hôn với hắn.
Ở khung thứ tư, công chúa thuần phục con sói, đầu đội vương miện.
Lương Kim Nhược vẽ xong thưởng thức một hồi, không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Chu Sơ Hành bảo cô đăng Weibo, nhưng anh cũng có nói là không cho đăng chuyện gì đâu.
Cô đăng lên Weibo, kèm một câu.
Lương Kim Nhược: [Không phải công chúa bị lừa mà là đang thuần phục anh nhé @Chu Sơ Hành]
…
Tất cả mọi người đều đang chờ đương sự thừa nhận, cuối cùng cũng chờ được Lương Kim Nhược đăng Weibo.
Lướt qua chỉ nhìn thấy bốn khung truyện tranh, còn tưởng cô cập nhật tiếp truyện cổ tích lúc trước, cho đến khi bấm mở nội dung.
Khu bình luận lập tức bùng nổ.
[Có phải tên của tập truyện tranh này là “Nhật ký công chúa” không?]
[Tên hợp lắm!]
[Công chúa Lương đội lên vương miện, nữ hoàng lên ngôi rồi…]
[Bài đăng công khai của công chúa quả nhiên không giống người thường.]
[Hóa ra con sói kia là tổng giám đốc Chu…]
[Chắc tổng giám đốc Chu vẫn chưa xem được đúng không.]
[Ha ha ha ha ha, công chúa nhỏ đỉnh thế!]
[Thế tóm lại là tổng giám đốc Chu dùng một túi kim cương lừa được công chúa nhỏ hả!?]
[Có thể lắm, là tôi thì tôi cũng mắc bẫy.]
[@Lương Kim Nhược, chị kém thế! Một túi sao được, ít nhất cũng phải đòi hai túi!]
[Có phải trong đêm tân hôn, sau khi hôn xong chó sói sẽ hóa người không, vậy là có thể sờ mó rồi hi hi]
[Ý, không biến thành người cũng được (nhỏ giọng)]
[Này mấy cô mấy cậu đừng có “lái xe” giữa ban ngày ban mặt thế nữa đi! Tổng giám đốc Chu vẫn đang nhìn đấy nhé!]
[Người ta hay nói cô chủ chọn vệ sĩ, công chúa chọn kỵ sĩ. Ừm, chó sói nghe cũng được đấy.]
Có fan văn nghệ bình luận.
“Vợ chồng hoàng hôn: Ban đầu tôi chẳng tin trên thế giới này có công chúa thực sự, cho đến khi em xuất hiện, tôi tình nguyện bị thuần phục.”
Bình luận này nhanh chóng bị đẩy lên đứng đầu, các bình luận đều là “Đại sư viết hay quá” “Xuất bản sách đi ạ”
Chưa bao giờ gặp hình thức công khai như vậy, nhưng lại khiến mọi người kích động không thôi.
Khi mọi người còn đang hò hét kêu gào, tài khoản Weibo chính thức của Tập đoàn Trung Thế vẫn luôn im lắng giờ lại bỏ qua nguyên tắc chỉ đăng việc công, chia sẻ lại bài viết của Lương Kim Nhược. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tập đoàn Trung Thế: [Truyền xuống dưới, mợ Chu làm nghề rồi!]
Cư dân mạng bị bài đăng này chọc cười sang sảng.
[Vừa phải làm công chúa vừa phải làm mợ Chu.]
[Cười chết tôi mất thôi, đây là bài đăng công khai gì thế này!]
[Đúng là làm nghề thật ha ha ha!]
Mà ở phía dưới Weibo, tài khoản chính thức còn chủ động trả lời.
Câu hỏi của mỗi người đều là: [Tổng giám đốc Chu thật sự dùng kim cương lừa được vợ sao?]
Tài khoản chính thức Trung Thế trả lời: [Con người không thể rời khỏi không khí, cá không thể rời khỏi nước, công chúa không bao giờ rời khỏi được quà tặng của tổng giám đốc Chu.]
“Hoa Hoa Muốn Giàu Có” bình luận: [Hai người họ rốt cuộc ai nuôi ai?]
Tài khoản chính thức lại trả lời: [@Chu Sơ Hành sếp ơi, có người hỏi anh nè]
Mọi người: ??
Đều là người làm công, sao người ta có thể dũng cảm như thế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...