Họ ngồi hát karaoke ở công quán Ngân Hà.
Công quán Ngân Hà là nơi hát karaoke thật sự xa hoa, lớn nhất nằm ở nơi buôn bán, theo chế độ hội viên, người bình thường còn vào không được.
Tô đầu tính tích cực của mọi người rấtcao, đến sau lập tức bắt đầu ca hát tɾong tiếng nhạc, bắt đầu trò chuyện.
Mặt khác hai cô gái tôii, một người gọi là Lâm Hàm, người kia gọi là Thư Tuệ, đều là bạn học với Tô Diễn ở cao trung.
Sơ Hạ cùng với bọn họ không phải cùng học cao trung, nhưng cô học cùng tiểu học với Lâm Hàm, lại cùng học chung sơ trung với Tô Diễn, cho nên thường xuyên qua lại, mọi người đều biết nhau cả.
Lâm Hàm hỏi Tô Diễn “Ai, Tô Diễn, cậu còn liên hệ với Cố Ngọc Sâm sao? Ta nghe nói bà ngoại anh sinh bệnh, nhà anh người thu xếp cho anh tìm kiếm đối tượng kết hôn rồi.
”
Tô Diễn hơi giật mình, “Cậu nghe nói chuyện đó khi nào?”
Lâm Hàm “Bắt đầu có tin đồn từ năm trước rồi, nhưng mà, trông anh ấy giống như rấtthờ ơ, từ chối rấtnhiều người.
Anh ấy với lúc trước vẫn giống nhau thôi, không thể nắm bắt được.
”
Tô Diễn trầm mặc tɾong chốc lát, “Lâm Hàm, cậu biết bà ngoại anh ấy bệnh gì không?”
Lâm Hàm “Lúc trước là ung thư vú, sau lại giống như khống chế được, nhưng gần hai năm nay thì bệnh đãng trí của tuổi g͙ià, lập tức người đều không thế nào nhận thức được, dù sao rấtđáng thươռg.
”
“Tô Diễn.
” Lâm Hàm dừng một chút, nghiêm trang hỏi cô, “Cậu hiện tại còn thí¢h anh sao?”
Tô Diễn nhìn đôi mắt cô, “Ừm.
”
“Hiện tại anh sốt ruột kết hôn, với cậu mà nói chính xác đây là một cơ hội.
” Lâm Hàm nghĩ nghĩ nói, “Cơ mà tôi nghe nói, nhà bọn họ Thủy rấtnghiêm khắc, nếu cậu không sợ làm việc xấu, có thể thử xem.
”
“Cảm ơn ý tốt của cậu”, Tô Diễn lảng tránh đề tài, “Đừng nói tôii anh, chúng ta tiếp tục ca hát đi.
”
Hát được một nửa, Lâm Hàm cùng Thư Tuệ đi vào phòng vệ sinh.
Sơ Hạ hỏi Tô Diễn “Ngươi muốn nói cho hai cô hai, sự tình vụ kết hôn của cậu sao?”
Tô Diễn rối rắm một chút, nói “Chờ…… Chờ thời điểm hôn lễ nói tiếp đi, tôi có chút ngượng ngùng.
”
Sơ Hạ “Có cái gì mà ngượng ngùng?”
Tô Diễn “Dù sao cũng nhanh……”
Sơ Hạ muốn nói lại thôi “Ừm.
”
Vài phút sau, hai người trở về, thần thần bí bí nói “Cậu đoán hai tụi mình thấy ai?”
Tô Diễn cùng tháng đầu hạ trăm miệng một lời kích động “Ai vậy?”
Lâm Hàm “Cố Ngọc Sâm.
”
Thư Tuệ “Mới đụng phải ở toilet bên kia, khuôn mặt anh trầm lắm, nhìn sơ qua không có vui vẻ cao hứng.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...