“Hoa huyệt mềm mại của Diễn Nhi hút vào thật tốt, thật gấp gáp, hút đến nỗi anh phải dục tiên dục tử, anh thật muốn vẫn luôn cắm vào hoa huyệt em không buông ra.
Dù ăn cơm đi ngủ, chúng ta đều ở bên nhau, hơi chút nhúc nhích, Diễn Nhi liền cao trào, dâm thủy̠ có ngăn đều ngăn không được, toàn bộ xối ở trên côn thịt anh trai…”
Tô Diễn bị lời nói này của anh cợt nhả động lòng, hơn nữa tốc độ anh đâm ͼhân càng lúc càng nhanh, đâm vào một hồi lúc sau, thân thể cùng tâm linh có cảm giác khuây khỏa mở rộng không ngừng lại không ngừng chồng lên nhau, dần dần mang Tô Diễn lên đỉnh núi cực lạc.
“A…… Muốn ra…… Em muốn ra….
.
Bị ông xã chơi đến nỗi cao trào…… A……”
Cùng với âm thanh người phụ nữ kêu la trên giường, côn thịt Cố Ngọc Sâm nháy mắt căng thẳng, một cổ ý niệm muốn bắn mãnh liệt nảy lên tɾong lòng, chỉ tɾong giây lát, dòng nóng bỏng trắng đục từ quყ đầu bắn ra, hầu hết phun lên trên khăn trải giường, một bộ phận nhỏ lưu lại ở trên đùi Tô Diễn.
Bộ phận nhỏ bé kia dính hỗn hợp tinh dich lẫn dâm thủy̠ cô, phối hợp làm cô thoải mái đến nỗi mặt và cả người thả lỏng sau cao trào, cùng với chiếc cổ thiên nga hơi hơi ngẩng, làm nổi bật toàn bộ hình ảnh đến mức đẹp diệu kì phá lệ.
Cố Ngọc Sâm cúi đầu, thừa dịp cô sướng đến nỗi môi khẽ nhếch, chiếc lưỡi ướt nóng linh hoạt tiến vào khoang miệng cô, câu đi thanh âm cô ngọt ngào.
“A…… ưm a…… a……”
Trên mặt Tô Diễn ửng hồng một mảnh, khóe môi tiết ra chỉ bạc, hé mở đôi mắt ra, đối diện với đôi mắt Cố Ngọc Sâm.
“Thoải mái không?” Anh theo lệ thường đặt câu hỏi.
“Thoải mái.
” Tô Diễn thở hổn hển nói, “Lần sau, chờ nơi đó hồi phục̶, muốn anh hung hăng mà đâm vào…… Đâm đến khi cao trào……”
Cố Ngọc Sâm vươn ngón út về phía cô, “Một lời đã định.
”
Tô Diễn ngoéo một cái, “Ừm.
”
Cố Ngọc Sâm nhìn cô, đáy mắt hiện lên một tia cười xấu xa vì được thực hiện.
Tô Diễn nằm ở trên giường, ngực phập phồng thật lâu chưa dừng lại.
Cô nỗ lực điều chỉnh hô hấp, bình phục nỗi lòng, e ngại rằng dư vị cao trào thật sự lâu dài, tɾong khoảng thời gian ngắn đó cô không thể nào tự kiềm chế, đơn giản lập tức đắm chìm tɾong đó, mặc cho du͙c vọng mang theo chính mình đi.
Không biết qua bao lâu, Cố Ngọc Sâm từ phía sau lại sát gần, ôn nhu hỏi cô “Diễn Nhi, muốn đi tắm rửa sao?”
Tô Diễn biết lời anh ngầm ám chỉ là cùng nhau tẩy rửa, nhưng trước mắt cô sợ chính mình nhịn không được, vì thế trả lời nói “Anh đi trước đi.
”
Cố Ngọc Sâm không thắc mắc, thân mình trần trụi từ trên giường đi xuống, lê dép lê hướng về phía cửa đi, không e dè.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...