Vợ chồng bình thường

Chương 2: Ngày rụng trứng 2 (H)
 
Ban Ấu An co thắt bụng dưới, nhỏ giọng nức nở. Cô không thể chịu được việc Lý Mông giúp cô khẩu giao, nó rất thoải mái nhưng cũng quá xấu hổ.
 
Cô vẫn nhớ rõ lần đầu tiên cô được anh khẩu giao cho, sau khi làm xong cô chạy đến gương nhà tắm để nhìn vào hoa huyệt của mình, hoa huyệt của cô sau khi làm tình lỗ hơi to và hướng ra ngoài, bề mặt không có màu hồng dễ thương.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Vùng kín không đẹp chút nào nhưng Lý Mông liếm nó rất lâu.
 
Cô không hiểu anh vượt qua chướng ngại tâm lý như thế nào mà chăm chỉ làm suốt thời gian dài nhưng cô không thể khẩu giao cho Lý Mông.
 
Lý Mông còn nói mỗi khi bị anh ép bức, cô bé của cô sẽ trở nên dâm đãng hơn bình thường.
 
Đây có lẽ là lý do mà anh làm vậy.
 
“A, a...” Ban Ấu An cảm nhận được chuyển động lưỡi Lý Mông, lưỡi anh không ngừng bắt nạt môi hoa huyệt, khuấy động viên thịt nhỏ của cô, nước chảy ra đều bị anh thô lỗ liếm sạch.
 

Sau khi bú một lúc, Ban Ấu An bị lật lại và nằm ngửa trên sàn, mở rộng hai chân, người đàn ông vùi vào giữa hai chân cô, mở môi hoa huyệt và mút mạnh âm đế của cô.
 
“Lý Mông!” Ban Ấu An sợ hãi với khoái cảm khủng khiếp này, “Ô không cần…, đừng, ah! Ừm...”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lý Mông vẫn đang cố gắng bắt nạt cô, Ban Ấu An đã sảng khoái đến mức cô thực sự khóc, anh biết được cô đang cố gắng thoát ra, người đàn ông đã giữ eo cô để ngăn cô bỏ chạy.
 
“A, a...” Ban Ấu An cảm thấy muốn đi tiểu, bụng dưới đau nhức, cô vỗ vỗ vai Lý Mông, “Để em vào toilet... Lý Mông! Ô... ông xã... Em không, không muốn đi tiểu, ô...”
 
“Vậy thì đi tiểu ra ngoài.” Lý Mông đưa ngón tay vào hoa huyệt của cô, thọc vào ngoáy ngoáy trên vách thịt, sau đó cúi đầu tiếp tục mút lấy hang động của Ban Ấu An.
 
Ban Ấu An không nói được nữa nên chỉ biết lắc bụng thở hổn hển.
 
Cô thực sự phải đi tiểu, Ban Ấu An vô cùng sợ hãi, cô không muốn Lý Mông nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của mình.
 
Bên kia anh không quan tâm đến cảm xúc xấu hổ của cô.
 
“Lý, Lý Mông...” Ban Ấu An vừa tức giận vừa thoải mái, cảm thấy bối rối, chỉ có thể nhấc chân lên đá loạn, “Khốn kiếp... không ... ô, ừm... đừng...không thích anh, ô ô, tránh ra…”
 
Lý Mông nghe vậy, anh tăng tốc ngón tay của mình đâm vào, mang ra rất nhiều dâm thủy từ hoa huyệt của Ban Ấu An .
 
“Không thích anh sao? Hả?” Anh không khách khí tiếp tục đào vách thịt của vợ mình, càng đào nước chảy càng nhiều, càng thêm dâm đãng, Ban Ấu An hét lên, hoa huyệt kẹp chặt ngón tay anh, một dòng nước ấm tràn ra khắp cánh tay anh.
 
Ban Ấu An đến cao trào.
 
Khi cô bình tĩnh trở lại, yếu ớt đánh anh: “Em sẽ không cùng anh làm nữa.”
 
Lý Mông mỉm cười, ngón tay vẫn còn bên trong hoa huyệt di chuyển khiến Ban Ấu An lại rên rỉ: “Dùng sức ăn ngon tay anh như vậy, mà nói không muốn làm với anh sao?"

 
Ban Ấu An trừng mắt nhìn anh, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, trông rất đáng thương. Lý Mông quan sát trong hai giây, cúi người hôn cô.
 
“Ô, ô...”
 
Ban Ấu An bị nụ hôn làm cho đầu óc choáng váng.
 
Không nói cái khác, Lý Mông rất phù hợp với thẩm mỹ của Ban Ấu An , anh có hàng lông mày sắc nét, đôi môi dày gợi cảm và đôi mắt luôn sáng, giống như một chú chó trung thành. Anh cao hơn cô 20cm , khi bị anh đè lên người Ban Ấu cảm thấy vừa ngột ngạt vừa an toàn.
 
Hai người không biết hôn bao lâu, Ban Ấu An mới bình tĩnh lại, liền vươn tay cởi thắt lưng, lấy côn thịt của anh ra.
 
“Vào đi.” Ban Ấu An nhỏ giọng mời.
 
Côn thịt của anh cọ xát vào cửa hoa huyệt của cô linh hoạt chui đầu vào. Lý Mông không nhét tất cả vào cùng một lúc mà chỉ nhẹ nhàng đẩy thọc rút ra.
 
Điều này càng làm cho Ban Ấu An mất kiên nhẫn, cô vặn eo lắc mông xuống dưới, cố gắng nuốt lấy côn thịt của đối phương.
 
“Đi vào đi.”
 
Chồng cô nắm lấy một bên vú của cô để chơi đùa, không nhanh không chậm nói: “Em có thích anh không?”

 
Ban Ấu An nhận anh đang giận dỗi do những lời cô nói mới nãy: “Anh thật ấu trĩ…”
 
Lý Mông đột nhiên cắm nửa gốc vào hoa huyệt của cô, Ban Ấu An rên rỉ, anh rút côn thịt của mình ra chỉ thao ở cửa hoa huyệt của cô.
 
“Mau nói.” Lý Mông xấu xa nhéo đầu vú của cô, “Có thích anh không?”
 
Ban Ấu An đầu hàng, bụng dưới giảm hẳn, cô đã sẵn sàng cho việc thụ thai. Cô nhắm mắt lại trả lời: “Thích.”
 
“Em thích ai?”
 
“Anh.” Ban Ấu An hét lên, “Lý Mông, thích Lý Mông.”
 
“Lúc này mới ngoan.”
 
Lý Mông cấm toàn bộ gốc rễ, làm cho bụng dưới của Ban Ấu An căng ra rất nhiều, người đàn ông nhìn thấy cô cau mày, vươn tay ra xoa hạt châu của cô, chờ đến khi Ban Ấu An thở hổn hển, anh mới di chuyển eo của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận