Edit: Nhạc Dao
Beta: Hikari2088
“A Chấp, anh dẫn em đi mua một con mèo được không?” Tô Uyển chạy từ trên lầu xuống, nhào vào lòng của Tần Chấp đang đọc kịch bản.
Sắc mặt của Tần Chấp vẫn như thường, tay ôm chặt lấy eo cô, sửa lại tóc tai cho vợ rồi bình tĩnh hỏi: “Sao đột nhiên em muốn mua mèo vậy?”
“anh không thấy mèo con rất đáng yêu sao?”
Tần Chấp: anh không hề cảm thấy như vậy →_→
“không phải nuôi mèo rất phiền toái sao? Còn nữa, em rất thích sạch sẽ mà?”
“không sao đâu, mèo bây giờ rất thông minh!”
“… Mèo sẽ cào lung tung.”
“Có thể mua đồ cào móng mà~” Tô Uyển kỳ lạ nhìn Tần Chấp vẫn bình thường: “A Chấp, có phải anhkhông thích mèo không?”
Vì anh không thích bất kỳ thứ gì trừ họ cả nên chỉ lẳng lặng che giấu ánh mắt điên cuồng của mình: “… không, bảo bối thích mèo gì nè?”
Tô Uyển vui vẻ hôn lên mặt chồng yêu: “A Chấp tốt nhất~ Lát nữa chúng mình tự đi mua một con mèo Ragdoll đáng yêu đi~”
Khi cô quay đầu, chuẩn bị lên lầu để thay quần áo thì mới phát hiện quản lý của mình đang đau khổ đứng trong phòng khách.
cô ngạc nhiên hỏi: “anh Từ?! Sao anh lại ở đây vậy?!”
“Oimeoi, anh đây vẫn luôn đứng ở đây mà! Với em thì anh chỉ là phông nền thôi sao?! Lẽ nào nãy giờ em không nhìn thấy anh sao?!”
“… Chẳng lẽ sự tồn tại của anh thấp vậy sao?”
“Đúng là rất thấp!”
Tô Uyển nghĩ một chút rồi thành khẩn nói: “anh Từ, bình thường anh nhớ ăn nhiều một chút, trước khi ăn nên ăn nhiều chanh hơn.”
Từ Minh cạn lời:…
Trong đầu Từ Minh như có một vạn con alpaca* chạy qua khi thấy vẻ mặt thành khẩn của Tô Uyển… Mỗi ngày đều bị hai người show ân ái còn chưa đủ chua hay sao mà còn nói ông đây phải ăn thêm chanh làm quái gì?!!
*Alpaca: hay còn gọi là thảo nê mã, ý chỉ cạn lời.
Còn nữa, Ảnh hậu Tô có biết người đàn ông của em bệnh xà tinh nặng đến cỡ nào không? Xin em đừng gọi anh là anh mà…
Boss đừng tưởng công việc này lương cao nên tôi không dám từ chức nhé! Nếu anh còn trừng tôi nữa thì có tin là tôi sẽ… Đúng là tôi không dám từ chức thật 囧rz.
***
“Chào mừng quý khách.”
Dương Dương là bà chủ của cửa hàng thú cưng “Nghi gia”. Từ nhỏ cô đã thích mấy động vật nhỏ, sau khi tốt nghiệp đại học cũng không đi làm. Vì nhà cô ấy khá giàu nên họ cho cô ấy chút tiền để mở cửa hàng thú cưng, mấy năm nay cũng đã phất lên.
Vì một số lý do mà hôm nay cô ấy định đóng cửa vào chạng vạng, sau đó thì nghe thấy có người đẩy cửa vào.
Dương Dương vừa mới ngẩng đầu lên thì thấy hai người đàn ông mặc âu phục như bảo vệ đẩy cửa ra. đi sau họ là một người đàn ông lạnh lùng tay trong tay với người phụ nữ đi bên cạnh.
một anh chàng cao to nghiêm túc đi về phía cô khiến cô hoảng sợ, theo phản xạ cúi đầu xuống cho đến khi nghe thấy giọng nói êm tai của người phụ nữ: “Đừng sợ.”
“Ôi thần linh ơi, đây là giọng của nữ thần của con mà!!”! Dương Dương hét lên trong lòng.
cô ngẩng đầu, cười e thẹn hỏi: “Nữ… Ảnh hậu Tô thích mèo kiểu nào?” A a a a a!!! Nữ thần cười với tôi kìa!!! Cứu mạng!!! Cục cưng sắp ngất rồi!!!
Tô Uyển nghe thấy cô hỏi cũng nghiêm túc đáp: “Ở đây có mèo Ragdoll không?”
“… Có!” A a a a nữ thần nghiêm túc đáng yêu quá! Mẹ ơi, con sắp chết dưới sự đáng yêu của nữ thần rồi!! Chỉ cần là nữ thần muốn thì dù nơi đây không có loại mèo này thì cũng phải có!
Tô Uyển rất vui khi nghe được câu trả lời, hưng phấn hôn lên mặt Tần Chấp: “A Chấp, em sắp có mèo Ragdoll rồi!”
Tần Chấp ôm chặt cô, miệng nở một nụ cười cưng chiều hôn lên trán cô, đôi mắt lại tàn nhẫn nhìn về phía người đàn ông đứng trong góc.
Sắc mặt của bảo vệ đứng trong góc cứng đờ khi cảm nhận được ánh mắt của boss, bất an rụt chân, cả người lùi về trong góc. (╥﹏╥) Xin ông chủ hãy tin tưởng tôi! thật sự tôi đã mua hết mèo Ragdoll trong cửa hàng này rồi mà!
A a a a a a! Nữ thần của tôi đẹp quá!!! Người đàn ông của nữ thần cũng đẹp trai quá!!! A a a a hành động của họ đáng yêu quá!!!
Nữ thần ký tên tặng mình~ Nhìn nữ thần ký tên cũng rất dễ thương!!! Dương Dương say mê ôm chặt lấy chữ ký của nữ thần.
# Muốn sinh khỉ con cho nữ thần #
# Nữ thần quá đáng yêu #
Mợ nó, vậy mà còn có người dám nói tình cảm giữa họ chỉ là lăng xê! Bộ bọn họ đều bị mù hết rồi sao?!
Mà nghĩ lại cũng rất kỳ lạ, sao hôm nay mèo Ragdoll bán chạy hơn bình thường vậy nhỉ? Tuy lòng nghĩ vậy nhưng chỉ trong chớp mắt, cô ấy liền vứt suy nghĩ này ra sau đầu, tiếp tục say mê nữ thần.
Bạn tốt dặn mấy trăm lần muốn được một con mèo Ragdoll:…
Bảo vệ mệt như cún:…
Boss ngàn phòng vạn phòng nhưng vẫn không thành:…
Mèo con xinh đẹp (Bạn tốt: 5555… Tớ đã dặn mấy trăm lần là tớ muốn… Con mèo xinh đẹp nhất rồi mà) cuộn tròn như một cục bông, ngoan ngoãn nằm trong ổ, lâu lâu lại kêu “meo” khiến cho lòng người mềm nhũn.
Ít nhất tim Tô Uyển đã bị nó bắt làm tù binh.
Đôi mắt Tần Chấp càng sâu thẳm khi thấy Tô Uyển không nhìn đến mình mà chỉ đi tới đi lui trong phòng chơi với mấy món đồ chơi dành cho mèo. đã trôi qua 23 phút 42 giây rồi! Uyển Uyển đã không nhìn anh23 phút rồi!
anh không thể nhịn được nữa, giữ chặt tay cô rồi ôm cô vào lòng. anh hôn lên môi cô, bá đạo chiếm lấy từng khoảng không gian trong miệng cô cho đến khi chạm đến cổ họng của cô mới dừng lại.
Họ hôn nhau đến khi cô không thở nổi nữa, anh lưu luyến rời khỏi, mút vành tai tinh xảo của vợ, khuôn mặt vô cảm nhưng tủi thân hỏi: “Bảo bối, em không nhìn anh 23 phút rồi… Có phải em không yêu anhnữa không…”
“Em chỉ yêu mình anh!” cô ôm mặt anh, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt anh rồi nói.
Tần Chấp cười tủm tỉm nhìn mèo con đang nhìn họ chằm chằm với vẻ sâu xa.
Mèo con:… Mợ nó, dù ngươi nhìn chằm chằm trẫm thì trẫm cũng không hiểu được đâu~
Nhưng niềm vui của Tần Chấp chưa được bao lâu thì đã bị dập tắt. Đến giờ ăn tối, anh lại muốn giết mèo. Còn nguyên nhân ấy hả? Vì hôm nay, bảo bối luôn được anh ôm vào lòng, vừa dụ dỗ cô ăn cơm vừa hôn anh vài cái đã tự ăn hết cà rốt!
Đều do con mèo xấu xí kia mà phúc lợi ôm ấp hôn hít nâng cô lên mỗi ngày đã không còn!
Đôi mắt Tần Chấp lạnh lẽo: “Bảo bối, vì con mèo này xấu như vậy nên hay để mấy ngày nữa anh mua cho em con mèo xinh đẹp hơn nhé?”
Tô Uyển đang nhìn chằm chằm bé mèo xoay đầu lại: “Lượng Lượng rất xinh đẹp mà!”
“Lượng Lượng? Em đặt tên cho nó sao?”
“Vâng, có phải rất êm tai không?”
Tần Chấp không kiên định khi thấy ánh mắt sáng ngời của cô, nuốt xuống lời “rất nam tính”, ngoài miệng lại nói: “Dễ nghe.” Hắc khí xung quanh gần như không thể khống chế: “Nhưng đã đến giờ ngủ rồi bảo bối!”
“Đúng ha.” Tô Uyển vỗ tay: “đã nói là hôm nay sẽ cho em ở trên rồi đó!”
Uyển Uyển đáng yêu quá đi!
Vào lúc nửa đêm, Tần Chấp vừa vuốt ve mái tóc mượt mà của vợ vừa cầm di động lên.
Vì làm bảo vệ nên bảo vệ số một ngủ không sâu. Khi anh ta tỉnh dậy thì thấy một phòng đầy mèo, lông tơ dựng đứng cả lên…
Tiếng kêu của mèo cứ liên tục vang lên khiến anh ta không tài nào chợp mắt được, khó khăn lắm mới thiu thiu thì bị mèo con cào cho tỉnh luôn, lông mèo dính đầy miệng.
anh ta nhìn điện thoại, rồi lại nhìn con mèo đang bò trong phòng: “…”
Xin hãy cho tôi một lọ thuốc trợ tim cấp tốc đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...