Thấy biểu hiện của Hạ Ninh đúng như dự đoán của mình,Lăng Nhã cười lạnh trong lòng rồi vươn tay đỡ Hạ Ninh.
\-Hạ Ninh, mình không nghĩ tửu lượng của cậu lại yếu như vậy, mới chỉ một ly đã say,cậu khó chịu lắm không, mình xin lỗi,hay để mình đỡ cậu lên phòng nghỉ nha.
-Lăng Nhã ánh mắt lo lắng,giọng điệu hối lỗi.
\-Không cần,tôi không sao.
Không phiền cậu.
-Giọng Hạ Ninh ngày càng nặng nề,cô đang cố gắng kiềm chế sự khó chịu trong lòng.
\-Nhưng trong cậu đang rất khó chịu,lỡ cậu xảy ra việc gì mình sẽ cảm thấy có lỗi với cậu lắm.
-Lăng Nhã ánh mắt tha thiết nhìn Hạ Ninh.
\-Hạ Ninh, nếu cậu thấy mệt hay để Lăng Nhã đưa cậu lên phòng nghỉ đi.
-Lâm Khiết cũng nói vào.
\-Không cần, để mình gọi cho Lãnh Nguyệt rồi hai đứa mình về nhà trước.
-Hạ Ninh lấy điện thoại ra gọi cho Lãnh Nguyệt, nhưng điện thoại không gọi được:" thuê bao quý khách vừa gọi,hiện không liên lạc được,xin quý khách vui lòng gọi lại sao".
Hạ Ninh nhíu mày.
Nhìn biểu hiện của Hạ Ninh, Lăng Nhã đã biết chắc không gọi được,cô đã tính trước biết thế nào còn ả này cũng không chịu đi với mình mà sẽ kiên quyết gọi cho Lãnh Nguyệt,nên cô đã sắp xếp phục vụ đợi sẵn ngoài cửa,khi thấy Lãnh Nguyệt ra sẽ giả vờ giúp đỡ, rồi trộm điện thoại của Lãnh Nguyệt đi.
Cô nhất định phải làm cho con nhỏ Hạ Ninh đi vào phòng kia.
\-Không gọi được cho Lãnh Nguyệt sao?hay cậu cứ đi lên phòng nghỉ với Lăng Nhã đi, mình giúp cậu đi tìm Lãnh Nguyệt, bảo cậu ta đến tìm cậu.
-Lâm Khiết thân thiện giúp đỡ, nhưng cậu ta không ngờ mình đang tiếp tay cho Lăng Nhã hãm hại Hạ Ninh.
Biết mình không thể từ chối được nữa,cô đành phải cắn răng đi theo Lăng Nhã và nhờ Lâm khiết nhanh chóng đi tìm Lãnh Nguyệt.
Thấy mình đã đạt được mục đích Lăng Nhã mừng thầm.
Cô đưa tay đỡ Hạ Ninh,cả hai nhanh chóng ra khỏi phòng di chuyển lên phòng nghỉ.
Nơi mà có kinh hỉ dành cho Hạ Ninh.
Trong lúc Lăng Nhã đỡ Hạ Ninh,Hạ Ninh đã âm thầm đút tay vào túi áo,cầm lấy một chiếc bình nhỏ,đây là mê dược cô đã chuẩn bị từ trước phòng khi có chuyện xấu xảy ra với mình,cô dấu bình nhỏ trong tay.
Đến trước phòng 509 cô cảm nhận được Lăng Nhã bên cạnh đang rất phấn khích,cô không biết tại sao, nhưng có thể chắc chắn trong phòng này chín phần có vấn đề.
Quả nhiên,cô đoán không sai,Lăng Nhã dùng thẻ phòng mở cửa sau đó đẩy mạnh cô vào rồi khóa cửa lại.
Cô đang rất khó chịu nên bất ngờ bị đẩy như vậy cũng không kịp phản ứng ngã ngồi vào trong phòng.
Chưa kịp hồi thần đứng dậy,cô lại nghe thấy tiếng một người đàn ông vang lên:
\-Cô bé,em bị làm sao thế?Ôi,em say sao?để tôi đỡ em vào phòng nào.
-Người đàn ông nham nhở chạm vào người cô.
Hạ Ninh cau mày,cô biết chắc trong phòng này có vấn đề, nhưng không ngờ vấn đề lớn như vậy,đang định giơ chiếc bình nhỏ trong tay lên xịt vào mặt người đàn ông để gây mê.
Tranh thủ thoát thân, nhưng do cảm giác khô nóng trong cơ thể làm ý thức cô dần mơ hồ,chậm chạp vương tay thì bị người đàn ông bắt lấy cánh tay,lôi cô đứng dậy,đẩy về phía giường,cô dùng ít sức lực còn lại cố gắng dằn tay mình ra, nhưng sức người đàn ông quá lớn,cô không chống lại được,cô bị ném mạnh lên giường.
\-Cô bé,sao lại phản kháng rồi,không phải cơ thể em đang rất cần tôi giúp đỡ sao, ngoan một chút tôi sẽ không làm em đau,mà làm cho em nếm trải được điều sung sướng nhất trên đời này.
Người đàn ông dùng một tay đè hai tay cô lên đầu,dùng một chân chèn cứng hai chân của Hạ Ninh,làm cho cô không phản kháng được nữa,tay còn lại nhanh chóng xé chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt của cô ra,làm lộ ra vòng một lấp ló sau cái áo lót cùng màu, ánh mắt tràn đầy dục vọng của người đàn ông đang nhìn chằm chằm vào cơ thể cô,vẻ mặt thèm khát.
\-Cô bé,em thật sự rất tuyệt đấy,cơ thể này…-Vừa nói cái tay của hắn di chuyển trên cơ thể cô.
Hạ Ninh không khỏi rùng mình,cô cố gắng hít sâu bình tĩnh dồn tất cả sức lực còn lại của mình, chờ cho hắn chuẩn bị cúi đầu xuống hôn cô,cô biết mình chỉ có thể có cơ hội cuối cùng này, nếu không cuộc đời của cô thật sự sẽ chấm hết.
Đúng như cô đoán,hắn sờ khắp người cô xong dường như không chần chừ được nữa,hắn cúi đầu xuống muốn hôn lên xương quai xanh của cô,cô chỉ chờ có lúc này,cô bất ngờ ngóc đầu dậy dùng trán đập thật mạnh vào đầu hắn,hắn bất ngờ bị đau nên buông tay cô ra,Hạ Ninh cũng bị đau đến choáng váng đầu óc, bước tiếp theo là tranh thủ cơ hội xịt mê dược vào mặt hắn, nhưng vì choáng váng nên cô chưa kịp làm thì đã bị hắn tát mạnh vào mặt.
\-Con điếm, mày rượu mời không uống muốn uống rượu phạt,còn dám dùng đầu đập vào đầu ông đây,hôm nay ông đây sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...