\-Tiểu Ninh…-Lãnh Nguyệt giơ tay vẫy vẫy gọi Hạ Ninh,khi cô vừa mới bước vào phòng riêng.
Hạ Ninh bước đến cái ghế trống kế bên Tiểu Nguyệt ngồi xuống,cô nhìn một vòng,không nhìn thấy Hàn Trì cô hỏi:
\-Hàn Trì vẫn chưa đến sao?
\-Hazi, cái tên" theo Ninh Ninh" đó,không có theo Ninh Ninh rồi,lúc trưa tui nhắn cho cậu ta,cậu ta xin lỗi,nói không đến được,bà ngoại ở thủ đô đột nhiên bệnh nặng phải vào viện cấp cứu,nên cậu ta phải lập tức cùng ba mẹ ra thủ đô rồi.
-Tiểu Nguyệt thở dài.
Hạ Ninh nghe vậy nhíu mày, vừa định móc điện thoại ra nhắn tin hỏi thăm bà ngoại của Hàn Trì thì Tiểu Nguyệt bên cạnh nhắc nhở:
\-Nếu bà muốn nhắn tin hỏi thăm thì thôi khỏi đi, vì giờ chắc cậu ta đang ở trên máy bay rồi,không trả lời bà được đâu,có gì ngày mai bà gọi cho cậu ấy hỏi cũng được mà.
\-Ừ,tui biết rồi.
-Nghe vậy Hạ Ninh cất di động vào rồi nhìn xung quanh.
\-Nhà hàng của tên béo cũng to quá nhỉ, phòng riêng mà đã to như thế này rồi.
Phòng riêng này gồm 5 bàn ăn, nhưng lớp của Cô chỉ có 40 người vì vậy cũng ngồi có bốn bàn,gồm tất cả các bạn trong lớp, chỉ có ba bạn trong đó có Hàn Trì vì lý do đột xuất nên không đến được.
Sau khi tất cả đã đến đông đủ, lớp trưởng Lâm Khiết đứng lên phát biểu.
À quên nói, phòng này có một cái sân khấu nhỏ,và một cái màn hình thât to, hình như là cho các bạn có thể hát karaoke được luôn.
Phía tầng trên cùng của Nhà hàng còn có phòng cho khách uống quá say không về được nghỉ ngơi.
\-Hôm nay có thể nói là buổi họp mặt cuối cùng của lớp ta,hy vọng các bạn có thể chơi đùa cùng nhau vui vẻ, những ai từng không thích nhau, từng có hiềm khích, từng có hiểu lầm thì cũng cố gắng bỏ qua hết, để chúng ta có thể luôn nhớ tốt về nhau.
Mình là lớp trưởng nên cũng có nhiều lúc làm không vừa ý các bạn,hay có nói gì,làm gì khiến các bạn không vui,không thích mình thì mình xin lỗi,hy vọng các bạn có thể bỏ qua cho mình,hy vọng sau này khi gặp lại nhau các bạn còn có thể gọi mình một tiếng lớp trưởng.
\-Gọi chồng ơi được không?-Một bạn nữ vui vẻ trêu chọc,các bạn khác cùng cười haha theo.
\-Nếu các bạn có thể chắc chắn bạn trai hay chồng của các bạn lúc đó không vì ghen mà đánh tôi thì các bạn có thể gọi thoải mái.
Tôi rất vinh dự làm chồng quốc dân.
-Lâm Khiết cũng mỉm cười nói đùa.
Các bạn ở dưới nghe lớp trưởng nói càng phấn khích cười ha hả.
\-Tui không biết lớp trưởng của chúng ta cũng thú vị như vậy đấy.
-Hạ Ninh mỉm cười nói nhỏ với Tiểu Nguyệt.
\-Tui thấy có thể do gần thi đại học,cậu ấy học quá nhiều nên chạm mạch cũng không chừng.
-Tiểu Nguyệt châm chọc.
\-Sau đây mình xin thông báo thời gian và địa điểm,sau này hàng năm chúng ta sẽ hợp lớp, mùng 6 tháng sáu hằng năm chúng ta sẽ họp lớp tại đây,hy vọng các bạn có thể nhớ mà tới.
Cuối cùng mình tuyên bố khai tiệc.
-Lâm Khiết vừa dứt lời là tràn vỗ tay.
Sau đó một số bạn thì tập trung ăn uống,một số lại lên hát karaoke,một số vừa ăn vừa lưu lại các phương thức liên lạc của đối phương để sau này có thể còn liên lạc với nhau.
Đang ăn Tiểu Nguyệt chợt ôm bụng,cau mày.
\-Tiểu Ninh tui chợt đau bụng quá,bà chờ một chút tui đi vệ sinh cái đã, lát nữa sẽ quay lại.
\-Bà không sao chứ,có cần tui đi theo không?-Hạ Ninh lo lắng.
-Để tui bắt mạch cho bà.
Hạ Ninh đưa tay bắt lấy cổ tay của Tiểu Nguyệt, thấy mạch tượng bình thường, chỉ do dạ dày hơi co thắt nhiều một chút, chắc là trước đó đã ăn trúng cái gì không vệ sinh rồi.
\-Nếu thấy không ổn thì gọi điện thoại cho tui,tui dẫn bà đi bệnh viện nha.
-Hạ Ninh không yên tâm dặn dò.
\-Biết rồi, biết rồi tui đi đây, nếu không,không kịp mất.
.
-Lãnh Nguyệt ôm bụng chạy lẹ ra ngoài.
Ở một góc, thấy Lãnh Nguyệt đã ôm bụng đi ra ngoài,cô cười lạnh,đúng chính cô đã mua chuộc phục vụ bỏ một ít thuốc xổ vào ly nước của Lãnh Nguyệt.
Cô cầm ly rượu đi về phía Hạ Ninh.
\-Hạ Ninh, mình xin lỗi vì có lúc vì ghen tị với cậu,mà nói những lời không tốt với cậu.
Cậu có thể bỏ qua nhận lời xin lỗi của mình không.
-Cô gái vẻ mặt hối lỗi đưa ly rượu cho Hạ Ninh.
Lâm khiết thấy Lăng Nhã đi về phía Hạ Ninh chỉ sợ lại xảy ra chuyện nên vội vàng đi về phía họ, nhưng chưa kịp mở miệng khuyên can thì đã nghe Lăng Nhã mở miệng nhận lỗi,cậu bất ngờ.
Thấy Hạ Ninh còn băn khoăn không nhận ly rượu xin lỗi của Lăng Nhã,Lâm khiết nói giúp Lăng Nhã.
\-Cậu nhận đi, sắp chia tay nhau rồi,nên làm lành được thì không nên cố chấp,vẫn là giữ mối quan hệ tốt với nhau sẽ tốt hơn.
Hạ Ninh đang do dự nhưng nghe Lâm khiết nói thế, nếu cô từ chối thì có lẽ không tốt lắm,nên cô cầm lấy ly rượu nhưng không uống.
Lăng Nhã thấy Hạ Ninh chịu cầm ly rượu thì thở phào,âm thầm cảm ơn Lâm khiết trong lòng, nhưng thấy Hạ Ninh cầm lên đưa lên miệng chuẩn bị uống, nhưng cuối cùng lại không uống mà để xuống bàn thì hơi bất an,không thể để kế hoạch đi đến bước này rồi mà lại thất bại,cô suy nghĩ rồi lên tiếng:
\-Nếu cậu không chịu uống,có nghĩa là cậu không chấp nhận lời xin lỗi của mình,không muốn làm lành với mình.
-Lăng Nhã giả vờ tội nghiệp.
\-Cậu uống đi, nếu không uống được rượu thì một hớp nhẹ thôi cũng được.
-Lâm khiết đứng bên cạnh phụ hoạ.
\-Rượu này rất nhẹ,một ly không say được đâu,nên cậu phải uống hết mới được.
Nếu không mình sẽ nghĩ cậu là không thật lòng muốn tha thứ cho mình.
-Lăng Nhã càng nói đôi mắt càng đỏ lên.
\-Vậy cậu uống hết đi,không sao đâu, nếu có say còn có thể lên phòng nghỉ ở tầng trên cùng nghĩ, mình nghe tên béo nói cậu ấy đã dành mấy phòng trên đó cho bọn mình rồi.
-Một người bạn ngồi cùng bàn cũng lên tiếng.
Lúc Hạ Ninh vừa cầm ly rượu từ tay Lăng Nhã,cô để lên miệng đã chuẩn bị uống, thì mũi cô ngửi ra được mùi lạ thoang thoảng có trong rượu,cô chợt cảm thấy bất an,chậm rãi bỏ ly rượu xuống,nhìn vẻ mặt của Lăng Nhã không thật sự có ý muốn xin lỗi,nhận lỗi gì,cô càng khẳng định trong ly rượu này có vấn đề.
Càng không thể uống, mặc dù sao lần bị đánh trước cô đã chuẩn bị một ít mê dược phòng thân, nhưng cẩn thận vẫn tốt hơn.
Nhưng cô không ngờ Lâm khiết lại lên tiếng nói giúp Lăng Nhã,đã vậy người bạn cùng bàn của cô bên cạnh cũng lên tiếng giúp đỡ,cô thật sự khó xử, nếu uống thì cô biết hôm nay chắc chắn mình sẽ xảy ra chuyện,mà không uống lại không được,cô đành cắn răng ngửa đầu uống cạn.
Thấy mình đã đạt được mục đích,Lăng Nhã cười lạnh nghỉ "Hạ Ninh sẽ không lâu nữa đâu,qua tối nay thôi cuộc đời mày sẽ đặt dấu chấm hết".
Bây giờ cô chỉ cần chờ đợi thuốc phát huy tác dụng, rồi tiếp tục đóng kịch giả vờ tốt bụng đưa cậu ta lên phòng 509 là được.
Sau khi uống hết ly rượu,Hạ Ninh cảm thấy đầu đau không chịu được, tiếp đó cô lại còn cảm giác được cơ thể mình không ổn, cảm giác khô nóng, khó chịu đang dần tăng lên, nhìn biểu hiện này cô liền biết mình đã bị trúng thuốc gì,đây là biểu hiện của việc trúng xuân dược, kiếp trước có không ít quý nhân,phi tử của Hoàng đế đến xin cô cái này,thân là đại phu sau cô có thể không nhìn ra.
Chợt nhíu mày nhìn Lăng Nhã đang vẫn còn đứng bên cạnh,cô không ngờ chỉ vì thứ hạng trong lớp mà cô ta có thể hại cô,làm ra việc ghê tởm như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...