6��Nhạc Phong! Anh đừng nóng giận mà! Lần sau em không dám nữa được không?”
“Anh yêu! Em sai rồi!” “Em sai rồi không được sao!” Lý Đồng mặt dày liên tục gọi một tiếng anh yêu”, khiến trong lòng Nhạc Phong cuộn lên vì ghê tởm. Nhạc Phong rời khỏi cửa hàng trang sức, đi nhanh về phía trước, lúc đi đến giữa quảng trường thì bỗng dưng, một bóng dáng quen thuộc lọt vào tầm mắt.
Cảnh Y Nhân đẩy xe đẩy trẻ em dành cho hai người, vừa đi vừa nói chuyện với Bạch Vân, họ đang đi về phía Nhạc Phong. Bước chân Nhạc Phong lập tức khựng lại, anh ta chỉ muốn chạy trốn ngay. Nhưng anh ta còn chưa kịp đi thì cảnh Y Nhân đã phát hiện anh ta rồi. Cảnh Y Nhân không ngờ hôm nay mang con cùng Bạch Vân2đi dạo siêu thị lại gặp phải Nhạc Phong ở đây. Cảnh Y Nhân theo bản năng mỉm cười với Nhạc Phong... nhưng nụ cười tươi ấy còn chưa kịp mở rộng ra thì cô đã liếc thấy Lý Đồng đi phía sau Nhạc Phong, nụ cười lập tức cứng lại. Thu nụ cười lại, sắc mặt cô trở nên ngưng trọng, cô đẩy xe trẻ em về phía Nhạc Phong.
Lý Đồng cũng không ngờ lại đụng phải Cảnh Y Nhân ở đây, cái gọi là oan gia ngõ hẹp, thật đúng là không hề nói quá. Nhưng lần này, Lý Đồng mười phần tin tưởng, cố ý đi đến gần Nhạc Phong, chủ động kéo lấy tay anh ta rồi nhướng mày, cười đầy khiêu khích với Cảnh Y Nhân. Cảnh Y Nhân đẩy xe trẻ em dừng lại trước mặt Nhạc Phong, liếc Lý Đồng8một cái, rồi lại dời mắt đến cánh tay mà Lý Đồng đang kéo, sau đó trở lại trên khuôn mặt Nhạc Phong, lạnh lùng hỏi: “Hai người...”
Cảnh Y Nhân còn chưa nói xong, Lý Đồng đã lập tức cướp lời: “Chúng tôi là người yêu.” Mặt Cảnh Y Nhân tối sầm, cô căm tức lườm Lý Đồng một cái. “Tôi hỏi cô sao? Cô chen miệng cái gì?” Nói xong, Cảnh Y Nhân lại nhìn Nhạc Phong, chờ anh ta trả lời. Cảnh Y Nhân tuy vẫn hy vọng Nhạc Phong có thể có người mình yêu, nhưng tuyệt đối không thể là Lý Đồng. Không phải bởi vì Lý Đồng và cổ có thù oán, mà là nhân phẩm của Lý Đồng vốn có vấn đề. Hơn nữa cô ta bỉ ổi, dơ bẩn không thể chịu nổi, sao có thể hủy hoại Nhạc Phong,2để anh giao du với cô ta được cơ chứ. Hơn nữa Nhạc Phong cũng biết hồi trước, mắt cô bị mù là do Lý Đông làm hại, nếu không vì Lý Đồng, mắt cô sẽ không mù, Nhạc Phong cũng sẽ không lén hiến giác mạc cho cô.
Nghĩ đến đây, Cảnh Y Nhân chỉ thấy đau lòng, thấy không đáng thay cho Nhạc Phong.