Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi


Lưu Bối Na bị An Lâm Khánh mắng thì nín thinh, không nói gì.

Hắn cởi phăng chiếc áo vest bên ngoài ném sang một bên rồi năm vật ra giường đến giày cũng không thèm tháo ra.

Miệng say mèm phun phì phì rất kinh dị.

Lưu Bối Na bất lực ngồi một bên nhìn chồng.

Bộ dạng thư sinh nho nhã của hắn bỗng chốc mất sạch trước mắt cô ta.

Trước đây cô ta vẫn biết hẳn phóng túng, hẳn ăn chơi không giống với những gì mà hắn thể hiện trước mắt Hạ Cẩn Mai, nhưng đến mức bệ rạc như thế này
thì không hẳn.

Cô ta không nhịn được thở dài.

Dường như từ ngày cưới nhau về đến giờ hắn cũng không có sờ đến cô.

Trên người không phải mùi rượu thì là mùi nước hoa phụ nữ.

Lúc này Lưu Bối Na chán nản tìm một góc giường nằm xuống, cũng chán nản không thèm giúp An Lâm Khánh thay đồ.

Mùi rượu nồng thỉnh thoảng lại xộc vào mũi thật khó ngửi.

“Bối Na, cậu có online không?”
Giang Minh Anh, cô bạn cũng là đồng nghiệp của Lưu Bối Na nhắn tin trên facebook.

Vừa nhìn thấy Giang Minh Anh inbox hỏi, Lưu Bối Na hai mắt sáng lên.


Lưu Bối Na: “Thể nào rồi? Cậu đã tra ra cái gì chưa?”
Giang Minh Anh: “Sợi dây chuyền, hoa tai của cô ta thì không cách nào xác minh được thật giả, nhưng cái cô stylist Trương Hiểu Du hôm đó thật sự mới được Thekla lựa chọn làm chân chạy việc vặt.

Bộ váy Hạ Cẩn Mai mặc thật sự do Thekla thiết kế đó.


Lưu Bối Na: “Đáng chết thật.

Sao cô ta có thể có nhiều tiền như thế cơ chứ”
Giang Minh Anh: “Chỉ nhiều tiền mà được sao? Thekla không có làm vì tiền.

Chính là địa vị ghê gớm như thế nào mới mời nổi ông ta”
Lưu Bối Na: “Cô ta phân nửa là đã đu bám một lão già nào đó.

Cái điệu bộ hồ ly tinh ra vẻ đó chắc chân là bò lên giường đàn ông.


Giang Minh Anh: “Có thể lắm!”
Lưu Bối Na ném chiếc điện thoại sang một bên.

An Lâm Khánh năm bên cạnh thỉnh thoảng lại kéo gỗ một tiếng nghe thật chói tai.

Lưu Bối Na nhăn mặt vào.

Cô ta lách người ra khỏi phòng, tìm một góc trên sân thượng mà ngôi suy nghĩ.

“Đáng chết thật, cái con Hạ Cẩn Mai đúng là tốt số.


Từ nhỏ đến lớn cái gì cũng nổi trội hơn mình.

Tại sao vậy chứ?”
Lưu Bối Na nhăn mày suy nghĩ.

Cô ta những ngày này như phát điên lên muốn biết xem Hạ Cẩn Mai sống ở đâu, được ai bao nuôi mà lại có thể có được bộ trang sức trị giá lớn như vậy, còn có thể để Thekla đến tận nơi may đồ dạ hội cho nữa chứ.

Rốt cuộc thì người đứng sau Hạ Cẩn Mai là ai? Địa vị ghê gớm đến thế nào cơ chứ? Nghĩ một hồi, cô ta trở về phòng.

Từ chiếc điện thoại, tiếng chuông lại vang lên.

Khuya thế này rồi còn ai gọi cho cô ta cơ chứ.

“Bối Na, mẹ con bị bệnh vừa mới nhập viện rồi, con và Lâm Khánh mau tới đi!”
Lưu Bối Na có thể nghe thấy tiếng ba cô ta vô cùng sốt sảng.

Mẹ cô đang khỏe mạnh như vậy sao có thể nói bệnh là bệnh chứ.

“Vâng, con tới ngay ạ!”
Lưu Bối Na đáp nhanh chóng.

Cô ta liếc nhìn sang An Lâm Khánh đang say như chết hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

Người đàn ông này có thể trông mong hắn ta tỉnh dậy vào viện với cô hay sao? Cùng lúc đó tại biệt thự nhà họ Vương, Hạ Cẩn Mai cũng nhận được cuộc điện thoại tương tự.

“Cẩn Mai, bác con đi viện rồi, con mau tới đi!”
Lưu Thịnh Hào cất tiếng nói.

Hạ Cẩn Mai vừa nghe thấy thế đang nằm liền ngồi bật dậy.

Cô bước tới bên chiếc nôi, nhận ra con trai vẫn ngủ liền lách người bước ra.

Lúc này Vương Tuấn Dương vẫn đang làm việc bên chiếc bàn trong thư phòng, khuôn mặt đăm chiêu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui