Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi
Khi Vương Tuấn Dương tìm người đẻ thuê, một phần anh chọn trúng vẻ tự nhiên của cô, thứ hai, anh chọn một người IQ tốt nhất để có thể duy trì gen tốt của anh theo như bác sĩ nói.
Nhưng lIQ cao lại cần điều kiện đi kèm với việc tính cách đơn giản một chút, không thủ đoạn, vì anh không muốn giải quyết những rắc rối sau đó.
Càng là người nào ít tham vọng anh càng yên tâm để giao phó con của mình cho.
Một mình anh phải đấu với mẹ mình đã là quá đủ rồi.
Nhưng rồi, trong quá trình đó, Hạ Cẩn Mai liên tiếp bị đưa vào những tình huống khó giải thích với thế lực của mẹ anh, chính bởi vậy, Vương Tuấn Dương lại lần nữa đem lòng nghi ngờ.
Đây chính là lý do mà chú Lục hay Tiểu Trương căn dặn Hạ Cẩn Mai thật kỹ.
Mặc dù cô không biết cái nguyên nhân sâu xa đó, nhưng sự nhạy cảm khiến cô nhận thấy Vương Tuấn Dương có tâm lý kỳ thị phụ nữ rất rõ, lại đa nghi như Tào Tháo, còn cô thì y như con cá trên thớt, anh muốn chặt lúc nào thì chặt.
Quan trọng nhất là với người đàn ông này không đem luật ra nói lý được.
Hạ Cẩn Mai đưa tay lấy hộp phấn mắt.
Trước giờ cô vẫn là người thích trang điểm mắt nhất.
Cốp đồ trang điểm này thật sự rất đáng giá, màu mắt lên đến 72 màu, không thiếu màu nào, đánh lên thật sự rất đẹp, lại không bay màu.
Hạ Cẩn Mai thâm tấm tắc.
“Cạch!”
Bỗng từ cái chỗ để phấn mắt trồi lên một cái ngăn bí mật.
Hạ Cẩn Mai nheo mắt xuống nhìn.
Cô nhíu mày lại rồi đưa tay hồi hộp về hướng đó.
Cái ngăn rất nhỏ, vừa vặn để ở đó một cái gì đó như là tờ giấy được gấp lại làm tư.
Hạ Cẩn Mai mở ra, đập vào mắt cô là thông tin: “Kết quả xét nghiệm ADN.
Họ tên Hạ Cẩn Mai và Vương Tuấn Sơn.
Kết quả 99,9% có quan hệ huyết thống”
Hạ Cẩn Mai kinh hãi.
Thật sự là kinh hãi.
Cái tên Vương Tuấn Sơn này là cậu chủ nhỏ của nhà họ Vương, cũng là tiểu bảo bối trong lòng cô.
Vậy là…
tiểu bảo bối là con trai cô.
Và Vương Tuấn Dương chính là người đã thuê cô đẻ thuê? Hàng loạt câu hỏi chạy ra trong đầu.
Lúc này, Hạ Cẩn Mai mới tỉnh táo sắp xếp lại.
Đúng là lần đầu gặp Vương Tuấn Dương trong đêm Tiểu bảo bồi bị bắt cóc đó, khi nghe anh cất tiếng cô đã cảm thấy âm thanh này mình đã từng nghe.
Rồi việc tiểu bảo bối rất bám cô vừa vặn cũng có lời giải đáp.
Đó là bởi tiểu bảo bối thấy gần gũi.
Cả hai đã ở bên cạnh nhau suốt chín tháng mười ngày, mối quan hệ này là nguyên nhân tiểu bảo bối cảm thấy an toàn khi được cô ôm bế.
Hạ Cẩn Mai không bật khóc thành tiếng, nhưng nước mắt rơi xuống lã chã, nóng hổi.
Đây là một mối duyên phận kỳ lạ.
Hạ Cẩn Mai cẩn trọng cất kết quả xét nghiệm trở vào.
Cô cũng biết, chuyện này không được nói ra ngoài, cũng không được để ai biết.
Bởi vì nếu như Vương Tuấn Dương muốn đã sớm cho cô biết cô là mẹ của Tiểu bảo bối.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...