Vợ Anh Chỉ Có Một Mà Thôi
“Anh không thích gặp mặt, còn người bình thường tiếp cận hẳn đâu có dễ.
Nhưng em thì khác.
Ngoan!”
Gã thư sinh nói mà không chớp mắt lấy một cái.
Lưu manh, quả là lưu manh.
Gần đây không hiểu sao cô toàn dính vào những chuyện kỳ lạ, gặp những người kỳ lạ.
So với cái kiểu nói một câu dọa, hai câu dọa của Vương Tuấn Dương thì cải kiểu gần gũi thâm tình quá mức này của gã thư sinh này còn đáng sợ hơn.
Hạ Cẩn Mai thầm than khổ.
Nếu như không phải vì cô quả thật nợ hẳn một mạng thì cô đã không chần chừ mà gọi cảnh sát.
“Hừm…”
“Đừng nhăn mặt, không xinh hiểu chưa?”
Hạ Cẩn Mai còn định cãi lại thì gã đã rất nhanh bốc hơi trước mắt, so với bóng ma có khi còn quỷ dị hơn.
Hạ Cẩn Mai ôm cốp đồ trở về, cô còn cẩn thận đi qua cái cổng an ninh của tòa nhà đưa cốp đồ đi qua để cho máy quét quét một lượt, không có gì bất thường cô mới dám xách về.
Vừa ra đến cửa, người không muốn gặp lại gặp.
“Ô, em họ, anh chàng người yêu kia đâu rồi? Không phải là cô thuê đến đấy chứ?”
An Lâm Khánh cũng vừa mới đến tới nơi để đón Lưu Bối Na nghe tiếng cô ta nói thì cau mày lại chưa hiểu chuyện gì.
Hạ Cẩn Mai cảm thấy cuộc đối thoại thật nhàm chán liền bước đi.
Nhưng Lưu Bối Na lại kéo tay lại.
Hạ Cẩn Mai bực mình nói: “Chị nghĩ rằng tôi có thể thuê được Lương Thanh Sơn tới đóng kịch sao?”
Lưu Bối Na kinh động, chính An Lâm Khánh khi nghe thấy cái tên này cũng kinh động mà hỏi lại: “Lương Thanh Sơn? Cô nói là cậu chủ Lương?”
Nhưng Hạ Cẩn Mai chẳng muốn đáp lời bèn nói với Lưu Bối Na.
“Tự nói chuyện với nhau”
Lưu Bối Na vừa lúc này lại nhìn thấy Lương Thanh Sơn bước ra.
Cô ta không dám gây khó dễ cho Hạ Cẩn Mai, Lương Thanh Sơn nhận ra Hạ Cẩn Mai chỉ đi có một mình định tiến tới nhưng đúng lúc này một chiếc Maybach đã tiến tới ngay đó, Lục Vĩnh Thành từ trên xe đi xuống, Hạ Cẩn Mai nhìn thấy chú Lục, biết ngay người trong xe là Vương Tuấn Dương, cô có chút ngạc nhiên kèm dự cảm không lành.
Không lẽ anh đã biết cô vừa gặp gã thư sinh kiêm tội phạm điên khùng đó.
Lương Thanh Sơn thấy thể cũng lùi lại, anh ta hơi cúi người chào từ xa.
Hạ Cẩn Mai lịch sự đáp lại rồi bước nhanh về phía Lục Vĩnh Thành.
“Cô Hạ, cậu chủ chờ côi”
An Lâm Khánh và Lưu Bối Na đều không ngờ được Hạ Cẩn Mai lại có thể quen biết với những người có địa vị bậc nhất cả nước này.
Hạ Cẩn Mai không dám phản đối, nhanh chóng bước lên chiếc Maybach.
Vương Tuấn Dương trong xe chờ cô với một cái bộ mặt không thể nào khó coi hơn.
“Cậu Vương!”
Hạ Cẩn Mai run run.
Vương Tuấn Dương quay lại nhìn cô, ngay lập tức áp sát vào cô nói: “Còn nói không liên quan đến hắn ta?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...