Do hôm 1.1 bận nên Min không ghi được nha, mong mí bạn thông cảm :3 thôi thì coi đầy là quà đầu năm đi ha :* :* - bạn Jen gửi lời xin lỗi vì không ghi được nên Min viết thay
------------
Vùi mình vào trong chăn bông ấm áp, nó cau mà cố gắng ngủ để quên đi hắn, cho dù giờ đã là 5h sáng, nó vẫn phải ngủ..ngủ..để quên đi.
1'
2'
5'
-A...
Nó ngồi dậy, vò đầu, không ngủ được nha. Bước ra ngoài ban công, nó nhắm mắt xua đi mệt mỏi, gió lạnh quốc vào người nó từng đợt nhưng...liệu cơn gió ấy..có lạnh như tim nó không?
"Tell me something...I need to know.."
(Love me harder - Ariana Grade)
Tiếng chuông điện thoại vang lên, nó đi tới cầm lên nghe:
-Alo..
-Min hả? Ngủ chưa?
-Gum? Tao không ngủ được
-...Nè...ngày mai là năm mới rồi đây...hay...hôm nay mình đi qua Nhật chơi đi, ngắm pháo hoa ở đó
-Đi 2 đứa sao?
-Không..tao rủ thêm Bun và Quân
Nó khẽ cười phì...thấy trai đẹp là tươm tướp. Gum đầu dây bên kia nghe tiếng cười của nó liền nhăn mặt:
-Cười gì hả?
-Không có gì..phì..
-Nói mau!
-Thì...mày thấy trai là tươm tướp...à thôi tao đi đặt vé đây...pái pái..!
Nó vội vàng cúp máy trước khi nghe trận lôi đình của Gum.
------------
7h30
"Mời hành khác có chuyến bay...từ Tp.HCM đến Nhật Bản..bla..bla"
-Đi thôi...
-Yay~!
2 chàng trai nhà ta : 1 chàng tay cầm chiếc balo hồng phấn, vai đeo chiếc balo xám, tay kia thì cầm cổ tay nàng mặc chiếc váy hai dây màu hồng nhẹ, chiếc giày búp bê hồng đính nơ trắng. Chàng kia thì lại đeo chiếc tai nghe đen, vai đeo balo xanh phấn, tay cầm balo đen, tay còn lại thì nắm tay nàng mặc chiếc áo khoác trắng, váy ngắn chưa tới đầu gối đen, giày bốt trắng:
-Quân...
Nó siết lấy tay anh. Anh luôn bảo vệ nó, ở bên nó khi nó cần..nó rất cảm kích anh nha :
-Sao?
-Tôi...à không...không có gì...
Anh chớp mắt nhìn nó, nó...thật khiến người khác muốn bảo vệ. Sau khi lên máy bay, Bun và Quân liền nhõng nhẽo không ngồi kế nhau với một lý do hết sức...chuối lý : do 2 chàng rất đẹp trai..ngồi kế nhau...bị bu ai cứu? rồi bị nghĩ là gay nữa >< *t/g không cố ý xúc phạm gay đâu (vì đây cũng là một fan yaoi :3 *
(Min : ng ta gọi là lợi dụng -.- máy bay đâu có cho ra khỏi chỗ đâu mà bu)
Nó ngồi sát cửa sổ, nhìn mây. Quân ngồi kế bên, đeo chiếc tai nghe. Bun - Gum ngồi phía trên, Gum cầm chiếc Iphone chơi game, Bun ngồi PSP -.-|||. Nói vậy chứ 2 chàng làm sao mà tập trung đựoc khi hơn 15 con mắt của các nàng trên máy bay nhìn mình.
------------
-Ohayo Tokyo!!!!
Gum vừa bước xuống máy bay là hét lên làm Bun tức muốn hộc máu...cậu phải xách đồ thế này mà...không quan tâm tí nào mà lại quan tâm cái Já Pàn =))) . Ngay cả 2 balo của Quân và nó đều giao cho Bun. Quân bước xuống máy bay, bế nó trên tay. Nó ngủ ngon lành trong tay Quân, tối qua nó đâu có ngủ gì.
Bắt taxi về khách sạn Harstay *chế*, 4 đứa đi về phòng...khách sạn này là của nhà Quân nên anh liền được ưu tiên phòng 4 người. Cất đồ xong, cả bọn liền rủ nhau đi dạo. Vào các quán ăn, khu điện tử, anime-manga shop, v.v:
-Này...hình như Min lạ lạ đúng không?
-Ye..tao cũng nghĩ vậy..
Bun ghé tai Quân hỏi nhỏ, cả hai đều nhìn Min. Gum liếc ra sau nhìn 2 tên kia, rồi quay qua nhìn Min đang nghe nhạc:
-Min..
-...
-MIN~!!
-Gì?
Gum thật muốn đánh chết người con gái này nha, cho dù có là bạn thân cô đi chăng nữa...thật ngốc mà..Nó khó hiểu nhìn Gum đang nghiến răng giận dữ. Rồi bỗng nhiên, nó cau mày dịnh vai Gum, đầu đau như búa bổ:
-Min...!!
Quân chạy tới, lo lắng nhìn nó, sắc mặt nó giờ bỗng nhiên tái mét, trán lấm tấm mồ hôi. Nó cau mày, sáng giờ nó bắt đầu mệt nhưng...bây giờ thì..rồi nó ngất liệm, Quân vội vàng đỡ nó, bế nó ôm chặt trong lồng ngực:
-Đi tới bệnh viện mau lên!!!
Bun vội vàng hỏi người đi đường:
-Doko no byōin ni irai suru ni wa? (Cho hỏi bệnh viện ở đâu)
-Kōsaten ni chokushin shi, sasetsu (Đi thẳng rồi đến ngã tư quẹo trái)
-Arigatou!! (Cảm ơn)
[Min : chả biết đúng hay không nữa =))) ]
-------------
Bệnh viện - *Bác sỹ đối thoại đều tiếng Nhật*
-Đến trễ một chút là coi như tiêu, các cô cậu thật là, bạn mình sốt mà cũng không biết, bla..bla
Ông bác sĩ mặc áo blu trắng cau mày giáo huấn cho Gum,Bun,Quân một trận làm 3 người cực kì khó xử. Sau hơn 10', cuối cùng ông mới cho họ về:
-Nhớ đấy, trong vòng 3 ngày không được đi ra nắng, có biến chứng gì phải tới nghe rõ chưa!!
-Vâng Boss! cảm ơn!
Cả 3 cúi chào đầy nghiêm trang -.-. Sau khi rời phòng bác sĩ thì lại đi tới phòng nó đang nằm. Mở cửa bước vào nhìn nó đã tỉnh và đang ngồi dậy, Quân liền đến gần:
-Ổn chưa?
-À..rồi..
-...-Quân tối mặt rồi hét- cô thật ngốc hết chỗ nói, sốt cũng không nói một tiếng, cô thật làm tụi này lo muốn chết, cô...
Nghe Quân nói, mắt nó ngấn nước. Quân liền giật mình, nghĩ rằng mình nói hơi lớn tiếng liền áy náy xin lỗi:
-Tôi...xin lỗi..
-Oa...
Nó khóc, khóc cho những người lo cho nó, khóc vì tình bạn và...khóc vì sự quan tâm đặc biết ấy. Gum đứng kế đó cũng bật khóc, ôm chầm lấy nó. Quân tròn mắt nhìn rồi ánh mắt anh đầy sự dịu dàng.
------------
7h30' tối
Xuất viện rồi đi coi phim, ăn xong, Gum liền nói ra ý kiến khi đang đi ngang qua tiệm bán Kimono:
-Nè..tí nữa có pháo hoa..mặc kimono đi
-HẢ ?!!!
-Hả gì..?
Gum liếc mắt nhìn BUn đang há hốc mồm. Bun liền ngậm miệng:
-À..cũng được..hay..:clap clap:
-------------
11h59'
2 chàng trai từ khi 2 nàng mua kimono mặc tới giờ 5 tiếng vẫn say mê nhìn. Nó trong bộ kimono xanh nhạt, tóc búi cao. Gum trong bộ kimono hồng, tóc xỏa lệch. Thật ra...có hơn 50 chàng trai đều say mê:
"Bùm"
-Oa...
Nó và Gum đều cười tươi rói nhìn pháo hoa, thật đẹp. Quân và Bun khẽ cười, Quân ngồi xuống kế nó:
-Min...
Nó quay qua nhìn:
-Sao
"Chụt"
QUân hôn nhẹ má nó rồi cười. Nó tròn mắt rồi đỏ bừng mặt quay đi. Anh nhìn rồi quay qua ngắm pháo hoa sáng rọi bầu trời đêm :Thiệt là...vui quá đi mất
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...