Choa nó thêm phần VUI NHỘN tí thau mờ mí nàng đã đòi tìm đến nhà ta gòi :((( thau thì chìu mí nàng
----------------------
"Đùng"
Hắn bàng hoàng, Quân đau nhói, Bun và Gum ngỡ ngàng.
Súng không có đạn, nhưng đâu ai ngờ, bên trong là luồn khí cực mạnh, khiến cho nó chới với, dần mất đà ngã xuống dưới biển :
-MIN~!!!! - Hắn hét lên(T/g : ai kiu t đó, có t đây :)) - Ken : tui hổng có kiu bà nha bà già - t/g định mệnh, đùa chứ, ta là Cú Lin :]] )
.
.
Nó khẽ nhắm mắt, chờ đáp xuống biển. Nó nghĩ về hắn, những thời gian lúc ở bên hắn, nó nghĩ mình hạnh phúc, từ lúc mối tình đuầ của nó biến mất, nó đã từng nghĩ thầm mình sẽ không yêu ai, nhưng quyết định của nó có đúng hay không khi..nó đã yêu hắn ?
-Tôi.sẽ không cho cô bỏ tôi đâu, ngốc!
Nó mở mắt, tay nó được hắn nắm chặt. Một giọt nước nóng hổi lăn dài trên má nó. Rồi hắn, Quân,Gum,Bun kéo nó lên, gỡ băng keo dán ngay miệng nó. Nó bất ngờ, rồi lại chợt òa khóc như một đứa trẻ, hắn giật mình, lúng túng k biết dỗ, liền ôm chặt nó :
-Khóc đi, chừng nào hết nước mắt thì ngưng! - hắn nói thầm (t/g : ==lll mi thật là dốt đặc )
.
.
.
Sáng hôm sau, nó khẽ mở mắt, mùi thuốc sát trùng sộc vào mũi nó làm nó gập người ho sặc sụa :
-Ổn chứ ?
Nó giật mình, nhìn quanh. Hắn ngồi đây làm gì ?:
-Anh ở đây làm gì ?
Hắn tối mặt, bỏ ly cafe đang uống dở xuống bàn, tiến lại gần nó :
-Cô bị ngốc sao, sao lại bỏ đi như thế, co biết tôi lo cho cô lắm không HẢ ?!!! - Hắn gần như gầm lên
-Tôi...tôi xin lỗi..- Nó hơi sợ vì nhìn hắn như thế nhưng hắn lo cho nó sao? một tia hạnh phúc len lỏi vào lòng nó
Hắn gục đầu vào vai nó. Nó chợt đỏ mặt :
-Anh..
-Một lát thôi..để yên..làm ơn đấy..
Nó im lặng, để yên cho hắn gục đầu vào vai mình, vai hắn khẽ rung lên..Hắn..khóc sao ?!! Nó bối rối, khẽ ôm đầu hắn :
-Anh..ổn chứ..?
-Ừ..- Hắn ngẩn đầu lên nhìn nó, khóe mắt hơi ướt
-Ừm..- Nó cười tươi
Hắn ngẩn ngừoi, hôn lấy nó. Nó tròn mắt, nhưng rồi nhắm lại cảm nhận, đúng, nó biết rồi, nó biết mình yêu hắn rồi.
.
.
.
.
-Tại sao chị lại chạy lúc đó hả ?!!!
-Im miệng!
Mai ném chiếc ly sứ đang cầm vào tường, nói với người phụ nữ đứng kế bên:
-Hồng Anh, chị..- Mai
-EM CÓ IM KHÔNG ?!!! - Hồng Anh như gào lên
Chính xác, là cô, cô là người đã bắt nó. Lúc ấy, cô gần như hoảng lên khi nghe hắn đầu hàng, từ đó đến giờ, cô chưa bao giờ thấy hắn như thế:
-Mẹ kiếp! - Hồng Anh tức giận, ném bể chiếc bình sứ kế bên - à đúng rồi, thằng Quân...
-Chị đừng nhắc đến hắn ta, hắn ta có vẻ như yêu con nhỏ đó rồi, rồi gì vụ việc cũng sẽ lòi ra, nên..em đang định thủ tiêu hắn đây! - Mai nghiến răng
-Ừ..- Hồng Anh khẽ rùng mình nhìn cô em gái
.
.
.
Ở một nơi nào đó, có một ngừoi con trai với bộ mặt lạnh lùng :
-Anh điều tra cô ta giùm tôi!
-Vâng, thưa cậu chủ!
.
-----------------------------
Mí nàng đã bằng lòng tưa ? ra ràu đó nhoa, đừng có đòi à! :333
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...