Vợ À! Địa Ngục Chờ Em
Đôi mắt của Tiểu Diêm Tử vụt sáng, nó nhìn chằm chằm vào nữ nhân đang nằm ngủ trong vòm thủy tinh kia. Thiện Nhất là ai? Nó đã từng nghe Phụ Vương liên tục nhắc tới cái tên đó. Nhưng mỗi khi nó hỏi thì người lại lạnh lùng nhìn nó rồi bỏ đi.
Mạnh Bà nói Phụ Vương chỉ là đau lòng vì cái chết của mẫu thân nên mới đối xử với nó như vậy. Nhưng nó không tin! Lần đó Phụ Vương cực kì giận dữ khi nó liên tục nhắc đến mẫu thân. Phụ vương còn bảo nó rằng vì nó mà mẫu thân đã biến mất.
Tiểu Diêm Tử bước lên, bàn tay chạm nhẹ lên vòm thủy tinh. Nữ nhân này khiến nó có cảm giác rất quen thuộc. Tiểu Diêm Tử buông tay, tay còn lại dùng nội lực định đánh vỡ vòm thủy tinh. Nhưng còn chưa chạm vào thì tấm lá chắn bảo vệ vô hình xuất hiện đánh bật lại khiến cơ thể Tiểu Diêm Tử bay về phía sau. Lúc này, Mã Khắc vội vàng bay tới kịp thời đỡ lấy Tiểu Diêm Tử.
Xung quanh chợt có tiếng động. Cánh cửa lớn được mở ra, một loạt thuộc hạ từ đâu xông vào bao vây tứ phía. Yêu Vương xuất hiện,hắn đứng chắn trước vòm thủy tinh vớ vẻ mặt không vui.
- To gan! Dám tự ý xông vào cấm cung của Yêu Giới?
Giọng nói của Yêu Vương tỏa ra hàn khí. Hắn cau mày lại. Hắn quả thực đã quá coi thường mà canh gác lỏng lẻo. Không ngờ Tiểu Diêm Tử lại có thể vào được đây.
Mã Khắc vội vàng kéo Tiểu Diêm Tử lại phía sau bảo vệ nó. Hắn nhìn Yêu Vương tức giận.
- Thì ra... tất cả là trò lừa mà Yêu Vương đại nhân gài sẵn. Thiện Nhất vẫn còn sống...
Nghe Mã Khắc nói vậy, Yêu Vương cười lớn. Hắn đưa mắt nhìn về phía Tiểu Diêm Tử. Hắn có thể dễ dãi cho Tiểu Diêm Tử đến Yêu Giới chơi với Diêm La. Nhưng không ngờ sự dễ dãi đó lại khiến bí mật này bị bại lộ. Sự tình đã tới nước này rồi thì hắn chẳng phải nhân nhượng gì nữa. Trước khi chuyện Thiện Nhất vẫn còn tồn tại tới tai Diêm Vương, hắn nhất định sẽ bịt mọi đầu mối trước.
Yêu Vương sử dụng thuật Hỏa tán tạo ra rất nhiều quả cầu lửa lao tới vây quanh Tiểu Diêm Tử và Mã Khắc.
- Nếu sự tình đã tới nước này thì... hai ngươi đi chết đi!
Mã Khắc vội vàng đẩy nội công chống đỡ lại. Hắn dù là thuộc hạ thân cận của Diêm Vương nhưng công lực vẫn còn kém xa huynh đệ song sinh của ngài ấy. Trên trán Mã Khắc toát mồ hôi, nhưng hắn vẫn cố trụ tấm lá chắn bảo vệ Tiểu Diêm Tử.
Một con hỏa long từ phía bên ngoài gào thét xông tới nuốt trọn tất cả quả cầu lửa. Yêu Vương kinh ngạc rồi thu hồi lại sức mạnh. Diêm La nhanh chóng xuất hiện, đối diện với Yêu Vương. Con hỏa long lượn một vòng rồi lửng lơ trên không trung như muốn che chắn cho Tiểu Diêm Tử.
- Diêm La! Tránh ra cho ta!
- Phụ vương! Người không thể làm hại Tiểu Diêm Tử!
- Tránh ra!
Yêu vương như không muốn nghe lời của Diêm La nói. Hắn gằn giọng. Ngày hôm nay, bất kể mọi giá hắn không để cho những kẻ biết bí mật rời khỏi đây an toàn được.
Mã Khắc hơi lùi lại. Cô lực của hắn vừa nãy dồn mất quá nhiều sức nên bây giờ kiệt lực.
- Bao năm qua ngươi giấu Thiện Nhất tại đây? Ngươi không nghĩ tới Tiểu Diêm Tử sẽ khổ sở khi cứ tưởng mẫu thân nó đã tan biến sao?
Mẫu thân? Tiểu Diêm Tử đưa mắt nhìn nữ nhân phía bên kia. Thảo nào nó cứ có cảm giác thân thuộc. Thì ra là mẫu thân! Mẫu thân chưa có chết...
Tất cả mọi người đang tập chung lại dồn về phía Mã Khắc mà không để ý đến tốc độ của Tiểu Diêm Tử nhanh đến cỡ nào. Nó đi tới vòm thủy tinh chạm nhẹ lên bề mặt trên đó. Hàn băng tỏa ra xung quanh đến cực âm độ. Cả đại điện rộng lớn bỗng chốc trở thành một động băng giá rét...
Vòm thủy tinh do bị nguồn lạnh bỗng dưng căng cứng rồi vỡ tan thành những hạt tuyết.
Tất cả chỉ diễn ra trong chốc lát.
Yêu vương không ngờ bản lĩnh của Tiểu Diêm Tử lớn như vậy. Sức mạnh của nó quả không hổ danh là di truyền từ Diêm Vương...
Khi vòm thủy tinh vỡ tan, Tiểu Diêm Tử chạy tới ôm chầm lấy cô. Nó mếu mếu cọ mặt vào người của cô. Nhưng... không có sự sống... cũng không có hơi ấm... tại sao lại như vậy?
- Mẫu thân tỉnh lại đi mẫu thân... Tiểu Kiêu nhớ người... nhớ lắm...
Tất cả còn đang sững sờ thì bàn tay của Yêu Vương nắm chặt lại. Hai quả cầu lửa từ đâu bay tới về phía Tiểu Diêm Tử. Lưng nó cảm giác đau đau, miệng bỗng phụt máu bắn lên y phục trên người của cô. Nhưng nó vẫn ôm chặt lấy cô không buông.
- Tiểu Diêm Tử!!!
Diêm La định ngăn cản nhưng tốc độ của Yêu Vương còn nhanh hơn một bậc. Quả cầu lửa thứ hai cơ hồ lao tới như muốn lấy mạng của Tiểu Diêm Tử. Ai cũng biết hàn khí kị hỏa khí. Huống chi Tiểu Diêm Tử chỉ là một đứa trẻ. Đòn này có lẽ nó sẽ không chịu nổi...
Tưởng chừng như trúng đòn, Tiểu Diêm Tử ôm cô nhắm chặt mắt lại. Nhưng đợi mãi chưa thấy có chuyện gì... nó nghi hoặc hé mở mắt ra.
Bóng hình quen thuộc đang che chắn cho nó. Bàn tay Diêm Vương nắm thành quyền, văng 1 cú đấm về phía quả cầu lửa khiến nó lập tức biến mất. Đôi mắt của Diêm Vương chuyển sang đỏ đậm quay lại.
- Phụ vương!
- Hắc Kiêu... tránh sang một bên!
Tiểu Diêm Tử còn đang ngơ ngác thì Diêm Vương đi tới túm lấy cổ thằng bé nhấc sang một bên. Hắn cúi xuống nhanh chóng ôm chầm lấy nữ nhân đang chìm trong giấc ngủ... vẫn cảm giác đó, vẫn mùi hương đó, cô chưa có tan biến... Thiện Nhất của hắn...
- Thì ra... em chưa tan biến... Thiện Nhất... xin lỗi... vì tất cả...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...