Virus Tình Yêu


“ Nếu cô suy nghĩ ra thì lên gặp tôi”

Nhắn gọi nhưng thật súc tích. Một câu nói ra lệnh thường xuất phát từ những người giàu có và quyền lực.

- Thì ra là số điện thoại của cậu ta. Số thì đẹp hết chỗ để chê mà sao con người lại tồi tệ đến như thế. Đừng nói với mình là ông trời mắt bị cận nhưng vẫn không chịu đeo kính nhé?

Người ta có câu “ Tay làm hàm nhai” thì giờ phải đổi thành “ Tay bấm hàm nói”. Và chẳng ai biêt trong danh bạ của nó đã xuất hiện một cái tên đầy bí ẩn mà đã là bí ẩn thì chắc chắn sẽ khiến cho người xem tên này phải tò mò vô điều kiện “ Tên Hải Tặc”.

- Ơ, thằng Hoàng đâu rồi Trang?


Huyền chắc đã tìm được thứ bỏ vào miệng rồi lên mới nhìn rạng rỡ như nắng mai thế kia. Nó ngẩng mặt lên để trả lời Huyền nhưng thực sự nó lại ngạc nhiên không biết Huyền từ đâu bước ra. Vì nếu như ở trên nhà đi xuống thì chắc chắn Huyền phải biết hắn đi đâu rồi chứ.

- Chị ở đâu chui ra vậy?
Trời đất ơi, nó dùng từ chui để hỏi Huyền sao? Nhưng nó nói như vậy mà Huyền vẫn cười một cách rất tươi như không nghe được từ chui của nó.

- À, Chị từ ổ chột chui lên….

Huyền ngừng lại để xem phải ứng của nó. Lại một lần nữa nó bất ngờ trước câu nói của Huyền. Đang định phản ứng thì nói lại nhìn thấy khuôn mặt của Huyền với nụ cười hết sức “ có duyên”.

- Thôi không đùa em nữa, vừa nãy chị ở trong bếp lên không biết Hoàng đi đâu cả. Hì hì.


Đệm thêm một tiếng cười nữa. Lần này Huyền cười thành tiếng chứ không tủm tỉm cười như lúc nãy. Nếu lúc đó nó mà phản ứng lập tức thì có lẽ nó phải đào lỗ mà chui xuống mất. Bất chấp, có ai bảo nó là chuột đang đào ổ hay gì đấy cũng được. Vì một người có tỉ số IQ cao hết phần của người khác như nó mà lại tin việc một con người 20 tuổi mà có thể chui vào một cái ổ chuột bé ti tí chỉ bằng bàn tay hoặc to hơn tí là cùng. Thật là xấu hổ hết chỗ nói.

- À, chị Huyền ơi, vừa nãy lúc em cười ấy có ai bị thương hả chị?

Nó hơi ngượng khi phải nó điệu cười của nó khiến người ta phát sợ và phải nhập bệnh viện khẩn cấp. Dù vậy, câu hỏi của nó vẫn rất dành mạch không để sót bất kì một lỗi dùng từ nào

- Em nói gì mà khó nghe thế? Làm gì có ai bị thương đâu?...
Huyền ngừng suy nghĩ một lát. Cô đang cố nhớ lại chuyện xảy ra ban nãy. Đúng thật là một ác mộng khó quên của hắn và Huyền.

- A…. chị nhớ ra rồi. – Nó lắng nghe từng câu nói của Huyền và từng hành động một, chắc hiệu nguyện quá lên Huyền mới nhớ nhanh đến như vậy. Nó không ngờ chờ đợi câu trả lời của người khác thật là làm cho người khác phải nôn nóng và hồi hộp như thế này – Có người bị thương nhưng không nặng lắm. Một người thì đói đến nỗi cồn cào ruột gan cho dù buổi trưa cũng đã ăn kha khá. …Ừm… Người còn lại thì phải ngồi đây nhìn em cười đến nỗi chạy mất dép luôn rồi….. Thế nào chị tả sinh động, hấp dẫn không?

Huyền an lành ngồi xuống ghê thưởng thức chai nước suối mát lành trên mặt bàn. Mặc kệ cho nó đang lẩm bẩm đọc cái gì đó. Ai không biết lại tưởng nó đang đọc thần chú.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận