Mới sáng sớm tinh mơ, nơi khuôn viên bệnh viện sau một buổi đêm yên tĩnh đã trở nên ồn ào vì tiếng chim líu ríu hót. Những giọt sương sớm long lanh còn đọng trên lá xanh mơn mởn từ từ trươt xuống. Ánh bình minh rạng rỡ soi rọi khắp mọi nơi, hòa nhịp theo cơn gió thổi bay những chiếc lá già dưới mặt đất. Khung cảnh thật khiến cho lòng người ta thanh tịnh...
Ma Kết mệt mỏi ngồi ngay ghế đá, cả tuần nay, ngày nào cô cũng đối mặt với cồn và ete trong bệnh viện thật không dễ thở chút nào, hoàn toàn không có chút thời gian tịnh dưỡng nghỉ ngơi thoải mái, chỉ có ăn rồi nằm, nằm rồi ăn. Liễu Ma Kết cô sắp trở thành lợn rồi!
Mệt mỏi đi qua, Ma Kết định đứng dậy thì bỗng nhiên rùng mình, đôi mắt nai xinh đẹp dáo dác nhìn xung quanh, theo kinh nghiệm sát thủ cấp cao như cô thì có thể chắc chắn có ai đang nhìn cô bằng ánh mắt...ý vị rất lạ không phải bạn cũng chẳng phải thù. Cho dù không có ý gì khác nhưng Ma Kết vẫn cảm thấy sợ hãi!
Liễu Ma Kết đũng phắt dậy, chân bước đi càng nhanh hơn, đôi mắt vẫn luôn ở trạng thái cảnh giác
Đi được gần nửa đường, Ma Kết bất giác quay đầu nhìn lại, đập vào đôi thâm sâu của cô chính là sắc tím lạnh lùng của...
Violet!
Loài hoa duy nhất đủ kiêu ngạo để có thể là hình ảnh tượng trưng cho Ma Kết!
Bỏ qua sự tập trung cao độ nãy giờ của mình, Ma Kết chạy nhanh đến nơi có hoa. Tóc đen mềm mại bay lửng lơ trong gió, mái tóc nghịch ngợm với ánh mai chói loà khiến người ta nhìn vào rất không thể bình tĩnh mà thốt lên
"Fantastic!"
Khuôn miệng của Ma Kết mở một vòng cung xinh đẹp tuyệt vời, nụ cười khuynh đảo thiên hạ, muôn vạn con người đều ngả gục trước nó quyện với ánh dương sáng càng tăng thêm nét rạng rỡ vốn có
Đã lâu rồi, nụ cười của Liễu Ma Kết mới trở nên thật như vậy!
Bông hoa violet mỏng manh yếu đuối trước những cơn gió xào xạc
Nhân sinh Ma Kết rất thích violet không phải vì nó xinh đẹp hay kiêu sa mà là vì ý nghĩa của nó: tình yêu bất diệt!
Đáng tiếc, trải hai đời làm người vẫn chưa biết "tình yêu bất diệt" kia là gì...
Ma Kết đứng dậy, đôi mắt diễm lệ vẫn nhìn chằm chằm vào bông hoa đó. Bông hoa violet kiên cường xinh đẹp. Violet nở vì một tình yêu đợi chờ, tình yêu bất diệt!
Nhưng mà nó tàn đi rất sớm!
Liễu Ma Kết quay gót bước đi, một giọt lệ trên khuôn mặt thanh tú rơi xuống mặt đất lạnh. Lệ mặn chát mang đầy nét ưu thương.
"Hạ Thanh cậu cũng rất thích Violet. Nhưng cậu biết không, ý nghĩa của nó sai rồi, ngay cả tình bạn thuần khiết nhất tớ cũng không giữ được thì có tư cách gì để có được thứ 'tình yêu bất diệt' cao cả kia?!"
Bàn chân nhỏ nhắn vận buồn bả buớc theo hồi ức. Bóng lưng cô đơn mang đầy chấp niệm
Hạ Thanh_chấp niệm của Liễu Ma KếtTừ xa có một đôi mắt từ đầu dến cuối vẫn nhìn theo bóng hình đang khuất dần sau nắng. Nhìn thoáng qua có thể thấy được người đàn ông này anh tuấn đến cỡ nào, có điều vẻ bề ngoài của người này thật lạnh lùng, thật lãnh đạm. Khí chất bá vương từ người đàn ông tỏa ra khiến mọi ngươi không thể không nghĩ người này chính là người đàn ông 'trên vạn ngươi' trong truyền thuyết. Cánh môi mỏng âm trầm thoát ra giọng nói giá băng
"Người đàn bà của tôi thì không được khóc"
Rồi quay gót đi về hướng khu Vip của bệnh viện. Nhưng sau khi đi được vài bước thì đứng khựng lại
"Lão đại, chúng ta cần phải về phòng"
Dương Thiên Yết nhìn Hoàng An rồi quay lại nhìn bông hoa violet
"Nói với người trong tổ chức, chủ nhân tương lai cũng như là phu nhân của họ thích violet"
Đôi mắt xanh yêu mị sâu không thấy đáy tựa như dại dương như có như không hiện lên ý cười nhưng trong chốc lát nó lại bay vào hư không.
Hoàng An bên cạnh bị dọa cho chết đứng. Đúng vậy! Lúc nào nhìn phu nhân, lão đại cũng có cái biểu cảm này, biểu cảm đáng sợ nhất thế gian!
--------------------------------------------
Hành lang tầng 4 bệnh viện
Đường đi trống vắng, yên tĩnh không một bóng người. Sự im lặng tột độ khiến cho con người ta có cảm giác sợ hãi, chỉ chực ngất xỉu khi có một tiếng động nhẹ phát ra bằng một vật thể không xác định được
Trong phòng viện trưởng, Song Tử ngồi trên ghế trầm tư, đánh ánh mắt ra phía cửa sổ, nhìn lên bầu trời trong xanh không gợn mây.
Một tuần nay anh tiếp xúc với Ma Kết, Song Tử cảm thấy lạ lắm!
Liễu Ma Kết không trang điểm đậm
Liễu Ma Kết không điêu ngoa
Liễu Ma Kết không lấy lòng
Liễu Ma Kết không chảnh chọe
Liễu Ma Kết không vô sỉ, thối nát như mọi lần
.....
Giống như cô thay đổi hoàn toàn, thay đổi thành một con người mới.
Sự tò mò, hứng thú cứ thế theo thời gian mà tăng lên. Từng ngày từng ngày thứ gì đó trong trái tim anh càng lớn dần, lớn đến mức Song Tử còn phải sững sờ tại sao bây giờ mình mới phát hiện?!
Cho tới sáng nay, khi tình cờ thấy cô đằng sau khuôn viên bệnh viện, nở nụ cười trước bông hoa violet, nụ cười tuyệt thế xinh đẹp. Nụ cười đó như một cái mê rơi vào tâm trí của anh, rơi vào trái tim trăng hoa của Hoắc Song Tử!
Lồng ngực như đang đánh trống thùm thụp không ngừng nghỉ, bạc môi mỏng bạc tình bỗng nhếch lên thành một đường cong dịu dàng.
12 năm kể từ khi học Đại Học, Song Tử đã không còn thấy nó...
Tưởng như nụ cười đó bẩn thỉu nhưng nó thật chói sáng và thuần khiết!
Đôi mắt xanh lục vẫn luôn dán vào thân ảnh nhỏ bé ngồi giữa khu vườn. Liễu Ma Kết ngồi giữa những bông hoa khác, đẹp tựa như vị trích tiên không nhiễm bụi nhân gian
Rồi Ma Kết đứng lên, Hoắc Song Tử thấy nước nắt
Nước mắt của Liễu Ma Kết!
Tim bất giác như đang có dao đâm vào, máu ri rỉ chảy ra. Thấy Liễu Ma Kết khóc, anh đau lắm, đau lắm...
Ngay giây phút đó, anb biết, anh đã yêu cô rồi
Hoắc Song Tử đã yêu Liễu Ma Kết rồi!
Đây không giống như cảm giác đối với Liễu Nhược Sương. Đối với Liễu Nhược Sương, Song Tử chỉ xem như một người tình hàng đêm, một người tình cao cấp có thể đứng ở bên cạnh anh nhưng không có quyền hôn anh.
Nhưng đối với Liễu Ma Kết, anh chỉ có chiếm hữu tuyệt đối nhưng không hiểu tại sao cô luôn bài xích anh, không cho anh thân thiết hay gần gũi cô, bất cứ hành động nào của anh quan tâm Liễu Ma Kết đều giống như thứ ghê tởm nhất thế gian vậy, những lần như thế anh chỉ biết cười trừ
Thì ra, trái tim cũng biết đau
Thì ra, trong con người cao ngạo như anh cũng có nước mắt
Vẫn là nụ cười tẩm gió xuân nhưng bây giờ trông nó thật tội nghiệp
Song Tử cười như không cười!
Khuôn mặt anh tuấn như chất chứa những đau khổ không thể diễn tả hết bằng lời
"Ngạo Sư Tử, tôi không khác anh là bao nhỉ!"
"Ngạo Sư Tử, hiểu được vị mặn của nước mắt rồi"
"Đáng lẽ tôi không nên thách thức Liễu Ma Kết"
Thách thức Liễu Ma Kết...trong hư vô
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...