Violet Nở Muộn - Thoát Khỏi Số Phận Bi Thảm

"Thưa ngài! Phía Hàn thị và Dương Thiên không chịu giao người"

Người đàn ông toát ra khí chất vương giả đang ngồi trên sofa bỗng chốc hơi nhíu mày

"Tiếp tục ra giá, bằng bất cứ giá nào cũng phải mang cô ấy về đây!"

"Vâng!"

Liễu Ma Kết, anh nhớ em, nhớ muốn phát điên rồi...

--------------------------------------------

"Hoàng Nhân Mã ra tay rồi?!"

"Vâng!"

Dương Thiên Yết lạnh lùng ngước mặt lên trần nhà, tay trái gác lên đầu. Chiếc đồng hồ Rolex sang trọng được yên vị ngay trên vầng trán anh tuấn. Hoàng An thấy người anh hơi run run...

Dương Thiên Yết đang cười!

"Hoàng Nhân Mã, tôi sẽ cho cậu biết, mất người mình yêu thương đau đớn đến cỡ nào!"

--------------------------------------------

Sân bay Thượng Hải, 16:30 chiều

"Chuyến bay số 1600-2 đáp xuống Thượng Hải. Xin quý hành khách..."

Tiếng nói phát ra đều đều của loa phóng thanh khiến Ngạo Sư Tử cảm thấy nhức đầu.

10 tiếng đồng hồ từ Bắc Kinh sang Thượng Hải khiến cơ thể anh nhức mỏi.

Mở máy điện thoại ra, lật tìm số của mẹ lại vô tình lướt qua dòng chữ

Liễu Ma Kết...

Ngón tay khựng lại, Ngạo Sư Tử đờ ra vài giây sau đó tự cười khổ

Anh nhớ

Nhớ nhiều lắm!

Nhưng mà...

Anh nhớ người không nhớ mình!


Cảm giác này...đau lắm!

Cái cảm giác mua quà nhưng rồi bị người ta giẫm đạp là như thế nào

Cái cảm giác muốn ôm nhưng rồi phải rút tay về vì không có tư cách

Cảm giác muốn che chở nhưng lại sợ người ta khinh bỉ

Thì ra người con gái mình ngày đêm mình chán ghét lại chính là người con gái mà trái tim mình từ lâu đã chịu thua...

Tự trách lúc đó tại sao ngu ngốc để rồi bây giờ phải ôm trong mình một trái tim đang rỉ máu tươi?!

Người con gái trao cho anh cả trái tim.

Người con gái trong sáng và thuần khiết, lúc nào cũng ngây ngô cười khi nhìn thấy anh...

Cô tinh khiết đến nỗi ngay cả thiên thần cũng phải cúi đầu.

Vậy mà...anh lại để lỡ mất thiên thần đó!

Liễu Ma Kết

Dùng 5 năm của anh để lấy lại nụ cười của em được không?

Hay thứ anh nhận được chỉ là những lời nói vô tình đến thấu tâm thấu gan...

"Chuyến bay số 1600-3 chuẩn bị cất cánh. Xin quý hành khách hãy ngồi đúng vị trí của mình"

Lại chất giọng đều đều đó vang lên nhưng lần này đã kéo Ngạo Sư Tử ra khỏi cơn mộng mị.

Quá khứ thì hãy để nó ngủ sâu, thứ quan trọng là hiện tại nên làm gì và tương lai sẽ ra sao...có đúng không?!

--------------------------------------------

Khu CBD, Thượng Hải

"Ông chủ, Hoàng Nhân Mã lại nâng giá đòi chuộc Liễu Ma Kết"

Trong căn phòng tổng thống chỉ ngửi thấy mùi xì gà Cuba sang trọng. Hàn Bạch Dương lạnh lùng bắt chéo đôi chân thon dài

"Đúng là đời cha ăn mặn, đời con khát nước mà!"

Hơn ai hết, Hàn Bạch Dương là người biết rõ tại sao trong chuyện này Dương Thiên Yết muốn hợp tác với anh để canh chừng Liễu Ma Kết. Còn không phải vì Lâm Xử Nữ?! Nếu chỉ có một mình Hàn thị thì anh đâu dám cò kè với Hoàng Nhân Mã?! Chỉ vì có Dương Thiên, khi Dương Thiên và Hàn thị hợp tác với nhau thì cơ hội thắng của Hoàng Nhân Mã...

không phải rất thấp sao?!


Thở dài một cách đáng ghét, Hàn Bạch Dương nhẹ nhàng đến bên một cái tủ kính nhỏ, đập bộp bộp mấy phát rồi nói

"Ngày mai, tôi muốn cánh tay phải của Liễu Ma Kết được trưng bày trong tủ kính này"

"Nhưng mà Hoắc thiếu gia..."vệ sĩ có vẻ hơi lưỡng lự

"Nó sẽ không làm gì tôi vì một vật trang trí đâu!"

"Dạ!"

--------------------------------------------

"Liễu Ma Kết ah~ nam thần của em comeback, comeback rồi!!!!!"

Giọng nói lảnh lót dễ thương của Triệu Song Ngư vang lên, Liễu Ma Kết nhẹ nhàng cười. Nam thần?! Có biết bao nam thần đã bị chính tay Violet giết rồi?! Cô hả?! Chẳng quan tâm!

"Down down babea~~"

"Im lặng nào!"

Liễu Ma Kết buồn cười. Suốt ngày cứ down down. Bộ muốn xuống lỗ lắm à?!

"Chị phải biết thưởng thức cuộc sống một tí, âm nhạc là thứ để lòng người thanh thản đó!"

"Thay vì em ngồi nghe Koko gì đó của EXO thì nghe đàn dương cầm hay piano sẽ nhẹ hơn đấy!"

"Chị quá nhàm chán" Triệu Song Ngư bĩu môi khinh thường

Con bé này...hết nói!

"Hôm nay đi đường em gặp một người đẹp trai lắm. Đang đi dạo quanh đường Gia Cát Lượng."

"Chắc là khách du lịch!"

"Không chừng tí nữa em sẽ gặp lại"

"Hão huyền! Về nhà nấu cơm đi cô gái, bây giờ chị vô siêu thị mua đồ, tí nữa về làm thức ăn cho!"

Hiện tại, Liễu Ma Kết đang ở nhà trọ. Những chuyện lặt vặt trong nhà Song Ngư, cô vẫn giúp con bé lo hết, cộng với khoản tiền nhà nước cho hàng tháng, còn có chút lương ít ỏi của Liễu Ma Kết vẫn còn đủ để ba người nương nhau sống qua ngày.

Mọi chuyện lúc trước cô đều buông bỏ. Nếu bây giờ gặp được những người đàn ông kia, cô sẽ không còn vướng bận nữa... Nếu có thể, cô cũng sẽ giống như bao con người kia, sẽ yêu đương nam nữ hay đại loại thế...


"Dạ! Kết nhất nhất!"

--------------------------------------------

Đường Gia Cát Lượng, Thượng Hải

"Ôi! Cái siêu thị đâu?! Không lẽ biến mất rồi?!"

Nó không biến mất, chỉ là cô đang vớt vát chút sĩ diện về cái bệnh mù đường mãn tính của mình thôi

"Cô ơi cô, cho con hỏi cái siêu thị bự bự ở đây đâu rồi cô?"

Bà cô đó như không quan tâm, trả lời rất gọn:"Không biết!"

"Chú ơi chú, chú có biết cái siêu thị..."

"Không biết"

Phũ lần hai, lần này là bởi một ông già đang nhàn nhã uống trà trước lan can...

Xa xa, lại có một bóng người quen thuộc

"Chào anh, anh ơi, anh có biết cái siêu thị..."

"Kết?!"

Kết?!

"Ngạo...Sư Tử?!"Liễu Ma Kết nhgẩng đầu nhìn có hơi ngẩn ngơ

"Anh! Là anh nè! Ma Kết!"Ngạo Sư Tử có hơi xúc động, mạnh mẽ ôm Liễu Ma Kết

"Đau"

Ngạo Sư Tử nhận thấy hành động của mình có hơi lố, liền thả cô ra, đau lòng sờ soạng khắp mặt cô

"Em gầy quá"

"Có liên q..."

Đang nói giữa chừng, Liễu Ma Kết bị cắt bởi ngón tay của Ngạo Sư Tử đặt trên môi mình

"Đừng nói. Cái miệng này, rất lạnh lùng!"

Liễu Ma Kết mím môi thành một đường thẳng dài

"Anh tới đây làm gì?"

"Em ở đây sao?"

Không khí có bẻ hơi ngượng ngùng


"Anh trả lời trước đi"

"Em trả lời anh đi"

Lại một lần nữa hai bạn trẻ đã kích thích cho không gian xung quanh trở nên ngượng ngùng hơn

"Em ra đây!"

Ngạo Sư Tử kéo tay Liễu Ma Kết ra một con hẻm vắng. Áp chặt người cô lên bức tường, đôi tay mạnh mẽ khống chế hai tay Liễu Ma Kết

"Ưm..."

Ngạo Sư Tử bạo dạn dán môi cô. Nụ hôn mạnh mẽ, cuồng ngạo nhưng đầy nhung nhớ

"Liễu Ma Kết, tôi đã muốn quên em rồi, tại sao một lần nữa em lại xuất hiện trước mặt tôi?! Em muốn tôi phải làm sao?! Hửm?!"

Từng lời nói anh nói ra, Liễu Ma Kết đều cảm giác được sự thống khổ trong đó...

"Ngạo...ưm.."

Đã nhiều lần, anh nói rằng anh yêu cô

Đã nhiều lần, anh xin lỗi vì thương tổn cô

Đã nhiều lần, anh bỏng tay vì nấu ăn cho cô

Đã nhiều lần, anh quỳ xuống tỏ tình với cô mong làm lại từ đầu

Nhưng làm sao đây?! Cô có quyền được yêu người đàn ông này không?!

Ngạo Sư Tử càng lúc càng cuồng bạo, như muốn trút hết sự nhung nhớ lên đôi môi mỏng nhẹ của cô. Anh thuần thục uốn lưỡi. Liễu Ma Kết mộng mị nghênh tiếp. Đôi lưỡi như hai con rắn quấn nhau. Liễu Ma Kết như không còn sức lực, khuỵu xuống như một con bạch tuộc èo uột

"Anh...anh xin lỗi" Ngạo Sư Tử thấy cô khuỵu xuống thì hốt hoảng vô cùng "Anh, anh không, không có ý đó! Anh...chỉ là anh, quá...quá nhớ em thôi!"

Nếu như còn sức, Liễu Ma Kết đã đứng lên hét với mọi người vì trái cà chua trước mặt đang ngày càng thêm đỏ kia...

"Không sao! Tôi về!"

Khập khiễng được vài bước

"Đi gì sớm vậy, ân ái xong hết rồi chứ gì?"

Giọng nói trầm khàn toát ra từ người đàn ông đang bước ra từ chiếc Royal Rolls II sang trọng. Người đàn ông quay mặt qua đám vệ sĩ đằng sau

"Biết lệnh của ông chủ là gì rồi đúng không?! Ông chủ muốn cánh tay phải của cô ta. Nhớ, phải gọt cho thật đẹp!"

Liễu Ma Kết, lần này, tôi coi cô sẽ bảo vệ mình ra sao?!

Ac...tion!

By_°•Jin•°_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui