Vĩnh Sinh

Một bức tường băng dày cộm, chắc chắn, cứng như tinh cương, lợi hại nhất chính là hàn khí lạnh thấu xương do bức tường băng tỏa ra. Tuy không lạnh đến mức biến sắc thép thành bụi phấn nhưng cũng đủ khiến cho thân thể con người tứ phân ngũ liệt. Loại hàn khí này đối với thân thể con người có sức tàn phá rất lớn, cho dù là cao thủ Thần Biến khi tiếp xúc với hơi lạnh này thì cũng lập tức biến thành tượng băng.

Bất quá Phương Hàn cũng chỉ bị nhốt trong tường băng mà thôi, không có bị thương tổn gì. Bởi vì pháp lực của hắn vận chuyển xung quanh thân thể, khí lạnh rất khó có thể xuyên qua pháp lực, thẩm thấu vào trong da thịt của hắn.

Nhưng như thế này thì hắn không thể di chuyển.

"Hàn Ly! Đánh xuyên tường băng, giết!"

Long Huyên đứng bên ngoài tường băng, đột nhiên ngón tay chỉ ra, mà Hàn Ly Kiếm cũng rung lên, chui vào trong tường băng, một lần nữa long hồn trên thân kiếm há miệng ra, phun ra Băng Phách Thần Lôi đánh lên người Phương Hàn. Khi Băng Phách Thần Lôi tiếp xúc với pháp lực bên người Phương Hàn thì liền nổ mạnh làm cho thân thể của Phương Hàn run rẩy dữ dội, mà bức tường băng bao phủ bên ngoài lại càng dày hơn.

"Uy lực của Băng Phách Thần Lôi thật là lớn, mặc dù pháp lực của ta rất sung mãn, nhưng nếu không tu luyện Diêm La Kim Thân thì cũng như các cao thủ Thần Thông Bí Cảnh bình thường khác, không thể chống lại mà bị đông cứng toàn thân. Nếu ta tu luyện đến tầng thứ hai Thần Thông Bí Cảnh, Chân Nguyên Cảnh thì có thể không phí chút sức lực mà pha hủy bức tường băng nay, nhưng hiện tại thì quả thật phải hao phí rất nhiều pháp lực." Phương Hàn âm thầm kinh ngạc trước uy lực của Hàn Ly Kiếm, lớp tường băng vững chắc như tinh cương vây bọc lấy hắn, mà lưỡi kiếm thì vẫn có thể xuyên qua tường băng dễ dàng, thật là rất quỷ dị.

Hắn cũng không biết rằng Hàn Băng Ly Long vốn sinh sống trong lớp băng, di chuyển trong băng dĩ nhiên không gặp chút chướng ngại nào. Mà bản thân hắn muốn oanh phá lớp tường băng này thì phải tổn hao rất nhiều pháp lực.

Hơn nữa Hàn Ly Kiếm có thể không ngừng phát ra Băng Phách Thần Lôi, cho dù Phương Hàn mở hết lớp băng này thì sẽ có thêm lớp băng khác, làm cho pháp lực của hắn khô kiệt, lâm vào tình trạng kiệt sức.


Pháp lực cũng giống như thể lực, không thể dùng quá sức, nếu không sẽ tiêu hao hết, gây ra trạng thái hư thoát.

"Phương Hàn, huynh đã bị Băng Phách Thần Lôi ngưng kết thành tường băng vây khốn, pháp lực không ngừng tiêu hao, nếu có pháp bảo cường đại có thể trực tiếp oanh phá tường băng thoát ra, nếu không để pháp lực tiêu hao dần dần thì cũng không có khả năng phản kháng, lần này là ta chiếm được chút tiện nghi rồi."

Long Huyên mỉm cười, nói.

"Cũng chưa chắc!"

Phương Hàn cười ha hả, pháp lực toàn thân đột nhiên rút về trong thân thể! Tường băng xung quanh tầng tầng lớp lớp, Băng Phách Thần Lôi lại nổ thêm một lần nữa, tạo ra áp bách hùng hậu, tường băng lại dày thêm, trực tiếp đông cứng thân thể của Phương Hàn lại, bởi vì hắn đã thu hết pháp lực trở về, không có gì bảo vệ.

"Hả? Thu hết pháp lực rồi sau đó mạnh mẽ bộc phát, làm nổ tung tường băng hòng thoát thân sao? Nhưng cho dù có thể bạo phá vỡ tường băng thì cũng tổn hao rất nhiều pháp lực. Hơn nữa tường băng tiếp xúc với thân thể sẽ gây ra tổn hại rất lớn. Hắn không thương tiếc thân thể của mình sao?"

Thấy một màn này hai mắt Long Huyên nheo lại, chăm chú quang sát Phương Hàn đang bị vây trong băng.

"Làm như vậy quả thật là không hay!"


"Đúng vậy, cho dù thoát ra được thì cũng tổn hao rất nhiều pháp lực, mà thậm chí có thể là không được."

"Không tưởng được Long Huyên sử dụng Hàn Ly Kiếm hiệu quả như vậy. Lần này Phương Hàn cho dù là đã đạt tới Thần Thông Bí Cảnh thì cũng gặp phiền toái không nhỏ. Mà trên người Long Huyên vẫn còn một bảo bối rất lợi hại."

"Đây cũng là do Phương Hàn không có hạ độc thủ, nếu ngay từ đầu tấn công mạnh mẽ, dùng pháp lực trực tiếp cưỡng đoạt Hàn Ly Kiếm thì Long Huyên cũng không thể chống đỡ được. Đấu pháp thì không thể nương tay được."

"Đúng vậy. Giờ thì lâm vào khốn cảnh rồi.".

Các trưởng lão ngồi trên khán đài xì xào bàn tán.

Đúng lúc này đột nhiên một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên! Quả nhiên là Phương Hàn gây ra, pháp lực sau khi thu về thì mạnh mẽ bành trướng, dùng lực lượng trăm mã lực bộc phát đánh mạnh ra xung quanh, trong nháy mắt liên tục trùng kích mấy trăm lần! Tầng tầng lớp lớp tường bang vỡ vụn sau đó bay tung tóe, có những khối băng lớn văng lên khán đài làm cho các đệ tử đang quan chiến phải tranh nhau né tránh.

Hàn Ly Kiếm tựa hồ cũng biết rõ đây là một kích toàn lực của Phương Hàn, lợi hại phi thường, nếu để bị trúng pháp lực đánh trúng rồi thẩm thấu vào bên trong thì tinh thần lạc ấn có thể bị phá bỏ, nên tại thời khắc nguy hiểm này liền quay về bên người Long Huyên, rơi vào trong tay nàng.


Mắt thấy Phương Hàn thoát khỏi tường băng, Long Huyên híp mắt lại, thiêu đốt Ẩn Nặc Phù, giấu đi thân thể, tránh Phương Hàn thừa thế tấn công.

Sau đó, cả người nàng hiện ra trên không, mắt thấy Phương Hàn đang ở dưới đất, cả người lộ vẻ mệt mỏi vô cùng, có vẻ là do pháp lực tiêu hao quá độ, thế là tay lại vung lên, Hàn Ly Kiếm lại một lần nữa đánh về phía Phương Hàn.

Đồng thời để thêm phần chắc chắn, một kiện pháp bảo khác xuất hiện trên tay nàng, pháp bảo này là một khuyên nhỏ màu vàng, tròn căng, giống như một cái vòng kim cô thu nhỏ, nàng đem pháp bảo ném ra, đi theo sau Hàn Ly Kiếm, phình lớn lên đánh về phía Phương hàn.

Đây là chính là pháp bảo sát thủ của nàng, Kim Cô Nhi, một khi phóng ra co thể chụp lấy đầu một người, sau đó co rút lại, thắt chặt đầu của người đó, một khi bị chụp lấy thì chỉ có thể để mặc cho nàng tùy ý chém giết, khống chế, một khi địch nhân không chịu nghe lời thì vòng kim cô sẽ thu nhỏ lại, đau đến chết đi sống lại, so với vong tình phù thì còn hữu dụng hơn.

Đây là một kiện bảo khí không phải để phòng thân, cũng không giống như phi kiếm có thể dùng để giết địch mà chỉ chuyên dùng để xuất kỳ bất ý khống chế đối phương. Bằng không nếu bị người ta né tránh, hoặc dùng phi kiếm chém lên thì cũng vô dụng. Loại bảo khí này thuộc vào loại pháp bảo có công dụng đặc thù.

Nhưng hiện tại Phương Hàn vừa phá vỡ tường băng, pháp lực tiêu hao gần như toàn bộ, hiện giờ còn đang cố gắng khôi phục, hơn nữa Long Huyên dùng Hàn Ly Kiếm yểm hộ đi trước rồi mới phóng Kim Cô Nhi theo sau, nhất định bách phát bách trúng.

"Đại cục đã định!"

"Long Huyên thật là lợi hại, chiến thắng được cả cao thủ Thần Thông Bí Cảnh. Bất quá đây cũng là vì Phương hàn quá ngông cuồng, không dùng pháp bảo, chỉ dựa vào pháp lực của bản thân để đối kháng trực tiếp với bảo khí thì cũng gặp nhiều khó khăn."

"A! Hắn bắt đầu phản kích. Hắn như thế nào còn nhiều pháp lực như vậy, thậm chí còn mạnh hơn lúc trước!"


"Đó là! Pháp tinh! Trên người hắn có pháp tinh ngọc thạch."

Tình huống chợt biến đổi!

Trong tích tắc này, từ trên người Phương Hàn tỏa ra một cổ pháp lực hùng hồn, ngưng tụ thành hai bàn tay thật lớn, phân biệt chụp Hàn Ly Kiếm cùng Kim Cô Nhi, trong chớp mắt đã khống chế được hai kiện pháp bảo.

Sau đó pháp lực cuồn cuộn xoay quanh người Phương Hàn, nâng thân thể hắn lên! Hắn giơ tay ra, vô sô pháp lực hội tự thành những sợi tơ nhỏ, bắn ra thành một cái lưới lớn, trùm lấy Long Huyên.

Long Huyên thật giống như một con cá to bị mắc lưới.

"Pháp tinh! Phương Hàn huynh có pháp tinh bổ sung pháp lực! Khó trách!" Long Huyên bị lưới pháp lực bao trùm, lắp bắp kinh hãi nhìn về mấy viên tinh thạch đột nhiên xuất hiện quanh người Phương Hàn, đúng là pháp tinh ngọc thạch! Cũng hiểu được lý do tạo sao Phương Hàn lại chấp nhận dùng cách tiêu hao lượng lớp pháp lực như vậy.

"Ta thua, xin huynh hạ thủ lưu tình!"

Phương Hàn vừa nghe được lời này thì thu hết pháp lực trở về, pháp lực đang kiềm chế hai pháp bảo cũng đưa chúng về bên người Long Huyên, "Thủ pháp của Long sư muội rất cao minh, bất quá ta vẫn mạnh hơn."

Đánh bại Long Huyên, Phương Hàn đã chắc chắn đã xếp hạng nhất trên Sơn Hà Bảng, Âm Dương Vạn Thọ Đan cùng Kim Quang Liệt Diễm Kính đã là của hắn rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui