"Mười tám vị đạo tràng chủ là mười tám vị Thiên Tiên, còn có rất nhiều hộ giáo Pháp vương, tả hữu Phó môn chủ, cùng với môn chủ... Nói như vậy, cao thủ Thiên Tiên quá mức khủng bố đi." Trong lòng Phương Hàn thầm than, sau đó đặt câu hỏi: "Vậy một số lão ngoan đồng của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên các ngươi đâu? Tỷ như Kim Tiên trong truyền thuyết ấy?"
"Ta chưa từng gặp qua đám lão ngoan đồng này, chắc là ẩn dấu ở chỗ thần bí nào đó, hoặc là có người rời khỏi môn phái ngao du thái hư, còn có những người lại không biết là vẫn lạc hoặc phi thăng hay chưa. Đương nhiên truyền thuyết, Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta có một bí cảnh gọi là Khởi Nguyên bí cảnh, bất quá ta chưa từng được xem qua, chẳng qua chỉ là truyền thuyết. Có lẽ có một số Thái Cổ Đại Năng lão ngoan đồng ẩn trong đó. Trừ phi là thiên đại kiếp nạn chính thức, khi Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta đứng trước nguy cơ diệt vong, đám lão ngoan đồng này mới xuất hiện, nếu không sẽ không bao giờ hiện thân." Đông Lăng đạo chủ giải thích cho Phương Hàn: "Trên cơ bản, hiện tại ở bên trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đều là nhân vật cấp bậc Thiên Tiên làm chủ. Tu vi của môn chủ đã tiếp cận Thần Tiên, nhưng cũng không bước ra một bước. Thế nhưng hắn có một kiện tiên khí gọi là "Trọng Sinh Tiên Hồ" có thực lực thâm sâu khó lường. Không có bất kỳ người nào có thể giết chết hắn, trong tay lại nắm quyền lực rất lớn nữa."
"Trọng Sinh Tiên Hồ?" Trong lòng Phương Hàn hơi động một chút, hắn cũng đã gặp qua không ít tiên khí, Vương Phẩm tiên khí lợi hại nhất, Thẩm Phán Chi Thương, Thất Lạc Chi Kiếm, Phục Cừu Chi Mâu đều đã được thấy qua. Trọng Sinh Tiên Hồ hiển nhiên không có khả năng vượt qua Vương Phẩm tiên khí.
Hơn nữa hiện tại Bát Bộ Phù Đồ của hắn có uy lực vô song, hoàn toàn siêu việt hơn tiên khí bình thường, hắn cũng không có cố kỵ đối với tiên khí như trước kia nữa.
"Nhưng mà lần này môn chủ đã tới Khởi Nguyên bí cảnh tiếp thu phù chiếu Tiên giới rồi, hội nghị lần này là do Phó môn chủ đại năng mời dự họp. Trong đó có một vị Phó môn chủ giọi là "Họa Tử Hư" chính là người kiệt lực muốn giam giữ Di Bảo lại, mà tên Họa Tử Hư này phi thường lợi hại, trên người mặc dù không có tiên khí thế nhưng có một bộ tuyệt phẩm đạo khí, là bảo bối thượng cổ di lưu, hơn nữa thực lực của bản thân hắn chính là Thiên Tiên đỉnh phong. Ngươi phải thật cẩn thận. Không nên vọng động." Đông Lăng đạo chủ dặn dò.
"Vậy sao? Phàm là người muốn đối phó Di Bảo, vậy chính là người đối nghịch với Phương Hàn ta, với Tạo Hóa Môn." Phương Hàn lạnh lùng nói.
Ầm ầm!
Lúc hắn vừa nói xong, vài cỗ lực lượng tương đương với Long đế phá không mà đến.
Hai cỗ vương tọa bạch kim vinh diệu từ từ dâng lên, sau đó hai đại nhân vật dẫn theo một số đệ tử, thái thượng trưởng lão Hư Tiên, Chân Tiên, ngồi ngay ngắn trên bạch kim vương tọa.
"Đó chính là Phó môn chủ của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta. Tả phó môn chủ chính là Họa Tử Hư, Hữu phó môn chủ gọi là Vân Phi Dương." Đông Lăng đạo chủ một lần nữa lên tiếng.
Phương Hàn liếc mắt quét qua, đã nhìn thấy "Họa Tử Hư" là một người trẻ tuổi sắc mặt cứng nhắc, nhưng mà hai bên tóc mai lại lấm tấm hoa râm, cũng không biết hắn rốt cuộc bao nhiêu tuổi, đôi mắt giống như vĩnh hằng bất động. Thần sắc vĩnh viễn đều là một bộ nắm giữ chính nghĩa, chân lý, hai tay trống trơn, khí tức tan ra bốn phía, cũng không có bất kỳ động tác gì, thế nhưng khiến cho người ta có cảm giác, chỉ cần hắn khẽ động, lập tức khiến trời đất rung chuyển, phong vân biến sắc.
Người này giống như một cây cột chống trời, căn bản không thể lay động, một khi động, thiên địa vũ trụ sẽ mất đi trụ cột.
Người này tại thời điểm buông xuống, con mắt nhìn thoáng qua Đông Lăng đạo chủ, cũng phát hiện ra Phương Hàn, hắn tùy ý quét qua, bùm bùm bùm, Phương Hàn cũng cảm nhận được một cỗ lực lượng tuyệt đại đang xâm nhập vào trong cơ thể mình, muốn cặn kẽ dò xét mỗi một tấc huyết nhục cùng nguyên khí, nhưng mà hắn không hề động, chỉ cười lạnh rồi trực tiếp thi triển thái cổ bí thuật, thế thân chi đạo, số mệnh chuyển hóa, đem thực lực của Tề Chân Quân thay thế cho nhục thể của mình.
Trận trận thần niệm bắn phá qua, thực lực bây giờ của Tề Chân Quân cũng là thực lực của Phương Hàn. Bị Họa Tử Hư nhìn thấy "rất rõ ràng".
Phát hiện đây chỉ là một Hư Tiên bình thường, thần niệm của Họa Tử Hư cũng chỉ quét qua.
Ước chừng sau một canh giờ, lực lượng cường đại cuối cùng đã tới hết. Rất nhiều đạo tràng chủ đại nhân vật, còn có hộ giáo Pháp vương, các loại thái thượng trưởng lão, mỗi người đều có vị trí riêng.
"Lần này mời dự họp hội nghị, triệu tập đạo tràng chủ chúng ta đến rốt cuộc là vì chuyện gì?"
Sau khi an ổn, đột nhiên một vị đạo tràng chủ từ trên chỗ ngồi đứng thẳng lên, là một bà lão, tóc bạc da mồi, thế nhưng thân hình cao lớn uy mãnh giống như nam tử.
"Đây là tràng chủ của Phong Hậu đạo tràng. Cũng là một nơi chuyên thu nữ đệ tử của môn phái, cũng không hòa hợp gì với Đông Lăng đạo tràng ta."
Phương Hàn gật gật đầu.
"Hôm nay mời dự họp hội nghị là muốn tiếp thu ý kiến của mọi người, vẫn là vì chuyện tình của đệ tử Di Bảo thuộc Đông Lăng đạo tràng." Họa Tử Hư mở miệng, thanh âm như rồng như gió, có một loại tư vị như mây nâng rồng, gió nâng hổ. Mỗi một âm phù loáng thoáng tựa hồ như tiếng rồng ngâm hổ khiếu từ trên bầu trời đáp xuống.
"Di Bảo là đệ tử của Đông Lăng đạo tràng, chỉ là nhân vật nho nhỏ cần gì phải mời chúng ta tới xử trí nàng? Mười tám đàn tràng chúng ta đều muốn tinh tu vô thượng tiên pháp, thời gian phi thường quý giá!" Lão thái bà Phong Hậu liên tục cười lạnh, nhìn về phía Đông Lăng đạo chủ.
"Chư vị đạo tràng chủ cũng đều biết vì chuyện tình liên quan tới phụ thân Di Bảo, mà Tiên giới đã hạ phù chiếu xuống, ra lệnh cho ra lệnh cho chúng ta thu Phân Bảo Nham, giam Di Bảo, điều tra rõ ràng. Đây vốn là chuyện nội bộ của môn phái, nhưng mà gần đây Thiên Nhai Phái cũng phái ra cao thủ muốn thay thiếu các chủ của "Thiên Nhai Hải Các" cầu hôn, đối tượng chính là Di Bảo. Thiên Nhai Phái cũng là thượng cổ đại môn phái, Các chủ của "Thiên Nhai Hải Các" là đệ đệ của môn chủ Thiên Nhai Phái, pháp lực cao cường, thế lực hùng mạnh, hiện tại lại nắm giữ Tu Chân đại thế giới. Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta nếu như trở mặt với bọn họ, vậy sau này chỉ sợ đệ tử sẽ khó phát triển."
Họa Tử Hư nói: "Bởi vì chuyện này, cho nên mới nhất thiết mời chư vị đứng đầu đàn tràng tới thương lượng."
"Ý của chư vị đạo tràng như thế nào? Để cho cao thủ của Thiên Nhai Phái chuẩn bị tới làm đặc phái viên, chúng ta cũng nên chuẩn bị long trọng, đây cũng là nguyên nhân mà ta triệu tập chư vị đứng đầu đàn tràng tới."
Lại một vị Phó môn chủ lên tiếng.
Hai vị Phó môn chủ của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, Tả phó môn chủ là Họa Tử Hư, Hữu phó môn chủ lúc này lên tiếng, là một lão giả trầm mặc ít nói, thái độ thản nhiên, tu vi của lão giả này mang theo khí tức tinh khiết, không có chút tạp chất nào, rất tự nhiên.
"Đây là Hữu phó môn chủ, Lý Đại Ngu lão nhân. Là người có phần xem trọng Di Bảo."
"Chuyện này hẳn là nên do Đông Lăng đạo chủ lên tiếng trước mới đúng." Lão thái bà Phong Hậu liên tục cười lạnh nói: "Đông Lăng đạo tràng của nàng xuất ra đệ tử chẳng ra gì, nàng cũng khó cứu được nó, hẳn là lúc này nên nói lời xin lỗi với chư vị đạo chủ."
"Hừ! Lão thái bà Phong Hậu! Ta xem là ngươi muốn phân cao thấp cùng ta?" Đông Lăng đạo chủ đứng thẳng lên: "Đừng tưởng người ta sợ Phong Đạo Tam Thiên Kích của ngươi, nhưng đối với ta mà nói chỉ là thứ đồ chơi của tiểu hài tử mà thôi."
"Vậy sao? Ta lại muốn nhìn xem ngươi lĩnh ngộ ra cái loại vô thượng đại đạo gì?" Lão thái bà Phong Hậu cũng không khoan nhượng.
"Sư phụ, không nên động nộ." Đúng lúc này, một nữ tử dáng người thướt tha bên người lão thái bà Phong Hậu bước lên trước vương tọa: "Ta cùng Di Bảo của Đông Lăng đạo tràng sớm đã có cuộc tỷ thí, đáng tiếc hiện tại Di Bảo phạm vào môn quy, xảy ra chuyện không may, nhưng mà hiện tại nữ đệ tử lợi hại nhất của Đông Lăng đạo tràng không biết là ai? Đệ tử lợi hại nhất đi ra, để ta cùng nàng chiến một trận, cũng có thể thấy được người của Đông Lăng đạo tràng cùng ta Phong Hậu đạo tràng ai kiệt xuất hơn. Cũng không cần đích thân sư tôn xuất thủ."
Nữ tử dáng người thướt tha này tướng mạo phi thường xuất chúng, thế nhưng đôi mắt hạnh lại bắn ra hàn quang. Trên mặt hiện ra vẻ coi trời bằng vung, mỗi thời mỗi khắc đều có lòng tin cường đại, cư nhiên là Trường Sinh thập trọng, nhân vật cấp bậc Chân Tiên.
"Đệ nhất đệ tử của Phong Hậu đạo tràng, Yến Khuynh Thành. cư nhiên nàng đã tu thành Chân Tiên?"
"Khí tức thật cường hoành!"
"Nàng mặc dù là thiên tài, thế nhưng thật lâu lúc trước bất quá cũng chỉ là Hư Tiên. Tại sao lại đột nhiên lĩnh ngộ sinh tử pháp tắc, trở thành Chân Tiên?"...... Rất nhiều đạo tràng chủ nhìn thấy nữ tử này sừng sững đi ra không khỏi âm thầm nghị luận.
"Đông Lăng đạo chủ, bình thường ngươi vẫn nói đệ tử Di Bảo của ngươi thế này thế kia, là thiên tài của trăm triệu năm không hề xuất hiện của môn phái, thế nhưng hiện tại đệ tử của ta cũng đã tu luyện đến cảnh giới Chân Tiên. Không bằng ngươi hãy để cho môn hạ đệ tử so tài một chút với đệ tử này của ta, thế nào? Nhìn xem Đông Lăng đạo tràng cùng Phong Hậu đạo tràng của ta rốt cuộc ai hơn ai kém? Từ nay về sau Di Bảo cũng đừng nên xưng là thiên tài gì nữa." Lão thái bà Phong Hậu ngồi trễm trệ trên vương tọa, lãnh đạm nói.
"Được rồi, ta tới." Phương Hàn một mực giữ im lặng, hiện tại đột nhiên từ phía sau vương tọa của Đông Lăng đạo chủ sừng sững đi ra.
"Ân?"
Lúc hắn hiên ngang đi ra, tất cả mọi người cơ hồ đều ngẩn ra.
"Tiểu tử, ngươi là ai? Khi nào mà trong Đông Lăng đạo tràng lại xuất hiện nam đệ tử vậy?" Nữ tử Yến Khuynh Thành nhìn thoáng qua một cái, sau đó nhăn mày nói.
"Đông Lăng đạo chủ! Hắn không phải là đệ tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta, ngươi cư nhiên đem hắn mang vào tổng đàn của chúng ta, đây là điều tối kỵ trong môn quy của bổn môn, cho dù ngươi là đạo chủ cũng không thể làm càn như thế!" Đột nhiên Họa Tử Hư lên tiếng.
"Hắn không phải là đệ tử của Đông Lăng đạo tràng, nhưng mà cũng coi như là nửa người thuộc về Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, bởi vì hắn là trượng phu của Di Bảo, lần này tới tổng đàn môn phái cũng là vì thương lượng chuyện tình xử trí Di Bảo, hắn thân là trượng phu, tự nhiên có tư cách tới phát biểu ý kiến." Đông Lăng đạo chủ nói ra một câu kinh thiên.
"Trượng phu của Di Bảo?"
"Khi nào thì Di Bảo có trượng phu vậy? Nếu có... Bảo chủ nhất định sẽ chiêu cáo các đại môn phái. Hơn nữa tiểu tử này chỉ là một tên Hư Tiên nho nhỏ. Ở bên ngoài có thể diễu võ dương oai, thế nhưng ở trong đại môn phái thượng cổ như chúng ta cũng chỉ như một đệ tử hơi xuất sắc mà thôi. Làm sao có thể trở thành trượng phu của Di Bảo?"
"Ha ha ha ha ha, Đông Lăng đạo chủ, đệ tử của ngươi cư nhiên đúng là buông thả, tìm một tên tiểu tử không ra gì làm trượng phu, còn tới tận tổng đàn, là muốn để chư vị đạo chủ cười nhạo sao? Để sứ giả của Thiên Nhai Phái đến, chúng ta sẽ làm thành trò cười mất. Khiến cho Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta mất đi chỗ dựa là một môn phái thượng cổ. Thậm chí khiến cho lão tổ trên Tiên giới phải hổ thẹn?"
Lão thái bà Phong Hậu cười to, ánh mắt phát lạnh.
"Đây là chuyện gì vậy? Đông Lăng đạo chủ! Để một tiểu nhân vật tới kêu là trượng phu của Di Bảo, nếu sứ giả Thiên Nhai Phái tới, bọn họ sẽ nghĩ thế nào về Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta?"
Họa Tử Hư đột nhiên đứng thẳng lên.
"Vậy sao?" Phương Hàn hời hợt nói: "Phong Hậu đạo tràng này đã xem thường Di Bảo, vậy cũng là xem thường kẻ làm trượng phu ta đây. Hôm nay đám các ngươi nhất định sẽ bị xóa sổ."
Rầm!
Từ trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một đầu long trảo cự đại, long trảo mười ngón. Phá không chộp tới vương tọa của Phong Hậu đạo tràng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...