"thời không triều tịch lợi hại như vậy, nếu tiến vào trong phiến triều tịch này liệu có thể tiếp cận được Tiên Giới hay không?" Phương Hàn nghe Nhân Hoàng Bút lên tiếng, biết chuyện này không hề tầm thường.
"Không có khả năng, Tiên Giới là Tiên Giới, thời không triều tịch là thời không triều tịch, hai nơi cách nhau không biết bao nhiêu thời không cùng thế giới, hơn nữa chỉ có cao thủ đột phá Trường Sinh thập trọng đến Tiên Nhân cảnh mới có thể xé rách bức màn chắn của Tiên Giới cuối cùng mới tiến nhập được vào trong đó."
Nhân Hoàng Bút lắc đầu nói: "Tiên Giới là một nơi thần bí, nếu chưa đạt tới cảnh giới nhất định vĩnh viễn không thể tiến vào trong đó. Trừ phi là người thủ hộ của Tiên Giới cho ngươi danh ngạch tiến vào, thế nhưng ngươi nhất định phải hi sinh một số đồ vật. Năm đó trong thiên địa vũ trụ có rất nhiều cao thủ tu luyện tới Tiên Nhân cảnh, thậm chí còn có nhân vật cấp bậc thiên quân. Thế nhưng đều không muốn tiến vào Tiên Giới, cũng là bởi vì sau khi tiến vào Tiên Giới sẽ phải chịu trói buộc rất lớn. Nhưng mà những chuyện này đều là bí văn thái cổ, bây giờ ngươi còn lâu mới có thể lý giải, cũng chỉ có tu luyện ra thế giới của mình, Trường Sinh thất trọng Giới Vương cảnh mới minh bạch cái gì gọi là thế giới chính thức. Đến lúc đó ngươi sẽ biết Tiên Giới rốt cuộc là thế giới gì. Hiện tại nói như thế nào ngươi cũng không hiểu. Chỉ có chính mình mới có thể cảm ngộ Tiên Giới!"
Trong lúc nói chuyện, nhật nguyệt triều tịch cũng chậm lại, Phương Hàn đã xuyên qua tầng hư không nhật nguyệt này.
Trăm ngàn khối mặt trời, ánh trăng cũng đã bị bỏ lại phía sau, Phương Hàn phóng xuất nhìn lại, chỉ có thể thấy trăm ngàn nhật nguyệt liên tiếp nhấp nhô trpong hư không, vận chuyển quanh Huyền Hoàng đại thế giới cự đại.
Mà trước mặt mình là một mảnh vụ khí mờ mịt tràn ngập cả vũ trụ, thẩm thấu qua vô tận thời không, mặc dù hiện tại ánh mắt của Phương Hàn có thể xuyên thủng vô số không gian song song, thế nhưng cũng không cách nào nhìn xuyên qua màn vụ khí tràn ngập vũ trụ này.
Nhưng mà bằng vào thần niệm cảm ứng của mình, hắn có thể cảm giác được, trong màn sương mù màu xám này tựa hồ như có hai khối nhật nguyệt đang vận chuyển, lực lượng còn cường đại hơn hàng tỷ lần so với những nhật nguyệt ở bên ngoài.
Trước mặt cỗ lực lượng này, cho dù Vũ Hoá tam thánh cũng chỉ giống như con kiến nhỏ nhoi.
"Không sai, chúng ta đã biết thời không triều tịch của Huyền Hoàng đại thế giới là do lực lượng của Tiên Giới bắn ra cùng với lực lượng của Huyền Hoàng đại thế giới ảnh hưởng lẫn nhau sinh ra thời không vặn vẹo. Bên trong vô cùng nguy hiểm, thậm chí còn có một số thái cổ thần thú cường hoành, một số Cổ ma thần đã bị diệt tuyệt như Côn Bằng, Thao Thiết, Tỳ Hưu, Kỳ Lân, Bệ Ngạn đều ẩn nấp trong thời không triều tịch. Thời không triều tịch vô biên vô hạn, không có ai biết nó rộng cỡ nào. Thế nhưng vô cùng nguy hiểm, cao thủ Bất Tử Chi Thân nếu không có thượng phẩm đạo khí bảo vệ, căn bản một bước cũng khó đi. Nhưng mà rất nhiều người tu đạo thượng cổ tu thành động phủ đều ẩn nấp ở trong đó, cũng tới tìm kiếm bảo bối, rèn luyện pháp bảo, tu luyện Đạo thuật, tôi luyện thần thông."
Phương Thanh Tuyết nhìn vụ khí màu xám trước mắt, cũng không nhịn được nói.
"Phương Hàn, chúng ta còn phải đợi ba canh giờ nữa, thời không triều tịch sẽ yếu bớt đi, lúc đó mới thích hợp tiến vào." Được bao vây trong làn sương mù màu vàng, bảy vị công chúa nói.
Phương Hàn cũng không đem các nàng vào trong Hoàng Tuyền Đồ, mà dùng lực lượng của Hoàng Tuyền Đồ bảo vệ. Hắn tự nhiên sẽ không dốc cạn đáy lòng với Hồ tộc, đem chuyện mình có Nhân Hoàng Bút, Phương Thanh Tuyết tìm được Bạo Lôi chi thành nói ra, để đề phòng bất trắc.
Đương nhiên Phương Thanh Tuyết cũng chú ý tới nhất cử nhất động của những người này.
Phương Thanh Tuyết đã ở trong Hoàng Tuyền Đồ tu luyện sáu mươi năm, pháp lực càng tinh thâm, mặc dù chưa đột phá Trường Sinh Bí Cảnh đệ tứ trọng lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, đến Trụ Quang cảnh, thế nhưng cũng đã đạt tới Pháp tắc không gian đỉnh phong. Lúc này cần phải gặp cơ duyên mới có thể đột phá tiếp.
"Không cần, chúng ta trực tiếp xâm nhập vào trong thời không triều tịch, ta muốn lĩnh ngộ Trụ Quang cảnh, Pháp tắc thời gian, tôi luyện ở trong đó là tốt nhất."
Phương Hàn cũng không để ý tới lời nói của bảy vị công chúa Hồ tộc. Thân thể khẽ động trực tiếp xé ra vụ khí màu xám xông vào trong đó.
Xoạt!
Vừa xông vào trong sương mù màu xám, Phương Hàn cũng cảm giác được thân thể của mình như bị vặn vẹo, giống như một người không biết bơi bị cuốn vào trong dòng nước xoáy, căn bản không có lực dãy dụa. Cuồng phong xung quanh liên tục gào thét, không gian chấn động.
"Khá lắm, nếu như ta không có Hoàng Tuyền Đồ hộ thể, không có lĩnh ngộ Pháp tắc không gian, hiện tại xuất hiện ở đây chắc hẳn sẽ bị xé thành từng mảnh nhỏ." Phương Hàn ra sức mở to mắt, đem động thiên của mình khuếch tán ra ngoài, liền thấy được vô cùng vô tận thời không phong bạo, thời không phong bạo này vô cùng nồng đậm, trong đó còn xen lẫn một cỗ gió lốc dài đến hàng tỉ dặm cuốn tới.
Đám gió lốc này lộ ra màu sắc óng ánh, giống như vô số mãnh vỡ Lưu Ly. Phương Hàn thoáng cái nhận ra, những thứ này đều là do không gian phá vỡ, nếu như người bị cuốn vào cũng tương đương với chuyện bị trúng một kích của Đại thiết cát thuật.
Ô ô ô, ô ô ô ô!
Một cỗ phong bạo thời không triều tịch từ trên không trung ngưng tụ thành một kiện thần đao dài tới ngàn trượng hung hăng bổ xuống chỗ Phương Hàn.
Choang! Phương Hàn thấy vậy, toàn thân rung lên, động thiên lay động tất cả thần thông trong thân thể cũng chấn động.
"Thật lợi hại!"
Phương Hàn liền dùng một quyền đánh bay trường đao dài ngàn trượng này, khẽ hít thở liền khôi phục lại bình thường, thế nhưng ngay sau đó khi phong bạo thời không triều tịch bị đánh tan lại có rất nhiều mảnh vỡ không gian ngưng tụ thành chùy, kiếm, mũi tên, thương, một số binh khí hình thù kỳ quái tràn ngập đầy trời.
Những thứ này là do mãnh vỡ không gian trong phong bạo thời không triều tịch ngưng tụ thành, công kích căn bản liên miên không dứt. Loại công kích này tương đương với cao thủ Động Thiên Cảnh thi triển ra Đại thiết cát thuật. Cho dù là Bất Tử Chi Thân cũng bị cắt nát, khó có thể khôi phục lại.
Trừ phi là có thượng phẩm đạo khí, dùng không gian chi lực đối phó với không gian chi lực.
"Rất tốt, rất tốt, những công kích này rất thích hợp để ta tôi luyện động thiên!" Phương Hàn trông thấy uy lực của phong bạo thời không triều tịch, không những không sợ mà còn lấy làm mừng, thân thể khẽ động không ngờ thoát ly khỏi Hoàng Tuyền Đồ, thi triển ra động thiên của mình chống đỡ lại đòn trùng sát của phong bạo.
Rầm rầm rầm...vô số thanh âm cự đại vang vọng.
Bảy vị công chúa Hồ tộc thấy một màn như vậy, tất cả đều không khỏi mở to hai mắt.
Chỉ thấy vô số phong bạo triều tịch bủa vây tới phía trên động thiên của Phương Hàn, mỗi một lần oanh kích, động thiên đều chấn động tạo thành vô số hỏa quang nổ bắn ra, thế nhưng không thể nào phá hư được động thiên của hắn.
Hơn nữa mỗi một lần phong bạo triều tịch đánh lên động thiên của Phương Hàn, sau đó vỡ nát, mảnh vỡ không gian trong đó đều bị Đại thôn phệ thuật thôn phệ, mà mỗi một lần phong bạo triều tịch trùng kích, động thiên của Phương Hàn lại giống như tinh cương được bách luyện, khiến cho hắn càng lĩnh ngộ động thiên, Pháp tắc không gian sâu thêm.
Đột nhiên lúc này một cỗ hắc bạch chi khí từ trong động thiên của Phương Hàn từ giản đơn biến thành phức tạp, đọng kết lại thành một đạo phù lục hình tròn, trong phù lục hình tròn này tràn ngập Âm Dương chi khí. Giống như Thái Cực sinh Lưỡng Nghi vậy.
"Đại Âm Dương Thuật!"
Bảy vị công chúa một lần nữa khiếp sợ, không thể tưởng được Phương Hàn trải qua một phen tôi luyện cư nhiên khiến cho Đại Âm Dương Thuật tiến thêm một bước. Lúc này Âm Dương chi lực chính thức thành hình tạo ra một mảng chân không.
Sau khi Phương Hàn được Vũ Hoá tam thánh truyền thụ Đại Âm Dương Thuật, khổ luyện sáu mươi năm tìm hiểu âm dương cũng có chút tiến bộ, giờ khắc này tại trong thời không triều tịch mênh mông, cư nhiên có thể ngưng tụ ra phù văn Đại Âm Dương Thuật, đại biểu cho việc môn đạo thuật n ày đã đại viên mãn.
Âm dương phù văn này tùy ý chuyển hóa, trong nháy mắt ở trong động thiên trở thành một pho tượng âm dương hóa thân, tùy ý chấn động ngàn vạn Âm Dương thần lôi như thủy triều ùn ùn kéo đến, làm cho hư không trong vòng ngàn dặm nổ mạnh thành một mảnh chân không.
Mà Âm Dương chi lực kết hợp cùng Ngũ Hành chi lực, động thiên của Phương Hàn đột nhiên thoáng cái mở rộng trọn vẹn khuếch trương lớn đến hai ngàn dặm, trên mặt từng tầng từng tầng vách tường thủy tinh của động thiên lóe ra từng đợt sinh cơ, vách tường này lại giống như huyết nhục có thể ngọ nguậy, tựa hồ như thân thể có tính mạng vậy.
"Đây là? Điềm báo Tạo Vật chi khí? Làm sao có thể, chỉ có lĩnh ngộ Pháp tắc thời gian tới thời điểm sâu nhất, trong động thiên từ giản đơn biến thành phức tạp mới tạo ra Tạo Vật chi khí, cuối cùng đột phá tới đệ ngũ trọng Tạo Vật cảnh. Vì sao hiện tại hắn mới là cao thủ Động Thiên Cảnh đã có điềm báo hình thành một tia Tạo Vật?" Ánh mắt của Thất công chúa lập lòe một hồi nhìn biến hóa của Phương Hàn, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
"Hử? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vách tường thủy tinh trên động thiên của ta dường như có tính mạng, giống như huyết nhục nguyên thai vậy?" Phương Hàn vừa kết hợp Đại Ngũ Hành Thuật cùng Đại Âm Dương Thuật, liền phát hiện vách tường trên động thiên của mình biến hóa một cách kỳ diệu, nhưng mà loại biến hóa này đến tột cùng là cái gì, Phương Hàn cũng không rõ ràng lắm. Phải có thời gian dài tìm hiểu.
Vèo!
Phương Hàn bay trở lại: "Không thể tưởng được tại thời không triều tịch lại là nơi rất thích hợp để luyện công, ta tu luyện một giáp cũng chưa cô đọng thành công Đại Âm Dương Thuật, thế nhưng ở đây trong nháy mắt đã đột phá."
"Chúng mừng chúc mừng, Đại Âm Dương Thuật chính là thần thông bài danh trước mười trong ba nghìn đại đạo, tu luyện tới cảnh giới cao nhất, quỷ thần cũng khó lường, nhất là kết hợp cùng Đại Ngũ Hành Thuật càng sinh ra biến hóa không thể tưởng tượng nổi. Vũ Hoá Môn truyền thụ môn thần thông này cho ngươi chắc hẳn chỉ định ngươi làm chưởng môn. Ta nghe nói ngươi vừa về tới Vũ Hoá Môn đã thi triển ra thủ đoạn lôi đình, giết chết hết thảy đám đệ tử mà Hoa Thiên Đô sắp xếp vào trong Vũ Hoá Môn. Vũ Hoá tam thánh của Vũ Hoá Môn muốn mở hội nghị trừng phạt ngươi, thế nhưng hiện tại xem ra ngươi cư nhiên có thể thoát khỏi trừng phạt, rốt cuộc là dùng phương pháp gì? Ta rất tò mò đấy."
Thất công chúa mang theo ánh mắt long lanh hỏi.
"Vậy à? Hồ tộc am hiểu nhất là nghe ngóng tin tức, chẳng lẽ điểm tin tức này cũng chưa nghe qua?" Phương Hàn khẽ cười.
"Nói thật là bọn ta chưa nghe qua, nhưng có thể đoán ra một chút." Ngân Linh nhị công chúa đột nhiên nói: "Thực lực của Vũ Hoá tam thánh tương đương với tám vị đại thánh của Yêu tộc chúng ta. Phương Hàn ngươi cư nhiên có thể khiến bọn họ không dám trừng phạt mình, ngươi nhất định là có được sự trợ giúp nào đó, có lẽ là Xích Uyên Ma Tôn, nhưng mà Xích Uyên Ma Tôn muốn đi tìm Phật giới báo thù, một mực tu luyện môn thần thông cường đại nào đó, hẳn là không có thời gian đi thủ hộ cho ngươi."
"Nhị công chúa suy đoán đúng đấy, nếu như các ngươi đã muốn biết, vậy đợi lát nữa tới Thiên Vũ Chi Khố, hết thảy đều rõ ràng thôi." Phương Hàn cũng chưa muốn nói sớm.
"Đang là thời khắc thời không triều tịch tại Thiên Vũ Chi Khố di động, hiện tại ta lợi dụng phù lục mà mẫu hậu đại nhân luyện chế để xác định phương vị."
"Được!"
Thời điểm Phương Hàn cùng Thất công chúa xác định phương vị Thiên Vũ Chi Khố, tại chỗ sâu trong thời không triều tịch tựa hồ như có hai con mắt cự đại đang chăm chú nhìn động tĩnh của bọn họ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...