Một "Đại hội bán bảo" Thông thường, kiện bảo vật đầu tiên đem ra bán chính là chiếm vị trí quan trọng nhất, mọi người đều muốn có khởi đầu tốt đẹp. Nói chung một kiện bảo vật đầu tiên đem bán luôn có tác dụng áp trục.
Hiện tại đại hội bán bảo vật lần này của Thiên Đạo Các là một quả trứng lớn dùng một màn gấm bảo khí che lấy, không biết hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt của mọi người. Đương nhiên người kinh ngạc nhất chính là Phương Hàn, bởi vì hắn cũng có một quả trứng giống y như vậy, mà ngay cả lão ngoan đồng như Diêm cũng không nhận ra quả trứng này rốt cuộc là của loại thần thú viễn cổ gì.
Nhưng mà bên trong quả trứng lớn này có chứa sinh mệnh lực khiến cho Diêm hơi bị khiếp sợ.
Hiện tại phía trên quả trứng lớn của Phương Hàn có dày đặc phù chú Thiên Ma, cũng không phải do Thất Diệp Ma Quân lưu lại, mà tựa hồ như ma thần cao thủ vận dụng phù chú để ấp quả trứng này, khiến cho quả trứng lớn này không ngừng hấp thu các loại năng lượng trong hư không.
"Quả trứng này rốt cuộc là thứ gì vậy?" Trong lòng Phương Hàn mặc dù không có ý mua quả trứng lớn này, thế nhưng lại hết sức tò mò. Không riêng gì hắn, ngay cả tiểu cự đầu Kim Đan trong phòng như Liên Vân tiên tử cũng mở to hai mắt nhìn xem người của Thiên Đạo Các giải thích như thế nào.
Quả nhiên chỉ chốc lát sau một đạo hồng quang cực kỳ mãnh liệt hạ xuống trước bàn đấu giá, đạo hồng quang này thì ra là một vị tu sĩ mặc áo choàng đỏ, dáng người ngang tàng, thân cao chín xích, hai tay cũng màu đỏ. Không ngờ là một cao thủ Kim Đan!
"Xích Thủ Tiên? Người này gia nhập Thiên Đạo Các từ lúc nào vậy?" Phiêu Vân thì thào lẩm bẩm.
Tên cao thủ thần thông tầng thứ bảy, Kim Đan Cảnh có bàn tay màu đỏ, trước đó trên giới tu đạo nổi danh là một tán tu lợi hại, là một người gặp rất nhiều kỳ ngộ cùng tiên duyên trên con đường tu luyện, trải qua hơn trăm năm thời gian đã tu thành Kim Đan, thường độc lai độc vãng, hiện tại lại gia nhập Thiên Đạo Các. Phương Hàn cũng nhớ lại, trong Chư Thế Giới có ghi lại một phần để tán dương đám người tán tu. Người này tu luyện tới Kim Đan, trong đó có ẩn chứa hai mươi loại thần thông.
Trong Chư Thế Giới có ghi người này tu thành Kim Đan chỉ trong vòng một giáp, điều này có thể thấy được Xích Thủ Tiên là một nhân vật lợi hại, thành danh chỉ trong vòng sáu mười năm trước.
"Chư vị, ngày này hàng năm Thiên Đạo Các ta đều long trọng tổ chức đại hội bán bảo. Khó có được chư vị tới cổ vũ, kiện đồ vật đầu tiên hôm nay chúng ta muốn bán là một quả trứng thượng cổ kỳ thú." Trong lúc nói chuyện Xích Thủ Tiên bắt lấy khăn gấm bảo khí, mạnh mẽ lật ra, quả trứng lớn lập tức hiện ra trước ánh mắt mọi người.
Một cỗ sinh mệnh lực kinh nhân lập tức tuôn ra, Phương Hàn chỉ cảm thấy trong tinh thần xuất hiện một con kỳ thú cự đại thời thái cổ, hung hăng áp bách đến bản thân, chỉ trời đạp đất, có một loại cảm giác không thể nào chống lại xuất hiện trong đầu, hắn không khỏi sinh ra một cỗ khiếp sợ, nói: "Sinh mệnh lực của quả trứng này lại có thể cường đại như vậy sao? May mắn quả trứng của mình đã được Thiên Ma dùng phù chú phong tỏa. Bằng không chắc là ăn đủ rồi!"
"Hả! Sinh mệnh lực thật là cường đại!"
"Quả trứng này thật kinh người, chỉ sợ là trứng rồng cũng không có cường đại như vậy!"
"Đồ ngu, ngươi đã thấy quả trứng rồng nào bao giờ chưa mà nói? Giao Long trong thiên hạ này cũng có rất nhiều loại, nhưng chính thức là Thiên Long, liệu có được bao nhiêu? Từ lúc thái cổ thời đại đã tuyệt tích rồi."
"Ngươi cũng không biết thì đừng có nói, ta đã có lần đi qua Thái Nhất Môn, trong Thái Nhất Môn có trứng rồng đó, nghe đồn đó là trứng Thiên Long, là thái cổ Thiên Long đó!"
"Linh Lung Phúc Địa cũng có trứng của thần thú Phượng Hoàng, thậm chí còn có một con Phượng Hoàng thời viễn cổ đó!"
"Viễn cổ Phượng Hoàng, tương đương với đại cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh a!"
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều nghị luận xôn xao, Phương Hàn cũng cảm giác được trong một ít phòng khách quý, đám người đều dùng thần niệm cường đại trao đổi xem xét quả trứng kia rốt cuộc là trứng gì!
"Chư vị, chắc hẳn đều muốn biết đây là quả trứng gì đúng không? Tại sao lại có sinh mệnh lực cường đại như thế!" Xích Thủ Tiên nhìn qua quả trứng, trên mặt cũng hiện ra một tia hâm mộ, nói tiếp: "Đây là một quả trứng của viễn cổ Côn Bằng!"
"Thì ra là trứng của viễn cổ Côn Bằng!"
"Đây là thánh thú trong truyền thuyết đó, có thể hóa thành cá, có thể hóa thành đại bàng. Khi hóa thành cá, chẳng khác gì là một hòn đảo trên biển, khi hóa thành đại bàng, chỉ cần hai cánh vỗ nhẹ có thể bay xa chín ngàn dặm! Nghe đồn ở thời kỳ thái cổ hình thể của nó còn lớn hơn, có thể làm được cả một tòa cung điện trên lưng Côn Bằng, ngao du thái hư tinh không! Loại thánh thú này so với rồng còn lợi hại hơn."
"Đây thực sự là trứng Côn Bằng? Loại đồ vật này sao lại đem ra bán chứ? Chỉ sợ không có khả năng a, sớm đã bị Trường Sinh Bí Cảnh đem đi ấp rồi."
"Cũng không chắc, loại thánh thú thái cổ này muốn ấp ra cũng cực kỳ gian nan. Cho dù ấp được cũng phải mất mấy vạn năm, thậm chí mười vạn năm, mà chưa chắc đã phát triển được. Nó có thể ăn hết một môn phái tiên đạo a."
"Quả thật là như vậy, quả trứng này rất khó ấp, hoặc căn bản là không ấp nổi."
Phương Hàn nghe mọi người nghị luận, trong lòng đã có thể đại khái đoán ra, hắn đương nhiên biết quả trứng lớn này rất khó ấp, hơn nữa cho dù ấp thành công, con thú nhỏ cũng không có năng lực gì, muốn có vậy phải chờ mấy vạn năm chờ khi nó lớn lên. Biến thành hình thể trưởng thành, thế nhưng mấy vạn năm sau, cho dù là Trường Sinh Bí Cảnh cũng chỉ còn lại nắm tro tàn. Vậy thứ này còn có tác dụng gì? Lại còn lãng phí đại lượng nguyên khí, tài nguyên để đi ấp trứng, nuôi nấng nữa.
Nhưng mà quả trứng lớn này cũng không phải đồ bỏ đi, không ấp được trứng, cũng có thể nhờ vào sinh mệnh lực cường đại trong đó luyện chế pháp bảo...Vân vân, đối với một ít huyền công ma đạo còn có thể làm dược liệu luyện chế đan dược. Đều có tác dụng không nhỏ.
"Quả trứng Côn Bằng này là một vị cự đầu ngao du tinh không cùng mấy vị ma thần tranh đoạt tới tay. Ở trên một ngôi sao không biết xa bao nhiêu ức vạn dặm, trên một tổ Côn Bằng có ba quả, người này đã cướp được một quả, còn lại hai quả bị hai vị Thiên Ma của ma thần cướp đi. Vị cự đầu kia bởi vì do nhu cầu cấp bách muốn mua một kiện bảo vật của Thiên Đạo Các cho nên dùng quả trứng lớn này để đổi. Quả trứng lớn này tuy không thể ấp ra con, nhưng nếu để luyện chế một ít thượng cổ đan dược hoặc là tạo ra hạch tâm pháp bảo lại là một tài liệu vô cùng tốt." Xích Thủ Tiên chậm rãi mà nói.
Trong lòng Phương Hàn khẽ động, hiểu rằng rất có khả năng quả trứng Côn Bằng mà mình đang có là một trong số ba quả trứng kia.
"Quả trứng Côn Bằng này giá khởi điểm là ba ngàn vạn Bạch Dương Đan. Mỗi lần ra giá là một trăm vạn viên!" Xích Thủ Tiên nói.
Có rất nhiều cao thủ trong lúc này im lặng như tờ, nhìn qua quả trứng lớn này, âm thầm nuốt nước miếng. Ba ngàn vạn là khái niệm gì? Một kiện hạ phẩm bảo khí của Phương Hàn cũng chỉ đổi được 30 vạn viên đan dược. Có thể mua trên một trăm kiện! Không phải là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh đặc biệt giàu có, toàn bộ trên người cũng chỉ có hơn mười vạn viên đan dược mà thôi.
Ba ngàn vạn đủ có thể mua được một môn phái tiên đạo trung bình a.
"Sư tỷ, quả trứng Côn Bằng này đối với chúng ta cũng có chút giá trị, liệu có nên ra giá hay không?" Hồng Y nữ tử che mặt Phiêu Vân tựa hồ cũng động tâm.
"Ba ngàn vạn thật sự là quá đắt, không mua được, nếu muốn mua thứ này khẳng định phải có ít nhất là năm ngàn vạn." Liên Vân nghĩ một lát sau đó lắc đầu nói.
Quả nhiên tình huống tiếp theo không ngoài dự đoán của Liên Vân tiên tử.
"Ba nghìn một trăm vạn!" Người ra giá là một lão nhân ngồi ở phòng khách quý, Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái liền nhận ra vị này chính là trưởng lão của Nhật Nguyệt Kiếm Tông. Không thể tưởng được lão nhân này cũng có tài phú lớn như vậy! Hơn ba nghìn vạn viên đan dược cứ như vậy thuận miệng mà hô. Cũng phải cần có dũng khí cùng với tài lực khổng lồ sau lưng chèo chống mới có thể làm vậy.
"Ba ngàn năm trăm vạn!"
Tại gian khách quý phía tây, một đại hán trực tiếp hô giá. Phương Hàn cũng không nhìn kỹ, nhưng hắn cảm nhận được, đại hán kia là cao thủ cấp bậc thần thông thất trọng Kim Đan.
"Ba nghìn sáu trăm vạn!" Phương Hàn lại thấy nam tử yêu dị nghi là Đại Thiên Ma Vương toàn thân hắc bào tay cầm quyền kia hô giá.
"Bốn ngàn vạn!" Lúc này một thanh âm thanh thúy giống như thanh âm thiếu niên từ phòng khách quý phía bắc truyền tới, lại là một người còn rất trẻ, tựa hồ như chỉ mười ba mười bốn tuổi, một thân bạch y, thần sắc bình thản, thế nhưng cốt vô cùng tốt, tựa hồ như t tất cả hiên địa đều đều tập trung vào trên người vị thiếu niên này.
Khí tức trên thân thiếu niên này loáng thoáng làm cho người ta thấy có một loại tư vị thâm bất khả trắc, tựa hồ như như khí tức mênh mông giống như tinh không vũ trụ.
"Không thể tưởng được Mạnh Thiểu Bạch của Vũ Hóa Môn cũng tới, hắn tựa hồ như đã đột phá tới Kim Đan cảnh giới, tiến vào một tầng thứ mới. Mấy năm trước ta nghe nói người này xuất môn du lịch, muốn ngưng kết thành Kim Đan, không thể tưởng được sau hơn một năm hắn lại ngưng kết thành công Kim Đan mà còn siêu việt hơn Kim Đan, chỉ sợ đã là thần thông bát trọng Phong Hỏa Đại Kiếp cao thủ." Liên Vân tiên tử nhìn thiếu niên này, cũng lắp bắp kinh hãi.
"Gì? Hắn chính là Mạnh Thiểu Bạch? Là thiên tài của Vũ Hóa Môn ta? Nhưng mà thiên tài cũng không lạ, thế nhưng sao hắn lại có lượng tài phú lớn như vậy? Bốn ngàn vạn viên đan dược? Nếu không phải ta mua được mảnh vỡ của Thế Giới Chi Thụ, cũng đừng hòng ngưng kết được số lượng đan dược lớn như thế." Phương Hàn lúc này mới biết, tên thiếu niên áo trắng mười ba mười bốn tuổi kia lại là Mạnh Thiểu Bạch thiên tài của Vũ Hóa Môn, chiếm được Ngũ Hành linh căn.
"Bốn ngàn một trăm vạn!"
Lại là thanh âm truyền tới từ trong phòng khách quý, Phương Hàn đang muốn nhìn xem là ai, Mạnh Thiểu Bạch đã mở miệng, "Bốn ngàn năm trăm vạn!" Làm cho Phương Hàn lại chấn kinh, nhìn tư thái của Mạnh Thiểu Bạch, đối với bốn ngàn năm trăm vạn viên đan dược, một số cự đại tài phú như vậy đối với hắn giống như hít một ngụm không khí vậy, điều này có thể thấy được kẻ này thật sự là có tài phú cực lớn.
"Bốn ngàn sáu trăm vạn!" Một thanh âm vang lên, nhưng lại là Liên Vân tiên tử, nàng tựa hồ như muốn thử.
"Năm ngàn vạn!" Quả nhiên Mạnh Thiểu Bạch không chút do dự hô lên, làm cho tất cả mọi người ở toàn trường khiếp sợ! Giá cả như vậy có thể mua được một kiện tuyệt phẩm bảo khí!
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Cuối cùng quả trứng Côn Bằng này bị hắn mua đi.
"Hắc hắc, xem ra Mạnh Thiểu Bạch cũng là người có kỳ ngộ, rất có thể được động phủ thượng cổ có đại năng gì đó, giống như Hoa Thiên Đô, nhưng mà cho dù hắn chiếm được kỳ ngộ cũng là miệng ăn núi lở! Không thể so với ta mỗi ngày đều có tài phú cự đại cuồn cuộn không ngừng! Đợi một thời gian nữa ta dùng tài phú đè chết người này cũng không phải việc khó."
Phương Hàn thầm nghĩ.
Đại hội bán bảo đúng là đưa ra một vật mở màn rất đặc biệt, trứng Côn Bằng đã được mua. Ngay sau đó, chính là kiện bảo vật thứ hai, là chín cái hồ lô lớn, bên trong có chứa Cửu Dương Thánh Thủy.
Cửu Dương Thánh Thủy mặc dù là thứ tốt, thế nhưng cũng không phải là thứ hiếm thấy, các tiên đạo đại môn phái đều có. Phương Hàn chỉ trả giá hơi cao một chút, với hai trăm vạn viên đan dược đã mua được.
Mạnh Thiểu Bạch cũng không có xuất thủ, tựa hồ như đối với thứ này không có hứng thú.
Phương Hàn vừa thu được Cửu Dương Thánh Thủy lập tức liền đổ hết vào bên trong Hoàng Tuyền Đồ, để Diêm nuốt hết. Sau khi Diêm ăn xong, hoàng quang lập tức lập loè trên thân thể, thương thế đã hoàn toàn khỏi hẳn, tựa hồ còn gia tăng thêm một chút lực lượng, nhưng mà cũng không đủ đột phá cảnh giới.
"Cửu Dương Thánh Thủy quá ít, muốn ta đột phá cảnh giới, chỉ với chút này thì còn xa mới đủ. Tiếp tục xem kiện tuyệt phẩm Thuần Dương bảo khí đi! Nếu như là tuyệt phẩm bảo khí, cùng với hấp thu Cửu Dương Thánh Thủy, ít nhất số lượng lớn cỡ hồ nước. Lúc này mới có thể mới có thể khiến ta phá tan cảnh giới." Diêm vẫn chưa thỏa mãn nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...