Trên thảo nguyên vô biên, rất nhiều dòng sông uống lượng chảy xuôi, giống như từng cái từng cái dây lưng xanh ngọc, từ trên cao quan sát, mỹ lệ không thể tưởng tượng, rất nhiều bộ lạc, chủng tộc, thủ đô đế quốc trên thảo nguyên đều nhờ vào mấy dòng sông này mà sinh sống, không biết nó đã dưỡng dục bao nhiêu nền văn minh, có bao nhiêu di tích tượng Phật, hài cốt, đại biểu cho nền văn minh lúc đỉnh điểm nhất trên thảo nguyên, làm cho người ta cảm giác được từng đợt ý cảnh cổ lão, bao la hùng vĩ.
Nhưng mà những thứ này cũng không khiến Phương Hàn để tâm thưởng thức một chút nào. Hắn lặng lẽ hạ xuống, cả người được vây bởi một đoàn sáng thổ hoàng sắc, dán vào mặt đất mà bay, khí tức trên thân thể giống như hòa cùng đại địa, bất kỳ người nào cũng không thể phát giác ra điểm không ổn gì từ hắn.
Một số du mục ở trên thảo nguyên chăn thả gia súc, chuẩn bị gom cỏ cho mùa đông, để cho đám gia súc tích tụ thức ăn, đám người này chỉ cảm thấy một làn bụi rất nhỏ bay qua, mang theo từng nhành cỏ khô cùng với lá vàng trên thảo nguyên xoay tròn, trừ những thứ đó ra, không ai có thể nhìn thấy thân ảnh của Phương Hàn đã bay qua trước mắt mình.
Cả người Phương Hàn hoàn toàn hòa cùng thổ tinh khí tinh khí của đại địa, như nước như nhũ.
Hắn đúng là muốn cắt đuôi ba đại sát thủ đang đuổi ở sau lưng.
Diệt Tinh, Thứ Nguyệt, Tru Tiên. Ba gã cực hung cực ác đến từ Tứ Thập Đại Đạo ở hải ngoại, tam đại Kim Đan đi truy sát một người, hắn chỉ hơi mất cảnh giác sẽ lâm vào nguy hiểm.
Lúc này hắn thi triển chính là "Độn thổ" Trong "Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo", cả người cùng đại địa dính sát vào nhau, một mặt phi hành một mặt cô đọng môn vô thượng thần thông của Cổ Ma đạo thần thông.
Trong Ngũ Đế Đại Ma thần thông mà hắn tu luyện, Thổ Hoàng Đạo là tu luyện kém nhất, bởi vì thiếu khuyết Thổ Hệ tinh khí, thế nhưng sau khi luyện thành, uy lực của môn thần thông này lại mạnh nhất, bởi vì trong Ngũ Hành, thổ là trung tâm, chính là đứng đầu trong Ngũ Hành. Hắn một mặt phi hành đào tẩu một mặt vận dụng pháp lực hấp thu đại tinh khí, Thổ Hệ nguyên khí không ngừng bị hút vào hai ""Thức Hải".
Từ sau khi mở ra "Thức Hải thứ hai", tốc độ tu luyện của hắn đã gia tăng gấp đôi!
Tạo ra được Thức Hải thứ hai, chẳng khác nào có thêm một người tu luyện. Hiện tại tốc độ thu nạp nguyên khí của Phương Hàn chẳng khác nào hai tu sĩ thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh đồng thời tu luyện.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra tu luyện thành công Hoàng Đế Thổ Hoàng Đạo phải mất hai mươi năm thời gian không ngừng thu nạp tinh hoa đại địa, hiện tại chỉ cần mười năm là đủ.
Hơn nữa hiện tại hắn thu nạp linh khí Tiên giới, chuyển hóa làm thành pháp lực tốc độ đã tăng lên gấp mấy lần.
Trước kia Thế Giới Chi Thụ thu nạp linh khí Tiên giới cung cấp cho hắn tăng tu vi, sau đó mỗi ngày còn có thể dư thừa luyện ra 336 viên Nguyên Anh Đan, thế nhưng hiện tại chỉ có thể luyện chế ra một trăm tám mươi viên Nguyên Anh Đan mà thôi.
Người tu luyện Bàn Vũ Đại Lực thần thông cố nhiên là muốn pháp lực mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi. Cho nên số lượng tiêu hao đan dược mỗi ngày so với tu sĩ bình thường còn lớn hơn rất nhiều.
Nếu như không phải Thế Giới Chi Thụ có thể hấp thu đại lượng linh khí Tiên giới mà nói, Phương Hàn thật đúng là tu luyện không nổi môn tiên pháp Bàn Vũ Đại Lực thần thông này.
"Đám truy binh này thật đúng là đáng giận, đuôi tới ba ngày rồi mà không ngừng, nhất định phải tìm cơ hội xử lý bọn chúng." Trong lúc phi hành Phương Hàn há miệng nhổ ra một đoàn thủy quang, tròn vành giống như ánh trăng rằm vậy, không ngờ là một khối thủy kính. Phía trên thủy kính hiện ra vài điểm đen mờ ảo, hướng tới bản thân đuổi đến, càng đuổi càng gần. Hắn biết đây là tam đại cao thủ Kim Đan, lúc này hắn không khỏi tức giận, trong lòng âm thầm sinh ra sát khí, muốn giết chết ba người này.
Đây là một môn thuật sau khi Phương Hàn tu luyện Hắc Đế Thủy Hoàng Quyền có chút thành tựu mà thành, gọi là Thiên Lý Thủy Kính Thuật. Có thể câu thông thủy khí tại phương viên ngàn dặm, tạo thành một khối thủy tinh phát giác ra mọi chuyện cách xa ngàn dặm, cũng không ai có thể phát giác ra.
Hắc Đế Thủy Hoàng chính là chưởng khống giả của hết thảy nguồn nước, nếu như Phương Hàn tu luyện tới cực hạn, vậy toàn bộ thế giới của thủy khí đều là tai mắt của hắn.
"Phương Hàn, trên người ba người này đều có mang bí thuật, chỉ sợ là không giết được bọn họ, nhưng mà qua phiến thảo nguyên này chính là Đại Huyền đế quốc, đệ nhất thiên hạ đại vương triều, nơi đó là thế lực của Thái Nhất Môn, bọn họ không dám dính vào đâu. Chúng ta chỉ cần cẩn thận che dấu thân phận, cắt đuôi bọn chúng cũng không phải là chuyện khó."
Thanh âm của Diêm truyền tới, ba ngày nay nó cũng đã khôi phục lại được một chút.
"Đại Huyền đế quốc? Nghe đồn trong Đại Huyền đế quốc có thị trường buôn bán rất lớn, bất luận là tài liệu kỳ trân dị bảo trân quý gì cũng có thể mua được, còn lớn hơn nghìn vạn lần so với Vạn Quy Hải Thị, thậm chí có lời đồn, một vài tu sĩ còn đào được tàn phiến đạo khí viễn cổ tới bán nữa a."
Phương Hàn nghe vậy, cũng cảm thấy hứng thú muốn xem một chút, đệ nhất thiên hạ đại đế quốc Đại Huyền đế quốc so với Đại Ly vương triêu chỗ mình rốt cuộc có chỗ nào khác biệt?
"Không sai, thị trường ở Đại Huyền đế quốc do rất nhiều thế lực chiếm giữ, thậm chí còn có cao thủ ma đạo che giấu tung tích trà trộn vào đó kinh doanh mua bán, dùng kỳ trân dị bảo đem đổi lấy linh đan diệu dược. Chỉ cần đám cao thủ ma đạo này an phận thủ thường, Thái Nhất Môn mặc dù biết nhưng cũng sẽ không đuổi bọn họ đi, chẳng qua là đánh thuế nặng hơn mà thôi. Thái Nhất Môn hàng năm phải dựa vào thị trường cự đại của Đại Huyền đế quốc kiếm lấy vô số linh dược, tài liệu để cung cấp nuôi dưỡng trăm vạn đệ tử." Diêm nhỏ giọng nói.
"Hừ, Thái Nhất Môn tuy danh nghĩa là trảm yêu trừ ma thế nhưng đối với thị trường của mình cũng không dám đơn giản phá hư. Nếu không tài nguyên của môn phái lập tức xảy ra vấn đề. Một đế quốc lớn như vậy, mỗi ngày không biết lưu thông bao nhiêu đan dược, rất nhiều tài nguyên liền biến thành thuế, chảy vào túi của Thái Nhất Môn, tiên ma hai đạo đều vì Thái Nhất Môn làm việc. Khó trách Vạn Quy Tiên Đảo muốn tạo ra Hải Thị, bởi vì lợi nhuận từ việc buôn bán này quả là quá hấp dẫn." Phương Hàn âm thầm tính toán, mình cũng tạo ra một thị trường trên Luân Hồi Phong, trước tiên thí nghiệm giao dịch với đám đệ tử môn phái, sau đó từ từ tỏa ra, nhưng mà ý nghĩ này cũng chỉ chợt lóe lên trong đầu mà thôi, hiện tại hắn chủ yếu là muốn tu luyện. Bởi vì thời gian cấp bách, thời gian cùng Hoa Thiên Đô quyết chiến chỉ có tám năm nữa, "Đi! Tới Đại Huyền đế quốc!"
Một đạo gió lốc dán trên mặt đất, rồi đột nhiên gia tốc thoáng cái đã ở xa ngoài trăm dặm...
"Tru Tiên, tên gia hỏa này phi hành rất nhanh! Tựa hồ như muốn đi vào Đại Huyền đế quốc! Đại Huyền đế quốc là phạm vi thế lực của Thái Nhất Môn, chúng ta không thể tới đó gây chiến." Rất xa trên bầu trời, Diệt Tinh Đạo đột nhiên giật mình tựa hồ như cảm ứng được chuyện gì đó, nói.
"Người này rất cổ quái, chúng ta đuổi theo hắn ba ngày ba đêm đều không có ngừng lại dù chỉ một phút, Thế nhưng hắn cư nhiên còn có thể duy trì khoảng cách như vậy, pháp lực không cạn, phải biết rằng với tu vi Kim Đan của chúng ta, cũng đều phải hấp thu Pháp Tinh Ngọc Thạch để bổ sung tiêu hao." Thứ Nguyệt Đạo lắc đầu nói: "Một chuyến đuổi giết này, chúng ta tổn thất không ít Pháp Tinh Ngọc Thạch, sau này tìm Linh công tử phải đòi lại cả vốn lẫn lời mới được."
Trong lúc nói chuyện, phanh! Pháp lực bên trong một khối Pháp Tinh Ngọc Thạch bị hấp thu toàn bộ, mất đi hiệu lực thành bụi phấn.
Pháp Tinh Ngọc Thạch là linh thạch bổ sung pháp lực tốt nhất. Mỗi một khối đều có giá trị rất lớn. Trong lúc chiến đấu, nếu như có loại linh thạch này, sẽ không sợ pháp lực cạn kiệt.
Nhưng mà Phương Hàn dựa vào linh khí Tiên giới chứ không phải dựa vào Pháp Tinh Ngọc Thạch.
Lúc trước trong lòng đất hắn cướp được một cái rương Pháp Tinh Ngọc Thạch, đã sớm dùng hết rồi.
"Người này còn có đạo khí, như vậy nếu có số lượng lớn Pháp Tinh Ngọc Thạch cũng không kỳ quái. Cho dù Linh công tử không trả phí, chúng ta cũng phải giết người này, cướp lấy đại lượng bảo bối trên người hắn. Nhưng mà khi tiến vào Đại Huyền đế quốc, chúng ta cần phải che giấu tung tích, bám chặt người này. Tìm được cơ hội sẽ âm thầm tru sát hắn!"
Tru Tiên Đạo nữ tử này sắc mặt không chút biểu tình nói...
Lúc này Phương Hàn đã phi hành được nửa ngày, dường như loáng thoáng cảm giác được chân trời phía xa tựa hồ có một loại lực lượng hùng hậu trấn áp đại địa nguyên khí, tựa hồ như là một tòa kiến trúc cực kỳ hùng vĩ mênh mông.
Hắn vội vàng bay lên, từ xa nhìn lại, tại phía cuối cùng chân trời xuất hiện từng mảnh bạch sắc, bay lại gần hơn, liền thấy phiến bạch sắc này là từng tòa tường thành! Tường thành cao khoảng chừng vài trăm thước, đều là một màu trắng toát, không nhiễm một hạt bụi. Trong tường thành là từng tòa nhà dày đặc mọc trên mặt đất.
Xa xa nhìn lại, khắp nơi trong tòa thành đều đông nghịt người, ngoài ra còn có rất nhiều con đường lớn thông suốt, giao nhau.
Thậm chí trên bầu trời còn có người bay tới bay lui ra vào trong thành. Chỉ với điều này bất luận một quốc gia nào cũng không so được. Phương Hàn nghĩ muốn nhìn tới điểm cuối của thành thị này, thế nhưng liếc mắt nhìn lại, dường như tòa thành này không có điểm cuối, toàn bộ đều là phòng ốc cao vót, đường phố rộng lớn, từng tòa cung điện liên tiếp kéo dài tới ngoài ngàn dặm, vô số con sông chảy qua, sóng xanh dập dờn.
Chứng kiến tình huống như vậy, cái miệng Phương Hàn cơ hồ là há to hết cỡ, hắn chưa từng chứng kiến tòa thành nào hùng vĩ liên miên tới vài ngàn dặm như vậy.
Long Uyên thành cũng khá lớn, từng làm cố đô tiền triều, khắp nơi đều có oanh ca yến hót, xe ngựa qua lại như thoi, cửa hàng, thương lâu không biết kéo dài bao nhiêu dặm phố, khói bếp, mùi rượu thịt tỏa ra khăp nơi, thế nhưng hiện tại so với tòa thành dài không biết bao nhiêu ngàn dặm này, quả thực giống như khu chợ nhỏ ở nông thôn vậy!
Không sai chính là một khu chợ nhỏ ở nông thôn, vừa dơ vừa loạn. Sao có thể so sáng được.
Cho dù là Long Uyên đệ nhất thế gia phủ tổng đốc của Phương gia cũng kém xa so với một tòa đại điểm, cửa hàng bậc trung ở đây. Luận về trình độ sạch sẽ lại càng kém xa.
Chớ nói chi là từng tòa cung điện cực lớn trong thành trì này.
"Đại Huyền vương triêu làm đệ nhất thiên hạ đế quốc hoàn toàn xứng đáng! Quốc gia khác chứng kiến tòa thành trì này chỉ sợ sẽ sinh ra tâm lý thần phục a." Phương Hàn không khỏi cảm thán, nói. Một mặt hiện ra hình thể, cũng không phải tướng mạo vốn có mà là Hải Thận Khí Công hóa thành một nam tử hắc y có bộ dạng lạnh lùng, dần dần rơi xuống tòa đại thành.
Bởi vì trên bầu trời có rất nhiều tu sĩ bay tới bay lui, hiển nhiên là tòa đại thành này không cấm bay.
Phương Hàn rơi xuống một con đường rộng trong thành, người đi đường đều dãn ra, nhìn hắn bằng ánh mắt hâm mộ, có một vài người còn nghị luận nữa.
"Đây là một vị cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, tuyệt đối là như vậy, ta có thể phân biệt được khí thế trên người. Bất đồng với người bên kia dùng pháp khí phi hành. Khi nào ta có thể tu luyện được như vậy thì tốt rồi."
"Chúng ta làm gì có đủ đan dược tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, trừ phi trước tiên tu luyện tới thân thể thập trọng Thần Biến cảnh giới, hơn nữa tới võ quán thế tục của Thái Nhất Môn báo danh, vận khí tốt một chút, mới có thể được tuyển trở thành ngoại môn đệ tử. Như vậy mới được phát đan dược, có hi vọng tu luyện tiếp."
"Ngẫm lại cũng đúng, hay là đi kiếm Huyền Hoàng tệ rồi đi mua đan dược đi."
"Binh sĩ tuần tra đến đấy, chúng ta mau tránh đi thôi...!"
Cộp, cộp cộp cộp cộp... Một hồi thanh âm bước chân chỉnh tề truyền tới, Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái, thì ra là một đội binh sĩ trăm người, mỗi người mặc một loại áo giáp màu vàng, tay cầm trường thương, lực lượng hùng tráng, không ngờ mỗi người đều là Nhục Thân Cảnh tầng thứ bảy Thần Dũng cảnh giới.
Đây là binh sĩ tuần tra.
Vậy mà tất cả mọi người đều là thân thể thất trọng, tại quốc gia khác đều được xưng tụng là đại sư võ học. Có thể mở võ quán thu đồ đệ, trở thành nhất phương sư phụ. Thế nhưng ở đây, chỉ là một binh sĩ nho nhỏ mà thôi.
Huyền Hoàng tệ là tiền tệ của Đại Huyền đế quốc, cũng không phải vàng bạc, mà là một loại kim chúc kỳ dị đúc thành. Tại tu đạo giới có đôi khi đều coi đó là tiền để sử dụng.
Thế nhưng tu đạo giới hiện tại đồng tiền mạnh nhất chính là đan dược, phi kiếm, pháp y.
Phương Hàn nghe một số người nghị luận, cũng không cho là đúng, hắn đi dạo loanh quanh trên con đường lớn, tìm tòi một số cửa hàng bán kỳ dị dược liệu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...