Hoa Thiên Đô đứng thẳng bên trong Thiên Đô Thành. Tu vi hắn lại gia tăng, phía sau có một vòng ánh sáng, mỗi vòng ánh sáng đều do lực lượng nguyên thủy ngưng kết thành, trong đó có ý niệm của Tiên Vương.
Ngoài ra còn có những vòng sáng chạy song song do lực lượng tạo hóa ngưng kết thành. Chúng lộ ra sự cường đại, biểu thị cho thực lực hiện tại của Tạo Hóa Tiên Vương gần bằng với chúa tể Nguyên Thủy, cường đại hơn nhiều so với các Tiên Vương khác.
Phía sau hai vòng sáng của Tạo Hóa, Nguyên Thủy là những vòng ánh sáng của Chân Lý, Khởi Nguyên, Thần Thoại, thậm chí còn có vài vòng sáng của những Tiên Vương không biết tên. Từ điểm này có thể nhận ra Hoa Thiên Đô đã trở thành con cưng của trời đất thật, ngoài ngũ đại Tiên Vương là Tạo Hóa, Nguyên Thủy, Chân Lý, Khởi Nguyên Thần Thoại thì hắn còn được rất nhiều Tiên Vương khác ủng hộ.
Nhiều Tiên Vương như vậy lại cũng ưu ái một người. Hiện giờ tu vi của Hoa Thiên Đô đã đạt mười bảy kỷ nguyên đỉnh phong, bất cứ lúc nào có thể đạt tới mười tám Kỷ nguyên.
Hơn nữa Tam Sinh Thạch của hắn đã tu luyện tới mức lô hỏa thuần thanh, chân chính bắt đầu phát huy ra lực lượng của thần vật đệ nhất uy chấn chư thiên.
Chúa tể Niên Thú và chúa tể Vạn Yêu, Man tổ cũng ở ngay phía sau Hoa Thiên Đô. Mà linh hồn của chúa tể Vạn thú lại vặn vẹo, một bóng hình cường đại phát ra những tiếng gào thét phẫn nộ, tỏ ra hận Phương Hàn thấu xương.
- Chúa tể Vạn thú tiền bối. Đừng lo, hiện tại trong thân thể ta đã tập trung vòng ánh sáng của mấy vị Tiên Vương, tương đương với ý niệm của bọn họ đều ở trong thân thể ta. Hiện giờ ta sẽ thúc giục uy lực của Tam Sinh Thạch, khiến cho thương thế linh hồn của ngươi hồi phục. Chúng ta sẽ liên thủ với nhau, hoàn toàn phá hủy Kỷ Nguyên Môn, không thể khiến Phương Hàn nguy hiểm này có khả năng sống sót tại Giới Thượng Giới này.
Hoa Thiên Đô vừa nói chuyện thì một luồng thần quang tỏa ra từ trên người, chiếu vào linh hồn chúa tể Vạn thú đang vặn vẹo. Lập tức những thương tổn của hắn đều được chữa trị. Không bao lâu sau, chúa tể Vạn thú cảm thấy thư thái hơn nhiều, lực lượng nhanh chóng tăng lên, đã vượt xa Hoa Thiên Đô, thậm chí vượt cả Phương Hàn, đạt tới tu vi mười chín Kỷ nguyên.
- Ha ha ha! Tam Sinh Thạch quả nhiên là thứ tốt. Khó trách chúa tể Nguyên Thủy năm đó lại đùng nó luyện chế thành thần vật thứ nhất, hiện tại không ngờ có thể trợ giúp ta hồi phục phản phệ của cánh cửa Vĩnh Sinh.
Chúa tể Vạn thú lập tức gầm lên thoải mái.
- Phương Hàn, ta muốn băm thây ngươi thành vạn đoạn. Ta là Tiên Vương, linh hồn của Tiên Vương. Ngươi nên biết rằng hậu quả khi đắc tội với một Tiên Vương sẽ khủng khiếp tới mức nào.
- Thật không?
Phương Hàn nhìn Hoa Thiên Đô đùng Tam Sinh Thạch trợ giúp chúa tể Vạn thú khôi phục linh hồn nhưng không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, thản nhiên nói:
- Một khi đã như vậy thì phải xem ai mạnh hay yếu. Chúa tể Vạn thú, ngươi có bản lĩnh thì ra đây giao thủ với ta, cho ta xem linh hồn của Tiên Vương mạnh tới mức nào?
- Muốn chết!
Chúa tể Vạn thú tuy rằng chưa khôi phục hoàn toàn, tạm thời ngăn cản thương thế nhưng dù sao cũng là Tiên Vương, làm sao có thể chịu đựng những lời này của Phương Hàn thân thể lập tức di chuyển.
Vút!
Hắn liền mang theo thần uy cuồn cuộn giáng xuống trước mặt Phương Hàn. Vung tay chụp một cái, một bàn tay khổng lồ mang theo ý niệm dã thú hung hãn đánh xuống mãnh liệt, ngưng tụ thành trăm ngàn vùng vũ trụ hư không. Vô số thần thú thái cổ hiện ra trên bầu trời công kích Kỷ Nguyên Thần Trận của Phương Hàn.
- Phá cho ta!
Thân thể Phương Hàn đứng thẳng tắp, chống đỡ bầu trời, năm ngón tay nắm thành quyền đánh lên không trung một cái.
- Vĩnh Sinh Thần, con của vận mệnh, xoắn vặn tất cả, bao phủ thế gian.
Một hải dương khí Vĩnh Sinh ập xuống. Một quyền này của hắn giống như đánh sụp cây cột chống trời, khiến cho trời xanh sụp đổ. Khí Vĩnh Sinh giống như thác nước ập xuống. Bên trong thác nước Vĩnh Sinh có ẩn chứa vô số Vĩnh Sinh Thần lao ra, mang theo uy lực của cánh cửa Vĩnh Sinh. Tất cả thần thú kia dưới một quyền này đều sụp đổ.
- Đại Vận Mệnh Thuật này thật là thần kỳ. Đáng tiếc là cảnh giới của ngươi thật sự quá thấp. Nên biết rằng trước mặt ngươi là Tiên Vương, không phải là đám kiến hôi Thiên Quân bình thường.
Tuy rằng thần thú đã tan nát nhưng linh hồn của chúa tể Vạn thú đã hoàn toàn biến mất, pháp lực của hắn vọt lên, uốn lượn vặn vẹo, trong khoảnh khắc đã tới phía sau lưng Phương Hàn, tập trung lực lượng.
- Tam đạo cửu chuyển, Thú Thần Nhất Kích!
Thú trảo hung hăng chụp tới, pháp tắc bùng lên rực rỡ như pháo hoa, xé rách cương khí hộ thân của Phương Hàn mà cắt tới.
Phương Hàn đánh ngược lại một chưởng, va chạm với thú trảo. Vận Mệnh Lực giáng xuống từ trên trời. Vĩnh Sinh Thần dày đặc như châu chấu tìm tới Chúa tể Vạn thú, chui vào bùng nổ trong linh hồn hắn.
Chính trong nháy mắt này, chúa tể Vạn thú lập tức bị hơn một ngàn Vĩnh Sinh Thần bùng nổ.
Hiện giờ Vĩnh Sinh Thần do Phương Hàn ngưng luyện ra bùng nổ quả thực tương đương với cao thủ mười hai mười ba, thậm chí là mười bốn kỷ nguyên tự bạo. Hơn một ngàn cao thủ như vậy bùng nổ là khái niệm gì? Vũ trụ này cũng gần như không thể tồn tại. Những lực lượng bùng nổ này tập trung vào một điểm, bùng nổ trong linh hồn, nguyên thần của Chúa tể Vạn thú lập tức bị phá thành những mảnh nhỏ, nguyên khí bị hao tổn, uy lực thần thông giảm mạnh.
- Đáng giận. Nếu ta còn thân thể, linh hồn còn chưa bị thương thì giết ngươi chẳng khác gì giết một con chó.
Trong lúc bùng nổ này, tất cả thế công của chúa tể Vạn thú đều tan rã. Hắn ngưng tụ lại linh hồn, hiện ra xoay quanh đỉnh đầu Phương Hàn, đang muốn áp bách xuống thì lại bị Kỷ Nguyên Thần Trận chặn lại.
Phương Hàn điểm ra một chỉ. Một lượng khí Vĩnh Sinh lớn ngưng tụ thành Thiên Nguyên Nhất Kích bắn ra. Bùng!
Thiên Nguyên Nhất Kích xuyên qua linh hồn của chúa tể Vạn thú, đánh tan một phần hung uy của hắn.
Chúa tể Vạn thú liên tục gào thét, thi triển ra uy lực nghiêng trời lệch đất, tập trung Thú đạo. Cuối cùng không ngờ xuất hiện một đám hư ảnh của thần linh thú nhân, là kết hợp hoàn mỹ giữa Thú đạo và nhân đạo, có trí tuệ của con người, có tiềm lực và hung hãn của thú.
Phù văn mãnh liệt, khí tức dã tính, thần thông cuồng bạo giáng xuống. Linh hồn của chúa tể Vạn thú biến thành một luồng sáng, tỏa ra mũi nhọn và pháp tắc đánh giết Phương Hàn.
- Phương Hàn, tiểu súc sinh, ta sẽ khiến ngươi biết Tiên Vương là thế nào. Thử xem tuyệt học mà ta tìm hiểu được từ cánh cửa Vĩnh Sinh đây!
Phương Hàn nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cũng ngưng trọng hẳn, thân thể nhoáng lên, cũng biến thành một luồng sáng kỷ nguyên thần, vận mệnh đạo đối kháng với linh hồn của Chúa tể Vạn thú.
- Cánh cửa Vĩnh Sinh! Phản phệ một lần nữa!
Ngay trong lúc va chạm này, Phương Thanh Tuyết có tu vi mười bảy kỷ nguyên động thủ. Miệng nàng niệm chú ngữ rất dài, mỗi một lời chú ngữ đều kinh thiên động địa, trực tiếp xâm nhập vào sâu trong cánh cửa Vĩnh Sinh. Lập tức vô số bức tường tinh thể run lên. Từ cánh cửa Vĩnh Sinh phun ra một luồng thần mang, đánh về phía linh hồn Chúa tể Vạn thú.
Xèo!
Đòn tấn công này vừa nhanh vừa mạnh, không gì sánh nổi.
Luồng thần mang này cắt tới một phần ba linh hồn của chúa tể Vạn thú.
- Bắt!
Kỷ Nguyên Thần Trận của Phương Hàn hóa thành cánh tay của thần linh liền khiến một phần ba linh hồn này bị bắt lấy. Phần linh hồn này lại biến thành chúa tể Vạn thú thống khố giãy dụa trong phong ấn phát ra sự nguyền rủa mãnh liệt của Tiên Vương.
Còn hai phần ba linh hồn sợ hãi trốn vào bên trong Thiên Đô Thành.
- Một phần ba linh hồn này đúng là đại bổ. Chỉ cần luyện hóa là ta có thể thăng cấp lên tu vi mười chín kỷ nguyên, chỉ còn cách tu vi hai mươi Kỷ nguyên của tu vi một chút xíu. Đáng tiếc là muốn luyện hóa một phần ba linh hồn của Tiên Vương này cần thời gian rất đài.
Nhìn linh hồn Tiên Vương bị phong ấn trong tay không ngừng biến hóa, tấn công đột phá giống như một con mãnh thú thái cổ, không thể nào trấn áp được, không cẩn thận là sẽ xôi hỏng bỏng không.
Hai phần ba linh hồn của chúa tể Vạn thú chạy trốn vào trong Thiên Đô Thành giờ phút này phẫn nộ ngập trời. Nếu lửa giận có thể thiêu đốt thì vũ trụ lúc này đã bị biến thành tro tàn rồi.
- Phương Hàn ngươi đừng mơ luyện hóa được linh hồn ta. Ta sẽ thu lại.
Chúa tể Vạn thú không ngừng dùng linh hồn cảm ứng, khiến cho phong ấn của Phương Hàn chấn động.
- Linh hồn của Tiên Vương thì đã sao? ở trong tay ta thì đừng mơ chạy trốn!
Phương Hàn phong ấn linh hồn này, cùng đứng sóng vai với Phương Thanh Tuyết, nhìn Hoa Thiên Đô ở bên trong Thiên Đô Thành.
- Hoa Thiên Đô, ngươi giờ còn muốn nói gì? nếu quyết một trận tử chiến thì hãy đợi tới thời điểm đại hủy diệt của kỷ nguyên này lại giao thủ có được không?
- Hả?
Nhìn Phương Hàn, Hoa Thiên Đô nhướng mày. Hai người thù sâu như biển, vừa gặp mặt là phải ngươi sống ta chết. Nhưng hiện tại Phương Hàn không ngờ lại cố ý ngưng chiến trước, không biết là hắn có chủ ý gì?
- Phương Hàn sớm muộn gì ngươi và ta cũng phải đánh một trận. Ta biết ngươi muốn có thời gian luyện hóa một phần ba linh hồn của Chúa tể Vạn thú, tu luyện tới cảnh giới mười chín Kỷ nguyên đỉnh phong. Ta cũng cho ngươi thời gian này.
Tâm linh Hoa Thiên Đô máy động. Hiện tại hắn cũng cần thời gian tích lũy. Hơn nữa ở bên trong Thiên Đô Thành có một nhân tố không ổn định là chúa tể Vạn thú, liên minh tam tộc. Nhất là chúa tể Vạn thú lúc này dù chỉ tồn tại hai phần ba linh hồn như vẫn nguy hiểm mười phần, chỉ hơi không chú ý sẽ bị người này đoạt xá.
Mà Hoa Thiên Đô cũng thèm nhỏ rãi linh hồn Tiên Vương, đang nghĩ biện pháp cắn nuốt...
Giờ hắn đang nghĩ tới điều này.
Hai bên đều có điều cố kỵ cho nên hắn mới không muốn giao đấu sống chết với Phương Hàn lúc này. Tất cả đều phải chờ đợi và nhẫn nại.
- Tốt, Phương Hàn, hai người chúng ta đều cần có việc phải hoàn thành, hơn nữa hiện tại cũng không phải thời điểm hoàn toàn liều mạng. Vậy ước định là thời điểm thiên địa đại hủy diệt, phun ra thần vật, chúng ta đều dựa vào bổn sự mà cướp đoạt, hiện giờ nghỉ ngơi lấy sức được chứ?
Hoa Thiên Đô liền nói.
Hiện tại bên trong chư thiên vạn giới chỉ có Phương Hàn và hắn là có thế lực lớn nhất.
- Tốt. Tuy nhiên Hoa Thiên Đô, ta sẽ giết sạch những Tiên Vương giúp đỡ ngươi. Chúa tể Nguyên Thủy, Tạo Hóa Tiên Vương, Tạo Hóa Tiên Vương, Khởi Nguyên Chân Lý, Thần Thoại...cho ngươi biết thế nào là tuyệt vọng chân chính. Ngươi chẳng qua chỉ là thứ dựa hơi Tiên Vương mà thôi.
Phương Hàn nói vang.
- Khoác lác! Ta sẽ cho ngươi thấy ta giết sạch Kỷ Nguyên Môn từ dưới lên trên, chó gà không tha! Đi!
Tay áo Hoa Thiên Đô vung lên, khiến toàn bộ Thiên Đô Thành ẩn đi.
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...