- Không ngờ người này lại lợi hại như vậy! Ta tu luyện Trung Dung Thần Quyền này đã nhiều năm, là một trong những bí ẩn lớn nhất của nho môn. Nghe đồn bộ thần quyền này có hai bộ chính phản, bộ này của ta chính là phần phản, còn thần quyền phần chính lợi hại hơn. Hai bộ kết hợp lại hóa thành Trung Dung, vĩnh viễn được duy trì, luôn ở trong hoàn cảnh bất tử bất diệt, chính khí trường tồn.
Thấy sát chiêu của bản thân đã ra hết, tuy rằng đã đánh tan được Thạch Đồ, nhưng ngay lập tức Phương Hàn đã ngưng tụ ra một Thần Đồ còn lớn hơn nữa, Vũ Phách Hoàng Phủ Phi cũng vô cùng kinh hãi.
Môn quyền này của hắn đủ để có thể giết chết một Bán Thánh cùng cấp độ, thậm chí còn có thể khiến cho Thánh Nhân phải kiêng kị.
Nhưng Phương Hàn lại có thể tiếp được một cách gọn gang, lại còn triển khai phản kích.
Quỷ Võ Thánh Đồ vừa hiện ra trên không trung, Văn Minh Sử Thần Tộc cũng dần dần triển khai. Một bức họa hiện lên trên không trung, lúc này Phương Hàn giống như hóa thân thành một vị Thánh Vương của Thần Tộc.
Hắn đứng ở chính giữa Quỷ Võ Thành Đồ, lấy sức mạnh của bản thân trấn áp trung tâm, cùng với hư ảnh Quỷ Võ Thánh Đồ hợp lại làm một.
Thân thể cao lớn, không chế Thánh Đồ này, Phương Hàn đi đến nơi nào, nơi đó đều vang lên tiếng tán dương của chư thần. Sử thi của chư thần, anh hùng của chư thần… … đủ những lời tán dương của Thần Tộc.
Phương Hàn mang theo thần uy cuộn cuộn, đại thủ cuốn một cái, không ngờ bao phủ cả Hoàng Phủ Phi, Tiểu Thạch Hoàng, lấy một đánh hai, uy mãnh vô cùng.
- Không ổn!
Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi vừa mới nhảy lên, chuẩn bị thi triển Vô Thượng Độn, tiến vào trong kho báu của Phật môn, nhưng Phương Hàn đột nhiên hóa thành một thân hình cao lớn, kết hợp với Quỷ Võ Thánh Quân, bàn tay to vươn tới, thần chưởng ngăn cản, từng lá chắn của chư thần hiện ra ở trước mặt hắn, ngăn cản hắn lại.
Hắn liền thi triển ra đạo thuật, từng quyền từng quyền xé rách, nhưng những lá chắn của chư thần kia càng ngày càng nhiều, hoàn toàn không thể xông ra.
Phương Hàn ngăn cản Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi, cũng đồng thời ngăn cản Vũ Phách Hoàng Phủ Phi, lá chắn của chư thần bố trí ở trên không trung hình thành một đạo thiên mạc, không ngờ thật sự lấy một đánh hai, ngăn cản hai người.
- Phong Duyến, thực sự ngươi nghĩ ngươi là Thánh Nhân sao? Chẳng lẽ muốn lấy sức một người mà ngăn cản ta cùng với Hoàng Phủ huynh sao? Ngươi đúng là châu chấu đá xe. Hơn nữa, ngươi giúp Trí Quyền Mục Dã Chân, nhường cho hắn vào tìm kiếm bảo vật, ngươi có thể có được cái lợi gì? Hại người mà lại không có lợi cho mình.
Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi giận dữ thét lên.
- Không phải nói nhiều với hắn như vậy.
Hoàng Phủ Phi đã thật sự nổi giận, vị Vũ Phách hùng mạnh này là người đã lĩnh ngộ được võ đạo đỉnh phong, hoàn toàn không thể tha thứ cho hành vi khiêu khích trắng trợn công khai như vậy của Phương Hàn, sát khí ở sau lưng hắn ngưng tụ thanh vô số hư ảnh sát thần, gần như khiến cho không gian sụp đổ. Phật quang màu vàng ở trong quốc gia Phật môn kia phát ra bị nứt ra từng khúc, bị khí tức của hắn cuốn tan như mây, khắp nơi đều thành những mảnh nhỏ.
- Mặc kệ các ngươi muốn nói gì thì nói, nhưng cũng không thể bước tới nửa bước, có bản lĩnh thì cứ đánh bại ta đi, cứ bước qua xác ta mà qua.
Phương Hàn cười lạnh lùng, thét dài nói. Thanh âm của hắn vô cùng lớn, truyền ra ngoài khiến cho tất cả Thánh tử đều có thể nghe rõ.
- Cái gì? Không ngờ chỉ với sức của một mình hắn mà ngăn cản hai người Hoảng Phủ Phi và Tiểu Thạch Hoàng? Phong Duyến này rốt cuộc là có cấp bậc gì? Không ngờ có thể lấy một đánh hai?
Một vài cao thủ của gia tộc Hoàng Phủ không dám tới gần quốc gia Phật môn này, bởi vì phật quang màu vàng kia càng ngày càng mạnh, có uy lực hủy diệt thiên địa.
Nhưng bọn họ có thể nghe thấy rõ thanh âm của Phương Hàn, còn có thể nhìn thấy cảnh tượng Phương Hàn ngăn cản Hoàng Phủ Phi cùng với Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi.
Bên trong phật quang, Phương Hàn tỏa ra hào quang, phóng ra lá chắn của chư thần, đối kháng với hai bá chủ trong đám Thánh tử. Hành động này gần như là khiến cho mọi người chấn động, không ai có thể tin được trong đám Thánh tử lại có thể xuất hiện một nhân vật như vậy.
- Lấy một đánh hai, Phong Duyến này thật là đáng sợ, thật là quá kinh khủng. May mà người của gia tộc Mục Dã ta mượn sức hắn, nếu hắn chỉ có một mình, thì lần này kho báu kia không biết sẽ rơi vào trong tay ai.
- Nhìn Mục Dã Chân sư huynh trực tiếp đưa cho hắn một lọ Phật Chi Thánh Nhân, vốn tưởng rằng hành động đó là rất xa xỉ, nhưng hiện giờ xem ra thật sự là rất đáng giá, rất có lời. Mục Dã Chân sư huynh quả không hổ là Trí Quyền, hóa thân của trí tuệ.
- Đúng vậy, ai có thể ngăn cản hai đại cao thủ? Nhất là Vũ Phách Hoàng Phủ Phi và Tiểu Thạch Hoàng? Lợi hại! Đúng là vô địch, lần này thì gia tộc Mục Dã ta đã chiếm được một lợi thế rất lớn rồi, trí tuệ của Mục Dã Chân sư huynh đúng là không thể đo đếm được.
- Xem ra sau này gia tộc Mục Dã chúng ta có thể nhờ vào sức người này, không ngờ lại có nhân vật lợi hại như vậy! Hãy xem hắn chính thức giao chiến với Vũ Phách và Tiểu Thạch Hoàng.
Rất nhiều cao thủ của gia tộc Mục Dã, Thánh tử nhìn trận chiến ở phía trước kho báu Phật môn đều nghị luận, giật mình, sợ hãi, hồi hộp chờ xem.
Một vài cao thủ của Ngũ Nhạc Thần Tông vốn rất hận Phương Hàn, đang chuẩn bị bàn mưu tính kế, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này cũng đều bị dọa cho toát mồ hôi lạnh.
Tiểu Ngục Hoàng Hàn Ngục kia không tự chủ được, thân thể run lên rất nhẹ.
- Hắn mạnh mẽ tới mức như vậy sao?
Phủ Hoàng Hiên Viên Phá lầm bầm, người của Hiên Viên thế gia cũng tái nhợt sắc mặt. Bốn lãnh tụ của Thánh tử kia, Hiên Viên Cực, Hiên Viên Không, Hiên Viên Tú đều hận không thể tát cho mình một cái, không ngờ trước kia nhìn không ra. Nếu có thể kết giao được với một nhân vật như vậy, nếu quan hệ tốt thì đúng là tốt biết mấy? Hiện giờ quan hệ đã căng thẳng, chỉ sợ sau này tiền đồ sẽ thật sự ảm đạm.
Nghĩ đến đây, toàn bộ Hiên Viên thế gia đều hận Hiên Viên Xích Tiêu đã bị Phương Hàn giết chết, đồng thời ánh mắt nhìn về phía một vài Thánh tử của Ngũ Nhạc Thần Tông.
Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá mở miệng nói.
- Người của Ngũ Nhạc Thần Tông, các ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, chuyện này coi như xóa bỏ, hiện giờ các ngươi cũng đã nhìn thấy thực lực của Phong Duyến huynh rồi, đối nghịch với hắn thật sự không có kết cục tốt.
- Người của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta tới rồi.
Ánh mắt Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu cũng nhìn Phương Hàn, đột nhiên tâm linh khẽ động, bay thẳng lên, hạ xuống ở đằng xa, liền nhìn thấy thánh tử của một đại môn phái lớn, nối liền thành một binh khí giống như một ngọn núi lớn, không ngờ là một vũ khí có hình ngọn núi.
Đây chính là pháp bảo vô thượng hiện lên đạo thống của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên.
Trong đó có vô số Thánh tử, thanh thế rất lớn, nối liền thành một ngọn núi khổng lồ này, thanh thế không ngờ không hề kém Bỉ Ngạn Chu.
Thân thể Tiểu Vũ Hoàng hiện ra, hạ xuống ở trên ngọn núi khổng lồ này, một vài vị lãnh tụ Thánh tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đứng ở trên đó lập tức đi ra:
- Hạ Chi Thu, kho báu kia mở ra rồi, lần này kho báu của Thiên Thiện Phật Hoàng chính là vật có giá trị nhất trong cuộc thí luyện huyết sắc ở Thái Cổ Chi Khư này. Người kia là ai, không ngờ lại hung hãn như vậy?
Một Thánh tử trong đó, cũng là một nữ tử, mặc áo dài màu xanh nước biển, là một vị lãnh tụ của Thánh tử Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, Thượng Quan Tiểu Tình. Ở phía sau đầu nàng có linh quang bất diệt lóe lên, hiển nhiên cũng là một cao thủ rất mạnh.
Cao thủ đã tu thành nguyên tiên, trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên có ước chừng mười người, đều là lãnh tụ trong đám Thánh tử.
Tuy nhiên những người này vội vàng tới đây, nhìn thấy trận chiến giữa Phương Hàn cùng với Vũ Phách Hoàng Phủ Phi và Tiểu Thạch Hoàng ở phía trước kho báu của Phật môn, mỗi người đều chấn động.
- Đó là Phong Duyến của Vũ Hóa Môn, sức mạnh ngợp trời, đã kết thành liên minh với ta. Kế hoạch của ta lần này chính là Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta sẽ kết thành liên minh với hắn.
Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu vội vàng nói.
- Kết minh, kết minh, phải kết minh, người này thực lực quá mạnh mẽ.
Một vài lãnh tụ Thánh tử của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên nghe thấy Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu có quan hệ với Phương Hàn, không ngờ đã kết thành liên minh, mỗi người đều trở nên hưng phấn.
- Mau đi xem, đã bắt đầu giao chiến rồi. Nếu thật sự có thể ngăn cản được hai người thì có thể so sánh được với Thánh nhân rồi.
Dần dần, rất nhiều Thánh tử của các môn phái đều từ bên ngoài tới, muốn nhìn thấy hung uy tuyệt thế của Phương Hàn một chút, tất cả đều hoàn toàn chấn động, trong lòng không thể kìm nén.
Lúc này, Phương Hàn cùng với Vũ Phách Hoàng Phủ Phi và Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi đã bắt đầu giao chiến.
Hắn thì triển ra Quỷ Vũ Thánh Đồ, đứng vững ở trên không trung, song quyền liên tục đánh ra Kỷ Nguyên Thần Quyền, ầm ầm oanh kích. Hiện giờ trong Kỷ Nguyên Thư đã có thêm một thiên Binh Đạo Văn Minh Sử, sức chiến đấu không ngờ đã tăng lên gấp đôi, đã đạt tới trình độ khủng bố gấp mười lăm lần.
Ở bên trong cơ thể Phương Hàn có dầu của Thánh nhân Phật Đà đỉnh phong hóa thân, dầu này hóa thành tinh vụ bổ thiên, đủ để giúp cho bản thân liên tục chống đỡ lại sự đứt đoạn của chiến lực.
Một quyền tấn công đầu tiên của hắn là hướng tới Hoàng Phủ Phi, lấy võ đạo cứng rắn của mình chống lại võ đạo của đối phương. Chiến lực gấp mười lăm lần bùng nổ, lập tức Hoàng Phủ Phi không thể không lùi lại phía sau, liên tục thi triển ra cương khí để chống lại.
Thân thể hắn lóe lên, lại một đòn chiến lực gấp mười lăm lần tấn công về phía Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi. Phong Thần Thạch Bi ở trên không trung bị đánh cho vỡ tan, khắp nơi đều là thanh âm bùng nổ liên tục.
Tiểu Thạch Hoàng liên tục lùi lại phía sau.
Hai đại cao thủ không ngờ bị Phương Hàn đánh lui, thật sự không thể bước tới nửa bước.
- Không ngờ có thể phát huy ra chiến lực gấp mười lăm lần.
Ánh mắt Hoàng Phủ Phi lóe lên, điều chỉnh chân khí, sức mạnh toàn thân tăng lên đạt tới đỉnh phong.
Hắn bị Phương Hàn một đòn đánh lui, lập tức phát hiện ra võ đạo của Phương Hàn không hề dưới hắn, đối với lĩnh ngộ võ đạo cũng đủ để có thể giao chiến với hắn. Tuy nhiên chuyện này lại khơi dậy quyết tâm không chịu thua cùng với sát khí ở sâu trong lòng hắn, hóa thành cương khí võ đạo, ở sau đầu cuộn cuộn phát ra.
Thân thể hắn đột nhiên bành trướng lên, các loại cương khí cùng nhau tăng vọt, giống như là thủy triều, từng đợt từng đợt, chen chúc cuồn cuộn không thôi. Trong đó có Ma đạo, Nho đạo, Tiên đạo… … đủ loại ý chí võ học.
Không ngờ hắn cũng giống như Phương Hàn, thu thập rất nhiều trường phái, ngưng tụ võ học, chỉ tiếc là không được như Phương Hàn, đem các loại đạo thuật ngưng tụ thành Văn Minh Sử.
Tuy nhiên mỗi một môn đạo thuật của hắn đều là ý chí võ học được tu luyện cực kỳ tập trung, so với Văn Minh Sử của Phương Hàn còn thuần túy hơn, chỉ một đạo cũng có lực sát thương rất lớn.
Nếu nói Kỷ Nguyên Văn Minh Sử của Phương Hàn là một con sông dài, sử thi lưu chuyển, ý chí võ đạo của hắn chính là những cơn gió sắc bén chuyên tàn phá, lấy cứng chọi cứng.
Hai đại cao thủ, ai cũng có sở trường riêng.
Sự mênh mông của Phương Hàn, sự bá đạo của Vũ Phách Hoàng Phủ Phi.
- Hôm nay ta sẽ xem ngươi có thể liên tục bùng nổ như thế nào để tạo ra chiến lực!
Hoàng Phủ Phi bình tĩnh nói.
- Cho dù là Thánh nhân, liên tục bộc phát ra chiến lực cực hạn cũng là điều không thể. Tuy nhiên cho dù ngươi bùng nổ chiến lực thì cũng không làm gì được ta. Đột nhiên ta phát hiện ra giá trị ở trên người ngươi so với kho báu Phật môn còn lớn hơn, hiện giờ ta không lấy kho báu vội, giết ngươi, luyện hóa võ học trong cơ thể ngươi cũng đủ để cho ta sử dụng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...