Vĩnh Sinh

- Hả! Chuyện gì xảy ra thế này? Vì sao Trí Quyền Mục Dã Chân lại giết Thánh tử của Ngũ Nhạc Thần Tông? Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì?

- Tại sao lại như vậy? Trần Trúc Dương đã bị hắn bóp chết, thực sự thi cốt không còn, hình thần câu diệt.

- Tuy rằng Trần Trúc Dương không phải là Thánh Nhân hay Hoàng giả chuyển thế nhưng kỳ ngộ cũng rất nhiều, khổ tu tới cảnh giới Tổ Tiên đỉnh phong, chẳng bao lâu nữa sẽ thăng cấp lên Nguyên Tiên. Mục Dã Chân hùng hổ tới đây, tưởng hắn muốn gây phiền toái cho Phong Duyên, không ngờ đột nhiên là quay ngoắt một trăm tám mươi độ. Rốt cục là hắn muốn làm gì?

Nhìn Trí Quyền Mục Dã Chân vừa ra tay liền bóp chết Trần Trúc Dương - Thánh tử của Ngũ Nhạc Thần Tông, tất cả mọi người đều vô cùng hoảng sợ.

Tất cả đều không đoán ra rốt cục vị trí giả này muốn làm gì?

- Tốt, Mục Dã huynh quả nhiên là bậc trí giả, biết lúc nào phải giữ, lúc nào phải bỏ?

Phương Hàn thấy cảnh tượng như vậy liền cười ha hả, vui sướng mười phần.

Trước kia hắn tuy đã từng giết người của gia tộc Mục Dã nhưng khi ở bên trong huyệt của Quỷ Võ Thánh Quân, tình hình hỗn loạn, ai cũng không biết rốt cục là ai giết. Còn nói về xung đột chính diện thì gia tộc Mục Dã và hắn vốn cũng không có mâu thuẫn gì quá lớn.

Còn trong thế tục, cao thủ chiến đấu với gia tộc Mục Dã có thân phận Phương Hàn.

Còn hiện tại hắn là Phong Duyên.

Địa vị của hắn đã xâm nhập lòng người, không ai nghi ngờ hắn. Hắn hiện tại chẳng khác gì Thánh tử lâu năm của Vũ Hóa Môn.

- Tồn tại kinh thế hãi tục như Phong huynh về sau thành tựu Thánh nhân hay Hoàng giả Chí Tiên đã là chuyện chắc chắn, thậm chí có thể đạt tới tuyệt đại Thiên Quân. Mục Dã Chân ta làm sao có thể vì một việc nhỏ mà trở thành kẻ địch của ngươi? Đúng theo lời ngươi nói, thêm một bằng hữu vẫn tốt hơn nhiều so với có thêm một địch nhân.

Mục Dã Chân mỉm cười. Ai cũng không đoán ra nổi trong lòng hắn lúc này đang nghĩ gì.

- Mục Dã Chân vì giao hảo với ta mà giết một Thánh tử của Ngũ Nhạc Thần Tông. sao? Vậy không phải sẽ kết thành thù hận với Ngũ Nhạc Thần Tông sao?


Phương Hàn hỏi.

- Đó là ta muốn tốt cho Ngũ Nhạc Thần Tông, tin rằng trưởng lão trong môn phái đó sẽ hiểu được. Đương nhiên chuyện hôm nay sẽ chẳng ai nói ra ngoài.

Mục Dã Chân vẫn mỉm cười như trước nói:

- Mà đương nhiên bằng hữu cũng có bên nặng bên nhẹ. Trong mắt ta thì Phong Duyên huynh so với minh hữu Ngũ Nhạc Thần Tông còn trọng yếu hơn nhiều lắm

- Quả nhiên Mục Dã huynh là tri kỷ của ta.

Phương Hàn cũng cười nói:

- Xem ra lần này Mục Dã huynh muốn hợp tác với ta, đoạt được bảo tàng của Thiện Vương Phật môn chăng?

- Chuyện đó là đương nhiên. Sau khi lấy được bảo tàng thì chúng ta chia năm năm. Tuy nhiên nơi này còn có một đối thủ lợi hại nữa là Thần Châu Tịnh Thổ Hoàng Phủ thế gia. Thực lực của Võ Bá Hoàng Phủ Phi kia cũng không dưới ta và ngươi.

Trí Quyền Mục Dã Chân nói:

- Cũng may hiện tại hai người chúng ta liên thủ lại, ước chừng có thể khắc chế người này.

- Một khi đã như vậy thì cứ theo lời của Mục Dã huynh, cùng nhau phân chia bảo tàng đi! Tuy nhiên ta nghe nói lần này Mục Dã huynh tấn công bảo tàng Phật Môn cũng chiếm được không ít Phật Chi. Ta lúc này lại đang tu luyện một môn chân khí còn thiếu thứ này, có thể chia cho ta một ít không? Ta sẽ dùng linh mạch vương giai để mua.

Trong lúc nói chuyện, trên tay Phương Hàn xuất hiện vài linh mạch trông chỉ bằng con giun. Những linh mạch này đều có khí tức vương giả, uốn lượn lấp lánh, phun nhả ra nguyên thủy khí trong hư không.

- Nhiều linh mạch vương giai như vậy.

Ánh mắt Trí Quyền Mục Dã Chân lóe sáng, dường như đang suy nghĩ gì đó:


- Xem ra tài phú trên người Phong Duyên huynh rất nhiều. Tuy nhiên chúng ta nếu đã hợp tác thì ta cũng không keo kiệt gì. Ở đây ta có một bình Phật Chi do Phật Đà cấp bậc Thánh Nhân lưu lại, xin tặng cho ngươi.

Lật tay một cái, một bình Tử Ma Chân Kim phật liền hiện ra trong tay hắn, đưa cho Phương Hàn.

Phương Hàn nhận lấy liền thấy bên trong bình có Phật chi tinh thuần của Thánh nhân. Khí tức cường đại của Thánh nhân ẩn hiện trong đó, cũng có thể thấy một Thánh nhân Phật Đà đang chìm nổi trong Phật Chi.

- Đây là Phật Chi đỉnh phong của Thánh nhân!

Phương Hàn âm thầm kinh hãi trong lòng. Hắn ở trong Thần Miếu của Thiên Địa liên minh cũng đã từng mua một bình này tuy nhiên đó cũng chỉ là Phật Chi của Thánh nhân cấp thấp, phẩm chất căn bản không thể bằng so với Phật Chi hiện giờ.

Loại Phật Chi này có thể so được với cả vạn bình Phật Chi của Thánh nhân cấp thấp.

Một bình như vậy giá trị rất lớn, tính sơ một chút thì không có ba tới năm cái linh mạch vương giai thì căn bản không thể mua nổi.

Ánh mắt Phương Hàn lóe sáng, đối với Mục Dã Chân này vô cùng bội phục. Người này vì mượn sức mình mà bỏ ra được vốn lớn như vậy, quả nhiên là bậc trí giả. Ăn của người thì khó mở miệng, cầm của người thì phải nương tay. Về sau Phương Hàn cũng sẽ khó mà trở mặt với hắn.

Tuy nhiên loại vật được tặng này chẳng dại gì mà không lấy. Phương Hàn vui vẻ nhận lấy, nhét Phật Chi vào túi, sau đó dùng tinh thể thần quốc của bản thân bắt đầu suy tính, Chu Thiên Nghi ầm thầm quan sát, phát hiện ra bên trong không có gì mờ ám mới đưa vào trong Bổ Thiên Lô, hóa thành chân khí bổ thiên.

Mục Dã Chân là trí giả, không thể không đề phòng mỗi một hành động của hắn. Tuy nhiên đại trí giả ngu, Phương Hàn cũng không tin người này lại ngu xuẩn tới mức giở trò trong đồ đem tặng. Tuy vậy cẩn tắc vô ưu, hắn cho tới lúc này vẫn không bỏ qua chi tiết gì, không cho kẻ khác có cơ hội nào. Bản thân hoàn toàn kín kẽ thì kẻ khác mới không lợi dụng được.

Bổ Thiên Lô ở trong tinh thể thần quốc của hắn, lơ lửng trong vân khí khôn cùng. Bình Phật Chi kia vừa rót vào trong đó lập tức bắt đầu sôi trào, biến thành chân khí bổ thiên như thiên hà, gào thét trong lô, phát ra thanh âm như long ngâm hổ gầm, không ngừng biến hóa thành hư ảnh của các thần thú như Huyền Vũ, Bạch Hổ, Thanh Long, Chu Tước, Kỳ Lân, trong đó còn có cả Phật Đà Thánh nhân đang thuyết pháp.

Một luồng tinh vụ bốc thẳng lên. Không ngờ chân khí bổ thiên không còn là một dòng khí mà biến thành một dòng tinh thể bổ thiên. Từng viên tinh thể này dường như đều chuẩn bị ngưng kết thành tinh thạch.

- Bổ Thiên Thạch!


Trong lòng Phương Hàn cả kinh, biết nếu chân khí bổ thiên chân chính ngưng tụ thành tinh thạch vậy có thể hóa thành Bổ Thiên Thạch chân chính trong truyền thuyết. Chỉ cần ngậm một viên trong miệng đối địch với người khác thì địch nhân căn bản không thể phá hủy thân thể của mình được.

Năng lực khôi phục của Bổ Thiên Thạch cường đại hơn so với chân khí bổ thiên mấy lần.

Cho dù là tinh vụ bổ thiên hiện tại cũng đã mạnh mẽ hơn so với chân khí bổ thiên rồi.

- Đáng tiếc chí bảo Tam Thập Tam Thiên không phải là tiên khí tuyệt phẩm, nếu không thì có thể trực tiếp hóa thành một ít Bổ Thiên Thạch rồi. Nếu vậy ta đối mặt với Thánh nhân cũng có thể bảo vệ tính mạng, không bị Thánh nhân đánh nát.

Phương Hàn lắc đầu, thầm suy tư trong lòng:

- Nếu có thể tìm được mảnh vỡ của Tạo Hóa Thần Khí bên trong bảo tàng Phật Môn kia hoặc có đủ pháp tắc thì thật ra ta có thể luyện thành toàn bộ. Đương nhiên không có mảnh vỡ của Tạo Hóa Thần Khí thì ta đánh chết Tiểu Thạch Hoàng, lấy Phong Thần Thạch Bi cũng được.

Hắn đã sớm suy tính ra trong Thái Cổ Chi Khư có khí tức nhàn nhạt của Tạo Hóa Thần Khí, khẳng định là do mảnh vỡ của Tạo Hóa Thần Khí lưu lại. Tuy nhiên cuối cùng là ở đâu thì hắn cũng không xác định được.

- Các ngươi xem! Thái Nhất Môn xuất hiện rồi! Đó là Cứu Thục Sơn. Lực lượng thật mạnh mẽ. Không ngờ trong đó lại rõ ràng có khí tức của Bán Thánh. Chẳng lẽ Tiểu Thạch Hoàng đã tu thành bán tiên rồi?

Ngay khi Phương Hàn đang luyện hóa Phật Chi, hóa thành tinh vụ bổ thiên thì đột nhiên phía xa xa chấn động. Cứu Thục Sơn hiện ra ở đó. Trên Cứu Thục Sơn, một Cứu Thục Thần vạn tay vạn mắt đứng đó, vung tay ra. Vô số không gian vỡ tan. Đa số Thánh tử tại đây đều cảm nhận được từng luồng dao động tâm linh.

- Tiểu Thạch Hoàng rốt cục đi ra rồi. Đúng là không để ta thất vọng.

Phương Hàn thản nhiên nói

- Sao thế? Phong huynh có cừu oán với Tiểu Thạch Hoàng sao?

Trí Quyền Mục Dã nói:

- À, ta lại quên mất. Thái Nhất Môn và Vũ Hóa Môn có cừu hận rất lớn. Cừu hận này bắt đầu từ Tai Nan Thiên Quân và Hoa Thiên Quân năm xưa. Từ rất nhiều năm về trước, vào thời điểm Tạo Hóa Tiên Vương thống trị Thiên Đình, Tai Nan Thiên Quân và Hoa Thiên Quân đều là đại thần phụ chính dưới trướng Tạo Hóa Tiên Vương. Đáng tiếc là sau đó lại xảy ra chia rẽ.

- Chính vì thế mà cừu hận của Thái Nhất Môn và Vũ Hóa Môn cứ kéo dài qua từng thế hệ.


Đúng lúc này Tôn Thi Họa nói xen vào.

- Ta và Tiểu Thạch Hoàng đã từng giao thủ. Hắn tu thành Bán Thánh cũng không phải là đối thủ của ta, sẽ bị ta đánh bại. Nhưng muốn giết hắn thì cũng có chút phiền toái.

Phương Hàn bình thản nói:

- Người này thu được một ác thi do Thương Thánh trong Ma đạo thất thánh chém giết, dùng Cứu Thục thuật luyện hóa, thực lực phi thường mạnh mẽ. Chúng ta cần phải vô cùng cẩn thận mới tốt.

- Sư huynh, Cứu Thục Sơn và Bỉ Ngạn Chu ở cùng một nơi. Thái Nhất Môn không ngờ lại liên hợp với Hoàng Phủ thế gia.

Một Thánh tử của gia tộc Mục Dã nói.

- Đây cũng là chuyện tất nhiên. Phong huynh gây ra động tĩnh lớn ở nơi này, Hoàng Phủ Phi trên Bỉ Ngạn Chu khẳng định biết được toàn bộ. Thái Nhất Môn lại có cừu oán với Phong huynh, hai bên liên hợp lại là chuyện tất yếu.

Trí Quyền Mục Dã nói.

- Phán đoán không sai, không hổ là trí giả.

Phương Hàn vận mắt thần nhìn về phía trên Bỉ Ngạn Chu khổng lồ, lập tức thấy những quầng sáng trùng điệp. Sau khi bay vào Cứu Thục Sơn, một số thần niệm mạnh mẽ lần lượt tỏa ra. Luồng khí tức mãnh liệt nhất trong đó chính là Tiểu Thạch Hoàng. Hắn lúc này đã mạnh mẽ hơn rất nhiều so với thời điểm giao thủ với Phương Hàn, hiển nhiên đã luyện hóa được ác thi hoàn toàn.

Người tu đạo khác sau khi chiếm được ác thi, lúc luyện hóa hoàn toàn xong thì khẳng định sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Nhưng Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi tuyệt đối không như vậy. Bởi lẽ Cứu Thục Thánh Pháp của Tai Nan Thiên Quân chính là pháp môn kỳ diệu nhất trong thiên địa vũ trụ. Nghe đồn nó là do Tạo Hóa Tiên Vương ban xuống, cứu vớt tất cả sinh linh khổ nạn, ở bên trong Cứu Thục có được sinh mệnh vĩnh hằng. Ác thi nhờ đó có thể bị luyện hóa, được đến Cứu Thục.

Thương Thánh tuy rằng lợi hại như gặp phải Cứu Thục Thánh Pháp cũng phải chịu hết đường xoay xở.

Ngoài ra còn có một khí tức Võ đạo mạnh mẽ ẩn trên Bỉ Ngạn Chu. Phương Hàn cảm nhận được luồng khí tức Võ đạo này, hơi vận chuyển một cái, Võ đạo Văn Minh Sử trong Kỷ Nguyên Thư không ngờ lại rục rịch như muốn bay ra. Hiển nhiên Võ đạo văn minh cảm nhận được thứ có thể bổ sung rất nhiều cho mình.

- Đó là Võ Bá Hoàng Phủ Phi sao? Không biết huyết mạch người của gia tộc Hoàng Phủ là dạng gì nữa?

Phương Hàn thầm nghĩ:

- Lão tổ tông của bọn họ là một tiên khí thánh phẩm, hóa thân thành người, tên là Hoàng Phủ Bỉ Ngạn. Huyết mạch trong cơ thể của đời sau có tiên khí thánh phẩm khẳng định là có mang bảo khí. Nếu luyện hóa được những tộc nhân này thì có thể mang lại ích lợi lớn cho pháp bảo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui