Vĩnh Sinh

Quỷ Vũ Thánh Quân đồ của Phương Hàn chỉ còn thiếu một khối hạch tâm trung ương, cho nên không thể phát huy ra uy lực lớn nhất, hiện tại hắn muốn thừa cơ thu thạch đồ để thay thế khối trung ương này.

Đầu tiên là hóa giải công kích của Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi, thứ hai là muốn tàn đồ của Quỷ Vũ Thánh Quân viên mãn, nhất cử lưỡng tiện.

Tàn của Quỷ Vũ Thánh Quân tỏa ra quang mang vô tận, hư ảnh của Quỷ Vũ Thánh Quân như ẩn như hiện ở trong đó, y phục đen kịt, cho thấy thân phận cao quý của Thần tộc, khí tức vinh hoa, lãnh ngạo, thống trị Chư Thiên. Đại thủ tung ra môt trảo, thạch đồ đã bị ngăn cản, căn bản không cách nào tiến tới mảy may, sau đó bị bắt lấy ném vào giữa trung tâm tàn đồ.

Đây là lực lượng của Quỷ Vũ Thánh Quân, uy năng của nửa bước Thiên Quân.

"Đây là chuyện gì vậy? Tàn đồ của Quỷ Vũ Thánh Quân?" Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi cũng là kẻ kiến thức rộng rãi, thoáng cái đã nhận ra lai lịch của khối tàn đồ này. "Nghe đồn đệ tử chấp pháp thần ngục Thiên Đình Vô Thường đã cướp được khối tàn đồ này, sau đó làm phản rời khỏi Thiên Đình, tiến vào mộ địa của Quỷ Vũ Thánh Quân, liên hợp cùng Thần tộc, vì sao thứ này lai rơi vào trong tay ngươi. Hơn nữa trong tàn đồ còn có ý niệm hung thần ác sát của Quỷ Vũ Thánh Quân, cho dù Thánh nhân không cẩn thận cũng sẽ bị tàn đồ cắn trả, tàn đồ này đã từng có rất nhiều chủ nhân, đều bị cắn trả, thôn phệ ngay cả cặn bã cũng không chừa lại, ngươi cư nhiên có thể khống chế?"

Hắn lập tức lùi lại, hai tay thu lại, muốn một lần nữa thu lại thạch đồ.

Tờ thạch đồ này tuy không phải là một kiện pháp bảo, thế nhưng là hắn dùng tinh khí ngưng luyện, mang theo một bộ phận nguyên lực của Vương Phẩm tiên khí, trong đó càng được dung nhập một đạo Vương cấp linh mạch, nếu như bỗng chốc bị cướp lấy, nguyên khí của hắn sẽ bị tổn hao không ít.

Thế nhưng Phương Hàn há để cho hắn làm như vậy?

Toàn thân một lần nữa bành trướng, thi triển Chung Kết Thánh Pháp tới cực hạn, trên mặt Quỷ Vũ tàn đồ toát ra nguyên linh Quỷ Vũ Thánh Quân, càng thêm linh hoạt vạn phần. Quỷ Vũ tàn đồ xoay tròn, cư nhiên lại được từng đợt lực gia trì từ Thần giới.

Văn chương văn minh của Thần tộc dần dần kết hợp cùng Quỷ Vũ Thánh Quân tàn đồ. Hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, đây là thiên văn minh sử, chỉ thoáng cái đã hoàn toàn siêu việt hơn văn minh sử của Nho đạo, Ma đạo, Vu đạo, Phật đạo, Long đạo, rất nhiều văn minh sử, chân chân chính chính đã trở thành đệ nhất.

Văn minh sử của Thần tộc đại phóng quang mang, thậm chí bên trong văn minh sử còn xuất hiện bảy vị Thần Đế, là bảy đại Thần Đế viễn cổ chúa tể của Thần tộc, Đế Thích Thiên, Nhận Lợi Thiên, Dạ Ma Thiên....


Lực lượng của Quỷ Vũ Thánh Đồ gia nhập vào trong văn minh sử Thần tộc, vậy lực lượng sẽ tăng lên tới trình độ nào? Chẳng khác gì là tinh hoa của một vị nửa bước Thiên Quân dung nhập vào trong đó.

Cao thủ bình thường cho dù Thánh nhân cũng khó có thể khống chế, thế nhưng Quỷ Vũ Thánh Quân chính là người trong Thần tộc, chỉ cần là Thần tộc, nhất định sẽ bị Chư Thần Hoàng Hôn, Chung Kết Thánh Vương khắc chế. Huống chi Phương Hàn đã được mặt đối mặt với Chung Kết Thánh Vương, được người này truyền thụ công lực, tinh thần lạc ấn. Đây là chỗ mà tinh hồn Quỷ Vũ Thánh Quân không dám khiêu khích.

Đổi lại nếu như là Vô Thường cưỡng chế mở ra phong ấn trong Quỷ Vũ tàn đồ, lập tức sẽ bị nguyên linh tàn hồn thôn phệ, bị chết rất thảm.

Cho nên Cốt Thánh mới có thể đem phiến tàn đồ này cho Phương Hàn, bởi vì Cốt Thánh biết thứ này cực độ nguy hiểm, cắn trả chủ nhân. Giữ lại là một cái đại họa. Lại thật không ngờ chung kết chi đạo của Phương Hàn chuyên môn khắc chế Thần tộc.

Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi mạnh mẽ lùi lại, thế nhưng thạch đồ không có chạy theo, bị một tia nguyên linh của Quỷ Vũ Thánh Quân hóa ra hình thể nắm chắc.

Hắn luân phiên thúc dục lực lượng, đều không thể động đậy, sắc mặt không khỏi phát lạnh, trên đỉnh đầu một lần nữa dâng lên một khối thạch bia cổ lão.

Tấm thạch bia cổ lão này chính là bản thể của Phong Thần Thạch Bi, thể xác của Vương Phẩm tiên khí, sau khi trải qua Tiểu Thạch Hoàng tế luyện, thân mình lại trở nên khác biệt rất lớn, hiện ra sức sống cuộn trào, dường như là một khối tượng thần tớitwf từ viễn cổ Trần Phong đi ra, uy lực trọn vẹn khôi phục ba thành.

Hắn dùng một ngón tay búng ra, tấm bia đá lập tức xoay tròn, hung mãnh đánh ra, trực tiếp tiến hành nghiền áp đối với bản thể của Phương Hàn.

Phương Hàn gào to một tiếng, đột nhiên thân thể biến đổi, bộc phát ra một đoàn tinh quang mãnh liệt như mặt trời, làm cho tất cả hình thể đều được che dấu trong đó, sau đó liền thi triển ra ba mươi ba lần chiến lực trong màn hào quang.

Oành!

Tấm bia đá Phong Thần này liên tục bị ba mươi ba lần công kích, thạch khí trên mặt bị đánh lên liên tục kêu ông ông, một quyền cuối cùng, Phương Hàn dùng chiêu pháp quy nhất, biến thành Chí Thiên Thánh Pháp, một quyền đánh lên giữa tấm bia đá. Khiến tấm bia lăn lộn, bị đánh một lần nữa lùi lại, mà Phương Hàn cũng bị chấn đắc đễn nỗi hít thở không thông, lướt đi trong không trung, toàn thân xuất hiện nhiều vết nứt.


Nhưng mà hắn có Bổ Thiên chân khí, cho dù thương thế nặng hơn nữa cũng chỉ thoáng cái là khôi phục.

Lập tức Bổ Thiên chân khí tuôn ra, vết rách trên người hắn khôi phục với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, không tới ba lần hô hấp đã khôi phục lại trạng thái toàn thịnh.

Mà Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi cũng buồn bực hự lên một tiếng, Phong Thần Thạch Bi một lần nữa thu vào trong cơ thể, phun ra một ngụm máu tươi, một kích ba mươi ba lần chiến lực này của Phương Hàn oanh kích lên trên tấm bia cũng chẳng khác gì làm bản thể của hắn bị thương, hai người va chạm, bị thương không nhẹ, thế nhưng hắn cũng không có Bổ Thiên chân khí, tốc độ khôi phục còn lâu mới nhanh bằng Phương Hàn. Vừa phun ra một ngụm máu tươi thì Phương Hàn cũng đã trở lại trạng thái đỉnh phong.

Roẹt!

Phương Hàn thoáng cái tới gần, phát động ra công kích mãnh liệt lên thân thể đối phương, quyền, chưởng, chân, đâm, đánh, kéo.... Tất cả tinh túy võ học đều được thi triển ra.

Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi giật mình hoảng sợ, hít mạnh một hơi, không ngờ cũng thi triển ra một bộ võ học chống lại. Trong nháy mắt hai người liên tục tung ra sát chiêu, chém giết trên không trung, trải qua trăm ngàn lần va chạm, đột nhiên hai quyền đối bính, tầng tầng rung động bạo phát ra.

"Thạch Hoàng Quyền."

Chí Thiên Chí Thánh Cao Hoàng Thượng Đế Thống Ngự Chân Pháp!"

Trong một kích cuối cùng, hai người đều thi triển ra một kích mạnh nhất. Đều tự dùng nguyên khí oanh kích tiến nhập vào trong cơ thể của đối phương.

Xoạch!


Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi thoáng cái bị đánh bay, toàn thân nứt toác, thạch khí sôi trào, mà Phương Hàn cũng bị đánh bay ra ngoài, thân thể chia năm xẻ bảy trên không trung, biến thành mấy khối tinh thể.

Thế nhưng mấy khối thân thể bay trên không trung lại được Bổ Thiên chân khí rót vào, thân thể lập tức tổ hợp lại, biến thành một nam tử cao lớn, uy nghiêm, tựa hồ như không thể phá hủy.

Vừa khôi phục, Phương Hàn rốt cục cũng cướp đoạt được thiên cơ, thân thể thoáng cái buông xuống địa phương tranh đoạt thạch đồ cùng tàn đồ Quỷ Vũ Thánh Quân, đại thủ tung ra môt trảo, hai tay đanh ra Chí Thiên Thánh Pháp, cảnh giới thiên địa nhất thể chấn động, phối hợp với Quỷ Vũ tàn đồ không ngờ cứng rắn áp chế thạch đồ xuống.

"Không!"

Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi trơ mắt nhìn một màn này, hắn và Phương Hàn đồng thời bị đánh bay, lưỡng bại câu thương, thế nhưng tốc độ khôi phục của hắn còn lâu mới cường đại bằng Phương Hàn, thế cho nên mất đi tiên cơ, bị Phương Hàn nắm lấy cơ hội cướp đi phong ấn thạch đồ.

Nếu như hắn có năng lực khôi phục giống như Phương Hàn mà nói, như vậy có thể phối hợp với thạch đồ, nhét phong ấn tàn đồ Quỷ Vũ Thánh Quân vào trong túi, thành vật của mình.

Đáng tiếc hiện tại chỉ có thể trơ mắt nhìn Phương Hàn trấn áp thạch đồ.

Thạch đồ bì Phương Hàn thoáng cái áp chế, thạch đạo văn chương văn minh sử bao trùm xuống, Phương Hàn búng ra nhất chỉ, một đạo thần quang số mệnh kích xạ xuống, nguyên linh lạc ấn bên trong lập tức biến mất, chặt đứt tư duy nhân quả.

Oa!

Tiểu Thạch Hoàng ở phía xa lập tức điều tức muốn nhanh chóng khôi phục, lúc này lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.

"Quỷ Vũ tàn đồ, ngưng tụ hạch tâm!" Phương Hàn không ngừng chút nào, hai tay lại lần nữa đan vào nhau tạo thành một đạo phong ấn phù văn, lập tức đem thạch đồ mười vạn đại châu Thiên Đình dung nhập vào trong trung tâm của Quỷ Vũ Thánh Đồ không trọn vẹn.

Hai thứ trấn áp, hòa tan lẫn nhau. Tranh đấu lẫn nhau, rồi lại trở nên hoàn mỹ thống nhất, thập phần hài hòa. Có một loại thủ đoạn huyền diệu cướp lấy thiên địa tạo hóa.

"Thánh đồ bay lên, thời kì đồ đá, thiên chương văn minh!"


Phương Hàn một lần nữa khua tay, Quỷ Vũ tàn đồ liền bay lên.

Không, hiện tại không thể nói là tàn đồ nữa, mà là một bức tranh đầy đủ, tại trung tâm của bức tranh, nguyên lai là một địa phương trống rỗng, lúc này lại xuất hiện bóng dáng của mười vạn đại châu Thiên Đình, mà chung quanh có đại quân Thần tộc vờn quanh, hư ảnh của Quỷ Vũ Thánh Quân như muốn xâm lấn vào trong Thiên giới.

Bức địa đồ do Thần tộc xâm lấn Thiên giới này đều ẩn chứa thiên thời, địa lợi, nhân hòa.

Phương Hàn thoáng cái hàng phục thạch đồ, lập tức nhận được rất nhiều điều huyền bí, kinh nghiệm thưởng cổ của Phong Thần Thạch Bi, thậm chí là các loại quá trình mà Thiên Đình sáng lập ra mười vạn đại châu cơ hồ đều hiện rõ trước mắt.

Vô luận là văn minh sử của Thần tộc, hay thạch đạo văn minh sử đều chiếm được tăng trưởng gấp trăm lần!

"Quỷ Vũ Thánh Đồ! Ngươi đã xuất hiện trong văn minh sử của Thần tộc, rồi hòa tan, chung quy có một ngày ngươi sẽ dung nhập vào văn minh sử cuối cùng của Thần tộc." Hai tay của Phương Hàn áp xuống, bức đồ họa Quỷ Vũ Thánh Quân chậm rãi dung nhập vào trong tờ thiên cương văn minh sử của Thần tộc, bắt đầu thong thả trôi nổi, hòa tan.

Tuy có thể đơn giản vận dụng uy lực của thánh đồ này, thế nhưng thực lực bây giờ của Phương Hàn căn bản không cách nào luyện hóa toàn bộ thánh đồ, cho nên dùng văn minh sử của Thần tộc tới trấn áp, thong thả luyện hóa.

Chờ hắn bước thêm một bước nữa, tu thành Thánh Tiên, thậm chí cảnh giới Chí Tiên, sẽ tiếp tục luyện hóa thánh đồ này, làm cho tinh huyết nguyên khí tàn hồn của Quỷ Vũ Thánh Quân dung nhập vào thân thể mình.

Đồ còn sót lại của nửa bước Thiên Quân, cho dù là một tia tinh khí, đều có ích lợi đối với con đường tu luyện sau này của hắn.

Hàng phục thạch đồ, khí tức trên thân Phương Hàn thoáng cái trở nên nghiêng trời lệch đất, song chưởng của hắn của hắn hơi chà xát, lập tức trong lòng bàn tay xuất hiện một bức tranh mười vạn đại châu của Thiên đình, mượn đại lực từ nơi tối tăm trong hư không.

Hơn nữa thiên chương văn minh sử thạch đạo vận chuyển, quét sạch thạch khí xung quanh, trong đó cư nhiên lại hiện ra hư ảnh của Phong Thần Thạch Bi, đủ có thể đánh tráo đồ thật.

"Hiện tại, Tiểu Thạch Hoàng, ta xem ngươi có bản lĩnh gì để đối phó ta? Sát chiêu cường đại nhất của ngươi đã bị ta hàng phục, ngược lại trở thành sát chiêu của ta, thạch khí của ngươi cũng là đồ bổ của ta. Hiện tại hãy để ta tới hoàn toàn diệt sát ngươi đi!" Phương Hàn xoay người lại nhìn về phía Tiểu Thạch Hoàng đang mang vẻ mặt hoảng sợ, ha ha cười: "Hiên Viên Phá, Hạ Chi Thu, người này đã mất hung uy, toàn lực xuất thủ. Tuyệt đối không thể để hắn chạy, rồi tiếp ứng với đám Thánh tử khác của Thái Nhất Môn, ta sẽ ở chỗ này cứng rắn luyện hóa hắn, thu tất cả tài phú của hắn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui