- Phong Duyên sư huynh. Chu Trọng Dương sư huynh. Các vị đều là rường cột. đại thụ chống trời của Vũ Hóa Môn chúng ta. Mất đi bất kỳ người nào đều là tôn thất rất lớn. Ngàn vạn không nên hai hổ tranh chấp, vô cớ tiện nghi môn phái khác.
Tôn Thi Họa thấy mùi thuốc súng giữa Phương Hàn cùng Chu Trọng Dương càng ngày càng đậm, không khỏi lo lắng quát lên.
- Câm mồm. ngươi biết cái gì.
Chu Trọng Dương nhìn Tôn Thi Họa một cái:
- Đô vô dụng, còn dám xưng là Họa Thánh chuyên thế. Năm đó chướng môn cứu ngươi, tu vi của ngươi ngược lại không chút tiến triển, chậm chạp không thể thức tinh lực lượng Họa Thánh trong cơ thê. Mà ta cũng không phải bất kỳ người nào chuyên thể lại hoàn toàn vượt qua ngươi, làm sao ngươi không thấy hổ thẹn, nên đi bế quan tu luyện. không nên tham gia vào những chuyện này! Rường cột? Hừ! Kè gây chuyện Phong Duyên này cũng xứng là rường cột của Vũ Hóa Môn ta? Quả thực là chuyện cười, một chuyện cười to lớn. Hôm nay trước mặt các ngươi, ta triệt để đánh bại hắn hủy bỏ pháp lực cho các ngươi biết người ngang ngược không có kết cục gì tốt.
Chu Trọng Dương nói lời điêu ngoa, cay nghiệt nhưng lại lộ ra khí tức cường đại.
Cho dù là Tiểu Vũ Hoàng. Tiểu Phủ Hoàng thấy hắn ngưng luyện ra kiếm thai Chân Lý Kiếm cũng đều tự có cố kỷ không dễ tùy ý ra tay. Hơn nữa Đây là tranh đấu giữa Thánh Tử trong nội bộ Vũ Hóa Môn, bọn họ cũng không tiện nhúng tay.
- Hạ Chi Thu cô nương. Hiên Viên huynh. Các vị áp trận, đừng cho yêu thú tập kích tới.
Trên mặt Phương Hàn cũng không chút biểu tình, lại nói:
- Mười hô hấp. Trong mười hô hấp ta sẽ giải quyết người này. Đến lúc đó chúng ta tiếp tục đi giết Tiểu Thạch Hoàng. Không ngờ nửa đường xuất hiện loại ngu xuẩn như này để cho các vị thấy chuyện cười của Vũ Hóa Môn chúng ta, thật là khiến ta xấu hô.
- Ngu xuẩn?
Bá!
Chu Trọng Dương là nhân vật nào. một trong ba Thánh Tử mạnh nhất Vũ Hóa Môn, tu luyện Song Tử Vương Thuật, lại được kỷ ngộ vô thượng. Trong khi ngưng luyện kiếm thai Chân Lý Kiếm gần như đạt được một vài thứ của Chân Ly Tiên Vương năm xưa.
Chân Lý Tiên Vương cùng song song với Tạo Hóa, là một trong ba giáo chủ vô thượng của Thiên giới. Nắm giữ chân lý. vô địch thế gian, không biết đã sống bao nhiêu kỷ nguyên hồn độn. Cho dù là nhận được một chút vụn vặn của hắn cũng đều có thể bay, có thể nhảy.
Nhân vật đã được quyết định trước sẽ thành Thánh, thành Hoàng vô địch như hắn không ngờ bị người xưng là ngu xuẩn, làm sao có thể chịu được? Tôn nghiêm không thể bị khinh nhờn.
Thân hình hắn khẽ động, một cồ khí thế lạnh thấu xương ập vào mặt. thổi khiến y phục của Phương Hàn bay phấp phới như lá cờ trong gió.
Hai tay Phương Hàn giơ lên cao. cỗ khí lạnh thấu xương kia lập tức ngừng lại.
Quần áo hắn như làm bằng sắt. không chút nhúc nhích.
Chu Trọng Dương biến sắc. nháy mắt hóa thành hai cái bóng. Một thanh âm già nua. một thanh âm ngây thơ đại biểu quá khứ và tương lai. tân sinh và mục nát. vừa lên không lập tức có một đạo đại thuật oanh kích tới Phương Hàn. Một đạo đại thuật này là một con sông dài. một cái chân lý vừa mói xuyên qua không gian, bụi bặm trong không gian đó hóa thảnh từng pho tượng thân không gian, qùy bái con sông dài này. ỡ hai bên bờ sông phát ra tiếng ca ngợi.
- Đây là đạo thuật gì?
Sắc mặt của Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu. Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá hơi chút biến hóa. Bọn họ không thể tướng được Chu Trọng Dương lại có thể đánh ra đạo thuật sắc bén như thế.
Chu Trọng Dương cùng không phải là Thánh Nhân gì trong truyền thu vết. càng không phải hoàng giả Chí Tiên chuyên thế. mà là một người thường tu luyện tới cảnh giới hiện tại.
Lúc trước Tiểu Vũ Hoàng. Tiểu Phủ Hoàng ít nhiều có chút khinh thường. Nhưng đối phương vừa ra tay liền hoàn toàn vứt bỏ khinh thị trong lòng, nhìn Phương Hàn làm cách nào hóa giải một đạo đại thuật này.
Phương Hàn đổi mặt với một đạo đại thuật này oanh kích, bước qua từng bước, không ngờ đứng trên con sông, toàn thân tản ra một cỗ tử khí tôn quý. mặc cho đạo đại thuật này tẩy rửa.
Hắn giống như đá ngầm bờ biển chịu đựng nước biển cọ rứa ức vạn năm. chẳng những không xói mòn ngược lại càng ngày càng chắc chắn.
Ầm ẩm!
Một đạo đại thuật này cọ rửa thân thể hắn. chỉ một hô hấp liền hoàn toàn trôi qua. căn bản không xúc phạm tới Phương Hàn mảy may.
- Một hô hấp!
Ý niệm của Phương Hàn rung động thiên địa.
- Muốn chết!
Nghe thấy đạo ý niệm này. Chu Trọng Dương giận tím mặt. ờ trong thân thể hắn vô số tâm linh bắt đầu đao động, đường như đang tính toán cái gì. cũng dường như đang nàng cao uy lực đại thuật; cho Phương Hàn một đòn trí mạng.
Vừa rồi Phương Hàn nói muốn thu thập hắn trong mười hô hấp. hắn cùng nghe rất rõ ràng, quả thực là nhục nhã như phải qùy xuống. Hắn nổi giận, muốn thi triển đòn sát thủ để trấn áp Phương Hàn.
Mi tâm khẽ động, kiếm thai trong suốt kia liền nằm trong tay hắn.
Vừa nắm Chân Lý Kiếm thai trong tay. giống như hắn là Tiên Vương nắm giữ chân lý, đứng trên chín tầng trời, nhìn xuống Sinh linh, nhìn xuống thiên địa.
Kiếm thai trong tay hắn sáng lấp lánh, mồi một lần sáng lên đều là chân lý chiếu sáng thế giới hắc ám. bình định hết thảy phép tắc điên đảo thế gian.
Thân thể hắn tự nhiên hình thành một tư thế kiếm thuật giống như chính mà không phải chính, giống tà mà không phải tà, đại biểu cho đường cong của thiên địa. Giờ khắc này. mọi người đều cảm giác được hắn cùng độ cong của thiên địa hòa làm một. mà bản thân có cảm giác bị thiên địa bài xích ra ngoài.
Có thể tướng tượng, nếu một chiêu kiếm thuật này đánh ra nhất địrih là kinh thiên động địa.
Phương Hàn lại đứng thẳng bất động, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn tư thế kiếm thuật này. vẫn bình thản yên lặng như trước. Ai cũng không biết được giờ khắc này hắn suy nghĩ gì.
Kỳ thật hắn đã thành công tiến vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất, toàn thân và thiên địa rộng lớn không có phân chia. Hắn cảm giác đạt tới cảnh giới dung hợp thiên địa như đối phương nhưng lại không phải là hòa hợp làm một với Tạo Hóa Thân Khí của thiên địa mà là một loại đường cong tinh diệu.
- Ngao du cùng đại đạo?
Trong đầu Phương Hàn lóe ra một từ. Đây là một cảnh giới cực cao. ngao đu cùng đại đạo. Có thể thấv được sự lợi hại của nó.
- Ta ngao du cùng đại đạo. múa cùng chân lý. Một kiếm này. diệt ngươi dưới mũi nhọn, cũng không có một chút cơ hội sống sót. Bới vì ngươi chọc giận ta.
Đông! Đông! Đông!
Giống như trống trận vang lên. tư thế kiếm thuật của Chu Trọng Dương không đổi. toàn thân xông mạnh tới. hóa thành một đạo khí tức thiên đạo cọ rửa. Khi tới nơi cách Phương Hàn ngàn trượng, đột nhiên chém xuống.
Đây là một kiếm như thế nào?
Ai cũng không nói rõ. Chỉ thấy khắp nơi trên bầu trời đều là ánh sáng và chói lóa, trong ánh sáng này. sát khí vô cùng tận đều bị bốc hơi. đạo kiếm quang kia sắp tới đỉnh đầu Phương Hàn.
- Dùng thân thể ngạnh kháng Chân Ly Kiếm thai?
- Theo truyền thuyết, Chân Lý Kiếm không gì không chém được, có thể chém ra tạo hóa. Tuy răng Đây chỉ là một kiếm thai cũng không phải thân thể có thê đỡ được.
Tiểu Vũ Hoàng, Hạ Chi Thu. Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá nhìn cảnh tượng này đều sợ bỏ lỡ. vận chuyển đạo thuật toàn thân quan sát.
Kiếm quang hạ xuống!
Phương Hàn động đậy!
Tay hắn vung lên mạnh mẽ chộp vào kiếm quang, giống như tay của Thượng Đế trên trời cao. khí tức hoàng giả Chí Tôn từ trên mặt toát ra. Trên tay của hắn một cỗ chấn động phóng ra, tất cả pháp tắc đều đọng lại. Trong khoảnh khắc mọi người liền thấy được trên tay hắn, tinh thể thần quốc như hằng hà sa số đang vận chuyển. Hắn căn bản không có máu thịt, toàn bộ đều là tinh thể thần quốc. Mỗi một tinh thể thần quốc đều mênh mông như sử thi. thần kỷ như truyên thuyết.
Bên trong mồi tinh thể thần quốc tồ hợp thành bàn tay kia đều chứa một pho Tổ Thần. Sau lưng mồi Tổ Thần đều giang một đôi cánh đại biểu cho tự do. mà trong tay bọn họ cẩm một cây quyền trượng đại biểu cho truyền thuyết. Trước mặt bọn họ có một quyền sách đang mỡ. trong sách ghi lại văn minh sử các đời.
Từng Tổ Thần này đạt được tự do, nắm giữ truyền thuyết, tuyên đọc văn minh sử. Bọn họ đại biểu chính là vinh quang của Chí Tôn. Chí Cao. Chí Thánh trong thiên địa.
Những Tả Thần này tổ hợp thành bàn tay của Phương Hàn.
- Tự Do, Truyền Thuyết, Văn Minh...
Toàn thân Tiểu Vũ Hoàng run run một cái. hiện tại nàng mới chính thức biết được sự khủng bố của Phương Hàn. chiêu thức ấy mới là thực lực chân chính của Phương Hàn.
- Đạt được tự đo. nắm giữ truyền thuyết, tuyền đọc văn minh. Đây là sự tình mà nhân vật trong Vĩnh Sinh Chỉ Môn mới có tư cách làm ra được ghi lại trong sách cổ xa xưa trong truyền thuyết.
Tiểu Phủ Hoàng kích động nói.
Rất nhiều Tổ Thần trong khoanh khắc tuyền đọc văn minh sử được khuếch đại vô hạn. Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng những Tổ Thần này giang hai cánh, tay cầm quyền trượng tuyên đọc văn minh trong bầu trời rộng lớn vô ngẩn.
Cảnh tượng này hoàn toàn áp chế kiếm quang.
Ngay sau đó cảnh tượng biến mất. Mọi người liền thấy được bàn tay Phương Hàn nắm chặt Chân Ly Kiếm thai, năm ngón tay có lực gắt gao nắm lấy mũi kiếm, kiếm quang run lên trong tay, cắt xé. Nhưng nó lại chỉ có thể làm tóe ánh lửa và một chút bột phấn cực nhò. lại không thể xúc phạm mảy may tới bàn tay Phương Hàn.
Rắc!
Bàn tay Phương Hàn nắm kiếm khẽ dùng lực nắm chặt vào trong.
Phía trên Chân Ly Kiếm thai kia không ngờ xuất hiện vết rách, bề ngoài nứt nẻ. nhìn mà kinh hãi. Rất nhiêu ký hiệu hiện ra hóa thành kiếm long, tiến vào trong tinh thê thân quốc trên tay hắn.
- Tại sao lại như vậy?
Chu Trọng Dương biến sắc. muốn rút kiếm ra nhưng thân kiếm bị kẹp chặt. Phương Hàn khẽ ép xuống dưới.
Keng!
Toàn bộ kiếm thai hóa thành mảnh nhỏ bay lên. Chân Lý Kiếm thai bị Phương Hàn đánh tan. Trong đó trên rất nhiêu đại trận, phép tắc chân ly hiện ra từng mảng long lân.
Chu Trọng Dương phun ra một ngụm máu tươi, lui mạnh ra sau!
Bàn tay Phương Hàn khẽ chộp, tất cả mảnh kiếm tồ hợp một lần nữa. lại biến thành Chân Ly Kiểm thai. Tuy nhiên khí tức nó đã biến đổi. trớ thành sỡ hữu của hắn. mi tâm phun ra nuốt vào. thanh kiếm này bị hắn thu vào.
Trong nháy mắt thu lấy kiếm thai này. một tay khác của hẳn hóa thành chướng, trên cao đánh ra. Phía trên lòng bàn tay lập tức xuất hiện sóng dữ thiên địa, đuổi theo thân thể lui ra sau của Chu Trọng Dương. Chướng kìrih kia kéo theo cái đuổi ánh sáng thật đài giống như sao băng đuổi theo mặt trăng.
Tốc độ quả thật nhanh như điện chớp, một chường này vừa lúc đánh lên thân thể đang lui về sau của Chu Trọng Dương.
Chu Trọng Dương hét lớn một tiếng, hóa thành hai bóng người tản ra. hóa giải kình lực một chướng này. ở không trung phát ra thân niệm cường đại:
- Phong Duyên ngươi cướp Chân Ly Kiếm thai của ta, ngươi sẽ không có kết cục tốt lành. Kiêm thai này. sớm muộn ta sẽ cướp về. Đến lúc đó chính là khoảnh khắc lấy mạng ngươi.
Thanh âm Phương Hàn rất bình thản:
- Năm hô hấp... đánh bại ngươi chỉ năm hô hấp!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...