Hôm sau, Trần Ngọc Lâm cùng Lang Lộc đi tới sân đấu võ đài, lúc này đã tụ tập một đám lớn người, yêu thú cùng với người ngoài hành tinh.
Âu Bảo Uyên do nàng là Tứ Phẩm tương đương tu vi, không thể gia nhập chiến đoàn này, cũng là một chút đáng tiếc. Tuy nhiên dù sao cũng là không thể đổi được.
Trần Ngọc Lâm nhìn liếc qua gần 200 người (tạm gọi thế) xung quanh, toàn bộ đều đang tự làm quen với nhau. Tuy vậy mơ mơ hồ hồ vẫn kết thành đủ các loại trận doanh, nhìn qua thì chỉ có 2 loại hình trận doanh: Người ngoài hành tinh, trận doanh thứ 2 là yêu thú cùng với nhân loại. Tuy nhiên bên trong nhân loại thì có kết thành các phương tông môn, môn phái, yêu thú cùng người ngoài hành tinh thì phân ra theo chủng tộc, thế lực các phương.
Dựa theo hiểu biết của hắn, trận thí luyện "Võ" này chiếm tổng cộng tối đa 300 phân điểm trên 500 phân cả thảy, tương đương 6/10 tổng điểm.
Toàn bộ 200 người cùng lúc hội đồng một chỉ Tinh Không Huyễn Thú, theo ngôn ngữ của Trần Ngọc Lâm thì đó chính là "tôn trọng đối phương" mà không phải là hội đồng, lấy nhiều hiếp ít.
Về phần điểm được tính như thế nào? Rất đơn giản, đầu Tinh Không Huyễn Thú này cũng không phải đến một mình, nó chưởng quản một khu vực, bên trong có vô số Huyễn Thú khác, đánh bại những Huyễn Thú này sẽ được tới một lượng điểm, điểm này chỉ có giá trị trong vòng này.
Tuy nhiên đánh bại người thí luyện sẽ không có điểm, nhưng cũng không bị trừ điểm. Mỗi một đầu Tam Phẩm sơ kỳ trị giá 1 điểm, Tam Phẩm trung kỳ trị giá 3 điểm, Tam Phẩm hậu kỳ 5 điểm, Tam Phẩm Đại Viên Mãn 10 điểm.
Về phần đầu Tinh Không Huyễn Thú, tương đương, hơn nữa điểm của nó là điểm ưu tiên. Nói cách khác, nếu 2 người cùng lúc đạt được điểm bằng nhau (tạm giả sử cùng đạt điểm cao nhất), một bên giết được con Tinh Không Huyễn thú, thì hạng đầu là của người đạt được mạng của Tinh Không Huyễn Thú.
Điểm số tính toán dựa theo hạng của người tham gia, hạng 1 là cao nhất, max điểm tương ứng với 300 điểm. Từ đó về sau mỗi giảm 1 hạng trừ đi 10 điểm, tuy nhiên mức độ giảm tính từ mốc 250 điểm. Tức là Hạng 1 sẽ có 300 điểm, hạng 2 sẽ có 240 điểm, hạng 3 là 230 điểm và cứ thế.
Toàn bộ các nhóm tham dự sẽ được tính tổng hợp điểm lại, tính ra một cái điểm trung bình, các nhóm có điểm dưới cái điểm trung bình này sẽ bị tính là 0 điểm bất kể thể hiện như thế nào. Nhóm nào có 3 thành viên cùng bị loại cũng tương tự, lập tức tính là 0 điểm.
Điểm của Tinh Không Huyễn Thú là ngoại lệ nhỏ, được cộng thẳng vào tổng điểm toàn phần. Nói cách khác nó rất có giá trị.
Trần Ngọc Lâm cùng Lang Lộc nhàm chán ngồi nghe Hội Trưởng Liên Minh phát biểu.. bài mà hắn dám cược rằng đã được thu âm lại từ những năm 1900 còn Hội Trưởng Liên Minh thì đứng nhìn đám nhóc tì ở dưới bằng ánh mắt tràn đầy vô cảm... hay nói đúng hơn là lim dim mơ ngủ.
Sau đó còn có thêm 1 giờ đồng hồ các loại nghi lễ, kế đó Hội Trưởng Liên Minh nói:
"Được rồi mọi người, vậy là không dài dòng gì nữa (Trần Ngọc Lâm lẩm bẩm "Vì dài dòng quá nhiều rồi") sau đây chúng ta cử hành Đại Hội Liên Minh Hệ Mặt Trời...."
"Mỗi nhóm sẽ tiến vào bên trong cổng không gian, thứ mà đang đứng đằng sau ta, và không cần quan tâm tới thứ tự, mấy người dù tiến vào theo thứ tự nào cũng sẽ được truyền tống tới một địa điểm ngẫu nhiên thôi."
"Đồng thời, mỗi người sẽ có một trận pháp tự động phòng hộ, có thể tiến hành truyền tống ngay thời điểm nhận phải nguy cơ trí mạng, hoặc cũng có thể tự hành chủ động kích hoạt nếu cảm thấy không thể tiếp tục nữa."
"Thời gian ở trong phiến không gian này có sự chênh lệch cùng với thời gian ở đây, tỉ lệ là 1:7, 7 ngày ở đó tương đương 1 ngày ở nơi này. Cho nên, thời gian của các ngươi là 7 ngày, sau thời gian đó, ngay lập tức trận pháp sẽ tiến hành dịch chuyển."
"Đồng thời, ở các nơi ngẫu nhiên phía trên nơi này sẽ tồn tại các khối lệnh bài khác nhau, không, mấy khối lệnh bài này sẽ không cộng điểm, tuy nhiên sẽ có các... phúc lợi nhất định kèm theo. Về phần phúc lợi như thế nào thì nhìn vào vận may. Bắt đầu đi."
Kế đó, Hội Trưởng Liên Minh đứng dịch ra một bên, để lộ ra một lối đi màu tím mộng mơ, không thể nhìn ra được điểm đến. Kế đó hắn vỗ tay một cái, ánh sáng màu xanh lam bay ra từ trong cánh cổng, nuốt trọn lấy tất cả mọi người.
Lúc ánh sáng tan đi, Trần Ngọc Lâm chợt nhận ra bản thân đang đứng ở trên một cái rìa đá, bên dưới là vực sâu trượng, và chắc chắn hắn chẳng sống sót để mà tìm ra được một cuốn công pháp cổ xưa bí truyền... hoặc là một ông lão nào đó sẵn sàng truyền cho hắn một thân công lực đâu.
Hắn xoa đầu quay người nhìn sang trái, chợt nhận ra một luồng khí đánh úp lại về phía cổ hắn. Cùng lúc này, Trần Ngọc Lâm hơi ngả người sang trái, một thân ảnh nửa hình người tràn ngập khí tức quỷ dị xuất hiện, một cánh tay quỷ chộp lấy thanh kiếm kèm với cả cánh tay của người cầm nó.
"Một số người thực sự rất khó hiểu, rõ ràng không cần động tay động chân, hoàn toàn hòa bình được, cứ phải ngươi chém ta giết làm gì không biết."
Trần Ngọc Lâm sau khi sử dụng Devil Trigger chộp lấy thanh kiếm, cau mày nói. Hắn hoàn toàn hiểu được suy nghĩ của những người này, chém giết không bị trừng phạt, tuy rằng cũng không có cộng thêm điểm số, tuy nhiên lại là giảm bớt đi một cái đối thủ cạnh tranh. Ngoài ra một số người không có ý tưởng chém giết, tuy nhiên để đề phòng sẽ đối với người khác động thủ động cước trước.
Hơn nữa, điểm trung bình là tổng trung bình cộng các nhóm, tức là nếu có vài nhóm bị 0 điểm điểm trung bình này sẽ hạ xuống trên biên độ lớn, đây là một lý do không tồi để động thủ.
Hắn hiểu điều đó, có điều không đại biểu hắn đồng cảm.
Người này nhìn lướt qua là Tu Chân Hệ Tam Phẩm sơ kỳ, nếu tập kích một Tam Phẩm trung kỳ bình thường đúng là rất có khả năng đạp được Tam Phẩm trung kỳ xuống vực. Có điều hắn lại không phải Tam Phẩm trung kỳ bình thường, lực chiến của hắn đủ đánh bại Tứ Phẩm sơ kỳ.
Đương nhiên tại trong điều kiện không phải đánh nhau sống chết.
"Bình tĩnh, đây chỉ là hiểu nhầm,...."
Trần Ngọc Lâm liếc nhìn gã Tam Phẩm sơ kỳ này, hắn há mồm ra định nói gì đó, có điều Trần Ngọc Lâm không quan tâm lắm. Devil Trigger vung tay ra, trực tiếp ném gã này về phía vực thẳm, Trần Ngọc Lâm liếc mắt có thể thấy được gã này hét toáng lên rất lâu, chừng khoảng 40 giây trước khi một tia sáng xanh lam vụt lóe lên rồi biến mất.
"Khó ở thật đấy."
Trần Ngọc Lâm bĩu môi, lục tìm trong hòm Item vài món. Kế đó quần áo trên người hắn thay đổi thành một bộ đồ vest trắng tinh khôi, hơi ánh lên sắc bạc. Bên ngoài hắn mặc một cái áo choàng dài gần chấm đất màu đỏ, có điểm xuyết Tứ Đại Thánh Thú đồ văn.
Đây là Chiến Y mà Tiêu Dao Thánh Nhân đưa cho hắn lúc hắn khởi hành, dù sao theo như lời hắn nói, không thể để cho Vĩnh Hằng đảo mất mặt được. Lang Lộc cùng Âu Bảo Uyên cũng có một bộ, mặc dù hắn vẫn một mực nghĩ rằng bộ đồ của Âu Bảo Uyên là đồ con trai chứ không phải con gái.
Chiến Y này tuy rằng không có quá nhiều tác dụng phòng ngự, các loại pháp bảo vũ khí gì đó vượt qua giới hạn tu vi đều bị giữ lại trừ khi có thể chứng minh bản thân luyện chế ra nó.
Dù thế nó cũng tạm đủ, tăng tốc độ, giảm lực cản không khí, có thể ngụy trang sơ bộ...vân vân. Tác dụng phòng thủ ngược lại không lớn lắm, giảm khoảng 30% sát thương là cùng, có điều đối với các loại vũ khí loại hình đâm chém tỉ như đao kiếm thì không có tác dụng.
Trần Ngọc Lâm hất lên áo choàng, chỉnh lại cái cà vạt cùng mấy cái khuy áo, nói:
"Vụ này sẽ vui lắm đây."
Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, quanh đây toàn là đồi núi, không có gì đáng nói nhiều, thậm chí còn không thấy được bóng của một con hung thú nào. Xem ra trước tiên phải rời khỏi nơi đây.
200 người, vừa vặn truyền tống 2 người ngay sát cạnh nhau, có thể nói là xảo khinh khủng.
Lúc này, Hệ Thống chợt phát động nhiệm vụ:
[Thông báo nhiệm vụ: Định giải nhất.
Nhiệm vụ: Đạt được đầy đủ 300/300 điểm khảo thí, tương đương hạng 1.
Nhiệm vụ phụ 1: Giết chết Tinh Không Huyễn Thú.
Nhiệm vụ phụ 2: Không được để mất bất cứ thành viên nào.
Nhiệm vụ ẩn: Có muốn lựa chọn khai mở, ngược lại mất 50% giá trị nhiệm vụ? (Có/Không)
- Đoàn đội hiện tại: 1. Lang Lộc (còn sống)
- Phần thưởng: 1200 điểm Vận Mệnh.]
Trần Ngọc Lâm lướt qua nhiệm vụ, cảm giác cũng không quá khó khăn, tuy nhiên nhìn vào điểm số hắn híp mắt lại, 1200 điểm, chứng tỏ độ khó nhiệm vụ này cũng không phải dạng vừa đâu.
Xem ra là bắt buộc giết con Tinh Không Huyễn Thú kia rồi, ban đầu hắn còn dự tính dùng 3000 con Ma Thử đem đi quét sàn mà?
Như vậy, trước tiên cùng đối với Lang Lộc tiến hành gặp mặt vậy.
Cùng lúc này, ở trong một đồng bằng trung tâm, Lang Lộc đang ở trong trạng thái nửa người nửa sói của hắn, có điều lần này hơi khác, thay vì trông khá giống nhân mã trừ việc là sói, ở trần dưới thắt lưng hắn mọc ra một cái đầu sói, trông như nửa thân người phía trên mọc ra từ bả vai con sói vậy.
Lang Lộc híp mắt nhìn vào xác của một con hung thú to như cái công ten nơ chừng Tam Phẩm hậu kỳ, kế đó một đầu thú còn to hơn con đó, trông như một con gấu, mọc ra cái đầu mèo và đuôi cá sấu há mồm ra, ngoạm vào đầu hung thú này, một nuốt nuốt trọn chúng vào búng, còn liếm liếm môi.
Đầu gấu mèo này rít lên từng tràng như cái kèn, đối với Lang Lộc rên ư ử, rất thân thiết.
Tu vi của đầu thú này là Tam Phẩm đại viên mãn.
Lang Lộc biến đổi lại thành hình dáng con sói con, nhảy phốc lên lưng con thú này, ngáp dài một tiếng rồi lăn quay ra ngủ. Kế đó một sinh vật khác, trông giống như con quạ được làm từ sắt với hơn một chục đôi cánh, đậu xuống, giang đôi cánh ra che nắng cho nó.
Con quạ này cũng là Tam Phẩm đại viên mãn, mặc dù khí tức tràn ra ngoài đem so với con gấu mèo kia thì yếu hơn không chỉ một lần.
Con gấu mèo này sau khi Lang Lộc chìm vào giấc ngủ, bắt đầu hờ hững bước đi, mỗi một bước đi đều để cho mặt đất giậm thình thình mãnh liệt. Chợt nó quay đầu về phương Bắc, gầm lớn một tiếng, tiếng gầm của nó khiến cho không khí chấn động kịch liệt.
Ở hướng Bắc, một nhóm 1 người cùng với 1 con thỏ nhẹ nhàng rút lui vào trong đám cỏ, bỏ đi không nói lời nào, rõ ràng e ngại với thực lực 2 đầu thú của Lang Lộc. Dù sao cũng là 2 đầu Tam Phẩm đại viên mãn hung thú, hơn nữa cũng không nằm trong hạng mục cần phải giết, chém giết xong cũng không có điểm thưởng.
Chi bằng chạy đi kiếm vài con Tam Phẩm trung kỳ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...