Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân

Trần Ngọc Lâm hôm nay quyết định thử luyện chế một loại đan dược dành cho Tam Phẩm tu sĩ kỳ, Thăng Linh Đan. 

Trong Hệ Thống loại đan dược này được định giá 200 điểm Vận Mệnh 1 viên Hạ Phẩm, nhưng giá thành đan phương chỉ có Vận Mệnh. Cộng thêm từ trước hắn đã trồng phần lớn các loại dược liệu cần thiết cho Thăng Linh đan bên trong Dược viên cho nên chỉ tốn thêm 300 điểm để mua 1 số loại không thể trồng được.

Thăng Linh Đan là một loại đan dược với dược tính rất cao, hơn nữa đan độc tương đối thấp, có thể chồng chất mà lên. Nhưng mà những người như Trần Ngọc Lâm với nồng độ linh lực trong cơ thể cao như hắn thì không dự tính chồng chất đan dược bởi vì như vậy sẽ trên diện rộng ảnh hưởng nồng độ linh lực trong cơ thể hắn. 

Hắn chuẩn bị đã xong toàn bộ các loại thiên tài địa bảo cần thiết để luyện chế Thăng Linh Đan, bao gồm hết thảy 47 loại dược tài, 1 loại nước gọi Trọng Thủy (trọng trong trọng lượng, không phải trọng trong Mỵ Châu-Trọng Thủy), hay còn gọi là nước nặng với cấu trúc hóa học là H2O2.

Một khâu trong Thăng Linh Đan hết sức kì quái, yêu cầu "Luộc" 12 loại nguyên liệu trong nồi áp suất thẳng tới khi toàn bộ tinh hoa đều được lọc hêt ra thì thôi. Nhưng mà khâu này lại là quan trọng nhất, vì kém một điểm thôi không nói, nếu như ninh quá lâu sẽ xảy ra hiện tượng một số tạp chất không cần thiết trong dược liệu bị hòa trộn, làm giảm phẩm chất đan dược.

Trần Ngọc Lâm cũng phải làm khâu này tới 2 lần mới thành công. Người thường thì còn phải thử dài do nồi, chất lượng nồi, lượng nước cần phải thử nghiệm nhưng đan phương của hắn được thiết kế dựa theo các trang thiết bị trong Luyện Đan thất nên chỉ cần áp đúng công thức mà thôi.

Lần đầu tiên thất bại là do hắn để lửa quá to trong 3 giây, thế là hắn đem cái nước còn lại chuẩn bị đi úp mì.

Lần thứ hai thì trong khi ngồi chờ nhiệt độ của phần dung dịch giảm còn 25 độ C, hắn bắt đầu bắt tay vào luyện đan.

Đầu tiên, vứt toàn bộ phần thân lá cành của một loại linh thảo gọi Linh thai thảo vào. Linh thai thảo là một loại Linh thảo vô cùng phổ biến nhưng lại cực kỳ cao cấp, là dạng còn nhỏ của Thiên Mộc, một loại linh mộc cực cao giai. Có điều để từ Linh thai thảo biến thành Thiên Mộc cần hít nhất 5 vạn năm, để nó trưởng thành kinh doanh được cần thêm 5 vạn năm nữa cho nên phần nhiều người thu hoạch Linh thai thảo đem bán. 

Hơn nữa, nó cần các điều kiện tự nhiên phát triển hết sức ngặt nghèo.

Linh thai thảo vừa cho vào lò lập tức co rụt lại, biến thành một thứ dị dạng trông như một khối cầu nhăn nhó, rỉ nước trong suốt ra ngoài. Trần Ngọc Lâm vớt cái khối cầu ra, hắn chỉ cần phần nước mà thôi.

Trần Ngọc Lâm kế đó nghiền 3 loại nguyên liệu khác trông giống quả nho khô với cán dao, chúng tiết ra nhiều dịch đỏ một cách đáng ngạc nhiên. Hắn cảm thấy khó mà tin được cái quả khô quắt này lại có nhiều dịch đỏ thế.


Kế đó hắn vứt mấy quả khô quắt sau khi lọc hết dịch đỏ vào trong lò đan, cái thứ dịch đỏ kia là một thứ nước độc, sẽ làm miệng người ta tê dại, thậm chí ảnh hưởng chất lượng đan dược.

Thông thường mua quả tươi giá trị 1 thì quả sau khi được lọc hoàn hảo là 10. Nhưng với khả năng giám định thì Trần Ngọc Lâm bớt được khoản tiền mua kia đi (Nó hiện lên Vắt Khô: 0 - 100%, 100% coi như là hoàn hảo, Trần Ngọc Lâm hiện ra 92% nhưng hắn không biết làm thế nào để lên 100%, nhưng vì [vắt khô] có cả nước nữa nên hắn không chắc đó là chưa vắt kiệt dịch đỏ ra hay là còn sót lại nước)

Trần Ngọc Lâm kế đó tiếp tục cho vào đó thêm 3 loại nước vắt ra từ 3 loại thảo dược khác nhau vào. Những thứ này chỉ là chất xúc tác phản ứng cho quá trình luyện đan trở nên dễ dàng hơn cho nên cũng không cần để ý lắm tới chất lượng của nó, một số người còn trực tiếp bỏ qua khâu này vì tuy rằng nó khiến đan dược dễ thành hơn nhưng nếu muốn luyện tới hoàn mỹ phẩm chất là chuyện gần như không thể.

Tiếp đó, hắn lần lượt cho vào bên trong lò luyện đan thêm 4 loại dược tài nữa. Bốn loại dược tài này phi thường quan trọng, lần lượt cần được cho vào 92.47 giây, 32.12 giây và 14.32 giây kể từ khi cho các loại dược tài trước vào cho nên để đảm bảo thời gian, hắn sử dụng một dụng cụ đếm thời gian để tự động thả dược tài vào.

Tiếp tục thêm 10 phút nữa lò luyện đan bắt đầu bốc lên khói đỏ, Trần Ngọc Lâm kiểm tra trong đan phương thì đây là dấu hiệu thành đan. Hắn ngửi thử thì thấy có mùi thanh thoát tựa như mùi hương đồng cỏ nội truyền ra từ làn khói.

Thế nhưng Trần Ngọc Lâm lại mặt nhăn mày nhó, bởi vì một khâu thành đan này nên xuất hiện tại lần cho linh dược thứ 45, trong khi bây giờ hắn mới chỉ là lần cho linh dược thứ 33. Tức là còn sớm 12 bước mới nên đến một khâu này.

Trần Ngọc Lâm cố lấy ngựa chết làm thành ngựa sống, hi vọng đây chỉ là cái đột biến nho nhỏ, tiếp tục thêm mười phút nữa, cuối cùng hắn đậy úp sấp cái nắp lò đan lại trong khi cố gắng điều khiển Hỏa Diễm lần lượt tuận tự hóa thành một vòng xoáy xoay theo thứ tự từ phải qua trái và cứ để nó tiếp diễn như vậy mười phút.

Sau đó, Trần Ngọc Lâm mở lắp lò đan ra, bên trong là một đống tàn tro, hơi có màu xám xàm. Trần Ngọc Lâm lắc đầu, quả nhiên luyện đan khó khăn hơn luyện dược nhiều, rất nhiều, dù cho đan phương của hắn là loại đan phương tốt nhất có thể tìm được, các công đoạn đơn giản hóa rất nhiều nhưng vẫn rất khó.

Trần Ngọc Lâm save lại video hắn luyện ra Thăng Linh Đan vào trong cơ sở dữ liệu, lầm bầm:

"Luyện chế đan dược khó hơn điều chế dược tề nhiều."

Sau đó 2 tiếng đồng hồ, Trần Ngọc Lâm vừa liên tục coi lại video bản thân luyện chế Thăng Linh Đan, vừa so sánh nó với đan phương bên trong ghi lại, vỗ tay:


"Cả thảy có 89 cái lỗi. Đầu tiên là thời gian chênh lệch quá sai, vài loại lên tới nửa giây, thứ hai là nguyên liệu dược liệu trong khâu chuẩn bị có sai sót..."

Trần Ngọc Lâm kiểm kê toàn bộ các lỗi sai mà hắn phạm phải, quyết định một lần nữa thử điều chế lại Thăng Linh đan.

Hắn kiểm tra lại phần dược liệu, vẫn còn đủ để làm ra thêm 3 phần Thăng Linh Đan nữa. Thời gian để làm ra 1 lò đan là khoảng 1 tiếng 15 phút, thời gian luyện đan hắn còn sót lại là 8 tiếng rưỡi.

Sau khi hắn tấn thăng Tam Phẩm, Hệ Thống một số tính năng cập nhật, trong đó bao gồm cho phép tồn lưu thời gian sử dụng Luyện Đan Thất từ những hôm hắn không sử dụng, nhưng chỉ được tồn lưu không quá 10 ngày ( trong thời điểm hiện tại tương đương 10 tiếng đồng hồ).

Đầu tiên, toàn bộ nguyên dược liệu phương thức chuẩn bị đều cần phải tìm hiểu. Bên trong đan phương cũng không có ghi lại chuẩn bị như thế nào cho nên lần trước hắn cứ cho hết vào nguyên cây nguyên kiện, lần này hắn rút kinh nghiệm.

Trần Ngọc Lâm mở ra một cuốn sách Vạn Thảo Thiên ( Vận Mệnh cuốn này), bên trong ghi lại mỗi một loại thảo mộc, đặc tính của chúng và nguyên lý chuẩn bị dược liệu. Thế là hắn bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu kỹ càng hơn.

Ví dụ như mấy quả nho khô tiết ra cái thứ dung dịch màu đỏ lúc trước, tuy rằng nó đã rất khô, nhưng phần thịt bên trong vẫn cần phải nạo đi vì sẽ có một phần nhỏ nước thịt bám vào thịt quả. Thứ thực sự cần thiết là phần vỏ quả khô quắt bên ngoài không phải phần thịt quả.

Nhưng không vắt đi thì rất khó phân biệt phần thịt và phần vỏ.

Lần thứ hai, sau 1 tiếng 30 phút tuân theo đúng y như chóc từng chỉ dẫn, hắn ngửi thấy một mùi hương đậm mùi hương đồng gió nội nương theo một mùi xú uế nồng nặc. Trần Ngọc Lâm sa sầm mặt, thất bại.

Bên trong là một đống dị dạng sền sệt, bốc mùi khói, nhưng lại có lẫn những vệt vàng nâu bên trong, có lẽ là nửa thành công rồi?


Hắn dành tiếp ra hơn 5 tiếng đồng hồ để suy xét từng nguyên nhân một có thể dẫn đến thất bại, phát hiện còn 9 vấn đề nữa sơ suất trong cách luyện đan. Tuy rằng giảm một hơi từ 89 cho tới còn lại 9 đã là rất khá nhưng Trần Ngọc Lâm cũng vẫn không hài lòng.

Hắn quyết định khai ra thêm một cái lô nữa, lần này sau 1 giờ trôi qua, không có thấy xuất hiện vấn đề gì. Trần Ngọc Lâm khai lô ra, bên trong là một viên đan dược to như viên bi, tròn vo, bắn ra một màu vàng sáng chói.

Trần Ngọc Lâm bóp bóp thử viên đan dược, không như những gì hắn tưởng tượng, ban đầu hắn nghĩ đan dược rất cứng, nhưng hóa ra nó lại khá mềm và đàn hồi, có độ co dãn cao. Trần Ngọc Lâm chơi một lúc với viên đan dược rồi vứt nó vào bên trong một cái bình đựng đan dược.

Đây là loại bình thông dụng, đan dược để trong này sẽ không bao giờ bị hỏng hóc do sau khi hắn đóng nắp lại, cái bình sẽ rút sạch toàn bộ không khí bên trong và khiến cho môi trường bên trong là môi trường chân không.

Chí ít thì đan dược có thể giữ được cho đến khi cái bình hỏng.

Thậm chí đan phương này của hắn là đan phương đơn giản nhất hắn có thể kiếm được của Thăng Linh đan rồi, và hắn vẫn mất đến 3 lần thử nghiệm.

Trần Ngọc Lâm lấy video luyện chế Hạ Phẩm đan dược, sau khi xem xét kĩ càng một lần và ghi chú hơn 30 lần những điểm cần lưu ý, cuối cùng hắn cũng khai lô thêm một lần nữa. Lần này sau 1 tiếng 20 phút, Trần Ngọc Lâm khai lô ra, ngoại trừ 1 viên Thăng Linh đan hạ phẩm còn một đống cặn bã màu vàng hơi sệt sệt bám dưới đáy nữa. 

Thăng Linh Đan thứ phẩm.

Thăng Linh Đan thông thường ở dạng đan dược, nhưng một phần chưa đạt điều kiện, có thể do sai sót ở vài khâu cuối cùng, hoặc dược liệu không đủ dẫn tới sự thất bại trong việc kết đan, hình thành nên một đống bột phấn hoặc những chất nhầy ở đáy lò, thứ này xưng là Đan Dược thứ phẩm.

Tuy rằng nó vẫn có nhất định dược tính, nhưng hầu hết người không cần dùng mà sẽ đem nó đi cho những tu sĩ cấp thấp, bán ra giá rẻ. Hoặc thậm chí một số gian thương còn cố vo tròn chúng lại rồi buộc chặt và bán với giá ngang với đan dược bình thường nữa.

Nhưng điều này cũng có nghĩa chỉ cần tiếp tục, hắn có thể khai lò ra 2 viên Thăng Linh Đan Hạ Phẩm. Có điều hơi tiếc là hắn đã hết sạch dược liệu, phải trồng thêm một mẻ mới.

Lại thêm chừng 2 tuần nữa. Hầu hết dược liệu là loại hình trồng 1 lần và thu hoạch lâu năm nên cũng không phải đợi lâu.

Thực ra, đan dược Hạ Phẩm khá dễ làm, chỉ cần theo chuẩn chỉnh từng li từng tí không lệch chút nào của đan phương là có thể ra. Nhưng đây mới là vấn đề mà hầu hết Luyện Đan mới vào mắc phải: Theo không kịp đan phương. 


Hầu hết các kết quả ra tro bụi hoặc là đan hỏng đều đến từ việc áp dụng công thức đan dược không chuẩn hoặc nguyên liệu đầu vào không đạt điều kiện. Ví dụ nếu cho Linh Áp Diệp vào trong lò đan sau khi cho Thiên Hoang phấn hoa 14.32 giây sẽ là đủ điều kiện, phần lớn mới vào đều cho vào khoảng 14-15 giây, trong khi yêu cầu là 14.32-14.5 giây.

Khắt khe như thế, yêu cầu độ chính xác cực cao.

Về phần Trung Phẩm và Thượng Phẩm đan dược? Khó khăn hơn rất nhiều, không chỉ là theo sát công thức, cần phải tìm hiểu ra được những thành phần nào của dược liệu tham gia khâu tạo thành đan dược, loại bỏ những tạp chất không cần thiết, điều chỉnh biến đổi đối với dược liệu.

Một vấn đề khác là đan độc. Đan độc là một phần nhỏ của đan dược sinh ra khi tiếp xúc với nhiệt độ bị biến chất thành đan độc, chúng rất khó bị thải ra ngoài mà sẽ bị hòa lẫn vào khi cơ thể hấp thụ đan dược, trải dài ra các kinh mạch. Tỉ lệ đan độc càng thấp thì phẩm chất càng cao.

Nếu là đan dược hoàn mỹ phẩm chất, tỉ lệ đan độc bằng 0, hơn nữa thậm chí còn có tác dụng cường hóa linh lực trong cơ thể, tăng phẩm giai linh lực. Dù vậy nó cũng là vô cùng hiếm có, hơn nữa người nào luyện chế ra được Hoàn Mỹ phẩm chất đan dược cũng nghĩa là có hy vọng tấn thăng Luyện Đan Đại Sư.

Đó là những tri thức không thể đạt được thông qua học tập và lý thuyết mà chỉ có thể thông qua thực hành, còn phải có cả một phần thiên tư nữa. 

Trần Ngọc Lâm thu lại cả 4 video, thoát ra khỏi giao diện Hệ Thống. Hắn quyết phải thử nghiệm và tìm tòi lại một lần nữa rồi mới tiến hành luyện đan lần tới. Dù sao trong lúc này hắn đã có 2 viên Thăng Linh Đan Hạ Phẩm rồi, mỗi viên dùng xong sẽ tốn thêm 1 tuần để trừ bỏ hỏa độc, vị chi là 2 tuần.

Mục tiêu của Trần Ngọc Lâm là chí ít cũng phải trở thành một Luyện Đan đại sư.

Luyện đan sư phân thành 3 giai cấp: Luyện Đan sư (cấp 1-9, 1 kém nhất 9 cao nhất), Luyện Đan Đại Sư (cấp 1-9) và cuối cùng là Luyện Đan Tông Sư.

Luyện Đan Sư chỉ có thể luyện chế những loại đan dược dành cho tu sĩ dưới Kim Đan. Luyện Đan Đại Sư yêu cầu linh hồn lực và cảm ứng lực cực cao, hơn nữa ít nhất phải là Nguyên Anh hoặc có tinh thần lực tương đương Nguyên Anh.

Bởi vì Luyện Đan sư luyện chế dược liệu, Luyện Đan Đại sư còn luyện cả dược hồn của dược liệu cho nên mới cần tinh thần lực cực cao như vậy.

Luyện Đan Tông Sư càng hiếm có, đó là Cấp Bậc Tôn giả thậm chí Thánh Nhân luyện đan sư. Bọn họ bấy giờ không còn là lấy dược liệu ra luyện đan thông thường mà là lấy đại địa làm lô, lấy trời cao làm nắp lò, thiên địa làm lò luyện, pháp tắc là dược liệu, thành ra "đan" tự nhiên cũng là pháp tắc chí cao tạo thành.

Có thể nói là truyền thuyết cấp độ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui