Vĩnh Hằng Chí Tôn

Dịch giả: rolland

Ngày hôm sau, Lý Phù Trần lại câu được một con Bảo ngư phổ thông nặng hơn hai mười cân.

Ngày tiếp theo, câu được một con Bảo ngư cấp một nặng hơn mười cân.

Vận khí câu cá kinh người, làm đám người thiếu niên khôi ngô trợn mắt, đồng thời cũng nẩy lên lòng tham.

Chỉ cần đoạt Bảo ngư của Lý Phù Trần, bọn họ có thể ít phấn đấu mấy tháng thậm chí nhiều hơn.

"Câu đi, điên cuồng câu đi! Lúc trở về đều là của ta."

Trong ánh mắt thiếu nhiên khôi ngô loé lên quang mang.

Hơn nửa tháng ngắn ngủi, Lý Phù Trần câu được bốn con Bảo ngư cấp một, mười con Bảo ngư phổ thông.

Mà lúc này, năm mươi hộp mồi câu đã dùng hết hai mươi hộp.

Nguyên nhân nhanh hết như vậy, bởi vì mồi câu đưa vào nước lâu, hiệu quả sẽ yếu bớt, cần phải đổi mồi câu mới.

Ngoài ra, một vài loại Bảo ngư giảo hoạt lặng lẽ ăn mồi câu, mà không gây ra chút động tĩnh nào.

Buổi tối.

Lý Phù Trần khoanh chân ngồi trong nhà.

Vận chuyển Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu, dưới bụng của Lý Phù Trần từ từ hiện ra ánh sáng màu đỏ, cùng lúc đó, một cổ khí tức nóng cháy toả ra, cuối cùng vọt lên đỉnh đầu của Lý Phù Trần, hội tự thành một đám sương mù nóng bỏng.


Tu luyện nửa tháng, Lý Phù Trần đã đem chân ý của Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu ngưng tụ thành công, chỉ thiếu chút nửa là đột phá tầng thứ bảy.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, sương trắng trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần càng ngày càng nồng đậm, mơ hồ thấy được trong sương mù trắng có một tia ánh sáng đỏ, giống như một ngọn lửa đang cháy.

Màu đỏ từ từ nhiều lên, nhiệt độ trong phòng cũng tăng lên, giống như có một hoả lò trôi nổi trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần.

Không biết qua bao lâu, toàn bộ sương mù trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần chuyển thành màu đỏ, một cổ khí tức kinh người bành trướng, làm Lý Phù Trần giống như một Ma thần.

Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy, thành.

Ầm!

Nắm chặc quyền, Lý Phù Trần đánh một quyền vào hư không.

Dùng mắt thường có thể thấy được, hư không trong nhà trở nên vặn vẹo, đây là một quyền quá nóng cháy, quá bá đạo, dẫn đến không khí bị áp súc vặn vẹo.

- Nhiều hơn chín đường kinh mạch, sau khi Chân khí đi qua, càng thêm nóng cháy.

Kinh mạch vận công càng nhiều, Chân khí vận chuyển sinh ra uy lực càng mạnh, trong truyền thuyết, công pháp Thiên cấp có thể đả thông tất cả kinh mạch cùng huyệt đạo, Chân khí sinh ra, đủ uy lực huỷ thiên diệt địa.

Nhưng điều đó cách Lý Phù Trần quá xa, đừng nói công pháp Thiên cấp, coi như công pháp Địa cấp, đã là tuyệt học trấn tông của các tông môn, không truyền thụ dễ dàng.

- Không biết nhiệt độ ra sao.

Lý Phù Trần từ trong hồ cá bắt một con Ngân Thiết Ngư nặng một cân, mổ bụng, rắc gia vị lên, Lý Phù Trần xoè tay ra, Hồng Ngọc Chân khí chạy đến lòng bày tay, nướng Ngân Thiết Ngư.

Xèo xèo xèo xèo ...

Da của Ngân Thiết Ngư từ từ cháy đen, một mùi cá nướng truyền ra.

- Không hổ là Hồng Ngọc Công tầng thứ bảy.

Mắt Lý Phù Trần sáng lên.

Kỳ thực nhiệt độ của Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu đã rất cao, có thể nướng cá bằng tay, thế nhưng Bảo ngư dù sao cũng là Bảo ngư, trong thịt cá ẩn chứa lực lượng kỳ dị, hơn nữa thịt cá rất chặc chẽ.

Theo thời gian qua đi, một tia khí tức màu đỏ từ lòng bàn tay của Lý Phù Trần bay lên, bao phủ Ngân Thiết Ngư.

Chân khí hiện ra bên ngoài.

Đây là chuyện mà Võ giả Quy Nguyên cảnh mới làm được.

Chân khí bám vào bàn tay, hoặc thân kiếm, có thể tăng lên lực sát thương rất lớn, Chân khí bám vào da, có thể lên lực phòng ngự.

Hồng Ngọc Công đột phá đến tầng thứ bảy, Lý Phù Trần dĩ nhiên có thể làm cho Chân khí hiện ra ngoài.


Phải biết rằng tu vi của Lý Phù Trần mới có Luyện Khí cảnh lục trọng, khoảng cách đến Quy Nguyên cảnh còn vài cảnh giới nhỏ cùng một cảnh giới lớn.

Đương nhiên, Chân khí hiện ra ngoài của Lý Phù Trần cùng Chân khí hiện ra ngoài của Quy Nguyên cảnh không giống nhau.

Võ giả Quy Nguyên cảnh lúc nào cũng có thể làm Chân khí hiện ra ngoài, Lý Phù Trần cần thời gian rất lâu mời làm cho Chân khí hiện ra ngoài.

Trong chiến đấu, không có chút tác dụng nào, dù sao địch nhân cũng không phải bia ngắm, đứng bất động chỗ đó chịu đòn.

- Không biết đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ chín, sẽ có cảnh tượng như thế nào.

Xích Hỏa Quyết còn nóng chảy bá đạo hơn Hồng Ngọc Công, tầng thứ sáu đủ vượt qua tầng thứ bảy của Hồng Ngọc Công, uy lực của tầng thứ tám, chín có thể tưởng tượng được.

Một thời gian uống cạn chung trà đi qua, Ngân Thiết Ngư đã nướng chín, Lý Phù Trần cắn một cái, mùi vị cũng không tệ lắm.

Cái này vẫn chưa xong, thịt cá vào trong dạ dày, Lý Phù Trần cảm giác được có một dòng nước ấm lan ra, rèn luyện thân thể.

Thịt Bảo ngư, tương tự Thối Thể Đan, có thể rèn luyện thân thể, gia tăng khí lực, nhưng hiệu quả kém hơn Thối Thể Đan nhiều, nhưng nói thế nào đi nữa, một viên Thối Thể Đan cũng có giá năm trăm kim tệ, một con Ngân Thiết Ngư, chỉ có giá trị mười mấy kim tệ, Lý Phù Trần từng thấy người khác thu mua Bảo ngư, nên biết được giá cả của nó.

Bởi vì Hồng Ngọc Công tu luyện tới tầng thứ bảy, ngày hôm sau, Lý Phù Trần cũng đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ tư.

Khi vận chuyển Chân khí, nhiệt lực hừng hực tản ra, Lý Phù Trần cảm giác, nếu đem Xích Hỏa Quyết tu luyện tới tầng thứ chín, cho dù bị dừng ở Luyện Khí cảnh lục trọng, cũng có thể tuỳ thời làm Chân khí hiện ra ngoài, tăng lực sát thương lên rất nhiều.

- Vị sư đệ này, chẳng biết ngươi tên họ là gì?

Ngay khi Lý Phù Trần đẩy cửa ra, đem theo công cụ chuẩn bị câu cá, thì một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi mỉm cười chặn đường Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần khẽ cau mày, lai giả bất thiện, không phải người lương thiện, nói thật, hiện tại hắn cũng không muốn trêu chọc đệ tử Ngoại Tông cũ, vì hắn không nắm chắc thắng được những người này.

- Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần thản nhiên nói.

- Lý sư đệ, tại hạ là Hoàng Thế Điền, lúc này muốn làm một cuộc mua bán với Lý sư đệ.


- Mua bán gì?

- Nửa tháng này, Lý sư đệ câu được không ít Bảo ngư, sư huynh nguyện ý lấy một kim tệ một cân mua tất cả Bảo ngư phổ thông của ngươi, mười kim tệ một cân, mua tất cả Bảo ngư cấp một, ý của Lý sư đệ như thế nào.

- Hoàng sư huynh, tuy Phù Trần ta là người mới, nhưng không phải không biết gì cả, theo ta biết, Bảo ngư phổ thông có giá ngoài hai mươi kim tệ một cân, Bảo ngư cấp một cũng hơn hai trăm kim tệ một cân.

Hoàng Thế Điền cười nói:

- Giá cả của sư huynh tuy thấp, nhưng ít ra sẽ không cho Lý sư đệ "sáng tỏ" một trận, Lý sư đệ nên biết ý của ta.

Lý Phù Trần ở đây có khoảng một trăm cân Bảo ngư phổ thông, hơn mười cân Bảo ngư cấp một.

Nếu theo một kim tệ một cân Bảo ngư phổ thông, Bảo ngư cấp một mười kim tệ một cân, gã chỉ lỗ mấy trăm kim tệ.

Nếu giá cả cao hơn hai mười lần, đó chính là gần một vạn kim tệ, gã không có nhiều kim tệ như vậy, đương nhiên, cho dù mua được, gã sẽ không đưa ra nhiều kim tệ như thế, điều này không đáng, cũng không cần thiết.

Lý Phù Trần ngẩng đầu lên nói:

- Hoàng sư huynh, nếu sư đệ không bán thì sao?

Hoàng Thế Điền nói:

- Ta hy vọng Lý sư đệ nghĩ rồi hãy làm, đừng để mất tình hữu nghị giữa sư huynh đệ ta, có lúc lời nói ra, phải trả giá thật lớn.

Một người mới, gã không tin không trị được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui