Lúc này.
Bốn đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung đều cản trước cửa hang động của Xà Vương. Mà Tên Hề Ác Ma và Thượng Quan Kỳ đều lộ ra nụ cười gằn tàn nhẫn.
Đám người Thủy Nguyệt phái đều cảm thấy trái tim chìm xuống đáy cốc, có một loại áp lực hít thở không thông.
Loại áp lực này, quá nửa đến từ Mai Trường Thanh.
Phía ba tông, chỉ còn mỗi Trần Vũ là vẫn có thể duy trì trấn định.
- Mai Trường Thanh, ngươi rất lợi hại. Nhưng không biết ngươi làm thế nào có thể truy tung theo đến tận đây, dường như biết rõ ta sẽ hiện thân ở nơi này? Phải biết rằng đám người Hách Liên Đồ đều bị ta xử lý, không lưu lại một tù binh nào.
Ánh mắt Trần Vũ sáng lên, nhìn về phía Mai Trường Thanh.
Trước khi dò hỏi, hắn tận lực khen đối phương một câu, suy cho cùng, khen ngợi địch nhân vẫn có lợi hơn nịnh bợ người của mình.
Trần Vũ muốn làm rõ, rốt cuộc trên người mình lưu lại dấu vết gì, vậy mà để đối phương nắm bắt được.
Nhưng mà tin tức trong lời nói này, lại khiến cho đám người Thủy Nguyệt phái và Dịch Vân Phi cảm thấy chấn động.
Diệt sát đám người Hách Liên Đồ?
Chẳng lẽ Trần Vũ tiêu diệt một tiểu đội Cốt Ma Cung, bao gồm cả Hách Liên Đồ trong đó?
Hách Liên Đồ có biệt danh là “Bạch Cốt Thanh Liêu”, thậm chí còn xếp thứ sáu trong hàng ngũ đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung.
Đối thủ như vậy, cho dù là bất kỳ người nào trong hai người Dịch Vân Phi và Y sư tỷ đối mặt, cũng không dám đối chiến trực diện.
Ngay lập tức, Dịch Vân Phi và Y sư tỷ đã ngộ ra một điều: Trần Vũ gia nhập đội ngũ của bọn họ, tuyệt đối là có ý đồ giả heo ăn thịt hổ.
Nói không chừng, Trần Vũ có thực lực đối kháng cả đội ngũ bọn họ, ít nhất là hắn không sợ bị vây giết.
Nghĩ đến đây, Y sư tỷ và Dịch Vân Phi lại càng tuyệt vọng hoảng sợ, đáy lòng dâng lên một loại cảm giác cay đắng.
- Mai Trường Thanh, không cần nói nhảm với hắn, trực tiếp diệt sát kẻ này.
Thượng Quan Kỳ lạnh lùng nói.
Thế nhưng, Mai Trường Thanh không nói gì thì mấy người cũng không dám tự ý hành động.
- Trần Vũ, ngươi là người đầu tiên trong ba tông có thể khiến ta bị thương. Nhiều đệ tử tinh anh của Cốt Ma Cung như vậy cũng không bắt được ngươi, có thể thấy được ngươi tuyệt đối không phải dựa vào vận khí. Lần này vây quét, Mai mỗ đã chân chính xem ngươi là đối thủ.
Mai Trường Thanh chậm rãi mở miệng.
Ánh mắt như điện của hắn ghim chặt trên người Trần Vũ, lần đầu tiên nhìn kỹ “Giáo Liệp Ma” trong lời đồn.
Thiếu niên trước mặt thật sự quá trẻ tuổi, trẻ đến mức khiến Mai Trường Thanh cảm thấy ngoài dự liệu.
Mai Trường Thanh có một loại trực giác mơ hồ rằng: nếu như chuyến này không đánh chết được đối phương, đối phương nhất định sẽ cá chép hóa rồng, một bước lên trời.
- Đả thương Mai Trường Thanh?
- Trần Vũ vậy mà có thể đả thương tuyệt đỉnh thiên tài Hóa Khí cảnh?
Bên phía Thủy Nguyệt phái, trong lòng đám người Dịch Vân Phi và Y sư tỷ đều nổi lên sóng to gió lớn.
Ngay cả đệ nhất thiên tài đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung, Mai Trường Thanh tu vi Hóa Khí cảnh cũng không dám khinh thường hắn, thậm chí xem hắn là đối thủ?
- Mai huynh còn chưa nói ra nguyên nhân, lẽ nào mỗi lần xuất thủ, ngươi đều không có tự tin mười phần có thể đánh chết Trần mỗ sao?
Trần Vũ mỉm cười lên tiếng.
- Lúc ta tỉnh táo suy nghĩ, phân tích những thi thể mà ngươi lưu lại, phát hiện chỉ có Bảo Khí bình thường và trân tài dưới trăm năm là không bị lấy đi, nhưng trong đó lại thiếu mất hai cái túi mật hung xà.
Khóe miệng Mai Trường Thanh khẽ nhếch lên.
Trần Vũ ngẩn ra, không ngờ tâm tư của Mai Trường Thanh lại cẩn mật như vậy.
Tiểu đội của Mai Trường Thanh lúc trước đã đi qua Xà quật, nhưng từ bỏ tiến công nơi này.
Dù chỉ đi ngang qua, nhưng bọn họ cũng chém giết hai con hung xà cấp bậc Luyện Tạng kỳ đỉnh phong, những đệ tử khác không để ý, chỉ riêng một nữ đệ tử là thu lấy hai cái mật rắn.
- Ta đoán rằng loại mật rắn này có tác dụng với ngươi, hơn nữa có lẽ ngươi còn chưa thu thập đủ. Cho nên chỉ phái ra một tên đệ tử am hiểu truy tung ẩn thân ở một nơi bí mật gần Xà quật, nhằm đề phòng con côn trùng của ngươi phát hiện.
Mai Trường Thanh lộ ra nụ cười của kẻ chiến thắng, chậm rãi kể.
Sau khi biết rõ chân tướng, Trần Vũ không khỏi thầm rùng mình.
Trong thế giới tông môn kỳ dị, hung hiểm vạn phần này, quả nhiên khiêm tốn mới là Vương đạo.
Trần Vũ cướp đoạt U Thủy Mặc Liên, trêu đùa Tên Hề Ác Ma, chém giết Hách Liên Đồ, đả thương Hóa Khí cảnh, bị đám đệ tử Cốt Ma Cung liệt kê vào hạng có sức uy hiếp lớn nhất trong ba tông.
Sau khi ngươi bị địch nhân chân chính xem trọng, các loại thủ đoạn trí tuệ tầng tầng lớp lớp, muốn phòng cũng không phòng hết.
Thế nhưng, vì tranh đoạt kỳ ngộ, phá kỳ tích “Bán Linh Thể không thể tấn thăng Hóa Khí cảnh”, Trần Vũ cũng không thể tiếp tục khiêm tốn được nữa.
Muốn tấn thăng Hóa Khí cảnh, thậm chí tấn thăng Hóa Khí cảnh trước 20 tuổi. Trần Vũ nhất định phải buông tay đánh cược một trận trong đại kỳ ngộ trăm năm khó gặp này.
Là rắn hay rồng, chỉ trong một ý niệm.
- Giết sạch đi!
Trong mắt Mai Trường Thanh thoáng hiện hàn quang, sát cơ phun trào, chân khí bộc phát, uy áp của Hóa Khí cảnh bỗng nhiên hàng lâm.
Thoáng chốc, đám nữ đệ tử của Thủy Nguyệt phái đều cảm thấy nặng nề hít thở không thông, ngay cả thôi động nội tức cũng cực kỳ khó khăn.
Một khắc sau, Mai Trường Thanh dẫn đầu bốn người lao thẳng về phía tiểu đội Thủy Nguyệt phái trong hang động Xà Vương, bao gồm cả Trần Vũ trong đó.
Trần Vũ đứng gần ao nhỏ, tại trong một góc sâu nhất.
Ba tên đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung muốn giết hắn thì phải vượt qua sáu người của Thủy Nguyệt phái. Đương nhiên, đám người này cũng không định thả cho bất kỳ đệ tử của ba tông nào sống sót.
Vù... Vù...
Mai Trường Thanh đánh ra một đoàn khí xoáy màu đen, kèm theo âm phong lạnh lẽo tràn ngập phạm vi hai ba trượng, quét tới đám người Thủy Nguyệt phái.
Trong hang Xà Vương này không gian rất chật hẹp, cả khu vực cũng chỉ khoảng mười mấy trượng mà thôi. Một khi giao phong, không gian né tránh có hạn, huống chi là loại Hóa Khí cảnh như Mai Trường Thanh ra tay.
- Mọi người liên thủ! Chạy chốn thì chết chắc...
Y sư tỷ hiểu rõ cục diện, vội vàng kêu gọi bốn nữ đệ tử tổ chức trận thế phòng ngự.
Bản thân nàng là Luyện Tạng kỳ đỉnh phong, thực lực cũng không hề tầm thường, roi bạc trong tay là Bảo Khí trung phẩm, chỉ thấy sợi roi lóe sáng, hóa thành một trận sóng roi mênh mông như cầu vồng.
Keng... Keng... Keng...
Ba nữ đệ tử trong đó thì lấy ra một thanh Bảo Khí tản mát hàn khí khắp bốn phía, tự mình chém ra hàng loạt kiếm ảnh hàn khí lạnh lẽo thấu xương.
Thoáng chốc, kiếm ảnh hàn khí mà ba thanh bảo kiếm chém ra đã hòa thành một thể, tạo thành một trận lốc kiếm hàn phong tràn ngập phạm vi hai ba trượng.
Đây chính là “Thiên Thủy Hàn Kiếm Trận” đã từng xuất hiện tại cuộc chiến tranh đoạt vẫn thạch.
Lúc này, kiếm trận do ba tên Luyện Tạng kỳ hợp lực thi triển, mặc dù không phải hàn kiếm cùng một bộ, nhưng uy lực lại vượt xa lúc trước.
Keng...
Dịch Vân Phi lấy ra một thanh hàn kiếm Bảo Khí trung phẩm mới tinh luyện thành, lúc hắn chuẩn bị dung nhập “Thiên Thủy Hàn Kiếm Trận” thì đột nhiên một tên nam tử xấu xí cười gằn giết tới.
- Tên Hề Ác Ma!
Khí huyết Dịch Vân Phi có chút ngưng trệ, tựa như đối mặt với một con cá sấu nguy hiểm giết tới.
Bàng Thiên Thành tay cầm Lang Nha Bổng, đánh ra một trận hư ảnh hắc phong khổng lồ như trụ, khí kình nặng nề bá đạo mà âm hàn ép thẳng tới.
Cùng lúc đó, toàn bộ Xà quật phát ra một tiếng nổ kinh hoàng, khí lưu càn quét khắp nơi. Chỉ thấy Y sư tỷ hợp lực với năm người đỡ một kích của Mai Trường Thanh.
- A a...
Tiếng hét thảm thiết vang lên, nháy mắt đã có hai nữ đệ tử của Thủy Nguyệt phái bị hắc khí xẹt qua, bỏ mạng ngay tại chỗ.
Kiếm trận hình thành lốc kiếm hàn phong cũng bị một kích của Mai Trường Thanh nghiền nát thành từng mảnh.
Phốc... Phốc...
Y sư tỷ và hai nữ đệ tử còn lại bị đẩy lui, sắc mặt tái nhợt.
- Đây là thực lực Hóa Khí cảnh...
Y sư tỷ lòng thầm kinh hãi, đã bị nội thương.
Vừa rồi nếu không có kiếm trận gia trì, e rằng ngoại trừ nàng ra, bốn nữ đệ tử đã chết sạch rồi.
- Người của Thủy Nguyệt phái e rằng khó có thể ngăn cản.
Sắc mặt của Trần Vũ cũng cực kỳ ngưng trọng, thân hình hắn lóe lên, cầm Huyền Trọng kiếm gia nhập vòng chiến.
- Tiểu tặc chết đi!
Một tiếng gầm cay độc từ một tên thiếu niên tóc tím cụt tay truyền đến.
Thượng Quan Kỳ gập tay thành trảo, trên da hiện lên một tầng đốm tím nhạt, lòng bàn tay đột nhiên ngưng tụ thành một đạo không khí tím đen âm lãnh.
Trần Vũ mơ hồ cảm thấy một tia nguy cơ tràn tới.
Ngoài cơ thể Thượng Quan Kỳ, ngoại trừ nội tức ra, trên người còn tản mát một luồng lực lượng cường đại thần bí, dường như đã tiến nhập trạng thái đặc thù nào đó.
Chỉ thấy trong mắt Thượng Quan Kỳ lộ ra một tia sáng tím, tinh khí thần toàn thân đều bạo tăng một tầng.
- Đây là... lực lượng huyết mạch của Thượng Quan gia! Thượng Quan Kỳ vậy mà thức tỉnh lực lượng huyết mạch rồi.
Cùng lúc đó, nam tử mặc chiến giáp tay cầm đao nhọn, bổ ra một đạo đao ảnh màu đen nhàn nhạt, từ bên cạnh giáp công Trần Vũ.
Vẻ mặt hắn có phần kinh ngạc, nhìn thấy Thượng Quan Kỳ thức tỉnh lực lượng huyết mạch, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn và ngưỡng mộ.
Đối mặt với hai đại đệ tử bí truyền giáp công, Trần Vũ cũng cảm thấy áp lực to lớn.
Nhất là Thượng Quan Kỳ, mặc dù hắn còn chưa tấn thăng Luyện Tạng hậu kỳ, nhưng lực lượng huyết mạch áp bách tới còn vượt qua nam tử mặc chiến giáp một bậc.
Cùng lúc đó...
Kiếm bổng của Dịch Vân Phi và Tên Hề Ác Ma giao phong cùng một chõ.
Ầm...
Thân hình Dịch Vân Phi bị đẩy lui vài trượng, khóe miệng tràn ra một vết máu, vẻ mặt hoảng sợ không thôi.
Lúc chân chính giao phong, hắn mới hiểu được thực lực kinh khủng của top 3 đệ tử bí truyền – Tên Hề Ác Ma. Mặc dù đã tấn thăng Luyện Tạng hậu kỳ, nhưng cũng không đỡ nổi một đòn.
- Nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Tình hình chiến đấu của hai nơi khác khiến trái tim Trần Vũ thoáng trầm xuống.
- Chết đi!
Thượng Quan Kỳ được lực lượng huyết mạch gia trì, tốc độ bạo tăng vài phần, đã tiếp cận tầng thứ của Vô Gian Đạo Tặc.
Trên tay hắn phủ đầy đốm tím đen nhàn nhạt, tản mát lực lượng khí huyết kinh người.
Trong khoảng khắc, uy lực một chưởng của hắn đã đạt tới tầng thứ đáng sợ, đuổi kịp thực lực top 3 đệ tử bí truyền Cốt Ma Cung.
- Muốn giết ta?
Trần Vũ cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên thu hồi Huyền Trọng kiếm, tay không giết tới Thượng Quan Kỳ.
Thịch thịch thịch...
Trái tim hắn giữ lực, tốc độ và lực lượng của Trần Vũ bạo tăng, tránh thoát nam tử mặc chiến giáp, áp sát Thượng Quan Kỳ.
Trên mặt Thượng Quan Kỳ lộ vẻ châm biếm, bàn tay phủ đầy đốm tím bộc phát một dòng xoáy tím đen, bao trùm toàn thân Trần Vũ.
Thế nhưng, khoảng khắc Trần Vũ tiếp cận, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh đoản kiếm u ám không bắt mắt, hư ảnh tàn phong chợt lóe.
Phốc...
Dòng xoáy tím đen bị một thanh đoản kiếm màu xám hiện lên vài tia huyết quang cắt ngang, xé mở dễ dàng như tờ giấy.
- Làm sao có thể...
Thượng Quan Kỳ kinh hãi thất thanh.
Lực lượng huyết mạch của hắn mặc dù chỉ mới thức tỉnh sơ bộ, nhưng đã tăng phúc ba bốn thành chiến lực tổng hợp.
Hắn nào biết được Trần Vũ cũng đã tấn thăng Luyện Tạng trung kỳ, công lực tăng mạnh, nội tức thậm chí có thể so với Luyện Tạng kỳ đỉnh phong.
Hơn nữa trái tim giữ lực, khiến lực lượng và tốc độ đồng thời tăng phúc bốn năm thành, một kiếm xám tro này đã có thể uy hiếp tới Hóa Khí Hậu Thiên.
- Chém!
Trần Vũ cường thế chém ra một kiếm, rạch xuyên Bảo Khí hộ giáp của Thượng Quan Kỳ.
- Cứu ta!
Thượng Quan Kỳ hét thảm thiết, thân hình cấp tốc lùi lại.
Hắn nhận ra thanh độc kiếm này, cho dù chỉ phá rách da cũng có thể khiến hắn bỏ mạng.
- Đừng hòng!
Nam tử mặc chiến giáp phía sau cũng thất kinh, đao sắc trong tay vung chém ra một đoàn đao ảnh sắc bén, cách không chém tới Trần Vũ.
Thế nhưng, Trần Vũ căn bản mặc kệ công kích sau lưng, thân hình lại tiếp cận Thượng Quan Kỳ, Ám Xà kiếm tiếp tục chém ra.
Phốc...
Ám Xà kiếm đâm vào lồng ngực Thượng Quan Kỳ, thân thể đối phương cứng đờ, trong mắt tràn ngập kinh hãi tột độ, biểu tình trên mặt vừa oán hận vừa không cam lòng.
Xoạt... Keng...
Đao ảnh cách không chém ra của nam tử mặc chiến giáp chém lên lưng Trần Vũ, bắn ra một tràng đốm lửa tung tóe.
Vùng da trên cổ Trần Vũ chỉ lưu lại một đạo vết ngấn màu trắng, bề mặt da nổi lên hoa văn đồng xanh, vẫn bình yên vô sự.
Đồng Tượng công tiếp cận xương đồng đại thành, lực phòng ngự hoàn toàn có thể bỏ qua phần lớn công kích dưới Hóa Khí cảnh.
Ngược lại Bảo Khí nhuyễn giáp trên người hắn thì bị chém ra một cái khe nứt.
- Đây là...
Nam tử mặc chiến giáp trợn mắt há hốc mồm.
Một đao này của hắn mặc dù là cách không công kích, nhưng cực kỳ ngưng tụ, tương đương bảy tám phần mười uy lực công kích của bản thể.
Ầm...
Thượng Quan Kỳ bị Ám Xà kiếm đâm thủng tạng phủ, kịch độc công tâm, ngã nhào trên mặt đất, nháy mắt đã hóa thành một bộ thi thể.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...