Việt Linh Quốc năm 195, trải qua ba đời đế vương, mỗi một vị đế vương đều trị vì 60 năm có hơn.
Quốc thái dân an, quân vương anh minh.
Việt Linh Quốc đời thứ hai do nữ tử trị vì, hiệu Niên Thân Đế, danh Bạch Niệm, được xưng là minh quân, lên ngôi 63 năm, dân chúng an cư lập nghiệp.
Dưới thời của nàng, nữ tử được phép vào triều làm quan, được phép ra chiến trường đánh trận, địa vị nam nữ không còn sự chênh lệch.
Nữ tử có thể kết duyên cùng nữ tử.
Hoàng hậu của nàng là Giang Uyển Nhi, tự tay điều chế ra một loại dược có thể giúp nữ tử hoài thai.
Việt Linh Quốc năm 196, Bạch Thụy Ngôn lên ngôi, lấy hiệu Quang Hoan Đế, trị vì 2 năm, qua đời bất đắc kì tử, Đại hoàng tử Bạch Thụy Viên lên ngôi, lấy hiệu Viên Lang Đế.
Việt Linh năm 215, Viên Lang Đế ăn chơi sa đọa, ham mê tửu sắc, nhân dân lầm than, lòng dân ai oán, vô số cuộc khởi nghĩa nổi lên.
Việt Linh Quốc năm 218, Lập Hoài khởi nghĩa thắng lợi, dưới sự ủng hộ của nhân dân, thành công bước lên ngôi Vua, lấy hiệu Tuệ Hoài Đế.
Viên Lang Đế cùng toàn bộ hoàng thân quốc thích bị xử tử.
Việt Linh Quốc đổi tên thành An Nam Quốc.
Dưới thời Tuệ Hoài Đế, nhân dân an cư lập nghiệp.
Bạch Thụy Ngôn chứng kiến hết thảy, nàng cười tự giễu.
Nàng rảo bước đến trước hai ngôi mộ trông đã cũ kĩ, nàng quỳ xuống, nức nở " Phụ hoàng, mẫu hậu.
Ngôn nhi không giữ được lời hứa, Ngôn nhi có lỗi với các ngươi.
"
Bạch Thụy Ngôn rút ra một thanh chủy thủ, nàng dứt khoát đâm thẳng vào tim.
Một dòng máu tươi tưới lên hai ngôi mộ, nàng mỉm cười " Phụ hoàng, mẫu hậu, Ngôn nhi đến tìm các ngươi.
"
Bạch Thụy Ngôn gian nan mở mắt, ánh sáng bất ngờ tập kích, nàng vội vàng đưa tay che lại đôi mắt.
Thật lâu sâu, nàng thích nghi với ánh sáng.
Nàng cười khổ " Thì ra Cửu tuyền tốt như vậy...!"
Một đạo âm thanh mềm mại từ ngoài cửa vang lên " Điện hạ, nên rời giường.
"
Bạch Thụy Ngôn sững sờ " Dưới Cửu Tuyền còn có cung nữ hầu hạ sao? "
Người ngoài cửa tựa hồ đã đợi thật lâu vẫn không có âm thanh đáp lại, nàng lắc đầu cười, nàng nhẹ nhàng đẩy cửa tiến vào " Điện hạ lại ngủ nướng sao? Nên rời giường nha, đã đến giờ đi nghe giảng.
".
ngôn tình hay
Bạch Thụy Ngôn cứng đờ nhìn người đang nhẹ nhàng bước đến gần nàng, hốc mắt chua xót.
Nàng nhớ rất rõ, đây là Ngụy Hề, nhất đẳng cung nữ của nàng, cũng là người đối với nàng một lòng trung thành.
Lúc ấy, vì có thể để nàng thuận lợi trốn thoát khỏi Bạch Thụy Viên và Tố Cẩm Lan, Ngụy Hề giả trang thành nàng để đánh lạc hướng bọn hắn, cuối cùng chết dưới mưa tên.
Khoảnh khắc ấy, nàng thấy Ngụy Hề nhìn nàng mỉm cười, sau đó ngã xuống, vĩnh viễn không tỉnh lại.
Bạch Thụy Ngôn vội vàng hướng Ngụy Hề chạy đến, ôm nàng thật chặt, nước mắt không chịu khống chế mà liên tục chảy.
Ngụy Hề không kịp phòng bị bị bất ngờ tập kích, nàng sững sờ cuối đầu nhìn xuống đầu xỏ gây tội, theo sau nàng ngồi xổm xuống, dịu dàng vỗ nhẹ đằng sau lưng nàng, nhẹ giọng hống " Điện hạ ngoan, không khóc.
Khóc nhiều sẽ không còn xinh đẹp nha.
"
Bạch Thụy Ngôn hít hít chiếc mũi nhỏ xinh, nàng im lặng không nói.
Thực tế, Bạch Thụy Ngôn quên mất phản ứng.
Nàng rõ ràng cao hơn Ngụy Hề nửa cái đầu, như thế nào bây giờ chỉ đứng tới eo của nàng?!
Có quỷ sao!
Ngụy Hề như cũ ôn hòa hống nàng " Điện hạ là gặp ác mộng sao.
"
Thấy Bạch Thụy Ngôn như cũ không đáp, nàng cho rằng nàng thật sự gặp ác mộng.
Ngụy Hề nàng là nhất đẳng cung nữ của Bạch Thụy Ngôn, nàng có trách nhiệm phải hống điện hạ, giúp điện hạ hết sợ!
Hạ tốt quyết tâm, Ngụy Hề đẩy nhẹ Bạch Thụy Ngôn, nhìn nàng trên mặt nước mắt cùng nước mũi lắm lem, nàng nhẹ nhàng lấy ra khăn tay giúp nàng xoa sạch.
Bạch Thụy Ngôn phức tạp nhìn nàng, để yên cho nàng tùy ý trên mặt nàng làm loạn.
Ngụy Hề ở dưới Cửu Tuyền to lớn như vậy sao?
Quá khủng bố!
Ngụy Hề vừa lòng thu lại khăn tay, nàng nhẹ giọng " Điện hạ, ác mộng là tương phản với thực tại, không cần sợ nha.
Hiện giờ đã sắp trễ, nếu điện hạ còn không đến nghe giảng, thái sư sẽ tức giận nha.
"
Ngụy Hề đứng lên vỗ tay, cung nữ chia làm hai hàng, nối tiếp nhau đi vào.
Các nàng bế lên Bạch Thụy Ngôn, thay nàng rửa mặt, thay y phục.
Bạch Thụy Ngôn chết đứng, bây giờ cung nữ đều cao lớn như vậy sao?
Sau một hồi lăn lộn, Bạch Thụy Ngôn phức tạp nhìn bản thân trong gương.
Đây là nàng năm 7 tuổi, dựa theo ngoại hình và kí ức, nàng chắc chắn.
Nàng trọng sinh về năm 7 tuổi, như thế đồng nghĩa nàng có thể thay đổi kết cục.
Năm 15 tuổi nàng sẽ gặp Tố Cẩm Lan, bị nàng ta lời ngon tiếng ngọt lừa đến xoay vòng tròn, bị đại hoàng huynh ' tốt ' lừa đến thành con ngốc.
Nàng sẽ không lại để chuyện đó xảy ra.
Cũng sẽ không để Bạch Thụy Viên hại chết phụ hoàng và mẫu hậu.
Năm đó, Bạch Thụy Viên cười bỉ ổi, hắn nói với nàng, phụ hoàng và mẫu hậu là do hắn hại chết, không phải chết do bệnh, hắn cũng sẽ tiễn nàng đi theo bọn họ.
Hắn nói nàng chỉ là một con ngốc mà thôi.
Bạch Thụy Ngôn cười tự giễu, Bạch Thụy Viên, Tố Cẩm Lan, ta sẽ làm các ngươi chịu gấp mười lần những gì các ngươi gây ra cho ta..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...