Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui
Edogawa Viên Thụy
.
Viên Thụy chóng mặt đi theo Tomas, nếu như không phải bên cạnh cậu và Tomas có camera đi theo, chỉ sợ cậu sẽ không nhịn được nhào tới liếm mặt Tomas, thật sự là rất đẹp trai a, quá đẹp trai!!
Tomas dẫn cậu vào một căn phòng trống trên lầu, từ trong tủ quần áo lấy ra một cái vali xách tay, nói: “Viên ca, anh cầm cái này, tuyệt đối không được buông tay.”
Viên Thụy liền nghe lời nhận lấy, đôi mắt tiếp tục trông mong đi theo người ta.
Tomas: “. . .”
Hắn không nhịn được hỏi: “Anh cũng không hỏi em muốn đưa anh đi đâu làm gì sao?”
Viên Thụy mặt xấu hổ : “Làm được, làm cái gì cũng được a.”
Tomas: “. . .”
Hai camera rối rít tỏ vẻ cảnh này thật sự làm cho người ta không thể nhìn thẳng a.
Điện thoại Viên Thụy ở trong túi rung lên, cậu đổi tay cầm vali qua tay trói cùng Tomas, sau đó lấy điện thoại ra xem, là ảnh đế gọi tới, có chút buồn bực nhận.
Ảnh đế nói: “Tiểu Viên, em ở đâu a?”
Viên Thụy đang muốn nói thật thì Tomas dùng khẩu hình miệng nói với cậu: “Ở lầu 1.”
Bị sắc đẹp tẩy não Viên Thụy ngoan ngoãn nói: “Em ở lầu 1.”
Ảnh đế nói: “Vị trí cụ thể?”
Viên Thụy dưới sự sai sử của Tomas, tiếp tục biên soạn nói dối: “Em đang ở chỗ mới bắt đầu trò chơi.”
Ảnh đế: “Đừng có chạy lung tung a! Anh bây giờ qua đó tìm em! Ở đó chờ!”
Y còn không quên dặn dò: “Nếu có ai khác tìm em, em tuyệt đối đừng đi theo, có nghe thấy không?”
Viên Thụy: “. . . Nha.”
Đây là muốn làm gì a?
Cậu cúp điện thoại, thấy trên màn hình có tin weixin tới, mở ra xem.
Trịnh Thu Dương: “Đề tài dự thi thiết kế anh nghĩ ra rồi, đã vẽ xong bản phác thảo, tối cho em xem.”
Trịnh Thu Dương: “Anh cảm thấy có thể tiến hành.”
Trịnh Thu Dương: “Em bắt đầu quay rồi?”
Trịnh Thu Dương: “Cố lên
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...