Vị Vua Cấm Kỵ

“Tôi ăn no rồi, các cậu tiếp tục thong thả ăn nhé.”

Trần Nghĩa đứng dậy khỏi bàn ăn, quay người rời đi.

“Khoan đã, tôi đi cùng anh.” Thi Ngọc Doanh gọi với theo, rồi lấy khăn giấy lau đi lớp son đỏ trên môi.

Lúc này, Trần Nghĩa dừng bước quay lại nhìn Thi Ngọc Doanh, ngạc nhiên hỏi: “Cậu đi cùng tôi làm gì?”

“Anh định đi uống rượu tán gái mà, tôi cũng muốn đi uống rượu, có gì không tiện à? Tôi sẽ không làm phiền việc tán tỉnh của anh đâu.” Thi Ngọc Doanh vứt khăn giấy đã lau son xuống bàn, nói.

Thật ra Trần Nghĩa định đi uống với nhóm bạn đàn ông, nên mới ngạc nhiên hỏi Thi Ngọc Doanh.

Nhưng nghĩ lại, Thi Ngọc Doanh tự đi uống cũng được mà, không ảnh hưởng đến nhóm anh.

“Được rồi.” Trần Nghĩa gật đầu.

Vài phút sau, Thi Ngọc Doanh xuất hiện quyến rũ, gợi cảm hơn bao giờ hết.

Thạch Nham, Tiểu Vạn và Anh Lăng không để ý hai người, ăn no rồi cùng dọn dẹp bàn ăn.

Từ sau lần đó tới giờ, không xảy ra chuyện gì nữa. Thạch Nham và Tiểu Vạn an tâm hơn rất nhiều, chất lượng giấc ngủ cũng tốt hơn.

Trần Nghĩa không đi thẳng bar cùng Thi Ngọc Doanh, mà dừng lại ở nhà một người.

Là nhà của Mạnh Đông.

Trần Nghĩa mở cổng sắt bước vào, bấm chuông cửa.

Không lâu sau, cửa mở ra. Mạnh Đông xuất hiện, hơi bất ngờ khi thấy Trần Nghĩa.


“Mạnh Đông, đi uống không?” Trần Nghĩa cười hỏi.

“Được.” Mạnh Đông gật đầu cười, Trần Nghĩa mời cách này thì anh chẳng từ chối.

Ra tới lề đường, Mạnh Đông nhìn thấy Thi Ngọc Doanh, liền hỏi: “Cô này là…?”

“Tôi là bạn anh ấy, Thi Ngọc Doanh.” Thi Ngọc Doanh mỉm cười đáp.

“Chào cô, tôi là bạn cũ của Trần Nghĩa, Mạnh Đông.” Mạnh Đông tiếp tục giới thiệu bản thân.

Thi Ngọc Doanh mỉm cười gật đầu.

Sau đó, cả ba người bắt taxi đến quán bar Đám Mây Đen.

Lúc này quán đã khá náo nhiệt rồi. Đợi tới 8 giờ vàng, sẽ còn đông và ầm ĩ hơn nữa.

“Cậu tự đi chơi đi, chúng tôi đàn ông phải uống rượu.” Trần Nghĩa nói với Thi Ngọc Doanh rồi cùng Mạnh Đông rời đi.

Thi Ngọc Doanh ngồi lên ghế bar, gọi một ly cocktail uống.

Cô là mỹ nhân hiếm thấy, lại ăn mặc gợi cảm tối nay nên tất nhiên thu hút không ít ánh nhìn thiếu ý tốt.

Tuy nhiên, Thi Ngọc Doanh phớt lờ tất cả.

Điều đó khiến vẻ cao ngạo vốn có trong cô càng thêm phần kiêu sa. Những người đàn ông kia cũng vì thế mà càng say mê, nghĩ cách tiếp cận cô.

Trần Nghĩa dẫn Mạnh Đông đến một gian phòng VIP, bên trong ngồi 5 người, tự nhiên là Hắc Khóa, Tiểu Bạch, Xe Tăng, Chó Đầu và Nhện Đỏ.

“Bạn này tên Mạnh Đông, còn gọi là Đao Quỷ.” Trần Nghĩa giới thiệu: “Đây lần lượt là Hắc Khóa, Tiểu Bạch, Xe Tăng, Chó Đầu và Nhện Đỏ.”


“Hóa ra là Đao Quỷ có tiếng tăm, lâu nghe danh tiếng rồi.” Chó Đầu ha hả cười nói.

“Lâu nghe danh tiếng.” Tiểu Bạch, Xe Tăng nói tiếp.

“Nghe nói huynh đơn thương độc mã nào đó đã tiêu diệt Lữ đoàn lính đánh thuê cấp S cùng một tiểu đội của Lữ đoàn lính đánh thuê Huyết Bạo.” Hắc Khóa rất ngưỡng mộ cười nói.

“Huynh còn khiêu chiến Mike - Siêu chiến binh cấp S và toàn thân mà lui.” Nhện Đỏ mở môi son cười nói.

“Chỉ là danh xưng thôi.” Mạnh Đông mỉm cười đáp, rồi ngồi xuống cùng Trần Nghĩa.

Kế đó, 7 chai rượu đồng loạt mở nắp, mỗi người cầm một chai uống thẳng.

“Quán ăn của tôi và Tiểu Bạch đã chọn địa điểm rồi, một tuần nữa là mở cửa.” Chó Đầu ha hả nói.

“Chúc mừng huynh, tôi thất nghiệp này thật ghen tị đấy.” Mạnh Đông cười đáp: “Hay tôi đến làm bảo vệ cho quán cho vui?”

“Ha ha, sao dám phiền huynh đại nhân chứ?” Chó Đầu đáp.

Giữa nhóm đàn ông cứ thế cười nói sôi nổi, tiếng cười vang khắp phòng.

“Nghe nói Chó Đầu đã để mắt tới một cô gái, không biết bao giờ mới đưa ra cho chúng tôi xem thử?” Xe Tăng cười hỏi.

Trần Nghĩa cười đáp: "Chó Đầu còn đánh cuộc với tôi đấy! Anh ấy nói trong vòng một tháng sẽ chinh phục được cô gái đó và đưa ra trình diện. Còn tôi bảo chỉ một tuần là xong.

Anh ấy thua rồi, phải đưa tôi Trái Tim Biển Sâu. Còn nếu tôi thua sẽ bao toàn bộ chi phí khởi nghiệp cho quán của anh ấy và Tiểu Bạch."


“Ha ha ha, mong tôi thua thật!” Chó Đầu cười lớn nói.

“Này huynh, cô gái huynh hứa sắp xếp cho em đâu rồi?” Bỗng Tiểu Bạch hỏi, vẻ rất mong đợi.

Lúc này, sắc mặt Trần Nghĩa hơi đờ đẫn, nhưng liền nở nụ cười đáp: “Cậu hơi nóng vội đấy, yên tâm, vài hôm nữa anh sẽ đưa cậu đi gặp cô ấy.”

“Anh quá tuyệt vời!” Tiểu Bạch vui sướng lắm.

Một lúc sau, Trần Nghĩa nhận ra Mạnh Đông không có vẻ hào hứng cho lắm, chỉ gật gù đáp lại, đang suy nghĩ điều gì đó.

“Mạnh Đông, có chuyện gì à? Nếu không ngại cứ nói ra, bọn anh có thể góp ý.” Trần Nghĩa mỉm cười hỏi.

Nghe vậy, Chó Đầu và các bạn im lặng. Tiếp theo, Mạnh Đông thở dài rồi nói: "Tôi đã đính hôn với một cô gái, ban đầu chúng tôi chung sống khá ổn, mặc dù không yêu nhưng theo thời gian chắc chắn sẽ trở thành gia đình hạnh phúc.

Nhưng giờ bỗng dưng xuất hiện một người đàn ông. Hắn tên Thiệu Diên, bạn trai cũ của cô ấy. Nếu không phải vì lời dặn lúc lâm chung của bố là ở bên tôi, có lẽ cô ấy đã đi theo Thiệu Diên rồi."

“Nếu họ thực sự muốn quay lại, anh cũng không thể cản trở.” Nhện Đỏ thẳng thắn nói.

“Thực ra, lúc đầu tôi định tự rút lui.” Mạnh Đông nói rồi kể lại cuộc đối đầu với Thiệu Diên.

“Đồ khốn nạn, dám sai người giết anh cơ à!” Xe Tăng nổi giận gầm lên.

“Có vẻ gã này không đơn giản.” Nhện Đỏ lạnh lùng nói: “Đáng tiếc gặp anh.”

“Mình đi làm tên đó cho sống dở chết dở ngay bây giờ!” Hắc Khóa là người nóng tính nhất, liền đứng dậy.

Trần Nghĩa lúc này mỉm cười nói điềm đạm: “Nếu là tôi, hắn đã ở dưới lòng đất rồi.”

“Tôi sợ Lăng Lam không thể chấp nhận.” Mạnh Đông thở dài nói.

“Không chấp nhận cái gì? Một năm, hai năm, tối đa ba năm! Cô ấy chắc chắn sẽ vượt qua và xây dựng gia đình với anh thôi.” Trần Nghĩa phì cười trả lời.

Mạnh Đông bị thuyết phục, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo!


“Mình thật sự quá yếu đuối, nhu nhược.” Mạnh Đông phì cười, lòng không còn nặng trĩu, khí thế đã trở lại.

“Chúc mừng!" Chó Đầu và mọi người cầm chai rượu mừng Mạnh Đông.

“Cảm ơn!” Mạnh Đông cũng cầm chai lên.

Mọi người uống luôn hết nửa chai rượu còn lại trong bình!

“Đừng vội động thủ, còn chưa rõ gốc gác của tên kia, kẻo vỡ mặt về sau.” Trần Nghĩa mỉm cười nói với Mạnh Đông: “Đến lúc đấy, tôi sẽ cùng anh.”

“Tôi sẽ không liều lĩnh, được thôi.” Mạnh Đông gật đầu cười.

“Chứ, bọn đàn ông uống rượu không cần phụ nữ.” Bỗng một giọng cười khúc khích du dương vang lên.

Thi Ngọc Doanh thấy một mình uống chán, muốn xem Trần Nghĩa đang làm gì, không ngờ bên cạnh anh đã có một mỹ nhân vô cùng quyến rũ!

Điều đó khiến cô khó chịu, tại sao người phụ nữ khác có thể ở bên, còn cô phải một mình uống chán thế này?

Chó Đầu quen biết Thi Ngọc Doanh nên thấy cô xuất hiện cũng chẳng ngạc nhiên.

Tuy nhiên, Tiểu Bạch và các bạn cũng không bất ngờ. Vì Trần Nghĩa luôn có phụ nữ bên cạnh, nên họ đã quen rồi.

Ngay cả Mạnh Đông cũng hiểu tính cách của Trần Nghĩa, không có gì lạ.

“Mặc dù là phụ nữ, nhưng cô ấy cũng là một người anh em của bọn tôi.” Trần Nghĩa nhìn Thi Ngọc Doanh nói.

“Thôi được rồi, tôi cũng không hiểu lắm. Tôi chỉ muốn biết, có thể ngồi đây uống cùng không?” Thi Ngọc Doanh nói khó chịu.

“Tất nhiên có thể rồi!” Mạnh Đông đáp lại, rồi đứng dậy, ngồi sang bên kia nhường chỗ cho Trần Nghĩa.

Chó Đầu và các bạn nhìn Mạnh Đông với ánh mắt khâm phục.

Thi Ngọc Doanh thong thả tiến đến ngồi sát bên Trần Nghĩa. Nhưng khi cô ngồi xuống, Nhện Đỏ lại khó chịu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui