Chuyển ngữ: Puny
Trận đấu này đã tiến hành được nửa giờ, sắp tiến vào thời khắc quyết chiến.
Tại nhà máy đổ hoang, súng trường bắn tỉa màu đen sẫm gác bên cửa sổ, Cố Chiết Phong toàn thân mặc đồ ngụy trang màu xám tro, nằm trên mặt đất, hòa thành một thể với đống đổ nát xung quanh mình.
Một phát súng, lại một phát súng.
Im hơi lặng tiếng.
Súng bắn tỉa gắn ống giảm thanh bắn chết hết kẻ địch đang ẩn nấp mà hầu như không có bất kỳ tiếng động nào.
Ánh mắt cậu tựa như chim ưng, chăm chú nhìn kính súng bắn tỉa. Một chút biến động nhỏ, cũng sẽ bị cậu nhạy bén phát hiện. Tựa như thú dữ ẩn núp trong bóng tối, ai cũng không tìm được cậu, nhưng mà sự uy hiếp của cậu lại bao phủ lên những người bên cạnh.
Hiện tại vào vòng quyết chiến cậu ở vị trí trung tâm, tất cả tuyển thủ may mắn còn sống sót đều chạy nhanh tới chỗ của cậu.
Cậu không nhanh không chậm, ung dung giải quyết hết những đối thủ này.
Trước mặt bụi cỏ và rừng cây đã được dọn dẹp sạch sẽ, trước khi thu súng rời đi, Cố Chiết Phong nhìn đồng hồ đeo tay một chút.
Mới nửa giờ, M4 đuổi theo bằng số đầu người của cậu, xếp trên cậu, Cố Chiết Phong chưa từng có chút lười biếng nào, điên cuồng thu đầu người, bây giờ lại đuổi theo bằng M4.
Số đầu người của hai người đều là 22, đều xếp hạng nhất ngang nhau.
Tốc độ thu hoạch đầu người của M4 tựa hồ có chậm lại, mà Cố Chiết Phong bên này đợi rất lâu, cũng không có tuyển thủ may mắn nào còn sống xông vào trong ống kính của cậu.
Người sống sót đã không còn lại mấy.
Trước trận đấu, Nguyên Tu đã nhắc nhở Cố Chiết Phong, nhất định phải cẩn thận M4, tuyệt đối không thể xem thường.
Nguyên Tu nói nghiêm túc như vậy, nhưng Cố Chiết Phong lại không có để trong lòng, đồng thời cũng không thể hiểu Nguyên Tu vì cái gì mà coi trọng cô ấy như vậy.
Chỉ là tuyển thủ nghiệp dư, giành giải nhất thi đấu sinh viên cả nước, có thể ngạo mạn chỗ nào.
Mà bây giờ... Cậu không dám nghĩ như vậy, tuyển thủ nghiệp dư lại sống đến bây giờ, hơn nữa còn cùng cậu cạnh tranh hạng nhất điểm đầu người, tuyển thủ nghiệp dư loại gì mới có trình độ này chứ.
Thiên tài sao.
Không, Cố Chiết Phong nổi lên từ cuộc thi bộc lộ tài năng, liền được ca tụng là một tuyển thủ thiên tài của thi đấu người thật, thế nhưng khi đặt tay lên ngực tự hỏi, thời điểm từng làm tuyển thủ nghiệp dư, anh có thể không làm tới loại trình độ này của M4.
Vòng thi đấu người thật cho tới bây giờ không thiếu thiên tài, hắc mã bộc lộ tài năng cũng có, chẳng qua là... con hắc mã M4 này, trực tiếp quét sạch hơn nửa vòng thi đấu chuyên nghiệp Trung Quốc!
Mấy lần tiếp xúc trước đây, cậu ngược lại đã đánh giá thấp cô ấy, một người luôn đứng sau lưng Nguyên Tu như vậy, một cô gái ngoan ngõan khéo léo, lại có thực lực kinh khủng như vậy.
Nhưng mà bất kể cô thật sự lợi hại, Cố Chiết Phong cũng sẽ không sợ, tay súng bắn tỉa tuyệt đối không thể tự làm loạn thế trận, cậu phải giữ được tỉnh táo.
Xa xa truyền tới tiếng súng, không biết có phải là M4 đang giết người hay không, Cố Chiết Phong cầm khẩu súng bắn tỉa, chuẩn bị chạy tới hướng vang lên tiếng súng, xem xem có thể ngấm ngầm tới, cầm đầu người của M4 hay không.
Nhưng mà cậu vừa quay người, liền thấy Lục Mạn Mạn đứng ở sau lưng, không biết đã đứng bao lâu.
Cố Chiết Phong bị dọa sợ giật mình, ôm ngực lui về phía sau hai bước, kêu một tiếng "Cmn".
Lục Mạn Mạn khẽ cười với cậu.
Liên tưởng đến chiến tích kinh khủng vừa nãy của M4, trong lúc nhất thời cậu còn không có cách nào di chuyển tần số kênh giữa hai người.
Người này gặp đội trưởng thì liền ngoan ngoãn giống như con thỏ, lúc nào cũng là một cô gái mỉm cười, sao có thể là M4 giết người không chớp mắt!
Ngay tại lúc Cố Chiết Phong đưa tay đến hộp súng sau lưng, lúc đang muốn sờ súng, Lục Mạn Mạn ung dung thong thả đổi đạn, sau đó dùng súng chỉ vào cậu.
Thắng bại đã phân.
Ngay lúc cô thần không biết quỷ không hay mà xuất hiện sau lưng cậu, thật ra cũng đã phân thắng bại rồi. Nhung mà cô lại không có lập tức nổ súng, mà là chờ cậu đánh lén thu đầu người đuổi theo bằng cô.
Cô ấy tại sao phải làm như vậy?
Phải biết, trận đấu không chỉ xem ai có thể sống đến cuối cùng, mà còn xem đầu người của ai nhiều nhất, số điểm giành được của mỗi đội viên chuyên nghiệp trong mỗi một trận đấu, cũng sẽ được tích lũy trong hồ sơ chuyên nghiệp. Những điểm tích lũy này chính là chiến tích của bọn họ, là lợi thế đề cao giá trị con người của bọn họ, cực kỳ quan trọng.
Giao tình sao?
Cậu cùng cô có thể có cái giao tình gì, nhiều nhất chỉ gặp qua vài lần, còn cãi nhau mấy lần.
Thật sự phải nói giao tình, đó cũng là giao tình không cạn giữa cô và Nguyên Tu, hai người gặp nhau liền mắt đi mày lại.
Ách.
Lục Mạn Mạn hướng về Cố Chiết Phong kéo khóa súng, nói cười yến yến: "Thiếu niên Chiết Phong, thay mặt tôi hỏi thăm sức khỏe đội trưởng các cậu nha."
Cố Chiết Phong hừ hừ rời đi.
Số đầu người của M4 từ 22 biến thành 23, cô lấy đầu người của Cố Chiết Phong, cuối cùng trở thành quán quân của cuộc thi CRLC mùa xuân thi đấu một người, là quán quân kép vừa ăn gà vừa điểm tích lũy.
Có lẽ cuộc thi sinh viên cả nước trước đó không tính là gì, nhưng cuộc thi mùa xuân đấu một người lần này là đẳng cấp cao nhất của thi đấu chuyên nghiệp trong nước, M4 có thể giành được quán quân kép thi đấu một người, hơn nữa còn dùng thân phận tuyển thủ nghiệp dư.
Toàn bộ vòng thi đấu người thật đều chấn kinh.
Thông qua mạng Internet, cái tên M4 quét khắp đất nước như một làn sóng tại thời điểm cô giành chức vô địch.
Không chỉ là fans hâm mộ điên cuồng, còn có giám đốc và thành viên hội đồng quản trị các chiến đội chuyên nghiệp.
Nhân viên kỹ thuật bọn họ thông qua tất cả đoạn phim video của tuyển thủ chết dưới súng của M4, phân tích đánh giá thực lực của M4.
Cho ra kết quả khiến người khác khiếp sợ.
M4 tuyệt đối không phải là tuyển thủ nghiệp dư, vô luận là phương pháp hiểu biết về súng của cô, độ nhạy bén, thân pháp hay trình độ sử dụng vũ khí thuần thục của cô, cũng biểu hiện ra cô không thể nào không phải là tuyển thủ chuyên nghiệp.
Mặc dù chiến đội có thể thông qua kỹ thuật phân tích đánh giá M4, nhưng cư dân mạng lại không làm phân tích cao siêu được như vậy, M4 đối với bọn họ mà nói, là tuyển thủ nghiệp dư đánh bại toàn bộ đội viên chuyên nghiệp mạnh nhất nước.
Nghịch tập này... Có thể nói là một sự cố đặc biệt lớn trong lịch sử thi đấu người thật Trung Quốc.
Cuộc thi đấu kết thúc không bao lâu, trên mạng Internet liền có không ít bài đăng nghi ngờ chất vấn về chương trình đào tạo chiến đội chuyên nghiệp, liên quan tới giới tính của M4, cũng được cư dân mạng lấy ra nói chuyện hăng say.
[Luôn nói con gái không đánh được thi đấu chuyên nghiệp, thi đấu chuyên nghiệp là thiên hạ của đàn ông, nói thế này thì quá mất mặt rồi.]
[Thi đấu người thật mà đàn ông không thể đánh nữa, tôi nghĩ đã đến lúc thay máu, hãy để con gái lên đi.]
[Lầu trên có một làn sóng nữ quyền ung thư, giám định xong]
[Đừng cái gì cũng nhắc đến nữ quyền, tùy việc mà xét, hôm nay tiểu tỷ tỷ M4 lại đánh ngã ba nam đội viên chuyên nghiệp gọi là mạnh nhất Trung Quốc.]
[Một người M4 không thể đại diện tất cả nữ tuyển thủ Trung Quốc được.]
...
Tiếng tăm cuộc tranh chấp thay nhau nổi lên, trở thành dề tài nóng nhất của #Cuộc thi CRLC mùa xuân#
Lục Mạn Mạn lại không kịp chú ý tới bình luận về cô trên mạng, cô ở trong phòng thay quần áo tắm rửa xong, thay quần áo thể thao sạch sẽ, cả người nhẹ nhàng khoan khoái đi ra khu thi đấu.
Hai người Trình Ngộ và Hạ Thiên đã sớm cung kính chờ đợi đã lâu, thấy cô đi ra, các cô chen nhau lên, cao giọng thét lên vì Lục Mạn Mạn ăn mừng thắng lợi.
"A a a!"
"A a a a!"
Lục Mạn Mạn cùng các cô ấy "A a a ".
Hạ Thiên muốn ôm cô, đi một vòng, kết quả không ôm, cô dứt khoát khoác tay lên bả vai cô ấy, ba cô gái nhảy cỡn nhảy cẫng hoan hô.
Trình Ngộ nói: "Thật là lợi hại, dự cảm là sẽ ăn gà, nhưng mà không nghĩ tới còn có thể giành được điểm tích lũy cao nhất!"
Hạ Thiên hưng phấn nói: "Thật siêu cấp lợi hại, siêu cấp siêu cấp lợi hại."
"Không có đâu, không có lợi hại như vậy." Lục Mạn Mạn cười dị thường dối trá.
Cố Chiết Phong cũng đi ra sân, nhìn vòng quanh khắp nơi, ở hành lang khu nghỉ ngơi tìm được đội trưởng nhà mình.
Tóm lại cậu đang rất buồn, vô cùng vô cùng buồn, cần đến chỗ đội trưởng muốn một cái ôm.
"Thua."
Nguyên Tu bén nhạy tránh cái ôm của cậu, vỗ vỗ bả vai cậu: "Đã nói cho cậu phải cẩn thận cô ấy."
Cố Chiết Phong không phục, hừ hừ nói: "Cô ấy sao mạnh như thế!"
Nguyên Tu khẽ cười: "Cậu có thể chết dưới súng của cô ấy, lần này không uổng."
Cố Chiết Phong cau mày nhìn về phía Nguyên Tu: "Thậm chí ngay cả anh cũng nói như vậy, cô ấy rốt cuộc mạnh như nào?"
"Vô cùng mạnh."
Cố Chiết Phong biết rõ, cho tới bây giờ Nguyên Tu không dễ dàng khen người khác, nhưng mà đối với M4 này, anh dùng hai chữ "vô cùng".
Trong lòng Cố Chiết Phong đại khái đã hiểu rõ.
"Đúng rồi, cô ấy còn cho em vấn an anh đấy."
Nguyên Tu biết rõ còn hỏi: "Thật sao, khiêu khích như vậy."
"Đúng vậy! Đặc biệt phách lối, em thấy cô ấy chính là đang khiêu khích với anh, hướng anh mà khiêu khích đấy, đội trưởng, khi anh gặp cô ấy, anh phải giúp em trả thù!" Cố Chiết Phong lòng đầy căm phẫn, nhưng đồng thời lại rất tò mò: "Đội trưởng, anh là đối thủ của cô ấy sao?"
Cái này...
Nguyên Tu trầm mặc chốc lát, thành thật trả lời: "Không biết."
Anh thật không biết, ở trên chiến trường gặp Lục Mạn Mạn, trong một cuộc thi đấu nghiêm túc thì giữa anh và cô, cuối cùng ai thắng ai thua.
Tuy nhiên đích thân kéo nữ thần của anh xuống bệ thờ nghiền ép giày vò, chỉ suy nghĩ một chút đã có phần kích thích.
Sẽ có một ngày như vậy, trong đầu Nguyên Tu nghĩ, một ngày nào đó anh muốn thắng được Lục Mạn Mạn.
Lúc đi ra cổng doanh khu, Nguyên Tu xa xa thấy được Lục Mạn Mạn, hai cô gái vây quanh cô, ba người nhiệt nhiệt nháo nháo đi ra ngoài, vừa nói vừa cười, đoán chừng là muốn đi ăn một bữa ngon để chúc mừng.
Cần phải chúc mừng, sau tối nay, cánh cổng thi đấu người thật Trung Quốc, đã hoàn toàn mở rộng ra cho Lục Mạn Mạn.
Không biết có phải trong lòng có cảm giác hay không, Lục Mạn Mạn đột nhiên quay đầu, nhìn sang chỗ Nguyên Tu.
Tim Nguyên Tu nhảy dựng theo.
Chỉ thấy sau khi cô nói với hai cô gái bên cạnh mấy câu, liền chạy chậm tới anh.
Chạy chạy, cực kỳ giống mấy con lừa nhỏ ngốc nghếch.
Lục Mạn Mạn chạy đến bên người anh, không có đến quá gần, nhìn Cố Chiết Phong bên cạnh một chút.
Cố Chiết Phong mắt trợn trắng nói: "Đội trưởng anh suy nghĩ cho rõ, cô ấy bây giờ là kẻ địch của X chúng ta, tư thông với địch phản quốc là tử tội!"
Bàn tay của Nguyên Tu đè mặt Cố Chiết Phong lại, đẩy cậu về phía sau, cất bước đi tới Lục Mạn Mạn.
Lục Mạn Mạn cúi đầu cười một tiếng, lúc nhìn về phía anh, khóe mắt câu dẫn, giống như tiểu hồ ly giảo hoạt, yêu kiều động lòng người.
Nhìn thế nào cũng là cô bé.
Cô gái nhỏ như vậy, tối nay lại đánh toàn bộ vòng chuyên nghiệp Trung Quốc.
Khóe mắt anh cong lên, nhưng lại ra vẻ thận trọng nói: "Thắng."
Trong giọng nói của Lục Mạn Mạn mang theo chút kích động nhỏ, gật đầu liên tục: "Thắng!"
Cố Chiết Phong tam vãn: "Đội trưởng, chú ý thân phận của anh."
Nguyên Tu ho nhẹ một tiếng: "Cái kia... Muốn đi chúc mừng sao?"
"Ừ!"
"Không được uống rượu."
"A, được."
Sau lưng truyền tới tiếng không cam lòng của Cố Chiết Phong: "Đội trưởng bận lao tâm khổ trí tới tận Thái Bình Dương đi, còn quản bên địch có uống rượu hay không đấy; còn có còn có, tên địch này thật là nghe lời, còn rất nghe lời đội trưởng của người khác nữa, cũng không phải đội trưởng của cô, hừ hừ."
Nguyên Tu không biết làm sao nói: "Vậy buổi tối liên lạc?"
"Ừ!"
Cố Chiết Phong kéo Nguyên Tu đi: "Liên lạc cái gì mà liên lạc, cùng quân địch mắt đi mày lại, đội trưởng anh thật là quá đáng."
Nguyên Tu bị Chiết Phong lôi kéo, còn quay đầu làm động tác tay mô phỏng gọi điện thoại với Lục Mạn Mạn, dùng khẩu hình miệng nói: Tối nay liên lạc.
Lục Mạn Mạn con ngón tay, hướng anh làm động tác tay ok.
"Ôi ôi, miệng cũng cười ra một đóa hoa rồi." Giọng nói kỳ quái của Trình Ngộ vang lên: "Không thể chờ đợi muốn đến bên cạnh bạn tốt no.1 của cậu mà khoe thành tích đâu, đừng quên một giờ trước, cậu lại đè hai tên đội viên trong đội người ta xuống đất, không chút lưu tình nghiền ép ma sát."
"Cũng được." Lục Mạn Mạn thấp giọng nói: "Tên thành viên Hàn đó tôi thật sự ghét, Chiết Phong đệ đệ này vẫn còn hạ thủ lưu tình."
Một đầu người một trăm điểm tích lũy.
Xem như vì Nguyên Tu, cô đưa cho cậu ta cả năm trăm điểm này.
Đôi lời tâm tình của editor: Giải thưởng thứ 2 của M4 rồiiii
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...