1 ngày đầu tháng 11Thời tiết lúc này không lạnh cho lắm , càng hướng về phía nam cảm xúc của gió đem lại là mát mẻ , không còn sự khô hanh rét buốt , chỉ là thay đổi vị trí địa lý cũng làm đầu mùa đông này khác đầu mùa đông năm trước.
Trên đường đi về phía nam , A Nguyên ăn bờ ngủ bụi chịu cảnh bị côn trùng cắn, không tắm rửa, đi vệ sinh thì lấy cục đá chùi! Chưa bao giờ A Nguyên thấy hoàn cảnh sinh hoạt khổ như vậy.
Thế mới biết cái nghề lái buôn khổ cực ai làm ai biết.
3 tháng trời lên đường rất bình yên trừ chất lượng sinh hoạt.
Thổ phỉ là đặc sản khi đi đường xa nhưng chúng không hề xuất hiện.
Vì lý do nào đó cả quãng đường không thấy bị đánh cướp , có lẽ là do tiêu sư cường tráng doạ chúng , cũng có thể do đủ ăn đủ mặc lười đi cướp bóc.
Đội ơn ông trời khiến mùa màng bội thu.
Đoàn người dừng lại ở Tùy Thành vào 1 ngày giữa tháng 11, nơi đây nổi tiếng là trạm trung chuyển buôn người khắp cả nước , tại đây không thiếu người sở hữu ngoại hình đặc trưng của các nước láng giềng xung quanh.
Lâu lâu trên phố có tiết mục bán con chôn vợ , bán vợ chôn mẹ , bán mẹ chôn cha! Thậm chí họ dựng sạp rồi dùng dây buộc cổ người ta như súc vật , trên cổ là giá tiền khỏi mặc cả , rất biết buôn bán.
Thói đời người đi bán người.
Trời giữa tháng 11 đổ cơn mưa ngâu.
Hôm nay A Nguyên và Hoắc Vũ đi mua chút quần áo lương khô, trên đường đi về Hoắc Vũ bỗng dừng lại nhìn vào khu buôn người , A Nguyên đứng cạnh không để ý hắn , cậu vội bung dù cho cả 2 , thấy không đúng cậu quay sang nhìn Hoắc Vũ , hắn vẫn cứ đứng ở đó lẳng lặng nhìn khu buôn người , cậu nhìn theo xem điều gì thu hút hắn.
Tên chủ thấy trời mưa hắn bèn dắt dây thừng kéo đám người vào lán trú mưa , nếu để nước mưa dính vào đám hàng hoá sinh bệnh chết thì thật không xong , tên chủ vội vã kéo mạnh tay miệng chửi bới.
Cô gái trẻ cao to bị tên chủ kéo trượt chân ngã mạnh xuống nước bùn , văng dơ hết quần hắn.
Tên chủ tức giận cầm roi vụt mạnh liên tục vào người cô gái.
A Nguyên nhìn Hoắc Vũ , quần hắn cũng bị văng dơ rồi , A Nguyên dắt tay Hoắc Vũ đi và nói.
" Này đi nhanh về phòng trọ thôi , mưa to quá rồi" " Có thể giúp ta được không A Nguyên"" Thật lạ lùng nha chàng trai , ở với nhau bao lâu giờ mới thấy mở miệng nhờ vả á , nói đi chuyện gì "" Giúp ta mua cô ấy"Ngón tay của Hoắc Vũ chỉ vào cô gái ướt sũng bùn đang bị tên chủ tức giận kéo vô chuồng nhốt chung cùng đám bò!.
A Nguyên mua 1 phụ nữ lực điền theo ý muốn của Hoắc Vũ, nhìn ánh mắt hứng thú của Hoắc Vũ dành cho cô ta cậu nghi ngờ khiếu thẩm mỹ của thứ này.
Hoắc Vũ xin phép A Nguyên cho mình đặt tên cô ta là A Na.
Chỉ có bản thân Hoắc Vũ biết cô gái này có ngoại hình hơi giống mối tình đầu của mình.
Nhìn thấy cô ta bị nhốt trong lồng gỗ cùng đám bò , Hoắc Vũ không đành lòng.
Đấu tranh nội tâm mãi cậu mới dán mở miệng xin A Nguyên mua cô ta.
Dù biết bản thân mình đang ăn nhờ ở đậu A Nguyên nhưng là không nỡ , thật sự không nỡ.
A Nguyên nói được thôi dù gì cũng đang thiếu người hầu ,mua sớm chút cho sinh hoạt về sau đỡ khổ cực , có người giặt đồ nấu cơm làm việc vặt cho cả 2.
Hoắc Vũ cười nói cảm ơn.
May mắn cô gái đủ tranh đua , chỉ uống chút canh gừng không hề có dấu hiệu bị bệnh , dù dầm mưa tiết trời lạnh , Hoắc Vũ nhiệt tình chăm sóc cô ta khiến A Nguyên có chút ghen ghét.
Thôi bỏ đi , mọi thứ như vậy cũng ổn , A Nguyên nghĩ vậy.
Xe ngựa dừng ở nơi này vài ngày , 1 số thương nhân nhỏ lẻ lựa chọn ở lại bán hết hàng hoá của mình rồi nhập hàng quay trở về cùng đoàn lái buôn khác bán ở quê nhà lấy lời.
Những thương nhân làm ăn lớn họ tiếp tục đi về phía nam như dự định.
Một ngày gần cuối tháng 11 A Nguyên và Hoắc Vũ lên đường theo đoàn người rời đi Tùy Thành.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...