Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Vị hôn phu nàng là ai, tiểu thiếu gia cao cao tại thượng của Bùi gia, kiếm đạo thiên tài mà Tu chân giới trăm ngàn năm khó có được một người, hàng năm đều phải cùng nàng tranh đoạt danh học sinh ngoan số một Học cung, gọi là “Ánh sáng chính đạo” cũng không quá, nếu phải nói hắn hắc hóa nhập ma ——
Theo cách dùng từ thông tục ở tiểu thế giới nào đó, thì tỷ lệ không khác lắm với việc Lâm Đại Ngọc bứng cây liễu.
Tạ Kính Từ luôn có lòng quý trọng nhân tài, dò hỏi hệ thống đại khái tiền căn hậu quả.
Bùi Độ cũng không phải là thân sinh huyết mạch của Bùi gia, mà là một đứa trẻ bị bỏ rơi được nhận nuôi nhiều năm trước, sở dĩ có thể vào Bùi gia là do dáng vẻ cả người đều cực kỳ giống đại thiếu gia chết yểu.
Nay hắn bộc lộ mũi nhọn, chẳng những đính hôn với Vân Kinh Tạ phủ, mà còn có khả năng uy hiếp đến vị trí gia chủ, điều này tự nhiên khơi dậy sự đố kỵ của đương gia chủ mẫu Bạch Uyển cùng hai vị huynh trường, chỉ muốn diệt trừ để sảng khoái về sau.
Những ngày gần đây Quỷ Chủng náo động, cánh cửa vào Quỷ giới sắp hiện thế, người Bùi gia đều tới đây trấn ma, giữa lúc hỗn loạn, đúng lúc là thời điểm thích hợp nhất.
Dựa theo kế hoạch, nhị thiếu gia Bùi Ngọc giả vờ bị lạc khỏi mọi người, thật ra là ở bên vách núi điều khiển dẫn ma hương, triệu tới lượng lớn yêu ma tùy thời hành động.
Cùng lúc đó, Bạch Uyển lại dẫn Bùi Độ đến bên vách núi, với tính tình của hắn, chắc chắn sẽ rút kiếm trừ ma.
Nhưng mà Quỷ Chủng tà ám hung lệ biết bao, chỉ bằng sức của một mình Bùi Độ tất nhiên là không thể hoàn toàn chống lại được.
Thật là đáng thương.
Hắn dâng lên một trái tim chân thành, thật lòng thật dạ, không nghĩ tới người mà bản thân liều mạng để bảo vệ lại đang âm thầm dàn dựng cái bẫy để cho hắn nhất định phải chết.
Yêu ma hung hãn ập đến, Bùi Độ thành nỏ mạnh hết đà, vì để thoát khỏi vòng vây mà vận dụng cấm thuật của gia tộc, trả giá bằng gân mạch đã bị trọng thương.
Đáng tiếc tuy kiếm khí có thể trảm sạch tà ma, lại không phòng được lòng người.
Bạch Uyển nhân thời cơ này, đưa ma khí nồng đậm thu thập được vào trong thân thể hắn.
Gân mạch vỡ vụn,
sưu tập mà đến nồng đậm ma khí loại nhập trong thân thể hắn.
Gân mạch vỡ vụn, vết thương khắp nơi, ma khí nhập thể dưới tình huống như vậy thì chắc chắn không còn thần trí, bị sát khí chi phối.
Vì thế khi người Bùi gia nghe tin mà đến, chỉ thấy tiểu thiếu gia ma khí quấn thân, cả người toàn máu, đang cầm kiếm, thanh trường kiếm chĩa vào cổ chủ mẫu.
Mà Bạch Uyển mắt rưng rưng đẫm lệ, từng chữ khóc ra máu, run rẩy kể lại Bùi Độ cấu kết với Ma tộc như thế nào, muốn đẩy mẫu tử hai người vào chỗ chết ra sao, đúng là thiên lý khó dung.
Gia chủ Bùi Phong Nam giận tím mặt, lấy cớ quét sạch ma chủng, trong phút chốc đánh lên một chưởng phong làm hắn rơi xuống đáy vực.
Đoạn trải nghiệm này cũng đã đủ thê thảm rồi, không ngờ lúc cuộc sống đóng lại một cái cửa của hắn, đồng thời còn chặn luôn cái cửa sổ duy nhất.
Cái sự thảm này kéo dài không có hạn cuối, thảm ra trình độ thảm ra phong cách, thảm ra một cái đồ thị hàm số chỉ có không ngừng đi xuống chứ không có thời điểm đi lên.
Bùi Độ may mắn sống sót nhờ vào chút linh lực ít ỏi còn lại, song ở đáy vực lại gặp phải giặc cỏ giết người không chớp mắt, bị khinh nhục đủ kiểu.
Tuy rằng sau này đường cùng chống trả, nhưng ngay tiếp sau đó những chuyện tồi tệ cũng nối tiếp nhau xảy ra.
Nói ngắn gọn chính là một đoạn lịch sử không ngừng bị đánh, bị sỉ nhục đẫm máu và nước mắt.
Hắn đã từng huy hoàng như vậy, số người và yêu ma muốn đạp đoá hoa cao lãnh dưới lòng bàn chân, nhìn hắn giãy giụa cầu sinh cũng không ít.
Sau khi Tạ Kính Từ nghe xong ngọn nguồn, suýt chút nữa thì theo phản xạ có điều kiện mà bóp nát cái ly gốm sứ thứ 139.
Thiên phú của nàng tốt lắm.
Lúc nhỏ diễu võ dương oai, ngạo mạn ương ngạnh ở Học cung, bạn cùng lứa tuổi không phải là bị nàng đánh đến tâm phục khẩu phục thì cũng là còn chưa đánh đã tâm phục khẩu phục với nàng rồi.
Ngày tháng làm đại ma đầu như vậy cũng trải qua một thời gian dài, mãi cho đến lần nọ ở đại hội tranh tài của Học cung, nàng gặp Bùi Độ.
Gần như tất cả mọi người ở Học cung đều biết nguyên nhân Bùi Độ được Bùi gia nhận nuôi.
Trước đại hội tranh tài, hắn vẫn luôn bị gắn mác “Hàng thay thế” cùng “Đồ nhà quê”, ngày tháng trôi qua cũng không tốt lắm.
Tạ Kính Từ một lòng khổ luyện đao pháp, không có hứng thú với việc bắt nạt hắn, càng khịt mũi coi thường cái gọi là “Cứu rỗi”, cái người Bùi Độ này cũng chưa bao giờ đọng lại ở trong đầu nàng.
Nhưng mà đại hội tranh tài ngày ấy, Tạ tiểu thư từ trước đến nay nghiền nát toàn trường lại là lần đầu tiên thắng hiểm, suýt chút nữa thì thua dưới kiếm người nọ, cũng là lần đầu tiên từ lúc chào đời tới nay, Tạ Kính Từ muốn chinh phục người nào đó.
—— cái loại mà nghiền nát hắn toàn diện ấy.
Sau đó nàng liền bắt đầu âm thầm phân cao thấp với Bùi Độ.
Tuy là đơn phương thôi, tên kiếm si kia đoán chừng đến tên nàng cũng không nhớ.
Thử nghĩ xem, ngươi có một đối thủ một mất một còn tâm tâm niệm niệm đã nhiều năm, chưa đợi được đến lúc hắn cúi đầu xưng thần với ngươi, người nọ đã từ đám mây ngã xuống vũng bùn, bị một đống người rác rưởi mang theo các kiểu ý xấu nghiền tới nghiền đi.
Này còn nhịn được sao?
Tạ Kính Từ nhịn không nổi.
Bọn họ làm sao xứng.
Có thể đánh bại Bùi Độ chỉ có nàng, đám người rác rưởi cần phải bị nàng nghiền thành cặn bã.
Huống chi Bùi Độ từng trùng hợp cứu nàng một mạng, tuy rằng tính cách nàng không tốt, nhưng chưa bao giờ nợ ân huệ.
Nàng trọng thương không tỉnh, cha mẹ đều đi Bắc Địa xin thuốc, không ở nhà.
Chuyện đầu tiên Tạ Kính Từ làm sau khi tỉnh lại chính là trước tiên xuất phát đi Quỷ Chủng.
Nàng vốn định mang theo một đám hộ vệ.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, ngay tại khoảnh khắc xuống giường, cái thanh âm hệ thống vốn nên biến mất kia thế mà lại vang lên lần nữa, dính dai như là kẹo mạch nha, lại như âm hồn bất tán mà kêu bíp bíp:
[ Vị diện chưa dung hợp thành công, nhân thiết của ký chủ lâm vào hỗn loạn! Nhân thiết trước mắt: Yêu nữ Ma giáo quyến rũ mê người.
]
Sau này Tạ Kính Từ nghĩ lại, biểu tình của mình lúc đó chắc chắn là giống y đúc bà ngoại sói, độc ác dữ tợn cực kì!
Thiên Đạo này là hàng giả hàng nhái phải không? Cái con hàng nhiệm vụ xuyên nhanh rác rưởi không đáng tin này thế mà còn có cả dịch vụ hậu mãi đi kèm! Đã thế cái “quyến rũ mê người” này......
Mê người (*) làm sao sướng bằng chém người được!
(*) Liêu (撩): trêu ghẹo, chọc ghẹo, tán tỉnh, thả thính.
Tạ Kính Từ chỉ muốn lật bàn không làm, đáng tiếc trời không chiều lòng người.
Làm công cho Thiên Đạo, 80% thống khổ của nàng là từ nhân thiết vớ vẩn và nhục chếc (*) mà ra.
Nhưng nếu từ chối làm công, sẽ là 100% thống khổ từ việc biến thành người thực vật.
(*) Cái chết xã hội (social death): ở đây chỉ việc những chuyện ngượng ngùng, xấu hổ nhất trong cuộc đời bị phơi ra ở chốn đông người, vì thế mà muốn chết do nhục nhã, không còn mặt mũi gặp người.
Tạ Kính Từ còn có thể làm gì bây giờ, đành như người mẹ già mà tha thứ cho nó thôi.
Nói là “Nhân thiết” (*), thật ra chính là vào những giai đoạn tất yếu, phải chấp hành theo lời kịch và động tác mà hệ thống cung cấp.
(*) thiết lập nhân vật/hình tượng.
Tạ Kính Từ rất là nghiêm túc mà tưởng tượng một chút, lỡ mà nhân thiết của nàng đột nhiên sụp đổ, bụng đói ăn quàng khó lòng kìm nổi, mãnh liệt tán tỉnh chòng ghẹo cái đội hộ vệ kia ——
Thế thì thà ngoan ngoãn nhắm mắt lâm vào hôn mê còn hơn, danh tiếng mỹ nhân ngủ dù sao cũng tốt hơn so với quỷ dâm dê.
Vì thế nàng lấy cớ là “Muốn ra ngoài giải sầu”, một mình đi tới cái địa phương quỷ quái này.
Căn cứ theo giả thiết nhân vật, còn cực kỳ tri kỷ mà chuẩn bị một hộp điểm tâm nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...