Chiếc áo Jacket oversized màu trắng bay phấp phới trong ánh trăng mập mờ,mái tóc màu bạch kim ma mị cũng theo làn gió phấp phới bay.Chàng trai với gương mặt dài,từng đường nét trên gương mặt như được vẽ hoàn hảo,anh giơ ngón tay đeo chiếc nhẫn bạc lên cao,ánh trăng chiếu vào làm nó sáng lấp lánh
“Lại một đêm buồn chán nhỉ,Nox”
Tiếng con đại bàng màu đen xì cũng như cái tên của nó trên vách đá cao hú lên nghe ghê rợn
-Accio Nox!(Tới đây,Nox)
Levi vừa dứt lời,con đại bàng đã xà xuống đậu trên vai anh,ánh mắt nó đỏ rực như báo hiệu trước những việc có thể xảy ra lát nữa.
“Cậu ta đã tới rồi sao”-Chấn Hưng hướng mắt nhìn ra vách đá gần đó,tay lắc lắc ly rượu vang cầm trong tay,anh đã cảm nhận được sức mạnh của phép thuật đang tuôn chảy trong người của Levi-một pháp sư có sức công phá hủy diệt mạnh nhất với những câu thần chú với vẻ ngoài thanh tú
Đã 1 tiếng đồng hồ trôi qua,Hạ Di ngồi bệch trên đám cỏ ở gần vách đá,những cơn gió lạnh từ biển tửng đợt thổi vào rát mặt,Hạ Di đứng phắt dậy ôm vai lại,cô lấy chân chà chà đám cỏ trước mặt thì bỗng dưng,tất cả các đèn từ khu vực bỗng tắt phụt,cả vách đá trở nên đen tối,chỉ có ánh trăng lờ mờ huyền ảo.Hạ Di giật mình nhìn xung quanh,bóng tối làm cô không thể thấy rõ mọi vật xung quanh,vừa lúc đó sau lưng cô,một cái bóng đen lù lù xuất hiện.Nó dùng bàn tay của mình,dần dần tiến tới chỗ Hạ Di,đẩy nhẹ một cái làm Hạ Di không giữ được thăng bằng mà rơi xuống vách đá.
Hạ Di cảm thấy bất ngờ,cô đang rơi sao,cô chuẩn bị chết sao,tại sao vậy?Cô đang đứng trên mặt đất cơ mà…Hạo Nhiên đâu rồi?Cậu ấy nói sẽ đến mà…..
Rồi Hạ Di nhắm tịt mắt lại rồi ngất đi trong khi cả người cô vẫn còn rơi tự do
-Feather-light(thần chú nhẹ bẫng-làm mất trọng lượng)
Levi chĩa tay về phía Hạ Di đang rơi,thân thể cô bỗng nhẹ bổng như lông hồng rồi đáp nhẹ nhàng xuống một triền đá gần đó.Levi quay sang kẻ lạ mặt đang run bần bật liên hồi kia,anh nhìn lạnh lẽo,tiến lại gần,tiếng bước chân xột xoạt trên nền cỏ khiến cho tên lạ mặt kia lùi lại,hắn co giò thật nhanh để chạy thoát
-Body-bind curse(bùa trói toàn thân)
Cả người tên lạ mặt đông lại như nước đá,hắn ngã phịch xuống xuống nền đá lạnh lẽo,cơ thể vẫn run lên khi cảm nhận được sự xuất hiện của Levi sẽ nguy hiểm đến tính mạng của hắn.Levi tiến lại gần,mái tóc màu bạc vẫn bay bay trong gió,chiếc khuyên tai trong suốt phát lên ánh sáng màu trắng xanh của loại đá Grandidierite quý hiếm
-Tính bỏ chạy hả,đâu thể dễ dàng thế,ai sai ngươi làm chuyện này hả???
Tên lạ mặt vẫn nhất định kín bưng miệng
-Chà,không nói à,sợ người khác nghe thấy à,chậc!không còn cách nào khác nhỉ…Blasting curse(lời nguyền nổ tung)
Levi quay đi là cũng là lúc thân thể tên kia phát lên tiếng nổ như một quả bom thật sự,thân thể hắn tan tành thành từng mảnh nhỏ.Levi phóng xuống triền núi gần đó,anh nâng đầu của Hạ Di lên,do còn quá sợ nên cô vẫn còn ngất đi mà vẫn chưa tỉnh lại được.Levi bế cô lên tay rồi di chuyển tức thời về phòng của mình ở trong một khu tách biệt với khách sạn-nơi chỉ có những người khách thực sự VIP mới có thể đặt được
“Chà,ta có thể cảm nhận được những dòng chảy mạnh mẽ của bông hoa trong từng tế bào của em…lâu rồi không gặp,Lưu Hạ Di”
Hạ Di mở mắt thì thấy mình đã ở trong một căn phòng lạ lẫm,tiếng sóng biển vẫn rì rào ngoài cửa sổ,xung quanh cô mọi thứ đều có màu trắng ma mị như phòng của cô ở biệt thự gia tộc Viên.Hạ di ôm đầu ngồi dậy,cô giật mình vì thấy con đại bàng đang rúc vào cánh của mình đậu trên một cái cây gỗ được đặt trên bàng,chiếc áo jacket oversized của Levi được treo lên trên chiếc móc gần đó,Hạ Di bước xuống giường vừa đi vừa nhìn xung quanh,Levi bước ra từ phòng tắm,chiếc áo sơmi màu đen hở nút,chiếc quần màu trắng trông anh rất sang trọng,cùng với mái tóc màu bạc.Thấy Hạ Di đã tỉnh,anh nở nụ cười dịu dàng
-Dậy rồi à???
-Ơ..anh là ai vậy…tôi nhớ…mình…đã rơi xuống biển…
-Đúng vậy,em tí nữa thì rơi xuống biển rồi
-Anh đã cứu tôi sao???
-Hà…..có thể nói như thế nhỉ….thôi ngồi xuống đây đi
Hạ Di ngồi xuống chiếc bàn trà gần đó,cô cảm thấy khó hiểu vì mái tóc màu bạc của anh,nó không phải như được nhuộm,nó giống như sinh ra đã có sẵn vậy.
-Aguamenti(thần chú rót nước)
Nghe tiếng anh,chiếc bình trà gần đó tự nâng lên rồi rót ra hai chiếc ly được điêu khắc chạm trỗ tinh tế.Hạ Di giật mình ngạc nhiên,cô chưa từng bao giờ thấy cảnh này
-Áaaaaaaaaaa….có maaaaaaaaaaa
Hạ Di hét to lên khi thấy cảnh tượng siêu nhiên vừa rồi khiến Levi cười
-Em đúng là bị xóa hết kí ức rồi nhỉ
Anh cầm dĩa bánh quy tới đặt trước mặt Hạ Di,cô vẫn còn sợ hãi
-Anh…anh là ma à???
Levi nắm lấy tay cô sờ lên mặt anh,Hạ Di vội rụt tay lại
-Tôi nguyên hình nguyên thể thế này mà em lại nói tôi là ma à,chẹp!nếu tôi là ma sao có thể cứu em được chứ
-Vậy anh là…phù thủy à…cái bình…..
-À….tôi là….Tôn Uy Vũ,cô cứ gọi tôi là Levi
-Anh trả lời tôi đi…rốt cuộc anh là ai,và anh là gì,tôi bị ai đó đẩy xuống vực và tôi nghĩ tôi đã chết,anh không thể nào cứu tôi khi xung quanh đó toàn là vách đá được
Hạ Di đứng phắt dậy run run nói trong khi Levi vẫn bình tĩnh nhấm nháp ly trà
-Bình tĩnh và ngồi xuống đi,thôi được tôi là pháp sư,chính tôi đã cứu em bằng cách đọc thần chú,mà vả lại cái kẻ xô em…chà đáng lẽ tôi phải cho nó một câu Avada Kedavra(bùa giết người ngay lập tức bằng cách đâm dao vào tin)
-Haha…anh nghĩ là tôi tin sao,trên đời này làm gì có pháp sư hay phép thuật chứ,anh bị ảo tưởng à?
-Em có nghe câu này không.Đừng bao giờ cố giải thích con người bạn với bất kì ai.Vì những người tin bạn không cần điều đó còn những người không có thiện cảm với bạn sẽ không tin bạn.Tôi biết em đang không tin tưởng tôi bởi mái tóc màu bạc này và những chuyện siêu nhiên vừa xảy ra vừa rồi,nhưng tôi chắc chắn với em tôi là pháp sư
Hạ Di nhớ lại những điều từ lúc ở vách đá,đúng là người bình thường không thể nào làm được những điều như thế này,cô cảm thấy buồn cười vì những điều trong cổ tích này lại có thể xảy ra trong đời thường như thế này
-Còn…Hạo Nhiên…cậu ấy nói sẽ đến…người xô tôi xuống chắc chắn không phải cậu ấy-Hạ Di nói lầm bầm trong miệng
Nghe cô nhắc tới cái tên Hạo Nhiên,anh từ từ đặt ly trà xuống,đúng là gia tộc họ Viên luôn đi hơn người một bước,họ đã nắm giữ bông hoa này trong tay.
-Hắn ta không phải là Hạo Nhiên đâu em đừng lo
-Anh..biết Hạo Nhiên sao???
-Rõ nữa là đằng khác…..à!Có khách tới
Levi cảm nhận được luồng không khí khác biệt hòa vào không khí biển đang tiến vào lan can cửa số.Anh nhìn Hạ Di dịu dàng rồi nói
-Legilimens(thần chú làm ngất xỉu)
Vừa dứt lời,Hạ Di đã ngã sóng soài trên sàn và bất tỉnh nhân sự.Từ ngoài lan can,chàng trai từ từ tiến vào,ánh trăng mập mờ khiến cho chiếc khuyên tai của anh sáng loáng
-Tới rồi đó à,Chấn Hưng
Levi mỉm cười khi thấy người bạn thân thiết của mình
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...