Diệp Thù Yến đang ngưng thần lắng nghe lại phát hiện theo khoảng cách tới gần, tiếng lòng Đường Noãn đã biến thành [ Anh Thù Yến thật tốt ], [ đáng tiếc mình không giúp được gì cho anh ấy....] [ Giang Miểu đê tiện kia muốn đoạt anh Thù Yến của mình] các trường hợp lời nói linh tinh. Diệp Thù Yến không khỏi xoa xoa cái trán.
Bên này Đường Noãn dùng sức nghĩ làm chính mình cũng bắt đầu nổi da gà với những lời nói buồn nôn này. Sau khi để trái cây xuống, nhìn một vòng, cô rất tự nhiên đến ngồi bên cạnh Diệp Thù Yến.
Sự thật là cái sô pha này có thể ngồi 3 người, cô với Diệp Thù Yến mỗi người ngồi một bên, khoảng cách giữa hai người cũng không tính là gần nhưng có lẽ là vì đối tượng lại là người cách xa người khác ngàn dặm - Diệp Thù Yến hoặc có thể vì mấy người đối diện vì lời nói lúc trước của cô mà thật sự mẫn cảm, lập tức đều có phản ứng.
Giang Miểu thì không cần phải nói, bình tĩnh nhìn Diệp Thù Yến, trong mắt đều là thống khổ và đau thương. Kim Vấn Hạ đại khái chính là người xung phong mà bọn họ đặc biệt tìm tới, rốt cuộc có chút lời nói đối với bọn họ thì khó nói nhưng con nít không hiểu chuyện thì có thể.
Quả nhiên, lúc này cô bé đã bắt đầu thiếu kiên nhẫn, trực tiếp hỏi, “ Đường Noãn, việc cô đẩy chị tôi xuống nước tính toán lừa dối cho qua như vậy sao? ”
Đường Thắng An tiếp lời nói, “ Noãn Noãn, chuyện ngày đó rốt cuộc là sao? Sau khi đi lên các con đều bệnh nên vẫn luôn chưa hỏi.” Lời nói vừa ra đều mang thái độ trách cứ, “ Chuyện đều đã xảy ra, trốn tránh cũng không phải biện pháp, thừa dịp cơ hội này nói rõ ràng mới tốt, đừng để rạn nứt tình cảm.”
“ Tôi sao có thể đẩy Giang tiểu thư,” Đường Noãn vẻ mặt kinh ngạc nhìn Giang Miểu, “ Đó là chuyện ngoài ý muốn, mọi người đều biết, tôi ngày đó chân cẳng không tốt lắm, thời điểm đứng lên ở bên hồ chân bỗng nhiên bị trượt một chút, ngã về phía hồ, cũng may có Giang Miểu tốt bụng đỡ tôi nhưng sức lực không đủ, kết quả là cùng nhau ngã xuống.”
“ Nhưng mà tôi đúng thật là nên nói một tiếng xin lỗi vì đã liên lụy đến Giang tiểu thư làm cô sinh bệnh. ”
Giang Miểu lập tức trừng lớn đôi mắt, cắn cắn môi dưới, đôi mắt hạnh tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng được, dường như đang nói “ Cô nói hươu nói vượn* cái gì? ”
* nói nhiều nhưng toàn những chuyện khoác lác, không thật, không thực tế
Chậc, thật không hổ là diễn viên.
Giang Trạm đã lạnh lùng nói, “ Đường Noãn, xem như cho Diệp Thù Yến mặt mũi, chuyện này chúng ta cũng không tính toán truy cứu trách nhiệm chỉ cần cô thành khẩn xin lỗi Miểu Miểu, chuyện này liền bỏ qua.”
Giọng Đường Noãn cũng lạnh xuống, “ Những gì nên nói tôi đã nói qua, Giang tổng muốn đem tội danh đổ lên đầu tôi? Thứ lỗi, tôi không thể đáp ứng.” Cô nhìn Giang Miểu một bộ có nỗi oan khuất rất lớn, hỏi lại, “ Giang tiểu thư, cô xác định muốn tôi nói? ”
Kim Vấn Hạ nổi giận, “ Như thế nào? Cô đẩy chị của tôi, còn định lừa dối cho qua?”
“ Cô đừng ở đây dùng lời nói để bàn cãi, tôi nói cho cô, nếu cô ngoan ngoãn xin lỗi nhận sai, chuyện này liền bỏ qua nhưng nếu cô không thừa nhận, vậy đừng trách chúng tôi không khách khí.” Cô nhìn Diệp Thù Yến, “ Diệp đại ca, chuyện này anh cũng không thể không nói đạo lí.”
Diệp Thù Yến nhìn Giang Miểu, giọng nhàn nhạt, “ Ai đúng ai sai xác thật phải nói rõ ràng, tôi cũng muốn biết, các người nói Đường Noãn đẩy Giang Miểu xuống nước, có chứng cứ gì không? ”
Giang Miểu không thể tin tưởng nhìn về phía hắn, “ Anh hoài nghi em? ”
Diệp Thù Yến còn chưa kịp nói, Đường Noãn đã lên tiếng, “ Lời này hỏi hay thật, không nghi ngờ cô chẳng lẽ nghi ngờ vợ chưa cưới là tôi? ” Dứt lời còn nhìn Giang Miểu nở nụ cười tự tin.
Diệp Thù Yến: (T_T)
Quả nhiên Kim Vấn Hạ tức đến mức nhảy dựng lên, “ Cô chẳng qua chính là ỷ vào không có chứng cứ, lý do đó của cô nói ra ai tin?! ”
“ Cũng đúng, mọi người có thể sẽ không quá tin tưởng tại sao Giang tiểu thư lại đối tốt với tình địch như vậy.” Đường Noãn nhìn Giang Miểu đang thể hiện dáng vẻ tinh thần và thể xác đều bị thương, “ Nếu Giang tiểu thư không ngại, tôi đây cũng không có gì giấu diếm.”
“ Đúng vậy, tôi nói dối.” Đường Noãn nói, “ Lúc ấy chân tôi trượt một chút, thiếu chút nữa ngã xuống hồ, theo bản năng cầu cứu Giang tiểu thư mà Giang tiểu thư rõ ràng đã đỡ được tôi nhưng trong nháy mắt thấy anh Thù Yến nhìn đến, cố ý mượn lực kéo tôi cùng rơi vào hồ.”
“ Tôi tin tưởng cô cũng không phải cố ý muốn hại tôi, chắc là cô rất muốn biết ở tình huống nguy cấp, anh Thù Yến có thể để lộ ra tình cảm với cô hay không.” Nói tới đây, Đường Noãn cười trào phúng.
“ Tôi cho rằng chuyện này Giang tiểu thư đã thấy được kết quả, tuy tôi là người bị hại nhưng tự biết không có gia thế vượt trội hạy được yêu mến như Giang tiểu thư, không thể trêu vào, muốn truy cứu càng là vấn đề khó, sợ về sau không có kết quả tốt cho nên mới nghĩ một điều nhịn, chín điều lành*”
*nhẫn nhịn, chịu thiệt một chút để nhận lại những điều tốt lành và kết quả tốt đẹp
“ Lại không nghĩ Giang tiểu thư muốn trả đũa, một hai phải đem tội danh đê tiện này đổ lên đầu tôi.” Đường Noãn cười lạnh, “ Đây là muốn đuổi tôi xuống khỏi vị trí vị hôn thê của anh ấy?”
“ Rốt cuộc là ai trả đũa!” Kim Vấn Hạ tức giận đứng lên, “ Lúc ấy bên hồ có nhiều người như vậy, tất cả đều thấy là do cô cố ý khiêu khích chị tôi, dẫn chị ấy đến bên hồ!”
Đường Noãn hỏi lại, “ Tôi cùng Giang tiểu thư không thù không oán vì sao muốn khiêu khích cô ấy?”
“ Bởi vì cô ấy ghen ghét.”
Đường Noãn buồn cười nói, “ Ghen ghét cái gì? Diện mạo? Gia thế? Ngượng ngùng, tôi đối với diện mạo của mình rất vừa lòng, chỉ có người khác ghen ghét tôi thôi, còn gia thế, nếu tôi thật sự ghen ghét, mấy tiểu thư trong vòng này còn không phải bị tôi đẩy mấy cái? Đúng không, ba. ”
Đường Thắng An:.....
Cũng không đợi hắn trả lời, Đường Noãn lại chậm rì rì nói, “ Hay là nói ghen ghét Giang tiểu thư độc thân mà tôi sớm bị hôn ước trói buộc? ”
Diệp Thù Yến: (ㆆ_ㆆ)
Sao anh cảm thấy cô gái này có ý bất chấp tất cả nhỉ?
Đúng như vậy, đừng nói Kim Vấn Hạ, ngay cả người trầm ổn như Giang Trạm cũng phải thay đổi sắc mặt, “ Đường Noãn! Cô đừng quá kiêu ngạo!”
Đường Noãn nhích người lại gần Diệp Thù Yến, một chút cũng không sợ, “ Như thế nào? Vậy Giang tổng nói xem, tôi vì sao muốn đẩy Giang tiểu thư xuống nước? ”
Giang Trạm nhìn Diệp Thù Yến, Đường Noãn là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của đối phương, hắn đúng thật không nói nên lời, nếu không chẳng phải là nói Giang Miểu chen chân vào tình cảm của người khác?
Lúc này Kim Vấn Hạ liền có tác dụng, cô dậm dậm chân, “ Cô ghen ghét Diệp đại ca yêu chị tôi! Cô nghe nói hai người họ là mối tình đầu của nhau nên sợ hãi sẽ bị anh ấy từ hôn..... ”
Đường Noãn đột nhiên nhìn Diệp Thù Yến, không thể tưởng tượng nói, “ Anh Thù Yến! Anh yêu Giang tiểu thư? Anh muốn cùng em hủy hôn?”
Diệp Thù Yến thình lình bị kéo vào chiến trường:(⊙ˍ⊙)
Cô gái này sao chẳng phân biệt địch hay ta thế? Anh liếc mắt nhìn Đường Noãn một cái, quay người đối diện với đám người, giọng điệu nhàn nhạt, “ Không biết vì sao lại có cách nói này, chúng tôi chỉ là bạn học thời cao trung, tôi chưa từng yêu Giang Miểu, trước không có, về sau cũng sẽ không, vị hôn thê của tôi là Đường Noãn, đối tượng kết hôn cũng sẽ là cô ấy.”
Lời nói dứt khoát lại kiên định này khiến Đường Noãn nghe cũng sửng sốt, nếu không phải thấy qua cuốn sách đó cô cũng sẽ tin, cô rất muốn nói đừng khẳng định chắc như vậy! Anh nghĩ cưới, cô còn không tính toán gả đâu!
Nhưng ngại còn đang ở trong khoảng cách 3 mét, cô không thể nghĩ, chỉ có thể nghẹn đến sắc mặt đỏ bừng. Tương phản với cô, Giang Miểu đối diện sắc mặt trắng bệt, cô bình tĩnh nhìn về phía Diệp Thù Yến, anh hận em như vậy? Phủ định quá khứ của chúng ta.”
“Năm đó liều mạng bảo hộ em, trước mặt nhiều người như vậy, việc thừa nhận em là bạn gái anh đều là giả sao? ”
Đường Noãn khiếp sợ, còn có chuyện này! Nếu như vậy, trước giờ anh chưa từng đặt vị hôn thê là cô vào mắt! Diệp Thù Yến liếc nhìn Đường Noãn, vừa định nói cô suy nghĩ lung tung rối loạn cái gì, anh khi nào thừa nhận cô ta là bạn gái mình? Lại bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, biểu tình hơi thay đổi.
Đường Noãn trừng lớn đôi mắt, đáy mắt Giang Miểu rốt cuộc lộ ra ý cười, “ Diệp Thù Yến, năm ấy em không nên không tin anh, không nên ở loại tình huống đó bỏ rơi anh, nhưng mà em cũng không có biện pháp, Diệp phu nhân lấy ba mẹ em uy hiếp em....”
Diệp Thù Yến ước chừng nghĩ thông suốt mọi việc, chỉ cảm thấy hoang đường, anh nhìn Giang Miểu, “ Giang tiểu thư, lúc trước xác thật là hiểu lầm, tôi hiện tại lại trịnh trọng nói một lần, tôi cũng không có cái gì mối tình đầu, chuyện này không cần nhắc lại...”
Nước mắt Giang Miểu như trân châu thi nhau rơi xuống, dùng sức lắc đầu tỏ vẻ không tin, đám người Giang Trạm cũng đều chau mày, cho rằng anh là đang giận lẫy, không ngừng từ chối bọn họ.
[ Quá tuyệt tình rồi....]
Diệp Thù Yến nghe tiếng lòng nhịn không được thoát ra của người bên cạnh, không nhịn được xoa xoa cái trán, cũng lười giải thích. Những người này đều tình nguyện tin tưởng những chuyện bọn họ muốn tin, muốn anh biện giải loại chuyện tình yêu nam nữ buồn cười này quả thực là lãng phí thời gian.
Huống hồ, nếu nói Giang Miểu hiểu lầm sự việc năm đó, lúc sau cô cũng đã “ chia tay ”, hiện giờ tình cảm và sinh hoạt của anh với cô không có nửa phần liên quan.
“ Tôi nhấn mạnh lần nữa, vị hôn thê của tôi là Đường Noãn.” Diệp Thù Yến mặc kệ tâm tình của bọn họ, trực tiếp đem đề tài bị dời đi trở về, “ Cho nên, lời Đường Noãn nói có đúng không? Cô cố ý mang cô ấy xuống nước.”
Giang Trạm không thể át lửa giận nhìn hắn, “ Diệp Thù Yến! Ngươi đừng quá đáng!”
Diệp Thù Yến không để ý đến hắn, chỉ nhìn chằm chằm Giang Miểu. Đường Noãn biết năng lực của hắn, tiếng lòng trong phạm vi 3 mét không thể tin hết, hắn chỉ có thể biết được chân tướng từ suy nghĩ của Giang Miểu.
Đáy lòng Giang Miểu vừa mới nâng lên chút vui sướng lại bị cái lạnh rót thấu tim, nước mắt cuối cùng không chịu khống chế rơi xuống.
[ Đúng! Là em cố ý, em chính là muốn biết khi em gặp nguy hiểm, anh có thể lo lắng cho em hay không, buồn cười là em đều đã làm việc mà mình khinh thường nhưng lại chỉ đổi lấy một trận chê cười! ]
Cô dường như cảm thấy không chịu nổi, đột nhiên đứng lên lộ ra một cái cười thảm nhìn Diệp Thù Yến, “ Ở trong lòng anh, em chính là một người nhỏ nhen như vậy sao? ” Ở trước mặt người này, cô rốt cuộc không nghĩ thừa nhận chính mình ti tiện.
Cô khổ sở hỏi, “ Nếu dựa theo lời cô ấy nói, là em dẫn cổ đi đến bên hồ, là em đem cổ đẩy xuống nước, làm thế nào mà bị em làm nhớ lại quá khứ? Nếu cô ấy sợ nước như vậy, vì sao đứng bên hồ thì không sợ.... ”
Đường Noãn trừng lớn đôi mắt, oa, chiêu lấy lui làm tiến này dùng cũng thật tốt, hoàn toàn tránh mà không đáp, đem mũi dao đều chỉ về phía cô, còn để lại vô hạn trì hoãn.
Nói tới đây, Giang Miểu dường như nản lòng thoái chí, nói với Giang Tram, “ Anh”.Âm thanh ức chế không được nghẹn ngào, “ Chuyện này thôi bỏ đi, không có ý nghĩa.” Dứt lời lau nước mắt quay đầu liền đi.
“ Chị Miểu!” Kim Vấn Hạ cũng dậm chân nói, “ Diệp đại ca, anh sao có thể như vậy?! Anh sẽ hối hận!” Nói rồi lập tức đuổi theo.
“ Miểu Miểu!” Giang Trạm cũng tức giận nhìn Diệp Thù Yến, “ Thù Yến! Ngươi biết rõ Miểu Miểu không phải người như vậy! Lúc trước rõ ràng là người mẹ kế kia của ngươi giở trò quỷ, ngươi vì sao còn muốn tổn thương Miểu Miểu!” Dứt lời cũng đuổi theo.
Sắc mặt Diệp Thù Yến trầm xuống, đã rất lâu không có người dám oan uổng. Đây cũng là nguyên nhân anh chán ghét chuyện tình cảm, mặc kệ nam hay nữ, một khi nhấc lên cảm tình là có thể đem hết thảy những chuyện đơn giản, lông gà vỏ tỏi cũng phóng đại phức tạp vô hạn, quả thực từ chuyện cười cũng có thể thành khóc.
Anh nhìn người còn ngồi trên sô pha không nhúc nhích, Đường Thắng An, “ Chú Đường, ngài còn có việc gì muốn nói?”
Đường Thắng An thử hỏi, “ Hôm nay Noãn Noãn có nhắc tới các ngươi sẽ kết hôn....”
Diệp Thù Yến nghe tiếng lòng của hắn, nhướng mày nhìn Đường Noãn, không chỉ không vạch trần, ngược lại thừa nhận, “ Sẽ kết hôn, cho nên phiền ngài đem tâm tư thu lại.”
“ Còn có, hy vọng ngài hiểu rõ, cho dù Đường Noãn là con gái ngài nhưng cũng là vợ chưa cưới của tôi, ngài chà đạp cô ấy cũng chính là chà đạp tôi....”
Đường Thắng Anh trong lòng ngừng một chút, bất đắc dĩ nói, “ Ta không phải là không có biện pháp sao, người Giang gia bộ dáng hùng hổ dọa người con cũng thấy rồi, nhà của chúng ta thật sự không thể trêu vào. ”
Đường Noãn nhướng mày, đây là muốn Diệp Thù Yến chống lưng cho ông ấy? Bàn tính cũng thật hay.
Diệp Thù Yến nhìn ông từ trên cao xuống, ngữ khí lạnh băng, “ Cho nên ý chú là, tôi là quả hồng mềm, chọc đến thích thú, phải không?”
Sống lưng Đường Thắng An tức khắc cảm nhận được một cổ lạnh lẽo, vội vàng nói, “ Sao có thể, chủ yếu là do sự việc lần này chúng ta xác thật đuối lý.”
Diệp Thù Yến lạnh lùng nói, “ Ngài có chứng cứ gì chứng minh là Đường Noãn đẩy người?”
“ Chính là, Giang tiểu thư bên kia đúng thật....”
“ Tôi không biết khi nào chú lại công bằng và chính trực như vậy.” Diệp Thù Yến cũng không nghĩ cùng ông lãng phí miệng lưỡi, chỉ cảnh cáo nói, “ Không có lần sau.”
Đường Thắng An không dám nói gì nữa, liên tục đồng ý. Chờ sau khi Đường Thắng An rời đi, Diệp Thù Yến quay đầu lại nhìn Đường Noãn, hiếm thấy giải thích, “Cô ấy chỉ là bạn học thời cao trung, không có yêu đương, sự tình bạn gái chỉ là hiểu lầm.”
Đường Noãn gật gật đầu, không nói cái gì, cúi người thu thập chén trà đi vào phòng bếp, mãi đến khi rời khỏi phạm vi 3 mét mới dám thả lỏng đầu óc.
[ Trời, không nghĩ tới Diệp Thù Yến thế nhưng là loại người này, biểu tình vừa nảy rõ ràng là có chuyện xưa, còn muốn gạt thiếu nữ ngây thơ như mình. Hiểu lầm, hiểu lầm cái gì, nhưng mà lại giải thích với mình?]
Diệp Thù Yến giơ tay đỡ trán, lúc học cao trung là thời điểm chật vật nhất của anh, nếu muốn giải thích liền liên lụy một đống, anh cũng không muốn đề cập.
Cuối cùng chỉ có thể nói, “ Tôi nói rồi, không nói chuyện tình cảm, em hẳn đã rõ ràng.”
Đúng thật là thời điểm tìm cô làm vị hôn thê, Diệp Thù Yến đã nói qua, anh sẽ không yêu cô nhưng cũng sẽ không yêu người khác, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, không dính người, quan trọng nhất là không cần yêu anh, anh sẽ tận lực làm một vị hôn phu, một người chồng có trách nhiệm.
Đường Noãn ngoài mặt gật đầu, trong lòng nhịn không được chậc lưỡi: [ Trách không được lúc trước nói chắc chắn như vậy, ra là đã chịu qua tổn thương trong tình yêu....]
[ Anh hiện tại chỉ xem tình cảm của người ta là đương nhiên mà thôi, đợi đến ngày cổ yêu nam chính rời khỏi anh, anh sẽ thống khổ không thôi, đến lúc đó tôi cũng phải đi theo chịu tra tấn.]
[ Đúng là đàn ông tồi!]
Diệp Thù Yến:....
Ngàn lần không nghĩ tới, người thứ nhất hết đường chối cãi là anh. Anh xoa xoa thái dương, không muốn dây dưa loại sự tình vô nghĩa này ở đây, trực tiếp thay đổi đề tài, “ Em muốn nói chuyện quan trọng gì với tôi?”
“ A, không có gì.” Đường Noãn nói, “ Chính là muốn nói chuyện này, tính giải thích một chút tình huống với anh, nhưng chưa kịp nói Giang gia đã tìm tới cửa.”
[ Xin lỗi, tôi tính toán dùng hệ thống Noãn Dương để vớt một ít lợi từ chỗ Giang gia trước, đến lúc đó vẫn sẽ giảm giá 20% rồi bán cho anh, hắc hắc....]
Đáy mắt Diệp Thù Yến hiện lên một chút kinh ngạc, người thần bí phụ trách hệ thống Noãn Dương là cô? Trách không được trợ lý Thẩm nói hệ thống Noãn Dương được thiết kế rất phù hợp với khách sạn Diệp gia. Anh khó được dâng lên một tia tò mò, cô muốn làm cái gì với Giang gia?
[ A a a, làm mình đau lòng chết đi được, nếu mình là vị hôn thê của hắn, đây là cùng nhau có lợi, bây giờ ngược lại, thành hắn chiếm tiện nghi của mình!]
[ Lời này nghe được sao? Nghe được sao? Đường đường là người đứng đầu tập đoàn Diệp thị thế nhưng lại chiếm tiện nghi của một cô gái yếu đuối...]
[ Nếu không hạng mục này vẫn hợp tác bình thường, mình đem châu báu trong phòng trả hắn? Không không không! Vốn dĩ chính hắn lừa dối mình, cái đó hoàn toàn có thể tính là bồi thường...]
Cái gì mà “ Nếu là” vị hôn thê của anh, cô bây giờ còn không phải sao? Còn có, anh khi nào lừa dối cô? Trong lòng Diệp Thù Yến dâng lên một chút dự cảm, quả nhiên liền nghe cô căm giận nghĩ: [ Không được! Hắn từ hôn mình mà, mình nhất định phải hố nhiều một chút!]
Diệp Thù Yến:(¬_¬)
Cho nên, cô không chỉ phải làm gì đó với Giang gia, còn muốn làm gì đó với anh sao? Từ hôn? Diệp Thù Yến ưu nhã dựa trên ghế sô pha, mắt phượng hẹp dài hơi hơi nheo lại.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...